Con vẫn gọi tên Me
Ngày xưa con tập nói
Một vài tiếng đầu đời
Nhìn trời con đã gọi
Chưa rõ lời “Mẹ ơi”
Mẹ trần gian bú mớm
Mẹ trên trời ban ơn
Con bây giờ đã lớn
Suốt đời không quên ơn
Với đôi bàn tay trắng
Chập chững bước vào đời
Bao lần long trống vắng
Bao lần nước mắt rơi
Con gọi thầm tên Mẹ
Cầu xin trong trầm tư
Dù tuổi con còn trẻ
Đã mang nhiều thói hư
Con không quên cầu khấn
Muốn đưa cả đôi tay
Vì đời con lận đận
Khổ đau biết bao ngày.
Mẹ La Vang
Mẹ La Vang nơi khô cằn sỏi đá
Đêm thâm u Mẹ là ánh sao trời
Niềm cậy trông qua một ngày vất vả
Lời cầu kinh hoà trong gió chơi vơi
Mẹ La Vang ánh mắt đầy nhân ái
Thương đàn con khốn khó lúc loạn ly
Mẹ dẫn lối chỉ đường thời vụng dại
Đến bây giờ ơn Mẹ vẫn khắc ghi
Mẹ La Vang cạnh dân nghèo khổ cực
Tìm miếng ăn giữa cuộc sống lầm than
Bên Mẹ yêu dù gặp nhiều khổ nhục
Đàn con vui với Mẹ để bình an.
Mẹ La Vang qua bao nhiêu năm tháng
Vẫn thương yêu che chở lúc tù đày
Thời gian qua như mây trời phiêu lãng
Mẹ mãi là chốn nương tựa từ đây
Mẹ La Vang trải qua nhiều thời đại
Thuở thanh bình hay những lúc chiến tranh
Mẹ còn đó với thời gian mãi mãi
Ban muôn ơn vì Mẹ rất nhân lành