LỆ HOA

Gió xuân đã về sao Hoa còn ủ rũ!

Bừng dậy đi thôi đem hương sắc điểm tô đời.

Hoa rũ sầu làm ong, bướm cũng chơi vơi,

Chim cất tiếng hót tưởng chừng như lạc lõng.

Tỉnh dậy đi Hoa! Giọt sương còn lắng đọng,

Đang chờ Hoa giải khát ánh bình minh.

Làn gió nhẹ ru Hoa bằng khúc hát ân tình,

Nắng hồng hôn nhẹ lên búp Hoa tình tứ.

Uẩn khúc chi mà hồn Hoa tư lự,

Nhụy rũ, cánh sầu héo hắt nét đau thương.

Nhan sắc phai tàn, không tỏa thơm hương,

Nếu Hoa không nở, không tươi,

Đất trời sẽ đón xuân trong ảm đạm.

***********

Hãy hiểu cho Hoa, người ơi!

Đừng trách Hoa tình cạn,

Sứ mạng của Hoa đem mật ngọt cho đời.

Nhưng xuân này Hoa rách nát tả tơi,

Hoa bị dập dụi giữa bầu trời xuân Hà Nội.

Hoa yếu mềm có làm chi nên tội,

Cố nén đau thương, cố nhoẻn miệng cười.

Cố nuốt lệ sầu, vui dưới nắng hồng tươi,

Nhưng lòng người tình cạn,

Đã dập vùi Hoa tan tác.

Hoa đẹp, Hoa xinh, nhưng đời Hoa đâu khác,

Kiếp dân đen lâm phải cảnh bất công.

Cha mẹ khóc con, vợ trẻ khóc chồng,

Chỉ cơn mưa diễn tập,

Đã cuốn trôi bao mái đầu xanh tràn sức sống.

Thương mảnh đời lang thang, làm hồn Hoa giao động,

Lạc lõng quê người, bầm dập chốn lầu xanh.

Thương tiếng khóc kêu oan của tầng lớp dân lành,

Đất mất, nhà tan nào ai có thấu.

Thương tiếng hót oán than của con chim sáo sậu,

Nhớ lũy tre làng, nhớ đồng lúa vàng thơm.

Thương kiếp dân nghèo lận đận manh áo, hạt cơm,

Thương bao sức trẻ nhọc nhằn, cắn răng đời nô lệ.

Thương các cụ già xót xa lời kinh kệ,

Tủi nhục, cô đơn mong chút nắng ấm sưởi lòng.

Thương những nụ hồng mầm sống thật trinh trong,

Bị xé nát nơi cung lòng từ mẫu.

Thương đất nước mình bốn ngàn năm trung hậu,

Văn hiến trường tồn, nay bẽ mặt tái tê.

Tham nhũng, cửa quyền, buôn lậu lắm nhiêu khê,

Văn hóa, đạo đức đã nhuộm màu gian dối.

Gió xuân đã về hồn Hoa thêm bối rối,

Vô cảm, nhở nhơ càng mang tội với đời.

Còn chút mật ngọt nào xin gởi đến những nơi,

Nơi nào nghèo đói, áp bức, bất công còn ngự trị.

Dù nhụy rũ, cánh tàn, Hoa cũng quyết tìm công lý,

Để xuân sau đất trời rộn rã tiếng chim ca.

Cho nắng xuân sau sưởi ấm đến mọi nhà,

Xuân này xin thứ lỗi,

Vì hồn Hoa đang thảm sầu mi ướt lệ.

Xin tạ tội với muôn loài, tạ lỗi cùng nhân thế,

Hãy hiểu cho Hoa, hãy tha lỗi cho Hoa.

- Xuân buồn 2009