RAO BÁN LINH HỒN

Những ngày qua, bản tin “chính quyền Hà Nội tiếp tục cho xây khách sạn Novotel trên phần đất công cộng thuộc công viên Thống Nhất” bất chấp dư luận, gây nhiều sự chú ý của bạn đọc và công luận.

Có rất nhiều bài viết trên các trang báo mạng điện tử phản ánh về vấn đề này.

Các nhà kiến trúc cảnh quan đô thị, các cựu quan chức rôm rả tham gia đóng góp ý kiến… phản đối. Điểm mặt sơ sơ đã thấy ông Phạm Sỹ Liêm - nguyên Phó chủ tịch UBND TP Hà Nội, Nguyên Thứ trưởng Bộ Xây dựng, Đặng Hùng Võ - nguyên Thứ trưởng bộ Tài nguyên và Môi trường, Nguyễn Trực Luyện - Nguyên Chủ tịch Hội Kiến trúc sư VN, Huỳnh Đăng Hy - Tổng Thư ký Hội Quy hoạch phát triển đô thị Việt Nam, nhưng UBND TP. Hà Nội vẫn tiếp tục cho tiến hành xây dựng với ba lý do: “Quy hoạch, văn bản pháp lý và cam kết quốc tế”. Ai cũng biết đây chỉ là những lý do nhằm ngụy biện cho quá trình cắt xén đất công, chia chác, tư túi hòng bù đắp lại những dự án bị treo do cách làm ăn tắc trách của các “đầy tớ nhân dân” gây nên.

Người ngoại quốc cũng lên tiếng

Trong số ý kiến đóng góp, người đọc chú ý nhiều tới những lời tâm huyết của những người ngoại quốc đã một thời ở Việt Nam hoặc đang làm ăn sinh sống trên đất nước này. Đọc rồi mới cảm thấy cái nhục dâng trào lên trên khóe mắt. Những dòng chữ quay vòng như trêu ngươi:

“Hà Nội rao bán linh hồn thành phố”.

“Tôi rất mong mỏi rằng chính quyền thành phố Hà Nội, những người thực sự chăm lo cho đời sống của người dân Hà Nội sẽ hành động vì lợi ích của hàng ngàn người dân thường hàng ngày đến tập thể dục và vui chơi trong công viên Thống Nhất. Hãy dọn dẹp những công trình lấn chiếm và chăm sóc cho công viên được trở nên sạch đẹp, là lá phổi xanh của thành phố. Các thành phố, dù giàu hay nghèo, không thể để những công viên, tài sản quý báu của mình bị xâm phạm hoặc hủy hoại.” (Debra Efroymson - Giám đốc vùng Quỹ HealthBridge, Canada).

Quả là nhục và hèn thật những người Hà Nội đã một thời quyết tâm gìn giữ thủ đô!

Ai cũng biết khu đất hiện đang được chính quyền Hà Nội gấp rút xây khách sạn Novotel trong khuôn viên công viên Thống Nhất là đất công, tài sản của nhân dân. Ai cũng biết cái lý do chính quyền Hà Nội đưa ra biện minh cho hành động của mình rằng “vì nghĩa cử nhân ái với tập đoàn SAS của Thụy Điển, nên vì những cam kết quốc tế nên cứ phải làm”, hoàn toàn không đúng sự thật. Thực tế, hiện nay, khu đất này đang được công ty Accor Singapore đầu tư xây dựng (Tin trên báo Nhân dân – Cơ quan Trung ương của Đảng Cộng sản Việt Nam).

Biết thế, nhưng “linh hồn của thành phố” vẫn tiếp tục bị các quan chức Hà Nội “rao bán” và người dân biết mình bị “bán linh hồn” mà vẫn làm ngơ.

Đâu rồi quần chúng tự phát?

Chợt nhớ lại những ngày mùa thu tháng tám, cả đám người gồm cựu chiến binh, hội phụ nữ, sinh viên tình nguyện, quần chúng nhân dân tự phát… dưới sự hộ tống của cảnh sát các loại và chó nghiệp vụ bao vây tu viện Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội, hò hét đòi giết chết Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt, các linh mục, tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà.

Hành động phi nhân tính ấy, xét dưới khía cạnh đạo đức và pháp luật thì đều đáng bị lên án và phải chịu sự trừng trị của pháp luật. Chẳng có luật pháp nào cho phép đang đêm bao vây tu viện, dọa nạt giết các nhà tu hành. Chẳng có một quốc gia nào lại nhân danh pháp luật để vi phạm pháp luật, xúc phạm niềm tin tôn giáo.

Hành động ấy cũng cho thấy, chính quyền Hà Nội bất chấp nhân tâm, bất chấp luân lý đạo đức, bất chấp tất cả. Họ chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là một chính quyền “do dân, cho dân và vì dân”.

Đám quần chúng tự phát hôm ấy được nhiều người gọi là “đám quần chúng tự phát… tiền” - một đám quần chúng đáng thương đã bị nhồi sọ và tẩy não, bị mua chuộc bởi những đồng tiền dơ bẩn, từ những dự án khuất tất, thiếu minh bạch như dự án xây khách sạn Novotel. Những con người đáng thương ấy đã có những lúc, dưới mãnh lực của đồng tiền đã gào rú lên một cách man rợ.

Thôi thì, như Chúa nói: “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23, 34).

Những người Công giáo, nạn nhân của màn đấu tố vào những ngày mùa thu tháng tám vừa qua, với lòng bao dung của Chúa, chắc cũng đã tha thứ cho những người “không biết việc mình làm”.

Tuy nhiên, việc chính quyền Hà Nội bất chấp dư luận, tiếp tục cho xây dựng khách sạn Novotel trên phần đất cắt xén công viên Thống Nhất, tiếp tục “rao bán linh hồn thành phố” cũng là tài sản chung của toàn dân, thì đám người tự phát ấy phải biết và biết rất rõ.

Không biết đám quần chúng tự phát ấy hôm nay ở đâu? Nếu họ là những con người chính nghĩa, yêu nước thì tại sao lúc này không lên tiếng, không bao vây khu vực đang xây dựng bất hợp pháp trên đất công cũng là tài sản của nhân dân, tài sản của chính họ để phản đối, để yêu cầu ngừng thi công, trả lại tài sản cho chính họ?

Phải chăng họ cũng đã bị chính quyền thành phố “rao bán và mua đứt mất linh hồn”?

Rao bán linh hồn

Chuyện chính quyền thành phố Hà Nội tiếp tục cho thi công khách sạn trên phần đất lấn chiếm đất công được ví von là hành động “rao bán linh hồn thành phố”, hóa ra, ẩn sâu bên dưới lại là một cuộc “rao bán linh hồn” - phần linh diệu nhất nơi con người.

Quả thật, đây không còn là câu chuyện của một mảnh đất, một dự án phi pháp hay chuyện chiếm đoạt của công nhằm phục vụ cho những nhu cầu cá nhân; lớn hơn nhiều, đó là chuyện nhân cách con người.

Con người – ai cũng có quyền sống, nhưng là một cuộc sống trong sạch, lương thiện.

Chuyện các quan chức thành phố Hà Nội, không vì lợi ích của dân, chiếm đoạt đất công để tư túi, dùng những hành động và cách làm phi nhân để đạt mục đích – như trong vụ Thái Hà, Tòa Khâm sứ, tưởng rằng với cách làm ấy họ sẽ đạt được mục đích, nhưng thực ra, họ đang chính thức “rao bán linh hồn mình” cho ma quỷ và các thế lực của nó.

Kinh thánh nói: “Ma quỷ là cha của kẻ dối trá và lừa lọc” (Ga 8, 44).

Một chính thể lừa dân bằng những “khẩu hiệu mị dân”: “xây dựng công viên để phục vụ nhân dân” nay lại “cắt đất công viên để tư lợi”, thực chất đã bán mất nhân cách của mình.

“Đám đông tự phát… tiền” ngày nào cũng đã là những nạn nhân của cuộc mua bán đổi chác này. Họ không còn khả năng nhận thức được cái gì là chân, là thiện. Họ bị đồng tiền xui khiến hóa rồ, mất năng lực nhận thức rằng đã bị mua chuộc, dụ dỗ làm điều phi nhân.

Cổ nhân nói: “Thượng bất chính, hạ tắc loạn”. Một đất nước mà các nhà lãnh đạo đã bán mất linh hồn mình và tìm cách “mua linh hồn người dân”, thì sự loạn lạc, mất nước ắt sẽ đến.

18/2/2009