Ngày 7/12/2010 cha Vinh sơn Phạm Trung Thành, Giám tỉnh DCCT VN nhận được thư mời số 879 của chủ tịch UBND Quận 3 ra làm việc vào ngày 10/12/2010. Nội dung thư nói rằng: làm việc về những vi phạm của một số linh mục DCCT tại 38 Kỳ Đồng, quận 3.

Đúng ngày giờ trong thư mời (14g00 ngày 10/12/2010) cha Giám tỉnh cùng đi với cha Giuse Đinh Hữu Thoại, Thư ký HĐQT Tỉnh và thầy Phêrô Phạm Công Thuận. Con xin ghi lại những nội dung chính của buổi làm việc này để thông tin với quý cha, quý thầy và anh chị em.

Tiếp phái đoàn DCCT là bà Nguyễn Thị Lệ, chủ tịch UBND Q.3, ông Nguyễn Anh Xuân nhân viên UBND Q.3, ông Nguyễn Hoàng Giang, Phó Ban Tôn giáo – Dân tộc TP, ông Nguyễn Đức Hạnh, Chánh VP UBND Q.3 và một thanh niên không được giới thiệu danh tánh cũng như chức vụ và vai trò trong buổi làm việc.

Trước tiên, ông Nguyễn Đức Hạnh, chánh VP UBND Q.3 tuyên bố lý do: “Trong thời gian vừa qua, một số linh mục, tu sĩ DCCT VN có một số hoạt động vi phạm Pháp lệnh Tín ngưỡng Tôn giáo, vi phạm Nghị định 22/2005, Nghị định 97/2008. UBND Q3 đã có công văn số 1258 gửi cho linh mục Phạm Trung Thành, Bề trên Giám tỉnh DCCT VN. Những hoạt động của các linh mục DCCT gắn liền với trách nhiệm của linh mục Giám tỉnh DCCT VN. Vì những lẽ đó, hôm nay UBND Q.3 mời linh mục Giám tỉnh lên làm việc theo tinh thần của thư mời số 789 ngày 6/12/2010.

Xin giới thiệu: bà chủ tịch UBND Q.3, Nguyễn Thị Lệ; cùng làm việc với bà chủ tịch là ông Nguyễn Hoàng Giang, phó ban Tôn giáo – Dân tộc TP và một số cán bộ, chuyên viên của văn phòng Ủy ban, và tôi là Nguyễn Đức Hạnh, chánh văn phòng UBND Q.3 làm thư ký của buổi họp hôm nay…

Chúng ta làm việc trên tinh thần công khai, cởi mở nhưng có một số quy định. Vì trong thư bà Lệ chủ tịch UBND Q.3 chỉ mời linh mục Phạm Trung Thành làm việc, nên những vị đi cùng với linh mục Giám tỉnh chỉ được phát biểu khi có sự đồng ý của bà chủ tịch.”

Sau đó bà chủ tịch UBND Q.3, Nguyễn Thị Lệ nói: “Trong thời gian vừa qua, một số các hoạt động sai phạm của một số linh mục DCCT tại 38 Kỳ Đồng. Những sai phạm này gắn liền với trách nhiệm của Bề trên Giám tỉnh DCCT. Hôm nay chúng ta làm việc trên tinh thần cởi mở, thẳng thắn. Thứ nhất là lợi dụng các vụ việc xảy ra như ở 42 Nhà Chung, giáo xứ Thái Hà ở Hà Nội, Tam Tòa ở Quảng Bình, chủ trương khai thác Bô-xít ở Tây nguyên, cũng như xử lý của nhà nước đối với các phần tử lợi dụng tự do dân chủ để chống đối chế độ,… trang web tại DCCT đã đăng tải các bài viết của các linh mục, tu sĩ của Dòng cũng như một số phần tử có tư tưởng chống đối khác ở trong cũng như ngoài nước, có nội dung xuyên tạc và nói xấu chế độ cũng như chính sách của đảng và nhà nước. Đồng thời bảng tin đặt tại DCCT đã công khai dán những bài viết gây dư luận xấu trong quần chúng nhân dân.

Vấn đề thứ hai là lợi dụng những sự việc trên, DCCT đã đưa lên mạng những thư kêu gọi, tổ chức những buổi cầu nguyện hiệp thông với quy mô lớn, tập trung rất nhiều tu sĩ, linh mục và giáo dân từ các địa phương khác mà không đăng ký với chính quyền địa phương. Đồng thời nội dung cầu nguyện vượt quá quy định của pháp luật cho phép.

Và gần đây, có lẽ linh mục Thoại nắm rõ vấn đề nhất, ngày 8/12 đoàn kiểm tra về các hoạt động thông tin văn hóa trong quận đã tiến hành kiểm tra bảng tin tại DCCT đã được linh mục Thoại tiếp. Trên bảng tin có tất cả 18 nội dung, trong đó có 8 nội dung không thuần túy tôn giáo. Chiều hôm qua (9/12) đoàn lại đến kiểm tra xem đã thực hiện tháo gỡ những nội dung đó xuống chưa, nhưng rất tiếc là không gặp linh mục Thoại và linh mục cũng không cử ai tiếp đoàn. Đoàn đã tiến hành làm biên bản và yêu cầu tháo gỡ những nội dung đó và đã gửi lại biên bản ấy cho linh mục Thoại. Sáng nay chúng tôi chưa quay trở lại để xem, và chúng tôi sẽ tiếp tục kiểm tra hoạt động của bảng tin tại đây.”

Cha Giám tỉnh đáp lời: “Cám ơn bà chủ tịch và ông chánh VP đã mời tôi đến đây. Cùng đi với tôi có linh mục Đinh Hữu Thoại, thư ký của tôi và tu sĩ Phạm Công Thuận, quản lý của Tu viện. Nhưng nếu quý vị không cho hai người cùng đi với tôi phát biểu thì tôi không biết phải nghĩ thế nào. Cám ơn bà chủ tịch đã cho chúng tôi biết các nội dung vừa rồi. Tôi sẽ về bàn bạc với anh em tôi và sẽ phản hồi cho quý vị xem chúng tôi đã vi phạm những gì và vi phạm tới mức độ nào. Chúng ta sống làm sao đó, chúng ta trao đổi với nhau thế nào đó để cùng nhau xây dựng đất nước, dân tộc và quê hương này. Là một tu sĩ, một công dân của nước VN, tôi yêu đất nước này, yêu dân tộc này. Tôi đã chọn đất nước này và ở lại đây phục vụ. Tôi cũng đã đi qua giai đoạn làm công nhân của xã hội này. Quý vị nắm lý lịch tôi thì biết, tôi đã tham gia biết bao nhiêu công trình xây dựng của thành phố này. Công trình cuối cùng tôi tham với tư cách một kỹ sư xây dựng chính là nghĩa trang liệt sĩ thành phố. Tôi hãnh diện về điều đó. Cho nên nếu quý vị cho rằng chúng tôi chống đối đảng và nhà nước, tôi cho rằng đó là một sự quy chụp hơi vội. Có lẽ chúng ta cần một bầu khí nói chuyện thân mật hơn để chúng ta hiểu tâm tư nguyện vọng của nhau nhiều hơn.

LM Đinh Hữu Thoại, LM Phạm Trung Thành và TS Phạm Công Thuận
Bản thân tôi đã nhiều lần bị xúc phạm, nhưng tôi nghĩ đó chỉ là cách hành xử của một vài cá nhân hoặc là một nhóm nào, chứ tôi không vội cho rằng chính quyền đã xúc phạm đến tôi. Tôi đơn cử một thí dụ, cách đây hai tháng, tôi được mời đến dâng thánh lễ kết thúc cho một khóa học hội ở số 4 Tôn Đức Thắng, thì chính Ban Tôn giáo TP đến giờ phút cuối ra lệnh cho ban tổ chức không cho tôi lên làm lễ. Đó là một sự xúc phạm. Tôi là linh mục, tôi là bề trên, tôi là một vị lãnh đạo tôn giáo, tại sao lại cấm cản tôi làm lễ? Nhưng không, tôi cho đó là một sự xúc phạm cá nhân và tôi đã bỏ qua chuyện đó. Có lẽ anh Giang nắm rõ chuyện đó. Khi Ban Tôn giáo làm chuyện đó tôi cho rằng quý vị đã bị mất lợi thế trước nhân dân. Vì chương trình ghi rõ ràng: bề trên Giám tỉnh DCCT chủ tế. Thế mà giờ phút cuối tôi lại ngồi ở dưới. Lúc ấy tôi không muốn làm xáo trộn buổi lễ và cuối cùng một linh mục khác dâng lễ thay tôi. Các anh chị có thấy thiện chí của tôi không?

Còn trong quá khứ, mấy lần anh Hữu (tiền nhiệm của bà chủ tịch) viết giấy mời tôi, tôi vẫn lịch sự photo vé máy bay gửi cho anh Hữu, vì tôi đã sắp đặt công việc trước đó rồi. Sau đó tôi đã dành hẳn một tuần để anh Hữu có thể đến gặp tôi bất cứ lúc nào, nhưng có lẽ vì anh chuyển công tác nên đã không đến.”

Bà chủ tịch là người mới nhận công tác nên có lẽ không biết và không dám bàn đến những chuyện khác, bà nói hôm nay chỉ bàn đến những vấn đề bà nêu ban đầu. Bà lặp đi lặp lại nào là những việc tổ chức cầu nguyện không đăng ký, nào là trang web và bảng tin đăng những nội dung chống chế độ…

Ông Nguyễn Anh Xuân, cán bộ UBND Q.3 bắt đầu lên tiếng. Nội dung ông nói cũng chỉ là việc quy chụp những lần tổ chức cầu nguyện hiệp thông là vi phạm pháp luật. Ông định nghĩa cầu nguyện chỉ là những việc liên quan đến giáo lý, giáo luật và đạo đức cho giáo dân. Ông cho rằng: trong những lần DCCT tổ chức cầu nguyện, có một số linh mục DCCT đã nói trước hàng ngàn giáo dân rằng “chúng ta đang sống trong một xã hội đầy dẫy bất công và áp bức”, đây là những nội dung vượt quá chức năng tôn giáo! Ông còn thêm: nói về việc đất đai, cái này lệ thuộc chính sách của đảng và nhà nước rồi. Ví dụ, chúng tôi thừa nhận trường học và hồ bơi Kỳ Đồng trước đây là của DCCT. Nhưng từ sau ngày giải phóng, thực hiện chính sách cải tại công thương nghiệp phía Nam, những cơ sở này đã do nhà nước quản lý. Đến ngày 26/11/2003 ủy ban thường vụ quốc hội đã có Nghị quyết 23, tức là không đặt vấn đề trả lại các cơ sở này nữa. Ai cũng phải chấp hành nghị quyết này. Thế mà những giáo dân ở Thái Hà đã đập phá tường rào, đó là sai. Thế thì không cớ gì mà lại tổ chức cầu nguyện cho những người này…

Cha Giám tỉnh đáp lời: “Liên quan đến việc ông nói rằng có một số linh mục chúng tôi đã nói ‘chúng ta đang sống trong một xã hội đầy dẫy bất công và áp bức’, tôi hỏi ông: có bất công thật không?”

Đến đây, ông Nguyễn Anh Xuân ú ớ không biết nói thế nào thì cha Giám tỉnh nói tiếp: “Có chứ! Đại biểu quốc hội đã nói rất nhiều. Chúng ta phải giúp nhau làm sao cho đất nước mình càng ngày càng bớt đi những điều đó. Những câu nói như thế tôi cho là không sai.

Ông vừa nhắc lại vấn đề trường học và hồ bơi Kỳ Đồng, xin lỗi ông, tôi rất đau lòng. Chính sách của nhà nước thì chúng tôi không còn cách nào khác là phải chấp hành, vì chúng tôi đang sống trong đất nước này mà. Thế nhưng miếng đất đó giá bây giờ không dưới hai ba chục cây vàng một mét vuông, tới tám ngàn mấy trăm mét vuông. Thế mà quý vị vô tư khai thác, kinh doanh lấy tiền, trong khi đó đất ấy là của chúng tôi. Giả như ông có một chiếc xe máy trong nhà, tự nhiên có người vào lấy đi làm ăn kiếm tiền, ông có chịu được không? Giá mà làm cơ sở từ thiện hay giáo dục như trường Kỳ Đồng, chúng tôi không nói tới (chỗ này ông Nguyễn Anh Xuân dạ dạ). Nhưng rõ ràng đây là kinh doanh. Thật sự ngay hồ bơi Kỳ Đồng chúng tôi cũng chưa lên tiếng. Lẽ ra chúng tôi góp đất, quý vị khai thác kinh doanh, chúng ta làm thành một công ty cổ phần, lãi ra chia đều cho đề huề, vui vẻ, thí dụ vậy.”

Đến đây bà chủ tịch tiếp tục nói lại 2 điểm bà muốn trao đổi là nội dung và quy mô các buổi cầu nguyện, mà theo bà những cái này nằm ngoài chương trình, không xin phép.

Sau đó linh mục Đinh Hữu Thoại bắt đầu lên tiếng: “Theo lời ông Hạnh lúc đầu là không cho hai người đi theo linh mục Giám tỉnh phát biểu với lý do là chỉ mời linh mục Giám tỉnh. Vậy tôi hỏi: chỉ có mình bà chủ tịch mời linh mục Giám tỉnh đến đây, thì những lời ông Nguyễn Anh Xuân vừa phát biểu là với tư cách nào? Ông là người cộng tác của bà chủ tịch, đúng không? Tôi cũng là người cộng tác của linh mục Giám tỉnh. Cho nên tôi đề nghị ông Chánh VP UBND rút lại cái lệnh lúc nãy đi và tất cả chúng tôi đều có quyền lên tiếng.

Đây là ý kiến của tôi: tôi đã đọc hết Pháp lệnh Tín ngưỡng và Tôn giáo và Nghị định 22/2005 thì không có chỗ nào cấm chúng tôi cầu nguyện và tổ chức cầu nguyện cả. Không cấm thì chúng tôi có quyền làm. Liên quan đến nội dung cầu nguyện thì đó là một vấn đề lớn, ví dụ như vụ việc ở Thái Hà như ông Nguyễn Anh Xuân nói tôi thấy là sai hết. Tôi có đủ chứng cứ pháp lý (quý vị có thể theo dõi trên mạng trong thời gian xảy ra vụ việc) và quý vị không đủ lý lẽ để nói rằng việc làm của 8 giáo dân Thái Hà là sai. Quý vị không đủ bằng chứng để kết tội 8 giáo dân đó…”

Đến đây thì bà chủ tịch cắt ngang: “Vấn đề Thái Hà không liên quan đến nội dung bàn ở đây”. Linh mục Thoại nói tiếp: “Tôi đang nói đến vấn đề cầu nguyện mà. Chính vì chị đã nói đến việc tổ chức cầu nguyện cho 8 giáo dân Thái Hà nên tôi mới đề cập chứ. Chị có nói đến vấn đề cầu nguyện cho Thái Hà, cầu nguyện cho Tòa Khâm sứ, thì tôi chứng minh việc cầu nguyện đó là đúng. Ngay cả nếu 8 giáo dân Thái Hà có tội đi nữa, thì chúng tôi vẫn có thể tổ chức cầu nguyện chứ. Cầu nguyện cho họ ăn năn để trở thành người tốt nếu đúng là họ có tội. Tuy nhiên, việc chứng minh họ có tội, quý vị cũng không làm được.

Về vấn đề trang web và bảng tin, chúng tôi thấy không có chỗ nào trong Nghị định 97/2008 cấm chúng tôi đặt bảng tin đó cả. Về trang web cũng vậy, trang web của chúng tôi không thuộc diện phải đăng ký. Qúy vị cứ về xem lại Nghị định 97 đi. Về bảng tin mà ngày 8/12 vừa qua đoàn kiểm tra của quận đã xuống, thì tôi đã ghi rõ trong phần ý kiến của mình nơi biên bản làm việc: Tôi xác nhận có 18 bài trên bảng tin. Còn nhận định của đoàn kiểm tra là ý kiến riêng của đoàn. Tôi không đồng ý với nhận định đó. Rồi tự nhiên hôm qua quý vị đường đột xuống bảo chúng tôi tháo gỡ xuống là tháo cái gì? Căn cứ trên biên bản làm việc nào để buộc chúng tôi tháo xuống?

Tôi nhận thấy tinh thần làm việc của buổi hôm nay, của bà chủ tịch cũng như của ông Nguyễn Anh Xuân phát biểu, tất cả quý vị đang đứng ở ghế của quan tòa để phán xét chúng tôi. Chúng ta cần làm việc trên tinh thần tôn trọng sự thật, chứ không phải tùy tiện quy chụp. Tôi nghĩ quý vị nên thay đổi thái độ làm việc, gợi lên vấn đề và cùng suy nghĩ, chứ không phải cứ khẳng định chúng tôi có tội thì làm sao làm việc được?”

Ông Nguyễn Hoàng Giang, Phó Ban Tôn giáo – Dân tộc TP lên tiếng: “Lời lẽ của ông chánh VP UBND về việc không cho hai vị đi cùng linh mục Giám tỉnh phát biểu có vẻ hơi cứng ngắc. Thực ra nghe câu đó thì hơi nặng nề, nhưng tôi nghĩ ý của ông chánh VP UBND là chúng ta cần trao đổi trên tinh thần cởi mở và rõ ràng. Không xen ngang khi người khác phát biểu mà cần lắng nghe cho hết ý…

Căn cứ theo Pháp lệnh tôn giáo, Nghị định 22 và Thông tư 14 về vấn đề thông tin thì tôi có ý kiến thế này: trong thời gian qua, từ cuối năm 2008 đến nay, như linh mục Thoại đã nói và tôi đồng ý là Pháp lệnh tôn giáo không cấm cầu nguyện, và các cấp chính quyền cũng không thể cấm các tôn giáo cầu nguyện. Nhưng làm gì cũng có quy định của pháp luật. Ở đây, tôi xin trích dẫn điều 2 của Pháp lệnh tôn giáo quy định rõ: cầu nguyện là giáo dục tín đồ lòng yêu nước, thực hiện quyền và nghĩa vụ của công dân, ý thức chấp hành pháp luật. Như vậy xin thưa:

- Nếu như có những linh mục đứng trên tòa giảng mà nói những câu như ‘Chúng ta đang sống trong một xã hội đầy dẫy bất công’. Đồng ý xã hội nào cũng có bất công, nhưng ‘một đất nước đầy dẫy bất công’ thì vấn đề lại khác. Nhà nước vẫn thừa nhận nguồn gốc các tài sản là của quý vị. Dân gian thường nói “của đau con xót”, nên quý vị bức xúc cũng là lẽ thường của con người thôi. Nhưng bức xúc đó nên thể hiện theo đúng quy định của pháp luật. Nếu có gì không phải về đất đai chúng ta cứ việc khiếu kiện vì chúng ta có luật khiếu nại tố cáo, có luật đất đai. Nhưng tập trung cầu nguyện đông người, truyền giảng vấn đề nọ vấn đề kia sẽ gây nên một làn sóng tác động lên xã hội không lành mạnh. Còn về nội dung rao giảng, tôi nhớ có một lần, một linh mục DCCT trên tòa giảng đã nói những lời rất khó nghe…

- Tôi đồng ý rằng người có tội hay không có tội là do tòa án quy định bằng một vụ án cụ thể. Vậy 8 giáo dân giáo xứ Thái Hà khi chưa xử phúc thẩm hay chưa xử sơ thẩm, thì DCCT mà cụ thể là tu viện 38 Kỳ Đồng lấy tư cách gì khẳng định là họ vô tội khi rao giảng?

- Tôi có trao đổi với một số người am hiểu về thánh nhạc, thì tôi biết bài “Mẹ ơi đoái thương xem nước Việt Nam” của Hải Linh sáng tác trước 30/4/1975 trong bối cảnh đất nước chiến tranh. Từ sau ngày giải phóng, không còn cảnh đó nữa thì giáo hội cũng mặc nhiên không sử dụng bài đó nữa. Thế nhưng các vị đã hát bài hát đó thường xuyên trong các buổi cầu nguyện hiệp thông và còn sửa lời từ “trời u ám chiến tranh điêu tàn” thành “trời u ám bất công lan tràn”. Khi làm như thế là quý vị đã có biểu hiện về mặt pháp lý là chống chế độ rồi đấy.

- Điều cuối cùng tôi xin thưa là cổng thông tin điện tử DCCT (trang web) và bảng tin ở DCCT: như linh mục Thoại vừa mới nêu ‘đề nghị các cấp chính quyền đọc lại luật vì không có quy định nào cấm’, thì tôi xin thưa, tại khoản 1 điều 10 Thông tư 14 của Bộ Thông tin Truyền thông quy định rõ: tổ chức tôn giáo hợp pháp trên lãnh thổ VN sử dụng mạng internet trên lãnh thổ VN phải đăng ký. Và phải đăng ký với Cục quản lý phát thanh truyền hình và thông tin điện tử. Nên không thể nói trang web DCCT không phải đăng ký. Có lẽ linh mục Thoại chưa biết thông tin này nên có thể điều chỉnh lại và đi đăng ký sau. Tôi không quy chụp gì cả mà chỉ muốn nói là nếu như linh mục không biết thì có thể liên hệ với Sở Thông tin Truyền thông TP để được hướng dẫn. Về bảng tin tại DCCT, linh mục Thoại nói với đoàn kiểm tra của Phòng Văn hóa Thông tin Q.3 rằng những bài viết đăng trên đó là tải từ internet xuống cho những người không có điều kiện đọc thông tin trên mạng được biết. Giả như như thế thì các bài viết ấy phải: thứ nhất không cắt xén, ghi rõ xuất xứ, tên tác giả, thứ hai không bình luận, và thứ ba: các thông tin đó phải là các thông tin từ các cơ quan đảng và nhà nước hoặc các tổ chức đã được nhà nước cho phép cung cấp thông tin đó. Nghiêm cấm những nội dung tuyên truyền phản động chống chế độ.”

Cha Giám Tỉnh phát biểu: “Đọc báo Tuổi Trẻ hôm nay tường thuật lại buổi họp của HĐND TP chúng ta, thì các đại biểu phát biểu rất mạnh đó chứ, mạnh hơn cả các linh mục trên tòa giảng nữa là khác. Các đại biểu nói rằng ra đường đụng công an một tí là lót tay, lót tay, lót tay. Đó là cái gì? Và ông Phó Giám đốc Sở Công an TP nhìn nhận là có. Và quả thật như vậy, trong đời sống hàng ngày, chúng ta đi taxi, hở một tí là lót tay cho công an năm chục, một trăm… Chúng tôi đề nghị các anh chị nhìn cách phản biện xã hội của chúng tôi dưới một cái nhìn nhẹ nhàng hơn để thấy được sự chân thành của chúng tôi. Phản biện xã hội chứ không phải chống đối.”

Bà chủ tịch ra dấu mời linh mục Thoại phát biểu. Linh mục đã nói như sau: “Anh Giang có nói chúng tôi không chống chế độ trong tư tưởng nhưng chống bằng việc làm. Tôi không biết anh căn cứ vào đâu mà nói như thế. Thật ra thì tất cả những gì chúng tôi làm là chúng tôi đang giúp nhà nước chống tham nhũng, chống những hành vi cố ý lợi dụng chức vụ và quyền hạn, cố ý làm trái pháp luật. Chúng tôi lên tiếng trong những vụ việc cụ thể, liên quan đến một nhóm người cụ thể. Nếu anh nói như thế là chống chế độ là anh đã cường điệu hóa vấn đề.

Có hai vấn đề anh Giang đã nói, đó là tư cách linh mục trên tòa giảng và việc sử dụng bài hát Thánh ca. Tôi nghĩ các vấn đề này hoàn toàn không thuộc chức năng của cơ quan quản lý về tôn giáo như Ban Tôn giáo của anh. Cùng lắm là anh có thể góp ý với chúng tôi là anh có biết những điều đó. Thế thôi. Chứ cái này nằm ngoài chức năng của cơ quan quản lý về tôn giáo.

Vấn đề web và bảng tin cũng vậy. Vấn đề này sẽ do chính Bộ TTTT làm việc với chúng tôi nếu chúng tôi vi phạm. Anh có trích dẫn khoản 1 điều 10 Thông tư 14 gì đó, nhưng thật ra vì anh chưa biết gì về trang web DCCT, chúng tôi không thuộc diện phải đăng ký.

Anh có nói rằng “DCCT lấy tư cách gì khẳng định là 8 giáo dân Thái Hà vô tội?” Đây là lãnh vực của ngành luật. Một người làm luật phải biết nguyên tắc “suy đoán vô tội”, tức là trước khi anh có đầy đủ bằng chứng là người ta có tội thì đương nhiên phải xem là người ta vô tội.

Rồi bà chủ tịch nói lời phát biểu kết thúc. Cha Giám tỉnh nêu lên một nhận xét: “Thưa bà chủ tịch, tôi thấy những lời phát biểu của bà lúc đầu giờ và lúc kết luận này chỉ là một. Xem ra những gì chúng tôi nói không đi vào được con tim của quý vị.”

Bà chủ tịch đề nghị nghe ông Chánh VP đọc biên bản và mọi người cùng ký tên vào, nhưng cha Giám tỉnh nói: “Tôi nghĩ điều đó không cần thiết và chỉ mất thời gian. Quý vị cứ việc đọc biên bản rồi rự ký vào và giữ lấy, chứ chúng tôi không cần.”

Sau khi nghe ông Hạnh đọc xong biên bản, phái đoàn DCCT đứng lên chào ra về sau buổi làm việc kéo dài khoảng 90 phút.

Nhận định

Con nhận thấy bà chủ tịch không nắm vững các vấn đề xảy ra từ năm 2008 đến nay nên từ đầu đến cuối buổi họp bà chỉ lo sao cho nội dung không đi ra ngoài những gì mà bà đã chuẩn bị. Hình như ai đó đã soạn sẵn (viết tay trong vở học sinh, chỗ chữ xanh, nơi chữ đỏ), bà chỉ việc theo đó trình bày. Điều này cũng dễ hiểu vì bà là người mới vào vị trí chủ tịch thôi.

Như con đã nói, có một thanh niên ngồi bên một chiếc laptop chăm chú ghi chép, mặc dù không phải là thư ký buổi họp và không được giới thiệu trong thành phần tham dự. Nhiều khả năng người này là an ninh chìm.

Đề nghị

Qua buổi làm việc này con thấy chính quyền quận 3, ngay cả Ban Tôn giáo – Dân tộc TP, đều chưa thật sự hiểu biết về cơ cấu các Dòng tu trong Giáo hội Công giáo. Có lần con đã từng phát biểu với chính quyền rằng linh mục Giám tỉnh là người có quyền hành trên toàn quốc đối với một Dòng tu. Vì thế, cấp liên hệ và làm việc với vị Giám tỉnh phải là cấp Trung ương, chứ không thể là cấp nhỏ hơn, cho dẫu trụ sở nhà chính của Dòng tu đó nằm trên một địa bàn cụ thể. Chính kiểu làm việc chồng chéo này sẽ gây ra nhiều hệ lụy không tốt.

Cha Giám tỉnh nhận lời mời đi họp lần này là để chứng tỏ thiện chí với chính quyền địa phương, chứ đây không phải là một tiền lệ.

Saigon, ngày 13/12/2010

Thư ký – Chánh VP DCCT VN