Chiều hôm nay tôi chợt buồn muốn khóc
Khi nghĩ về thân phận người dân tôi
Sống giữa tù đày gông cùm áp bức
Thế kỷ hai mươi có chắc qua rồi?

Chiều nay đọc tin một người vừa chết
Dưới bàn tay một kẻ “đầy tớ dân”
Có hay không nhân quyền cho người Việt?
Sống giữa quê mình chẳng thấy bình an!

Dân tôi sống bên đám người “đầy tớ”
Sống chung trời với loài sói nhe nanh
Bao năm qua vai oằn gông mang cổ
Tủi nhục cam tâm trót phận dân lành!

Chiều mai chiều nữa có còn người chết?
Dân tôi ơi! Nô lệ một đời sao?
Tôi có chết! Ngàn người sẽ không chết!
Hãy đứng lên người Việt, hỡi đồng bào!