“HÃY TỈNH THỨC” TRƯỚC CHIÊU BÀI HIỂM ĐỘC CỦA CỘNG SẢN
THÔNG QUA “CHỈ THỊ CỦA THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ VỀ NHÀ, ĐẤT LIÊN QUAN ĐẾN TÔN GIÁO”


Trọng kính Các Vị Chức Sắc, các Nhà lãnh đạo các tôn giáo tại Việt nam.

Là một đạo hữu hèn mọn, ẩn khuất, trong tập thể đông đảo anh chị em các đạo hữu thuộc các tôn giáo và thành phần tín ngưỡng tại đất nước Việt nam thân yêu, con xin cung kính dâng lên Quý Vị Chức Sắc và Các nhà lãnh đạo các tôn giáo đôi điều cảm nghiệm và chia sẻ về chủ trương của Nhà nước Cộng sản Việt Nam đối với các tôn giáo trong bối cảnh chính trị và xã hội hiện tại thông qua “CHỈ THỊ CỦA THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ VỀ NHÀ, ĐẤT LIÊN QUAN ĐẾN TÔN GIÁO”

1. Đánh giá thực tế chính trị-xã hội của đất nước Việt nam hôm nay:

a/. Vẫn là một đất nước bị cai trị bởi một đảng cầm quyền độc đoán, độc tôn, độc tài. Đó là đảng Cộng Sản Việt nam.

b/. Toàn bộ sinh hoạt chính trị và tổ chức xã hội bị chi phối bởi các nguyên tắc của một ý thức hệ mang đầy những ảo tưởng, sai lầm, cổ hủ, gian dối và bệnh hoạn. Đó là ý thức hệ hay chủ nghĩa Mác-Lê được nhào nặn và trộn lẫn với một thứ quái thai, dị dạng là “đạo đức Hồ Chí Minh”.

c/. Toàn bộ các cấp lãnh đạo từ trung ương “thượng tầng kiến trúc” cho tới địa phương “hạ tầng cơ sở” đều là các đảng viên của đảng Cộng sản, những người được nhào nặn và đúc khuôn trong cái lò “bát quái Cộng sản”, nên tư duy và hành động “trước sau như một” vẫn là “Cộng sản” mà tố chất cốt lõi chính là “tam vô’: vô tổ quốc, vô gia đình, vô tôn giáo”.

- Vì vô tổ quốc, nên sẵn sàng “dâng đất, nhượng biển cho Tàu phù” miển là giữ được cái thế “ổn định chính trị” để đảng Cộng sản nắm quyền ăn trên ngồi trước.

- Vì vô gia đình, nên khinh chê các giá trị luân lý nền tảng về gia đình, về đạo hiếu, về hôn nhân và tính dục của văn hóa truyền thống Việt nam, của luân lý cơ bản các tôn giáo trong khi dung túng và buông lỏng, tạo điều kiện và khuyến khích lối sống bất hiếu, đồi trụy, vô luân (khởi đầu là những cuộc “đấu tố cha mẹ” trong chiến dịch “cải cách ruộng đất”, thứ đến là chuyện Bác Hồ giết vợ, từ con… và hôm nay cả một lũ cán bộ thoái hóa kéo theo cả một trào lưu tự do luyến ái, ly dị, phá thai…)

d/. Cũng chính từ hệ thống chính trị như thế, nên cơ cấu xã hội chỉ là một guồng máy cồng kềnh, định hướng sai lệch, vận hành kém cỏi: Một nền hành chánh lượm thượm, rách nát nhiễm cơn bệnh nan y tham nhũng đến hết thuốc chữa, một nền giáo dục què quặt không lối thoát, một nền y tế mục nát dánh mất căn tính lương y, một nền văn hóa – thông tin nô dịch làm phương tiện để tuyên truyền, câu cơm, một nền kinh tế vá víu, bắt chước, chụp giật đứng hẳn về phía của những kẻ quyền uy, giàu có và gạt ra bên ngoài những dân đen nghèo khổ, thấp cổ bé miệng.

2. Tỉnh thức trước các thủ đoạn và chiêu bài chính trị mỵ dân của Cộng sản:

Chắc chắn, trong kinh nghiệm dư đầy và với kiến thức uyên bác của Quý vị Chức Sắc, những nhận định khái quát và thô thiển trên về bối cảnh chính trị-xã hội Việt nam hiện nay vẫn chỉ là một phác thảo nhỏ nhoi và phiến diện. Chắc chắn Quý vị còn thấy rõ hơn và rộng hơn hiện tình của đất nước Việt nam thân yêu kể từ ngày Cộng sản nắm quyền thống trị từ Miền Bắc (1945) tới Miền Nam (1975).

Người đạo hữu mọn hèn nầy chỉ xin mạo muội chia sẻ đôi điều cảm nghiệm và suy tư khởi đi từ biến cố Thủ tướng của chính quyền cọng sản Việt nam Nguyễn Tấn Dũng vừa ban hành một chỉ thị (Số 1940 – CT-TTg, ngày 31 tháng 12 năm 2008) về lãnh vực nhà, đất liên quan đến các tôn giáo.

a/. Trước hết, đây chỉ là một “chỉ thị” rập khuôn như bao văn bản hành chánh khác trong nền “hành chánh Cộng sản”, được vá víu sơn phết sao cho mang tính “đối phó” với tình hình bức xúc và bất bình của toàn thể xã hội, đặc biệt với phong trào đòi công lý của đoàn thể “Dân Oan”, của các cộng đồng các tôn giáo mà đĩnh điểm là vụ việc “Tòa Khâm sứ” và “Đất đai của giáo xứ Thái hà” nổ ra trong cuối năm 2008 vừa qua tại thủ đô Hà Nội.

b/. Mục đích chính của “Chỉ thị” chắc chắn không nhằm để giải quyết vấn đề cơ bản là “trả lại quyền tự do cơ bản đó là quyền tư hữu” như đề nghị trong “Bản Quan Điểm của Hội Đồng Giám Mục Việt nam”. (Xin trích)

1. Trước hết, nếu luật về đất đai còn nhiều bất cập thì nên sửa đổi cho hoàn chỉnh. Việc sử đổi nầy cần phải quan tâm tới quyền tư hữu của người dân như Tuyên Ngôn Quốc tế của Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền đã khẳng định: “Mọi người dân có quyền tư hữu cho riêng mình hay chung với người khác…và không ai bị tước đoạt tài sản của mình cách độc đoán” (số 17). Vì thế, chúng tôi cho rằng thay vì chỉ giải quyết theo kiểu đối phó hoặc cá biệt, thì giới hữu trách phải tìm giải pháp triệt để hơn, tức là để người dân có quyền làm chủ tài sản, đất đai của họ…” (Quan Điểm phần II, số 1)

Đây chỉ là một “động thái chính trị” nhằm tạo cho các cộng đồng tôn giáo một cảm giác ảo rằng: Nhà nước đang có thiện chí đáp ứng và giải quyết thỏa đáng các yêu cầu bức xúc của các cộng đồng tôn giáo. Với động thái nầy, chính quyền cộng sản hy vọng sẽ giải tỏa tâm lý bức xúc và phẫn nộ đang dâng cao trong quần chúng về đủ mọi lý do như:

- hèn nhát trước mộng bá quyền của Trung Quốc,

- bất công trong đời sống xã hội, nạn tham nhũng, biến chất, cửa quyền của cán bộ, đảng viên,

- chà đạp và bóp nghẹt các quyền tự do căn bản của con người như: tự do tôn giáo, tự do báo chí, tự do ngôn luận…

c/. Đây là một lối ứng xử cũng như chiến thuật thường xuyên của người cộng sản mang tính biện chứng theo lý luận Mác-Lê nhằm duy trì thế độc tôn chuyên quyền của đảng Cộng sản, dập tắt phong trào đòi dân chủ, quyền con người, phân hóa hàng ngủ lãnh đạo của các tổ chức tôn giáo, tạo sự mặc cảm, tỵ hiềm giữa các thành phần tôn giáo, dân tộc, để làm suy yếu sức mạnh tổng hợp của toàn dân trong tiếng nói chung về những yêu cầu thiết thân của hiện tại và tương lai đất nước.

d/. Khi triển khai “chỉ thị” nầy, chắc chắn người cộng sản hy vọng rằng: các tổ chức tôn giáo sắn sàng “đón nhận ơn huệ của nhà nước” để thỏa mãn các yêu cầu về nhà đất thay vì phải kiên trì đấu trành cho lý tưởng dân sinh, dân quyền, dân chủ, một sinh hoạt mà đảng cộng sản đặt tên là “diễn biến hòa bình” và luôn đặt hàng đầu trong công tác loại trừ, chống phá.

Với nhận định trên, kính xin các vị chức sắc, các vị lãnh đạo các tôn giáo, hãy tỉnh thức trước chiếc bẩy tinh vi của nhà đương cuộc cọng sản và đừng lôi kéo tổ chức tôn giáo của mình chạy theo những quyền lợi nhỏ nhoi trước mắt để bị ru ngủ trong thái độ cầu an, nô dịch, bỏ lại bao tiếng kêu tha thiết nhức nhối của bao thành phần dân nghèo bị chà đạp, đối xử bất công, không bạn đồng hành, không nơi nương tựa.

Với tâm nguyện của một tín đồ luôn thao thức với tiền đồ dân tộc và tương lai an hòa, đoàn kết, phát triển của các tôn giáo tại Việt Nam, kính mong các vị chức sắc và các vị lãnh đạo các tôn giáo nhận nơi đây tấm lòng hiếu thảo kính yêu.