Đã từ lâu, tôi không hề xem báo Hà nội mới vì biết rằng đó là một tờ báo “tin tức”, đọc mà thấy “tức”. Nhưng hôm nay, khi vào trang trang http://vietcatholic.net, đọc bài viết “Báo chí cộng sản mở đợt tấn công mới nhắm vào Dòng Chúa Cứu Thế” tôi vô tình đọc phải những bài viết của báo Hà Nội mới. Đọc xong, tôi phát bực trước cách viết vô văn hóa, thóa mạ, vu khống đến trắng trợn của tác giả Anh Quang nhắm vào Linh mục Nguyễn Văn Khải và Linh mục Lê Quang Uy. Những linh mục này là những người mà tôi đặc biệt yêu mến và khâm phục vì tinh thần dũng cảm bảo vệ cho sự thật và bảo vệ sự sống cho các thai nhi bị tàn sát dã man. Dằn lòng chẳng được, cực chẳng đã, tôi phải viết lên đôi dòng không phải để bảo vệ cho Cha Khải và Cha Uy vì đã có quá nhiều người biết đến tấm lòng đôn hậu và lương tâm công chính của các ngài, nhưng để giải toả bớt cái bức mình nơi chính mình. Xin thưa rằng sự thật vẫn luôn luôn là sự thật, cho dù những bôi bút như Anh Quang có cố tình lấm liếm, che đậy. Cho dù có hàng ngàn tờ báo như Hà nội mới thì cũng không thể che dấu được ánh sáng của sự thật rồi đây nó sẽ tỏa sáng trên quê hương Việt nam.

Thực trạng xã hội ngày nay có quá nhiều bất công, luân thường đạo lý đã suy đồi trầm trọng, môi trường bị ô nhiễm tàn phá nặng nề, tương lai mất nước đã cận kề, tất cả các hệ thống quản lý xã hội chẳng còn cái nào không bị cái vòi bạch tuộc tham nhũng xâu xé đến tận xương tủy, vậy mà có những có kẻ vẫn còn cố tình bao che, bịt mắt thiên hạ. Nếu xã hội chúng ta tốt đẹp thì sao còn có đầy rẫy cảnh người dân oan khắp nơi kéo về biểu tình rầm rộ cả ngày lẫn đêm mặc cho mưa sa nắng lửa; sao ở đâu cũng có cảnh đuổi người cướp đất đổi một lấy mười mà người dân luôn là kẻ bị thiệt thòi, đất đai thờ phượng cũng bị chiếm đoạt, đến nghĩa trang cũng chẳng chừa; sao đâu cũng thấy cảnh công an đánh người, công an trở thành những kẻ cướp đường; sao đâu cũng thấy chuyện mua bằng bán chức; thầy đánh trò dã man, rồi trò đánh thày cũng dã man không kém; bệnh viện thì chặt chém mà chữa trị thì qua loa chiếu lệ. Khắp Việt nam này có rừng nào không bị tàn phá, có con sông con suối nào không bị ô nhiễm, lại còn phát sinh có cả những làng ung thư chết như ngả rạ. Từ thủa cha ông dựng nước đã bao giờ chịu nhục trước ngoại xâm mà nay phải cống hiến đất đai lãnh thổ, tài nguyên cho phương Bắc?! Dân trong nước còn phải chịu cảnh thắt lưng buộc bụng, đói nghèo thất nghiệp thế mà lại cho cả vạn công nhân ngoại bang tự do ra vào như chỗ không người! Ôi, còn cả biết bao những nghịch lý bất công kể sao cho xiết, rửa sao cho hết tội.. Nỗi đau da cam chưa đủ nay chuẩn bị nỗi đau da đỏ, hàng triệu đồng bào uất ức trước thảm họa bauxite Tây nguyên! Vận mệnh đất nước thì cũng đang trong vong bấp bênh nguy hiểm trước cái gọi là “chủ trương lơn”. Đơn kiến nghị gửi thẳng chẳng thèm nhận, coi thường giới trí thức cả nước đến thế là cùng! Vậy mà chỉ thông báo cầu nguyện cho công lý hòa bình, chỉ lên tiếng kêu gọi đoàn kết trước vận nước lâm nguy lại bị cho là phản động, là phá hoại đất nước, thật đáng buồn thay!

Những luận điệu mà phóng viên Anh Quang viết trong loạt bài trên toàn là lời lẽ nguỵ biện, lấp liếm, khoác lác về những thành công trong ngành này ngành nọ, xây dựng đường xá này kia. Cứ thử đi đi rồi sẽ thấy con đường mang tên Bác giờ để cho trâu đi, cứ đi đi rồi sẽ thấy những cánh đồng nhiễm mặn không khắc phục nổi. Mà cần gì phải đi cho mệt, cứ sau mỗi cơn mưa sẽ thấy cận cảnh khối cái không muốn thấy ngay ở hai thành phố lớn nhất nước là TP. HCM và Hà nội để thấy được cái phát triển mà anh bồi bút của báo Hà Nội mới này tô vẽ. Chỉ cần nghe báo cáo hãi hùng về tai nạn giao thông cũng đủ hiểu là việc xây dựng, phát triển hạ tầng giao thông ở ta ra như thế nào mà. Chỉ cần đến bệnh viện là đã biết môi trường sống thế nào ngay, chỉ cần xem lại ngân quỹ gia đình cho việc học thêm học nếm là đủ biết nền tảng giáo dục Việt Nam. Chỉ cần đếm lịch cúp điện là chúng ta biết đất nước mình “xanh mặt” hiện đại thế nào.

Thế nhưng, tất cả những sự thật hiển nhiên ấy thì những bồi bút Hà nội mới cứ phớt lờ như không biết, vẫn nói ngược ngạo nhằm để hại người công chính. Hết hại Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, hại 8 giáo dân Thái hà, hại cha Vũ khởi Phụng, cha Nguyễn Ngọc Nam Phong, hại Luật sư lê Trần Luật, nay hại Cha Khải, Cha Uy, lại còn tính hại luôn cả “hơn 6 triệu đồng bào công giáo chân chính sống “Kính Chúa yêu nước” đang hết sức phẫn nộ”. Nhưng nói cho đúng, tờ Hà nội mới đang hại cả dân tộc này.