Mắt nhìn lực lượng công an hùng hổ với vũ khí đủ loại tối tân, mặt họ trừng trừng sát khí với đồng bào Công giáo nghèo Đồng chiêm không một cây roi tự vệ; thấy những bà những cô nằm bất động trên đất thân mình bê bết máu vì bị đánh gục; nghe những tiếng kêu thảm thiết, những lời kể lại đơn sơ mà chính xác về vụ việc Đồng chiêm đêm mồng 6 tháng 1, lòng tôi thật xót xa đau đớn, tôi đau nỗi đau của đồng bào tôi, của dân tộc tôi.

Tôi đau với những anh chị em Đồng Chiêm. Họ là đồng đạo đồng bào của tôi. Những giọt máu đào quý báu được vắt ra từ những chén cơm muối, những củ khoai lang nơi đồng chua nước mặn nghèo khổ, sao lại đổ ra vung vãi như thế ! Tôi đau vì những ai đã ra tay hung bạo làm đổ máu những chị em ấy.

Các bạn ơi, mẹ hay chị gái hoặc em gái của các bạn chân yếu tay mềm bị người ta dùng vũ lực đánh cho gục xuống, các bạn có đau không, có xót xa không !? Những chị em bị đánh gục ở Đồng Chiêm chính là mẹ, là chị và là em gái của các bạn đó! Tôi đau vì những ai đã chỉ đạo và ra lệnh cho đàn em hành động dã man với đồng bào mình. Cây thánh giá trên đỉnh Núi Thờ đâu có làm gì hại đến bản thân hoặc gia đình của các bạn, cũng không làm cho đời sống nhân dân Đồng Chiêm khó khăn hơn, làm cho tốt hơn là đàng khác chứ!

Rất nhiều tượng đài Chúa – Đức Mẹ và Đức Phật được dựng lên nhiều nơi khắp Bắc Trung Nam, dù những nơi ấy đâu có nằm trong khuôn viên thờ phượng (?). Sao lại dùng “Quyền” gây đau thương cho đồng bào Đồng chiêm, sao không ngồi lại tìm cách giải quyết tốt đẹp? Tôi đau cho những người trực tiếp hay gián tiếp xúc phạm đến Thánh giá, biểu tượng cao trọng nhất của Kitô giáo. Phá hủy Thánh giá là hạ gục Chúa Giêsu, sao lại mê lầm và liều lĩnh đến thế ?!

Sau cùng tôi đau xót vì hình ảnh dân tộc Việt nam thân yêu của tôi ngày càng xấu đi, méo mó và lạnh lẻo, đâu còn duyên dáng và ấm cúng do cách cư xử độc ác vô nhân của chính anh chị em đồng bào tôi. Đồng bào tôi khắp nơi còn rất khổ cực nghèo đói, nhiều người thiếu ăn thiếu mặc, ở nhà tranh vách đất, lại còn phải đau đớn, bị đổ máu do chính đồng bào mình gây ra.

Cầu Ơn Trên cho đồng bào tôi biết thương nhau. Cho những người có quyền, những kẻ nhiều tiền biết thương đồng bào như thể thương thân, biết sáng suốt nhận định và hành động sao cho đồng bào Việt nam bớt khổ, cho Đồng chiêm bình an, vì một ngày nào đó tôi cũng như các bạn phải trở về lòng đất biến thành chút tro tàn.