Ta vẫn đi tìm Sự Thật
Giữa màn đêm u ám mờ sương
Lối đường qua đoàn lũ đau thương
Mong ánh sáng giữa hoàng hôn sự sống
.
Ta vẫn mơ trời xanh và biển rộng
Cho tiếng cười lướt sóng ra khơi
Chở Công Lý tặng trao muôn người
Chở Lòng Nhân giữa dòng đời oan trái
.
Ta vẫn mong bất công không còn mãi
Để trả về bao hoa trái hy sinh
Để xua tan hãm vây bạo hành
Để niềm vui hiện hữu với dân lành
.
Ta vẫn tin dẫu biết mong manh
Tâm nhân đó như đoạn cành dễ gãy
Vẫn trổ lên những mầm xanh tương ái
Cho lòng người được xích lại gần hơn
.
Ta vẫn chờ lời bênh đỡ cảm thương
Biết dịu xoa bao tấm thân dập nát
Biết quên mình làm tan vơi ngột ngạt
Vực dậy lên ánh chân thật sáng ngời
.
Xin lắng nghe, những thân phận nhỏ nhoi
Đang hôn mê liên hồi kêu cứu
Họ không cần sự hào hoa giả tạo
Họ đang cần một ly cháo cảm thông
.
Xin dừng lại, lối Sa-ma-ri chập chùng
Hỡi cõi lòng đang viễn vông danh dự
Kẻ lữ hành đã kiệt tàn hơi thở
Vì vô tâm, vô cảm của chính ngươi !
.
Xin ra tay, màn đêm sắp xuống rồi
Tình thương đó chỉ có trong vùng sáng
Của đồi xưa, Can-vê xán lạn
Màu trao dâng không tiếc cho đi...
Giữa màn đêm u ám mờ sương
Lối đường qua đoàn lũ đau thương
Mong ánh sáng giữa hoàng hôn sự sống
.
Ta vẫn mơ trời xanh và biển rộng
Cho tiếng cười lướt sóng ra khơi
Chở Công Lý tặng trao muôn người
Chở Lòng Nhân giữa dòng đời oan trái
.
Ta vẫn mong bất công không còn mãi
Để trả về bao hoa trái hy sinh
Để xua tan hãm vây bạo hành
Để niềm vui hiện hữu với dân lành
.
Ta vẫn tin dẫu biết mong manh
Tâm nhân đó như đoạn cành dễ gãy
Vẫn trổ lên những mầm xanh tương ái
Cho lòng người được xích lại gần hơn
.
Ta vẫn chờ lời bênh đỡ cảm thương
Biết dịu xoa bao tấm thân dập nát
Biết quên mình làm tan vơi ngột ngạt
Vực dậy lên ánh chân thật sáng ngời
.
Xin lắng nghe, những thân phận nhỏ nhoi
Đang hôn mê liên hồi kêu cứu
Họ không cần sự hào hoa giả tạo
Họ đang cần một ly cháo cảm thông
.
Xin dừng lại, lối Sa-ma-ri chập chùng
Hỡi cõi lòng đang viễn vông danh dự
Kẻ lữ hành đã kiệt tàn hơi thở
Vì vô tâm, vô cảm của chính ngươi !
.
Xin ra tay, màn đêm sắp xuống rồi
Tình thương đó chỉ có trong vùng sáng
Của đồi xưa, Can-vê xán lạn
Màu trao dâng không tiếc cho đi...