KÍNH GỞI CÁC BẠN CÔNG GIÁO

Các bạn Công Giáo thân mến,

Tôi thú thật với các bạn tôi là một người không cùng Tôn Giáo với các bạn, nhưng tôi đã tò mò đi xem Phiên Toà Phúc Thẩm đòi lại SỰ THẬT của các bạn, tôi tưởng đi chỉ để biết thôi nhưng tôi đâu có ngờ tôi đã học được bao bài học từ các bạn. Tôi thực sự kính phục các bạn, vì tinh thần đoàn kết của các bạn.

Tôi đã hòa cùng đoàn người Công Giáo từ lúc 5h40’ ngày 27 tháng 03 năm 2009. Tôi tới nhà thờ Hà Đông, tôi được nghe bà con tíu ta tíu tít kể cho nhau nghe về chuyến đi đến đây thật là vất vả. Có Cô kể chính quyền dàn thành hàng ngang ra đường không cho đi đến đây, bà con lại vòng đường ruộng để đi, tôi nhìn thấy bà con bẩn hết quần áo. Còn hai bạn trẻ đi bộ thì gặp cảnh sát giao thông, họ hỏi: Hai đứa mày đi đâu đấy? Hai bạn trẻ này trả lời là chúng cháu đi chơi, và còn rất nhiều chuyện khác nữa mà tôi không kể hết được. Qua đó tôi mới hiểu được Chính Quyền VN đang chia rẽ các bạn, đang cướp đi quyền con người của các bạn.

Các bạn ơi? Trong Thánh Lễ của các bạn, Lời Chúa dậy rất là hay, mà bầu khí rất trang nghiêm sốt sắng, bỗng dưng Đài Phát Thanh của Hà Đông mở to hết công suất hướng loa sang bên nhà thờ của các bạn để phá đi bầu khí cầu nguyện của các bạn. Không phải chỉ một Thánh Lễ mà cả ba Thánh Lễ tôi tham dự thì tôi thấy hai Thánh Lễ các bạn bị quấy nhiễu bằng đài phóng thanh, còn Thánh Lễ thứ ba thì các bạn bị cắt điện. Tôi mới hiểu ra một Thành Phố Thủ Đô văn minh của nước Việt Nam, những người làm Truyền Hình mà không được đào tạo về kiến thức cũng như về nhân bản, không biết tôn trọng Thựơng Đế của các bạn, đã cướp đi của các bạn những gì mà tôn nghiêm nhất, những gì mà linh thiêng nhất.

Các bạn ơi? Tôi còn nhìn thấy hình ảnh các bạn mời anh cảnh sát cơ động ăn bánh Mỳ, anh cảnh sát nói lại với các bạn: ném xuống đất. Tôi nghĩ rằng một người được nhà nước đào tạo khoác trên mình bộ quần áo CSCĐ “police” mà mở miệng ra nói với đồng bào ruột thịt của mình những lời lẽ vô lễ đó thì các bạn còn phục gì họ nữa đến như bản thân tôi thì tôi cũng không phục tí nào.

Các bạn ơi? Thánh Lễ của các bạn xong mỗi người đeo Đức Mẹ Hoà Bình trên cổ rồi cầm một cành lá xanh mơn mởn đi đón các Giáo Oan và các bạn Công Giáo ở Thái Hà.

Tôi nhìn thấy hai bên các bạn đi ngược chiều nhau mà khi nhìn thấy nhau đã giơ cao cành lá cho biểu tượng vẫy gọi chào nhau. Hình ảnh này đã làm tôi cảm động nhất, lúc đó lệ tôi không rơi nhưng cứ vòng quanh trên mắt. Vì tôi nhận ra tình huynh đệ của Công Giáo rất cao. Nhưng bên cạnh các bạn thì dày đặc cảnh sát giao thông, cảnh sát cơ động, cảnh sát khu vực và cảnh sát ngoài khu vực đang vây quanh các bạn mà khuôn mặt của các bạn vẫn vui tươi. Nhất là 8 Giáo Oan đại diện cho các bạn, họ ăn mặc đẹp như đi dự Đại Hội, họ ra trước vành móng ngựa mà họ vui như ngày Tết. Có một điều tôi nhìn thấy rất rõ là công an giao thông không thi hành đúng nhiệm vụ của họ là không dẹp đường cho các Giáo Oan của các bạn, khi họ sang đường thì công an giao thông thổi còi và vẫy tay cho xe cộ đi đi lại lại còn các Giáo Oan của các bạn thì họ mặc kệ mạnh ai người ấy sống. Nhưng tôi nhìn rất rõ tôi thấy các bác bên Tôn Giáo của các bạn cổ đeo hình Đức Mẹ Công Lý đã làm nhiệm vụ đứng chặn đầu xe con để các Giáo Oan đi qua. Các bạn đã để lại trong tôi hình ảnh thật anh hùng của các bạn.

Các bạn ơi? Trong khi chờ đợi phiên toà xét xử, tôi được nghe bà con nói: mấy người thường xuyên đem báo đến từng nhà bán cho bà con, mỗi ngày bà con lấy mấy tờ, mà sao giờ không thấy lấy nữa, các bác trả lời tin đưa lên báo không đúng sự thật nên không mua nữa, cũng không đọc nữa, cả tin tức thời sự cũng không xem nữa. Tôi lại nhận ra điều nữa là cái gì xấu xa ở trong cái bọc thì lâu ngày cũng bị lòi ra ngoài.

Các bạn ơi? Hình ảnh cảnh sát cầm tay Linh Mục của các bạn mà các bạn dám nói với cảnh sát bỏ ngay tay Cha ra, và công an gọi Linh Mục bằng anh, các bạn nói với công an là không được gọi bằng anh mà phải gọi là Cha.Các bạn đã bảo vệ Linh Mục của các bạn trong tầm tay của các bạn. Tôi nhìn thấy các bạn đang rất là bức xúc về Sự Thật mà nhà nước VN đang đối xử rất bất công với các bạn. Các bạn cũng là một công dân bình thường như bao công dân khác thì các bạn cũng phải được hưởng quyền lợi của một công dân chứ.

Các bạn thân mến, thời đại xã hội hôm nay tôi thấy mọi người chỉ biết lo cho bản thân mình mà không biết quan tâm lo lắng cho người khác. Nhưng bây giờ tôi mới hiểu các bạn, các bạn là một khối đại đoàn kết, các bạn là một đại gia đình, ở đâu có nhà thờ thì ở nơi đó là nhà của các bạn, ở đâu có đất nhà thờ thì ở đó là đất của các bạn, các bạn có quyền giữ nhà thờ, giữ đất nhà thờ mà không ai có quyền cấm các bạn, kể cả nhà nước VN không có lý do và quyền hành gì để cấm các bạn, vì các bạn đã làm một việc rất đúng. Tôi thấy bản án của các bạn là bản án bất công. Tôi nghĩ rằng những người lãnh đạo của VN họ cũng phải suy nghĩ lại nhũng việc làm sai trái của họ. Nếu họ làm đúng thì Bà Sư mặc bộ quần áo màu Nâu kia và những người khác nữa cũng như tôi đây không cùng Tôn Giáo với các bạn mà đã nhập vào đoàn với các bạn để cùng nhau lên đường tìm lại Sự Thật, cùng nhau lên đường để đòi lại Nhân Quyền mà Tiếng Anh gọi là “Human Right”. Các bạn đi như thế không được một đồng nào mà ngược lại các bạn còn bỏ rất nhiều tiền vào giỏ Nhà Thờ bằng chứng tôi đã nhìn thấy trong ba lần Lễ chẳng ai bảo ai mà thấy ai cũng bỏ tiền vào giỏ.

Tôi nhớ lại thời tôi đi học đại học các Giáo Sư của tôi không đồng quan điểm với Cộng Sản VN, nhưng các Giáo Sư không dám lên tiếng chỉ dám nói trên giảng đường và dặn sinh viên ra ngoài không được nói gì không có là bị bắt cả Thầy lẫn Trò. Tôi biết còn bao nhiêu người khác vẫn biết Cộng Sản làm sai nhưng không dám lên tiếng mà các bạn đã dám thay mặt bao nhiêu con người để lên tiếng, một xã hội bất công. Các bạn quả là những con người yêu nước, yêu đồng bào thực sự. Tôi nghĩ rằng các bạn mới chính là những người con ngoan của Nước VNDCCH, các bạn là những con chiên hiền lành của Chúa, các bạn rất có khả năng giữ Nước nhà.

Các bạn ơi? Cac bạn hãy cố gắng lên nhé! Vì các bạn có giữ được Nhà mình thì các bạn mới giữ được Nước mình.

Đó là những bài học mà tôi học được từ nơi các bạn, tôi xin chân thành cám ơn các bạn. Còn tôi cũng đang cố gắng sống đúng ý nghĩa với cái tên mà cha mẹ tôi đã đặt cho tôi.