Nhìn chung quanh các quốc gia khác dù lớn dù nhỏ, ai cũng hãnh diện bảo vệ chủ quyền quốc gia của mình một cách kỷ cương và ngược lại mọi người cũng mong họ kính trọng lãnh thổ của người khác. Thí dụ nước Brazil, nơi vừa xảy ra chiếc máy bay Airbus 447 của hãng hàng không Air-France bị mất tích trong vùng biển của nước này, trước khi các đoàn máy bay quân đội và đoàn tầu với phương tiện kỹ thuật tối tân của Pháp được điều động đến địa điểm tìm kiếm tung tích của chiếc Airbus một cách khẩn cấp thì nước Pháp phải xin phép chính quyền Brazil cho lệnh được bước vào hải phận của nước này, thì lúc đó các phương tiện hàng không và đường biển của pháp mới được nhập nội Brazil. Đó là sự tôn trọng tuyệt đối chủ quyền quốc gia được thế giới công nhận nhằm gìn giữ hòa bình cho láng giềng chung quanh.

Chính quyền csVN đang tỏ thế rất mạnh, có thể nói độc quyền về mọi mặt đối với người dân trong nước, ngay cả đến việc cướp đất đai của các cá nhân, hội đoàn và tôn giáo. Chẳng có nơi đâu là không có cảnh cướp bóc từ thôn quê cho đến thành thị và vào đến tận rừng sâu lên đến Tây Nguyên. Cứ nơi nào có bước chân đi là csVN tiến vào hôi của. Tất cả đều được lý luận theo kẻ cướp ban ngày và còn được luật pháp bảo vệ kỹ càng cho kẻ cướp.

Chỉ có một tử huyệt csVN không dám đến gần để cướp đó là một hải phận trù phú và xinh đẹp hơn 3.000 km đường dài. Có lẽ csVN như con mèo sợ nước! Chẳng vậy báo chí trong thời gian qua đưa tin ta thán ngập trời của ngư phủ VN được đăng tải tràn đầy trên các tờ báo của đảng: đại loại như là "đứa nào bước xuống biển Đông ‚tầu lạ’ bắn bỏ mạng!" Đã thế ông Lê Dũng - phát ngôn Bộ Ngoại giao VN - vẫn thường vênh vang tuyên bố luyên thuyên, nay im lặng 'bỏ chèo’ chạy lấy mạng mất rồi! Ông này được người dân tặng cho danh hiệu "Dũng xạo" chỉ nói qua loa vài câu về biển Đông vào ngày 16/5/2009 và sau đó là im hơi tắt tiếng.

Lạ thay! Các ngư phủ VN đi đánh cá trong hải phận quê hương mình nhưng vẫn 'đổ mồ hôi’ vì lo sợ tàu lạ. Hàng trăm ghe thuyền VN các tỉnh từ Quảng Ngãi, Bình Định đến Đà Nẵng phải nấp né dọc bên bờ sông Hàn, mặc dù ngư dân đang vào mùa vụ bắt cá từ tháng 3 đến tháng 7, vì cộng sản Tàu đã ra thông báo trên báo chí VN rằng "từ 12h ngày 16/5 đến 12h ngày 1/8/2009, cs Tàu cấm tất cả các ghe thuyền vào đánh cá trong vùng biển từ 12 độ vĩ Bắc (tương đương từ Cam Ranh, Khánh Hòa) lên đến đường giới hạn vùng biển giao nhau giữa Quảng Đông và Phúc Kiến và vùng biển phía Đông đường phân định trong vịnh Bắc bộ".

Thông báo cướp biển này đều được đăng tải nơi báo chí 'theo lề phải’ của VN như Tuổi trẻ, Lao Động, SGTT, Tiền Phong, Vietnamnet… Các cơ quan ngôn luận của VN đang nối giáo cho giặc chăng?

Thế là ngư phủ Tàu cộng được đà tiến lên cướp đoạt hết hải sản trong mùa cá 2009 từ tay ngư phủ VN.

Sự hèn nhát của csVN đã làm cho ngư dân của mình phải buông tay chèo vì "sợ tàu lạ hơn sợ bão“ như Vietnamnet tường trình. Chưa bao giờ giới ngư dân VN bị giặc Tàu cướp trắng tay như trong mùa cá 2009 này. Họ bị nhà nước VN bỏ rơi một mình. Điều tệ hại hơn, nó lại xảy ra trong lãnh thổ VN.

Báo Tuổi Trẻ đưa tin: Rạng sáng 3-6, tàu QNg 8793 do ông Đặng Cận (Đức Phổ, Quảng Ngãi) là chủ tàu đã cập bến cá Thọ Quang (Đà Nẵng) an toàn. Trên boong tàu, ông Cận cùng các bạn thảng thốt nhớ lại cảnh tượng bị tàu lạ uy hiếp, cướp đi mất mấy tạ cá. “Mới hơn 9g sáng của ngày đầu tháng 5, khi chúng tôi đang ngủ say sau một đêm đánh cá vất vả thì bất ngờ bị một tàu lạ mang số hiệu 44183 ép sát, hụ còi liên tục. Ngay lập tức, một tốp người mặc sắc phục nhảy lên tàu rồi dồn tất cả mọi người vào một góc, sau đó họ tự nhiên xuống hầm lấy đi mấy tạ cá vừa mới đánh được rồi bỏ đi”. Ông Đặng Cận vẫn còn bàng hoàng nói tiếp: “Ngư dân chúng tôi thấy tàu lạ cũng ớn lắm, nhưng không đánh bắt cá ở đó thì biết đánh ở đâu!"

Báo Lao Động hớ hênh tiết lộ "bí mật quốc gia", diễn tả nỗi đớn đau nhục nhã của ngư phủ do giặc ngoại xâm hoành hành ngay trên lãnh thổ VN từ nhiều năm qua: Chủ tàu kiêm thuyền trưởng tàu ĐNa-66456 - ông Nguyễn Văn Hoà, phường Xuân Hà, quận Thanh Khê, Đà Nẵng - than rằng: "Ngay chính vụ cá mà nhiều tàu chúng tôi buộc phải nằm bờ thế này thì chết mất…"

Theo ông Hoà, thực ra tàu cá Việt Nam đã bị "tàu nước ngoài" đẩy đuổi ngay trên vùng biển Việt Nam từ nhiều năm nay. Nhiều tàu cá bị đâm chìm, bị bắt phạt hành chính. Nhưng chúng tôi có tiền đâu mà nộp phạt. Chúng tôi ngậm đắng nuốt cay chấp nhận, bởi nếu không thì bị dẫn độ về nước họ (cộng sản Tàu) thì tốn kém nhiều hơn. Thường khi bị bắt, họ chỉ cho 1 tàu còn dầu để chúng tôi lai dắt nhau vào bờ.

Tuy nhiên báo Lao Động cố tình không cho biết "tàu nước ngoài" là ai? Có thể là Indonesia, Mã Lai hoặc chính tông là bọn giặc Tàu ngàn năm? Theo logic suy diễn về lệnh cấm của bọn Tàu nêu trên thì chính bọn chúng ta đang đè đầu cưỡi cổ ngư phủ VN trong vùng đất lãnh thổ của mình.

Của cải đất nước VN đang bỏ ra nuôi hàng triệu bộ đội trong các doanh trại quân đội nhân dân - được tự xưng là những anh hùng vượt Trường Sơn giải phóng dân tộc - nhưng họ đang làm gì ngoài trách nhiệm phải gìn giữ bờ cõi đất nước? Thay vì các ngư dân VN phải được chở che trong lãnh thổ thì bọn bộ đội này làm ngơ, không biết sự gì hoặc đang đầu hàng giặc Tàu rồi!

Không còn điều nhục nhã nào hơn khi sở NNPTNT TP. Đà Nẵng tổ chức họp báo vào ngày 3/6/2009 và ông giám đốc sở Trần Văn Hào tuyên bố: "Có nhiều lý do để tàu cá không ra khơi và việc nằm bờ của hàng trăm tàu cá như vậy là không có gì bất thường."

Tới mùa cá lớn trong năm mà ngư dân phải nằm bờ và được xem "không có gì bất thường" thì đúng là chính quyền csVN đang bán nước cho ngoại bang và còn thôi thúc người dân đừng ra khơi. Chính sự nhu nhược tột cùng của chính quyền csVN đã làm cho hàng trăm ngư dân không còn đủ nhuệ khí nổ máy đưa tàu ra khơi ngoài xa mà chỉ còn cách co cụm lại đánh bắt gần bờ để đảm bảo an toàn tính mạng cho chính mình.

Một vị sĩ quan bộ đội cũng đồng bộ dạng nhu nhược, trung tá Nguyễn Nhơn, chính trị viên đồn Biên phòng 248, quản lý hầu hết các phương tiện trên biển của ngư dân tại quận Thanh Khê, hèn nhát hiến kế thêm cho ngư dân tìm đường thoát thân như Nhóm PV miền Trung của báo SGTT đưa tin: “Ngư dân mình đương nhiên đánh bắt cá trên vùng biển chủ quyền của Việt Nam. Tuy nhiên, cách tốt nhất là ứng xử thật mềm dẻo và khôn khéo để tránh các trường hợp va chạm và đụng độ không đáng có với tàu nước ngoài, để tránh thiệt hại về người và của". Thay vì trách nhiệm thiêng liêng gìn giữ tổ quốc và bảo vệ người dân sống trong lãnh thổ như chính danh xưng Đội Biên Phòng của một vị chỉ huy bộ đội, thì cách nói của tên sĩ quan hèn nhát này chẳng khác chi xua dân lành bỏ của chạy lấy người!

Cũng trong ngày 3/6/2009 báo Dân Trí cho biết 2 tàu lạ tấn công 9 ngư phủ VN trên vùng biển thuộc huyện Diễn Châu, Nghệ An. Hai tàu lạ truy đuổi tàu VN đoạn đường hơn 2 hải lý rồi tông mạnh vào tàu của ông Trần Văn Hùng có số hiệu: NA-4425-TS. Con tàu bị nghiêng, hư hỏng nặng, anh Hùng bị thương nhẹ. Sau đó 2 tàu lạ thản nhiên bỏ đi. Các sự kiện ngang ngược ấy xảy ra hàng ngày trên hải phận VN và có nguy cơ đến tính mạng con người nhưng chính quyền csVN vẫn rụt cổ im hơi lặng tiếng. Cho dù với những liên lạc hiện đại qua điện thoại cầm tay, bộ đàm liên lạc với đồn biên phòng nhưng các thuyền lạ luôn hiện diện hà hiếp ngư phủ trong lãnh thổ VN. Lúc này, ai đứng ra bảo đảm tính mạng của ngư phủ cũng như gìn giữ nguồn lợi thủy sản quốc gia, ngoài trách nhiệm của chính quyền VN.

Từ việc xâm chiếm Trường Sa và Hoàng Sa cho đến việc cướp đoạt hết tài nguyên dầu hỏa, hải sản trong vùng biển Đông và tiến lên đến tận rừng cao Tây Nguyên cho thấy những bước chân xâm lược của ngoại bang không muốn dừng ở ngoài ngõ nữa mà họ đang tư tung tự tác ngay trong ngôi nhà linh thiêng của tổ quốc VN.

Nếu gọi năm 1979 là cuộc xâm lược của bọn bành trướng Bắc Kinh đánh chiếm biên giới VN bằng quân sự thì năm 2009 chính sách phong tỏa biển Đông đối với ngư dân VN chẳng khác gì cuộc xâm lược chủ quyền lần hai của cộng sản Bắc Kinh. Có khác là lần này csVN đã hoàn toàn mất sức đối kháng với virus bành trướng Bắc Kinh.

Tổ quốc VN ơi! Đâu rồi niềm hào khí Hội Nghị Diên Hồng, đâu rồi Bạch Đằng Giang với Ngô Quyền, đâu rồi Hịch Tướng Sĩ của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, đâu rồi tuyên ngôn Nam Quốc Sơn Hà của Lý Thường Kiệt, đâu rồi Cờ Lau Tập Trận của Đinh Bộ Lĩnh, đâu rồi dũng khí của Trần Quốc Toản…

Ôi Mẹ VN ơi! Đất Mẹ đã mất chủ quyền! Chưa bao giờ tổ quốc VN nhục nhã như ngày hôm nay dưới sự cầm quyền của csVN vì họ đang tự biến thành những tên đầy tớ suốt đời cho giặc Tàu ngàn năm.