Chuông vang lên đến tận cùng trời đất,
Xua mây bay và tan ánh mù sương,
Vì năm nay đang nằm trong đêm tối,
Chuông vang lên để giết chết bạo cường.

Vang xua đêm tối, vang trong tinh mơ,
chuông hạnh phúc vang xuyên màn sương tuyết:
Năm dần trôi hãy chôn tận đáy mồ,
Xua gian ác, vang lên trong chân lý.

Xua khổ đau đang giày xéo tâm hồn,
Để trần thế không còn trông thấy nữa,
Xua thù hằn giữa giàu có – cơ hàn,
Vang hối cải cho mọi người nhân ái.

Vang xua đuổi nguyên nhân lời trăn trối,
Chậm chạp cổ xưa tranh chấp hận thù,
Vang trân trọng những mẫu đời thánh thiện,
Phong cách ngọt ngào, luật lệ an vui.

Vang xua tan những đam mê tội lỗi,
Bất tín lạnh lùng thời đại hôm nay,
Vang xua đi những vần thơ ảm đạm,
Hãy vang lên những thương khúc vơi đầy.

Vang xua tan kiêu căng trong máu đổ,
Trên những nơi bị giá họa vu oan,
Vang lên trong môt tình yêu công chính,
Vang lên trong một tình cảm nhân loài.

Vang xua tan thuyết cổ xưa nhờm tởm,
Vang xua đi những tham vọng bạc vàng,
Vang đuổi xua những chinh chiến tàn hoang,
Vang lên trong của thanh bình thịnh trị.

Vang lên trong can đảm với tự do,
Tim mở rộng và bàn tay nhân hậu,
Vang xua tan những vùng trời đen tối,
Vang mãi trong tình yêu Đức Ki-tô.