Sáng nay nghe đài Veritas, phát thanh viên B.M có đọc bài, chuyện về ăn chặn tiền trợ cấp cho người nghèo ăn tết Kỷ Sửu. Và một bài khác nữa: sự kiện của cô gái người Ý tên Eluana Englaro vừa mới chết vì sự đồng ý của người cha, cho can thiệp, dùng phương pháp y tế để tạo "cái chết êm ái" cho con mình.

Tưởng chừng hai câu chuyện không liên quan gì đến nhau, nhưng riêng tôi, từ ngữ cắt xén vẫn bao trùm lên hai câu chuyện thương tâm này.

Trước Tết, ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng quyết định trích ngân sách từ tiền dân đóng thuế, để gọi là lo cho dân nghèo ăn Tết. Nhưng không hiểu vì lý do gì, cán bộ cấp cơ sở, thôn xã phường lại sử dụng phương pháp ăn chặn, cắt xén tràn lan. Khắp nơi, trên đất nước Việt, từ Bắc chí Nam, trong không khí xuân về Tết đến, cán bộ ta cứ vô tư, tha hồ xà xẻo tiền ăn Tết của dân nghèo. Đến Bà Mẹ VN Anh Hùng ở quê Nghệ An của Bác Hồ kính yêu, cán bộ cũng không tha.

Đã vậy, khi vỡ chuyện, còn dẻo miệng đạo đức, lớn tiếng dạy đời, mục đích là lo cho dân mà thôi...!

Tôi không biết được, truyền thống cắt xén này đã hình thành từ bao giờ.

Nhưng tôi chỉ biết, cắt xén hiện nay đã thành phong trào rộng khắp, được nhân rộng và vô cùng có hệ thống, bài bản.

Không còn là hiện tượng nữa đâu. Cắt xén như là một cái phải có và nó đang thi đua nở rộ trên miếng đất màu mở, dễ dàng thích nghi với nó để mà phát triễn.

Báo chí VN có đả phá chuyện cắt xén này, có nói về cán bộ ăn chặn tiền Tết dân nghèo, nhưng không thấy nói về phản ứng của người nghèo bị ăn chặn.

Sự "thấp cổ bé miệng" đeo đẳng người dân Việt đến bao giờ nữa đây!

Cắt xén tiền bão lụt, cắt xén tiền Tết dân nghèo, cắt xén tiền ngân sách, cắt xén tiền ODA. Con số không đủ, thậm chí cắt xén luôn lời nói.

Những người Việt Nam trong tháng đầu năm Kỷ Sửu này, ai lại không nhớ sự cắt xén kỳ lạ của toàn bộ hệ thống báo đài nhà nước, bài phát biểu của Đức TGM Hà Nội Ngô Quang Kiệt trước chủ tịch Nguyễn Thế Thảo và các ban ngành UBND TP.Hà Nội, ngày 20/9/2008.

Còn nữa, mới đây thôi, lại cắt mất từ "chủ nghĩa cộng sản" và "Khe Sanh" trong bài diễn văn của Tân Tổng thống Hoa Kỳ, Barack Obama, đọc trong ngày nhậm chức, 20/01/2009.

Ôi! Cán bộ của ta là vậy! Văn hóa của ta là vậy!

Có câu "Thượng bất chính, hạ tất lọan". Cuối cùng, nghĩ lại, thấy thương cho dân mình.

Cắt xén ở VN, rồi chuyện cắt đi mạng sống của cô gái Ý Eluana Englaro. Báo chí nước ngoài và cả báo chí VN, nói nhiều và bình luận đủ cách về cái chết thương tâm của cô.

Với tôi, Giáo huấn của Công đồng Vatican 2 và lời dạy của các Giáo Hòang về "Sự sống Con người" là cụ thể và nhất quán.

Tôi thích tính cách bảo vệ con người của Giáo Hội, các học thuyết đầy tính nhân bản và nhất là tiếng nói kịp thời để đấu tranh cho sự sống con người.

Đức Thánh Cha Gioan Phaolô 2 nói:

"Sự sống con người, là quà tặng Chúa ban, là thiêng liêng và không thể xâm phạm. Vì vậy, không thể chấp nhận phá thai và làm cho Chết êm. Không những không được cất mạng sống, mà còn phải quan tâm cách yêu thương để bảo vệ nó. Xã hội phải tôn trọng, bảo vệ, và đề cao nhân phẩm của mọi người, mọi lúc, và mọi điều kiện của đời sống con người."

Mới đây, ngày 31/01/2009, Đức Thánh Cha Bênêđictô 16 nhấn mạnh: "Cái chết êm ái là một giải pháp sai trái".

Tôi vẫn tâm niệm câu trích thân thương và gần gũi của Đức Giám mục nơi tôi ở: "Cho thì có phúc hơn là nhận".

Nhân đức "cho" thật thấm thía biết bao và còn phải đòi hỏi luyện tập hằng ngày.