CẦN MỘT THẦY PHÙ THỦY CAO TAY



Sau sự việc biến hai mảnh đất - 178 phố Nguyễn Lương Bằng và 42 Nhà chung, từ tay người này sang tay người khác thành công, các thầy phù thủy Hà Nội với tài hô biến của mình đã định bụng “phù phép” biến hai mảnh đất này thành của riêng, nhằm tư túi, nhưng đã không thành, bởi trước Chúa mọi trò ma thuật đều là trò trẻ con.

Chúa đã định liệu cách khác. Với niềm tin vào công lý- sự thật, được hỗ trợ và nuôi dưỡng bởi niềm tin vào Đấng thiêng liêng, hàng ngàn người Công Giáo đã đoàn kết, hiệp thông cầu nguyện làm cho những phép thuật hắc ám của các thầy phủ thủy Hà Nội không thể phát huy công lực và dự định của họ đã không thành hiện thực. Không đạt được mục đích, các thầy Hà Nội đành ngậm đắng nuốt cay, dùng phép thuật biến hai khu đất thành công viên.

Qua tờ biên bản mà cô phóng viên báo Hà Nội mới lập khi tiếp đoàn giáo dân và các luật sư tới khiếu nại: “yêu cầu Báo Hà Nội mới cải chính những thông tin sai sự thật”, thì người ta đã thấy rõ ràng rằng, phép thuật mà Hà Nội dùng ở đâu và do ai tạo ra. Người ta đang họp trong phòng kín, ở một lâu đài kiên cố để mong luyện được những phép thuật nhằm trị niềm tin người Công Giáo. Trong khi đó, ở bên ngoài, những người dân trong hành trình đi tìm công lý- sự thật không hề mệt mỏi, nản lòng. Họ đi hết từ nơi này đến nơi khác, dù chỉ là để nghe người ta trả lời: “Chúng tôi chưa giải quyết.”

Chưa giải quyết có nghĩa là chưa luyện xong phép thuật, chưa tìm được câu “thần chú” nào khả dĩ có thể phù phép biến công cuộc khiếu nại của người giáo dân thành một thứ gì khác. Đối với những người Công giáo, cái hôm nay họ đòi không còn là những cái cụ thể như vật chất, đất đai, nhưng cái họ đòi là những giá trị tinh thần như sự thật, công lý, danh dự, những quyền cơ bản của con người…

Trong quá khứ, lúc phong trào cầu nguyện đòi đất của người công giáo lên cao trào, các thầy Hà Nội đã dùng hết phép thuật, cố tình biến cuộc nguyện cầu đòi đất hòa bình của Giáo dân thành một cuộc biểu tình, gây rối trật tự công cộng, nhưng không thành. Điều đó chứng tỏ rằng phép thuật mà họ dùng đã hết hiệu nghiệm.

Chính vì thế, đứng trước sự kiện các giáo dân yêu cầu các báo đài phải cải chính theo luật, thì các thầy phù thủy Hà Nội đang rất bối rối không biết phải niệm câu thần chú và sử dụng phép thuật nào? Có lẽ, vì chưa luyện được phép thuật nào khả dĩ, nên các thầy phù thủy Hà Nội bèn sử dụng phép mọn: cù cưa, dây dưa, kéo dài, không đưa ra một câu trả lời dứt khoát. Bằng trò hèn này, các phù thủy Hà Nội đang mong thời gian sẽ làm các giáo dân mệt mỏi, mất đi tính kiên nhẫn của người khiếu kiện, khiến cho họ nôn nóng có gì sơ suất, để các thầy quy họ vào cái tội mà các thầy đã từng kết cho nhiều vụ khiếu nại khác, như: “lợi dụng quyền tự do dân chủ”, “lợi dụng quyền tự do tôn giáo”, “lợi dụng chính sách, đường lối của đảng và nhà nước”, “tổ chức khiếu kiện đông người gây rối, mất trật tự trị an xã hội’’....

Cứ tưởng rằng các thầy phù thủy Hà Nội, với niềm tin chết tiệt vào Chủ nghĩa Mác – Lê, cao tay ấn, hóa ra, họ lại vẫn đang trông chờ vào một phép thuật cũ mèm, đầy tính thụ động, chờ đợi. Cũng phải thôi, vì vừa làm trưởng bản, vừa làm thầy mo, thì làm sao có chính nghĩa để mà chủ động.

Những người Công Giáo hôm kia đi đòi đất, hôm nay đang đi đòi lại danh dự của mình, họ thừa hiểu rằng việc đòi lại danh dự cũng sẽ giống như việc họ đòi lại đất. Họ không hy vọng các thầy mo, kiêm trưởng bản Hà Nội, sẽ giải quyết vụ việc của họ dựa trên các cơ sở pháp luật. Nhưng dù sao, việc các giáo dân quyết tâm đòi lại danh dự của mình, đang đẩy các thầy phủ thủy Hà Nội vào một tình thế hoặc phải trả lời dứt khoát, hoặc phải cấp tốc tìm ra một bùa phép mới. Cho dù, các thầy phủ thủy Hà Nội có tìm ra được bùa phép gì hay niệm được câu thần chú nào khác, thì việc làm ‘ma giáo’ của họ cũng sẽ bị phơi bày trước ánh sáng cho toàn thể nhân dân và thế giới biết.

Đây sẽ là một thắng lợi cực kỳ lớn lao mà chỉ có sự hiệp thông, đoàn kết trong Thiên Chúa mới có được.

Vậy, hãy nguyện cầu cho công lý và sự thật mau hiện diện trên đất Việt Nam, cho các thầy phù thủy Hà Nội bỏ ngay các trò “ma giáo” để dân tộc được thái bình, thịnh vượng.

14/2/2009