Thấy không các đồng chí?
Vụ Sầm Đức Xương cũng xử…qua loa
Mà xử kín mới không xử kỹ
Chủ tịch Nguyễn Trường Tô cóc phải hầu tòa

Thế đấy, thời gian là phép màu hô biến
Có tội ngâm tôm, thành vô tội vì quên
Đảng ta ưu ái các đồng chí lắm chuyện
Ối thời nay, mọi thứ chỉ cần tiền!

Nhưng đồng chí Sầm Đức Xương cần rút kinh nghiệm
Trước đòi cởi quần trước tòa, giờ giữ cái mồm im
Chín năm tù tính ra cũng…thắng kiện
So với tội mua dâm, môi giới gái vị thành niên!

Tuy tội chín năm nhưng nào chín năm nguyên
Quốc khánh, sinh nhật Bác…ta sẽ tùy tiện
Khinh giảm tội khi dân quên chuyện
Muốn dục tốc hơn thì chi thêm tiền… dĩ nhiên!

Kể hắn cũng đáo để lanh miệng
Mướn bác sĩ kê toa: “bất lực” tắc tè
Học đúng sách lược đảng ta cũng làm thế:
Xảy chuyện gì cứ tại “trên bảo dưới không nghe!”

Đấy, bác Tô tội tuy rành…tô hô
Giờ an toàn hạ cánh đã yên chỗ
Còn các đồng chí chấm mút trong danh sách rõ lộ
Nên rút kinh nghiệm trong tư cách…tham ô!

Nhưng càng nghĩ càng thấy các đồng chí…ngu bỏ mẹ
Cán bộ tham nhũng, ăn chơi sa đọa phải đoàn kết bè
Ăn đều, chia đều, nhỡ lộ thì lôi trước thằng bé
Chịu, để thằng to thoát mới gỡ tội…ô-kê?

Đừng khai lung tung tụi báo chí nó kháo rầm
Báo ta toàn lề phải, dứt phép nói - phải câm
Dân hời hợt, báo đài bức xúc cho lắm
Đảng sẽ phán ngay chuyện…nhạy cảm là xong!

Mà chuyện này nó… nhạy cảm thật
Ai đời hiệu trưởng trường mua dâm nữ sinh
Còn chuyền chuyền từ đồng chí cao cấp nhất
Chính quyền Hà-Giang ta thật đúng cái bãi sình!

Ôi! Các đồng chí thật ngày càng bất chính
Bất trí, bất lương, dù có nhiều đảng tính
Quốc có quốc pháp, đảng có đảng lịnh
May mà dân ta còn chịu nín thinh!

May mà dân ta còn chưa thức tỉnh
May mà tôn giáo còn Xin-Cho là chính
May mà trí thức còn trùm chăn mít kín
May mà thanh niên lo hưởng thụ riêng mình

May lắm, lắm may các đồng chí ạ
Nếu không quốc biến đã nổ ra
Đảng chỉ sợ nay mai tụi…Tàu lạ
Chẳng để yên mà chiếm thêm biển, đất… làm khó đảng ta

Trận năm 79 ta cố quên, chẳng dám nhắc nhớ ra
Chục nghìn quân, dân chết giờ cố quên mồ mả
Ngay cả Bia Liệt Sỹ ta cũng cho đục bỏ
Chữ “Trung Quốc Xâm Lược” ráng nuốt nhục mà!

May mà bộ đội còn trung thành với đảng
Chưa lên tiếng đòi chính nghĩa cho chiến hữu bè bạn
Muốn dân quên, lính quên niềm ai oán
Ta đã phá bia để chẳng còn chỗ cắm nhang!

Bởi có nhang thì phải có khói
Có khói vong linh sẽ về gợi nhớ bao nhức nhối
Mà nhức nhối rồi sẽ luận bàn công tội
Nhưng đảng ta ngán Tàu tức tối lại…vểnh răng cắn môi!

Các đồng chí nên rút kinh nghiệm vụ Hà-Giang
Dân phải chịu oan nhưng đừng ép quá sẽ loạn
Tin vào tính đảng…
Chuyện cần thiết xử phải xử cho dân bớt thán oán
Nhưng xử kín - cấm luật sư cãi cho bên bị nạn,
Án tuyên chớp nhoáng, kiểu qua cầu rồi rút ván
Tính cách đảng ta là luôn…hạ cánh an toàn!

Thời buổi này…lương tâm dành cho mấy đứa…gàn!
Chuyện xử lý chúng nhất trí phần các chú công an!
Sẽ triển khai thuê thêm đám côn đồ du đảng…
Ôi chuyện dài như tên nước… Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt-Nam!