Triệu ngọn nến thắp lên chiếu tỏa
Ánh rạng ngời phủ khắp Việt Nam


Những ngọn nến được thắp lên, rực sáng đền Thánh Giê-ra-đô, đã bao lần vầng sáng đức tin ấy đã được thắp lên chiếu tỏa rực sáng Thái Hà, và đêm nay cùng với gần 300 anh em Cộng đoàn Vinh, những ngọn nến rực sáng lại được thắp lên, những lời Cầu nguyện hiệp thông trong bầu không khí niềm tin và cậy trông.

Thánh lễ cầu nguyện hôm nay (ngày 28 tháng 6 năm 2011) cầu nguyện đặc biệt cho anh JB. Nguyễn Văn Duyệt và những người anh em đang bị bắt giữ. Trong đôi dòng suy ngẫm này, tôi muốn nói khẳng định rằng, những ngọn nến phải được thắp lên, những lời cầu nguyện liên lỉ phải được cất lên từng giây từng phút trong hiện tại cũng như tương lai. Vì sao những ngọn nến phải được thắp lên?

Trước hết mỗi người Ki-tô hữu chúng ta phải như một ngọn nến thắp lên chiếu tỏa ánh sáng Tin Mừng cho nhân gian, mỗi chúng ta có trách nhiệm loan báo tin mừng cứu độ đến cho mọi người. Và trong những lời cầu nguyện hiệp thông là hành động thiết thực nhất, hiệu quả nhất, để qua đó Chúa đổ muôn ơn xuống trên mọi người chúng ta, vì vậy các tin hữu hãy thắp lên ngọn nến niềm tin của mình mọi giây phút trong cuộc sống.

Cộng đoàn Vinh phải thắp lên những ngọn lửa tin yêu cầu nguyện cho những người anh em đang bị bắt giữ, đó là cử chỉ thể hiện tình liên đới hiệp nhất, yêu thương. Và không những Cộng đoàn Vinh, Giáo phận Vinh, và toàn Giáo hội Việt Nam chúng ta cũng hãy thắp sáng lên những lời cầu nguyện cho người anh em đang bị bắt giữ. Và không chỉ cầu nguyện cho những người anh em, nhưng nhìn tầm rộng hơn, phải cầu nguyện liên lỉ cho Giáo hội và đất nước chúng ta, vì sao phải như vậy?

Một đất nước đang chìm trong sự u tối của chủ nghĩa vô thần, thời điểm hiện nay ta thấy sự tai hại của tư tưởng lầm lạc này, và hậu quả của nó đang diễn ra sờ sờ trước mặt chúng ta.

Một cái cây mà rễ đã mục, làm sao cành lá sum suê, làm sao trổ sinh hoa quả tốt tươi? Một đất nước mà kiến trúc thượng tầng lựa chọn tư tưởng sai lạc để duy ý chí áp đặt thì việc đất nước đó trở nên rỗng mục là điều tất nhiên! Đến đây có người sẽ cho rằng tôi đang nói càn, nhưng xin tất cả độc giả hãy ngầm mà xem những điều tôi sắp nói ở đây.

Chủ nghĩa vô thần không thừa nhận có một đấng tạo hóa, chỉ điều này đã một sai lầm trầm trọng trong nhận thức luận. Và khi trên đầu không còn một Đấng để kính thờ, người theo tư tưởng đó còn sợ gì mà không phạm tội ác, ban đầu là trong bóng tối, rồi khi lộ ra, họ bất kể làm cả sự tội đó một cách công khai.

Lần nữa tôi nhắc lại, hậu quả mà tư tưởng vô thần mang lại đang diễn ra sờ sờ trước mắt, trên đất nước chúng ta. Mỗi điều tôi nói ra đây, chắc chắn sẽ có sự phản khác của rất nhiều người, và họ sẽ nói những điều này chỉ trong diện hẹp, chỉ xuất hiện cá biệt trong một số tập thể, một số cá nhân. Nhưng không, sự tai hại đó đã diễn ra trên diện rộng thành căn bệnh phổ biến của xã hội.

Về đạo đức: trong bóng tối vô thần, đạo đức suy đồi một cách trầm trọng, phải thẳng thắn nhìn nhận, đất nước chúng ta đang bước vào giai đoạn mà tất cả giá trị được đo bởi đồng tiền, một đất nước mà gần như bị nô lệ bởi đồng tiền, công danh = mua bằng tiền. Pháp luật: đo bằng tiền, sự thật: bị đồng tiền che lấp, công lý phai nhòa cũng do đồng tiền quyết định (Công bình thước đo: Đồng tiền, chân lý: thuộc về kẻ có tiền, lý tưởng: có nhiều, thật nhiều tiền) … và khi đạo đức bị đồng tiền chi phối thì hiện trạng xảy ra cho đất nước thật tai hại. Nếu bạn đọc bất cứ bài báo nào hang ngày, dù đó là lề phải, hay lề trái vẫn thấy nhan nhản diễn ra các vụ cướp dật, giết chóc… đều do bởi đồng tiên, một xã hội mà sự vô cảm đang dần dần xâm chiếm hết tâm hồn do đâu?

Về văn hóa: nếu trên các phương tiện đài báo chính thống nói rằng đất nước ta có một nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, điều đó có phần đúng, nhưng nếu trong con mắt đức tin, ta thấy nền văn hóa chủ trương vô thần đã làm mất đi nhiều nét đẹp của văn hóa cổ truyền dân tộc, làm suy đồi rất nhiều giá trị nhân văn cao quý, bạn thấy gì qua ngôn ngữ của giới trẻ hiện nay, bạn thấy gì qua nếp sống trụy lạc phần đông giới trẻ hiện nay? Nếu không xét mình, xưng thú tội lỗi thì thử hỏi những con người đó còn sợ gì nữa khi họ làm những điều nhơ bẩn, và một xã hội với mặt bằng chung nhiều con người như vậy sẽ thành như thế nào? Trả lời câu hỏi này bạn sẽ hiểu được vì sao tình trạng phá thai ở Việt Nam lại ở mức tồi tệ như vậy. Nếu quan tâm đến chính trị, chúng ta sẽ thấy được Việt Nam vẫn chưa dám cởi bỏ chiếc áo văn hóa nước Tàu, nhân dân ta thờ cúng những người Tàu, những con người đã kìm kẹp, dày xéo chúng ta giưới đế giày xâm lược, nếu bạn không tin lời tôi nói, hãy đến đền Trấn Quốc… bạn sẽ rõ.

Về giáo dục: Nếu bạn suy xét cho kỹ, nền giáo dục của chúng ta, thực chất là một hình thức tuyên truyền chủ nghĩa vô thần bằng cách nhồi sọ. Vì đã để cho tiềm thức mình một nhận thức lầm lạc vô thần nên chúng ta chỉ mang tầm vóc những người đi theo, học đòi và bắt chước, sự sáng tạo hiếm hoi một cách đáng quan ngại, học sinh chỉ đi học như một con vẹt như một cái máy, những sự sáng tạo chỉ nở hoa khi đôi cánh không còn bị rang buộc trong nền giáo dục vô thần, chỉ có vậy mới bay được đến hững tầng cao của tri thức, vì chỉ có Chúa mới mở trí cho chúng ta mà thôi.

Kinh tế: Chưa bao giờ tình trạng leo thang giá cả diễn ra như hiện nay, trên bộ mặt đất nước lổm nhổm nhiều ngôi biệt thự vắng người là bao quanh những con người cùng khổ đang oằn mình lao động để nuôi lấy bản than và những người lãnh đạo, tiền trong nước thì mất giá, bù lại, tài nguyên bị bán đi, phần lớn của cải chảy vào túi tầng lớp thống trị, đói nghèo bào mòn tâm hồn thể xác người dân.

Tự do, dân chủ: đúng là bây giờ chúng ta đã thoát khỏi ách của xâm lược, nhưng lại bị tù hãm, ràng buộc, che lấp bởi tư tưởng vô thần, nói rằng có quyền tự do tín ngưỡng, nhưng thử hỏi, một nền giáo dục vô thần thành cái khung cho các thế hệ khi còn trong thời trứng nước để hình thành bào thai nhận thức đã bị nhồi nhét vào tư tưởng vô thần duy ý chí, thử hỏi mấy đầu óc còn đủ tỉnh thức để nhận ra tôn giáo của mình? Và đức tin trổ sinh được một ít trong những con người được Chúa mạc khải, tư tưởng vô thần lại tìm mọi cách chen vào hòng chèn ép che lấp đức tin đó. Nếu ngẫm kỹ hơn, tư tưởng vô thần là trò của ma quỷ, và những đệ tử của nó đã dám đập phá Thánh giá, áp bức, bắt bớ, đánh đập, giam cầm dân Chúa

Với riêng những người Công giáo: chúng ta hãy cẩn thận, tư tưởng vô thần đang cố tìm cách len lỏi vào tầm hồn chúng ta và phá hoại đức tin bằng những miếng mồi của nó như: duy lợi, hưởng thụ…

Và còn nhiều thực trạng đáng phải bàn, nhưng những điều đó chung kết rằng, đất nước chúng ta phải lột bỏ chiếc áo vô thần để nhìn thấy Chúa, và để làm được điều đó chúng ta phải thắp lên những ngọn nến cầu nguyện với trọn con tim.

Tư tưởng vô thần sẽ bị đánh bại bởi lời cầu nguyện, chỉ có cầu nguyện mới đẩy lùi được loài quỷ này. Vì vậy những ngọn nến phải được thắp lên, những lời cầu nguyện với xác tín đức tin phải được vang mãi liên lỉ trong tâm hồn mỗi tín hữu chúng ta.

Chúng ta phải cầu nguyện, không những cho những anh em đang bị bắt giữ mà cho chính những người bắt giữ họ, vì thật ra những người đang bị giam cầm trong nhà tù của tư tưởng sai lạc lại chính là những người đang cầm gông cùm để tự khóa tâm hồn của họ trong nhà tù vô đạo.

Hãy cầu nguyện, không chỉ trong những thánh lễ, mà mọi thời khắc trong cuộc sống.

Hãy cầu nguyện, bất cứ bạn thuộc Cộng đoàn Giáo phận Vinh, bạn thuộc người Công giáo hay không, hãy thắp lên những ngọn nến tin yêu, không chỉ trong thánh đường mà trên các đường phố, xóm làng, bất cứ nơi đâu trên đất nước này, khi Chúa đã thương đến tất cả nguyện ước sẽ thành nên.

Trong tâm tình phó thác cậy trông!