Nhất nhật tại tù?

“ “Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại”
Lời người xưa nói đâu có sai!” ”
Bác than thế, đàn em bác lại
Mở cửa tù nhốt bất kỳ ai

Bốn năm tù cho một cô gái mảnh mai
Án tội vì ngồi trong nhà với dòng chữ khẳng khái:
“Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam mãi mãi”
Chả nhẽ nhà nước này Tàu cho làm tay sai?

Thơ của bác chẳng có gì vĩ đại
Chữ nghĩa của bác chỉ xếp loại đại khái
Tư tưởng bác phần nhiều sao chép lại
Chủ nghĩa ngoại bang mang về sinh quái thai!

Ngày nào tư tưởng bác còn sống mãi
Ngày ấy non sông còn họa tai!
Ngày nào lời bác còn nhai đi nhai lại
Thì đất nước này còn bí lối tương lai!

Báo chí bị buộc chỉ đi lề phải
Đi hướng ngược nên nói toàn lẽ trái
Như loài động vật loài ăn cỏ nhai lại
Lúc nhai lúc nhả, kín nhốt nhả lại nhai!

Sự nghiệp bác vĩ đại cỡ Tào Tháo?
Thà giết lầm hơn bỏ sót đứa nào
Không chính đạo mà chính là tà đạo
Cai trị dân bằng họng súng và côn đao

Chơi với Tàu bác đảng cứ luôn: “hảo! hảo!”
Tàu cầm đằng cán, đảng bác cầm đằng dao
“Mười sáu chữ vàng” như kim cô hia mão
Tàu niệm chú liền cả bác đảng lao đao!

Bốn ngàn năm chưa học được chữ “Tàu”
Chưa biết tàu lạ tàu quen là tàu nào?
Đến vẽ cờ cũng nhuộm màu đỏ máu
Bắt chước một sao theo kiểu năm sao!

Chủ nghĩa xã hội là con đường tàn bạo
Vô gia đình, vô tổ quốc, vô đồng bào
Cõi tam vô ấy lại thêm vô tôn giáo
Nên buổi đổi đời vô độ biết chừng nào!

Tham nhũng thế thì cướp tương lai con cháu
Sống trên mồ hôi nước mắt của đồng bào
Ai sẽ trả? chính là xương máu
Của dân khi đứng lên đòi lại biển đất giá cao!

Hỏi cổ kim xưa nay có thời nào
Đảng đuổi dân đi cướp giật đất dăm sào
Đảng đem bán giá cao, đền bù giá bèo
Giải phóng thế ư? cách mạng của bầy heo!

Hỏi nên đối thoại hay phải đối đầu?
Chủ lại là tớ, tớ chính làm chủ đối đằng đâu?
Lương tâm có có mới cào cấu
Nhân tình không không mới xót nhau

Bên cạnh kẻ vô gia cư là nhà lầu
Bên cạnh đói rách là những siêu sao
Bên cảnh khốn khổ là những xe sang mới tậu
Vàng ít chẳng nhiều phải trộn quá nhiều thau!

Bởi thế pha ít tốt nhiều xấu
Non nước này biết sẽ đi về đâu
Kẻ cầm quyền thì chỉ chuyên nói láo
Kẻ cầm bút chẳng dám ngẩng cao đầu

Kẻ cầm súng chẳng dám giữ đất biển
Kẻ cầm hồn thì chỉ biết cầm riêng
Kẻ cầm canh thì bị cầm tù phản biện
Kẻ cầm thú thì lại cầm lắm tiền

Ôi, ôi! “Nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại!”
Lời người xưa thật đúng chẳng sai
Thơ của bác ví chừng như ba phải:
Chỉ xót cho mình mà bác đảng cứ sửa sai!

Sai lại sửa, sửa lại càng sai
Sửa sai nhỏ thành sai vĩ đại
Sửa sai tạm thời thành sai mãi mãi
Biết bao giờ mới xóa bàn làm lại?!

Nghĩ mà thương cho người con gái
Yêu nước non giờ phải bốn năm tù
Cộng ba năm bị quản thúc tại gia tư
Chỉ vì tội nói “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam mãi mãi”
Đúng chẳng sai! nhưng đảng lại muốn Việt Nam câm điếc đui mù!


lykhách