Nơi phương xa hướng lòng về quê mẹ
Miền Trung ơi, xa cách đã bao ngày
Thương nhớ lắm, từng lời kinh nguyện ước
Mong quê nhà sớm rút nước bình an
*
Con nơi đây, đất Phù Tang rợp nắng
Chốn phồn hoa, đô thị cảnh thái bình
Mây quang đãng sao lòng người dậy sóng
Hướng lòng về quê, lệ đắng, quê ơi !
*
Con tìm, tìm giữa những mảnh đời,
Mãi héo hon vì bao mùa nước lũ
Giấc mơ em thơ, trang sách hồng ấp ủ
Cứ bồng bềnh, trắng xóa trên đời em
*
Tần tảo nắng mưa, cha nâng từng tấc đấc
Xuôi ngược sớm chiều, mẹ nặng trĩu gánh hàng rong
Đắp xây, xây đắp thương cho kiếp thân còng
Dựng đài cát giữa biển dâng trào sóng
*
Bởi vì đâu ? Hỏi sông sâu biển lặng
Ngước nhìn mây, mây lơ đãng bay đi
Muốn nhờ gió, gió khe khẽ thầm thì
Đấng Tạo Hóa, Ngài quyền uy hết thảy
*
Con gối quỳ, Chúa ơi xin thương đoái
Cứu con thơ mau thoát cảnh lầm than
Lũ qua đi, mai biển lặng yên hàn
Sau giông tố mong trời đông hửng sáng.
Tokyô 11.2010
Miền Trung ơi, xa cách đã bao ngày
Thương nhớ lắm, từng lời kinh nguyện ước
Mong quê nhà sớm rút nước bình an
*
Con nơi đây, đất Phù Tang rợp nắng
Chốn phồn hoa, đô thị cảnh thái bình
Mây quang đãng sao lòng người dậy sóng
Hướng lòng về quê, lệ đắng, quê ơi !
*
Con tìm, tìm giữa những mảnh đời,
Mãi héo hon vì bao mùa nước lũ
Giấc mơ em thơ, trang sách hồng ấp ủ
Cứ bồng bềnh, trắng xóa trên đời em
*
Tần tảo nắng mưa, cha nâng từng tấc đấc
Xuôi ngược sớm chiều, mẹ nặng trĩu gánh hàng rong
Đắp xây, xây đắp thương cho kiếp thân còng
Dựng đài cát giữa biển dâng trào sóng
*
Bởi vì đâu ? Hỏi sông sâu biển lặng
Ngước nhìn mây, mây lơ đãng bay đi
Muốn nhờ gió, gió khe khẽ thầm thì
Đấng Tạo Hóa, Ngài quyền uy hết thảy
*
Con gối quỳ, Chúa ơi xin thương đoái
Cứu con thơ mau thoát cảnh lầm than
Lũ qua đi, mai biển lặng yên hàn
Sau giông tố mong trời đông hửng sáng.
Tokyô 11.2010