WASHINGTONDC 26.12.2008 - Hai Dân biểu của Quốc Hội Châu Âu được Việt Nam mời sang quan sát tình hình tôn giáo, nhân quyền, nhưng khi họ đến Thái Lan, phía Việt Nam yêu cầu hai người đừng vào Việt Nam vì lý do an ninh.
Trả lời phỏng vấn Đài Á Châu Tự Do ngay sau khi bị ngăn không cho vào Việt Nam, Dân Biểu Marco Panella, một trong hai nhà dân cử Châu Âu, cho biết Việt Nam ngăn chặn có thể vì hai dân biểu dự tính đi thăm Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN.
Để tìm hiểu thêm các chi tiết xung quanh vụ ngăn chận này, Ỷ Lan hỏi chuyện Hoà thượng Thích Quảng Độ, nhà lãnh đạo giáo hội bị nhà nước cấm sinh hoạt, về cảm nghĩ của Ngài trước sự kịên vừa nói:
Mời, nhưng không cho vào...
Ỷ Lan: Kính bạch Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ, hôm qua Đại Biểu Quốc Hội Châu Âu là ông Marco Panella và Thượng Nghị Sĩ Quốc Hội Ý Marco Perduca trên đường đến thăm Quốc Hội Việt Nam ở Hà Nội, mong muốn ghé Sài Gòn viếng thăm Hoà Thượng tại Thanh Minh Thiền Viện, nhưng hai vị đã bị cấm vào Việt Nam. Kính xin Hoà Thượng cho biết cảm tưởng về vụ này?
HT Thích Quảng Độ: Cách đó mấy hôm thì tôi có được nghe bài phỏng vấn của cô Ỷ Lan đây trên Đài Á Châu Tự Do thì có biết sơ sơ về cái việc phái đoàn Hà Nội sang tiếp xúc với lại Quốc Hội Liên Âu để bàn về các vấn đề kinh tế, trong đó có vấn đề nhân quyền, thì về vấn đề nhân quyền, phái đoàn Việt Nam có hứa với Quốc Hội Châu Âu rằng nhân quyền là những giá trị chung nhưng sự áp dụng nhân quyền tuỳ thuộc mức độ kinh tế của dân chúng. Đối với dân chúng nghèo thì họ không quan tâm sự tự do ngôn luận mà quan tâm về ăn uống, đói no.
Đây là quan niệm của chính phủ Hà Nội về nhân quyền như thế đấy. Tóm lại là bây giờ dân tộc Việt Nam không ai quan tâm đến nhân quyền cả, nhưng ăn là quan trọng nhất.
Thế rồi họ còn đi thêm một bước nữa là họ khoe là ở Việt Nam có những nguyên tắc buộc những người đi mô-tô phải mang mũ bảo hộ mà những quốc gia khác thì không có quốc gia nào có cái quy chế đó. Thật là vĩ đại quá, quá vĩ đại!
Còn về dân chủ thì họ cho rằng quan niệm dân chủ ở Việt Nam là cộng đồng, cá nhân là phải khế hợp với cộng đồng. Cái điểm này có lẽ họ chủ quan, tức là họ quan niệm dân chủ là tập trung. Tập trung ở đây tức là tập trung vào tay cái đảng cộng sản. Chỉ dân chủ với đảng cộng sản mà thôi. Quần chúng thì dưới quyền chỉ huy của đảng cộng sản. Mà đảng cộng sản bảo ngồi thì phải ngồi, được cho đi thì đi, chứ không có cưỡng lại được.
Đấy là cái quan niệm dân chủ của họ, của xã hội chủ nghĩa là như vậy, thì ai ai cũng đã biết rồi, biết từ lâu rồi, mấy chục năm nay rồi.
Thế nhưng tôi không ngờ phái đoàn Hà Nội đến các nước Châu Âu là nơi người ta tôn trọng tự do - nhân quyền - dân chủ mà lại nói như thế thì không biết họ có ngượng không? Nhất là khi mà Quốc Hội Châu Âu người ta ngỏ ý muốn viếng thăm Việt Nam rồi thì phái đoàn Hà Nội còn trách Quốc Hội Châu Âu là vì Quốc Hội Châu Âu không có thông tin, không được thông tin đầy đủ cho nên cứ lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền.
Nhân tiện họ lại mời các dân biểu Quốc Hôi Châu Âu đến Việt Nam thăm để thấy tận mắt, chẳng hạn như thế, thì họ có hứa, cho nên rằng Quốc Hội Châu Âu có quyết định sang.
Và họ sang để thật sự được nhìn tận mắt để cho biết tinh hình nhân quyền - dân chủ ở đây như thế nào. Và vì phái đoàn Hà Nội mời cho nên họ mới đi. Họ cử hai người đó đi cho biết, nhưng đến Cao Miên là họ bị chận. Toà Đại Sứ thì visa cho vào, nhưng mà ra phi trường thì bị chận.
Thì như vậy không biết cái cung cách làm việc của nhà nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa đối với quốc tế ra sao, nhưng mà đối với quốc tế mà họ còn như thế thì tôi cũng buồn và xấu hỗ nữa, bởi chính họ mời người ta đến thì người ta mới đến, nhưng mà mời đến rồi thì lại không cho người ta vào.
Mời họ đến thăm nhà mình, họ đến cửa ngỏ nhà mình lại không cho vào. Chưa đến cửa ngỏ đã chận rồi thì cái lời hứa của họ như vậy còn có giá trị gì, cái lời mời còn có giá trị gì?
Đấy, tôi xấu hỗ ở chỗ đó. Mà tôi đã nghe vắn tắt trong cái bản tin gì đó mà tôi nghe hai ông bị chận không cho vào thì tôi vừa buồn lòng vừa xấu hỗ. Xấu hỗ cho cả dân tộc phải sống dưới một chế độ ăn nói bất nhất như thế.
Từ đó tôi thấy rằng chính họ đến thấy tận mắt như thế, họ chứng kiến thực sự như thế họ mới thông cảm cho 85 triệu dân Việt Nam đang sống như thế nào, trong hoàn cảnh nào. Dân chủ - nhân quyền không quan trọng, chỉ cần có miếng ăn thôi! Ngoài miếng ăn không cần gì nữa. Gía trị con người chỉ có thế thôi! Nhân phẩm chỉ có thế thôi! Thành ra con người biến thành con heo, con trâu, con bò, không hơn không kém.
Như vậy thì ở đây có là cái gì đâu mà họ đi khoe khắp thế giới là không nước nào có cái quy chế đó. Thành ra họ cứ quanh quẩn trong cái xó nhà Việt Nam chứ không đi đâu à? Nói mà không giữ lời hứa thì đối với dân họ như thế nào?
Đối với dân, họ coi dân như cỏ rác mà thôi. Thì cái đó là cái buồn, buồn và xấu hỗ nữa. Xấu hỗ phải sống dưới cái chế độ khổ sở như thế.
Còn chế độ XHCN thì không còn hy vọng
Ỷ Lan: Nhân thể, kính xin Hoà Thượng hoan hỉ cho biết tình hình của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong năm nay có gì phấn khởi hơn các năm trước không, bạch Hoà Thượng?
HT Thích Quảng Độ: Không có gì phấn khởi, trái lại còn có sự buồn thảm về sự viên tịch của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống, là một sự trống vắng, một khoảng trống rất lớn mà không có gì có thể bù đắp vào được. Nhưng vừa rồi thì biến cố đó là biến cố quan trọng nhất, trọng đại nhất đối với Giáo Hội.
Thế còn về mặt xã hội thì các ban đại diện các nơi, từ trung ương đến địa phương cứ tiếp tục bị đàn áp. Vừa rồi đây, cách đây một tuần thì Viện đã ra thông tư yêu cầu các địa phương báo cáo Phật sự và công việc của Giáo Hội từng địa phương kể ra như thế nào, thành quả và bị đàn áp ra sao, các khuyết điểm gì thì xin báo về trung ương để trung ương biết tình hình các nơi như thế nào. Thì có lẽ chỉ vài tuần nữa sẽ có những bản báo cáo như thế thì đầy đủ hơn.
Hôm nay tôi chỉ nói sơ là về tổng quát chưa có gì thay đổi, vẫn thế thôi.
Tôi phải nói thật ngay rằng là chừng nào mà chế độ xã hội chủ nghĩa Việt Nam còn như thế này thì xã hội không có hy vọng gì mà được sinh hoạt bình thường đâu. Họ cũng đàn áp như bao năm qua.
Họ dùng đủ cách, hết cách này đến cách khác để mà làm thế nào xoá sổ, xoá sạch cái danh nghĩa của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trên đất nước Việt Nam. Thì ngay bây giờ họ lại có đường lối mới nữa, như vừa rồi những nhóm này nhóm kia như chị đã biết đấy. Rất là buồn, đau buồn!
Nhưng chưa hết đâu, còn nhiều và cái biện pháp họ áp dụng gần tới đây còn trầm trọng hơn những sự kiên xảy ra vửa rồi đấy, năm ngoái đây. Cho nên rằng là chúng tôi ở nhà đây nói chung là phải chờ đợi những cái tai hoạ đến với mình nhiều hơn là chờ đợi cái hanh thông đến với mình. Vì thế cho nên cứ sẵn g chuẩn bị tinh thần để dón nhận, để đương đầu, thế thôi.
Cho nên trước khi tiễn đưa Đức Đệ Tứ Tăng Thống đến nơi an nghỉ cuối cùng, chúng tôi nói rồi: Chúng tôi sẽ tiếp tục con đường đi của Ngài, nhưng mà đã biết trước là còn rất nhiều khó khăn, còn rất nhiều chông gai, nhưng sẵn sàng vượt qua. Còn hơi thở thì vẫn cứ phải tiếp tục. Đó là cái chí nguyện của Giáo Hội.
Ỷ Lan: Xin cảm ơn Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ.
Hoà thượng Thích Quảng Độ |
Để tìm hiểu thêm các chi tiết xung quanh vụ ngăn chận này, Ỷ Lan hỏi chuyện Hoà thượng Thích Quảng Độ, nhà lãnh đạo giáo hội bị nhà nước cấm sinh hoạt, về cảm nghĩ của Ngài trước sự kịên vừa nói:
Mời, nhưng không cho vào...
Ỷ Lan: Kính bạch Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ, hôm qua Đại Biểu Quốc Hội Châu Âu là ông Marco Panella và Thượng Nghị Sĩ Quốc Hội Ý Marco Perduca trên đường đến thăm Quốc Hội Việt Nam ở Hà Nội, mong muốn ghé Sài Gòn viếng thăm Hoà Thượng tại Thanh Minh Thiền Viện, nhưng hai vị đã bị cấm vào Việt Nam. Kính xin Hoà Thượng cho biết cảm tưởng về vụ này?
HT Thích Quảng Độ: Cách đó mấy hôm thì tôi có được nghe bài phỏng vấn của cô Ỷ Lan đây trên Đài Á Châu Tự Do thì có biết sơ sơ về cái việc phái đoàn Hà Nội sang tiếp xúc với lại Quốc Hội Liên Âu để bàn về các vấn đề kinh tế, trong đó có vấn đề nhân quyền, thì về vấn đề nhân quyền, phái đoàn Việt Nam có hứa với Quốc Hội Châu Âu rằng nhân quyền là những giá trị chung nhưng sự áp dụng nhân quyền tuỳ thuộc mức độ kinh tế của dân chúng. Đối với dân chúng nghèo thì họ không quan tâm sự tự do ngôn luận mà quan tâm về ăn uống, đói no.
Đây là quan niệm của chính phủ Hà Nội về nhân quyền như thế đấy. Tóm lại là bây giờ dân tộc Việt Nam không ai quan tâm đến nhân quyền cả, nhưng ăn là quan trọng nhất.
Thế rồi họ còn đi thêm một bước nữa là họ khoe là ở Việt Nam có những nguyên tắc buộc những người đi mô-tô phải mang mũ bảo hộ mà những quốc gia khác thì không có quốc gia nào có cái quy chế đó. Thật là vĩ đại quá, quá vĩ đại!
Còn về dân chủ thì họ cho rằng quan niệm dân chủ ở Việt Nam là cộng đồng, cá nhân là phải khế hợp với cộng đồng. Cái điểm này có lẽ họ chủ quan, tức là họ quan niệm dân chủ là tập trung. Tập trung ở đây tức là tập trung vào tay cái đảng cộng sản. Chỉ dân chủ với đảng cộng sản mà thôi. Quần chúng thì dưới quyền chỉ huy của đảng cộng sản. Mà đảng cộng sản bảo ngồi thì phải ngồi, được cho đi thì đi, chứ không có cưỡng lại được.
Đấy là cái quan niệm dân chủ của họ, của xã hội chủ nghĩa là như vậy, thì ai ai cũng đã biết rồi, biết từ lâu rồi, mấy chục năm nay rồi.
Thế nhưng tôi không ngờ phái đoàn Hà Nội đến các nước Châu Âu là nơi người ta tôn trọng tự do - nhân quyền - dân chủ mà lại nói như thế thì không biết họ có ngượng không? Nhất là khi mà Quốc Hội Châu Âu người ta ngỏ ý muốn viếng thăm Việt Nam rồi thì phái đoàn Hà Nội còn trách Quốc Hội Châu Âu là vì Quốc Hội Châu Âu không có thông tin, không được thông tin đầy đủ cho nên cứ lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền.
Nhân tiện họ lại mời các dân biểu Quốc Hôi Châu Âu đến Việt Nam thăm để thấy tận mắt, chẳng hạn như thế, thì họ có hứa, cho nên rằng Quốc Hội Châu Âu có quyết định sang.
Và họ sang để thật sự được nhìn tận mắt để cho biết tinh hình nhân quyền - dân chủ ở đây như thế nào. Và vì phái đoàn Hà Nội mời cho nên họ mới đi. Họ cử hai người đó đi cho biết, nhưng đến Cao Miên là họ bị chận. Toà Đại Sứ thì visa cho vào, nhưng mà ra phi trường thì bị chận.
Thì như vậy không biết cái cung cách làm việc của nhà nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa đối với quốc tế ra sao, nhưng mà đối với quốc tế mà họ còn như thế thì tôi cũng buồn và xấu hỗ nữa, bởi chính họ mời người ta đến thì người ta mới đến, nhưng mà mời đến rồi thì lại không cho người ta vào.
Mời họ đến thăm nhà mình, họ đến cửa ngỏ nhà mình lại không cho vào. Chưa đến cửa ngỏ đã chận rồi thì cái lời hứa của họ như vậy còn có giá trị gì, cái lời mời còn có giá trị gì?
Đấy, tôi xấu hỗ ở chỗ đó. Mà tôi đã nghe vắn tắt trong cái bản tin gì đó mà tôi nghe hai ông bị chận không cho vào thì tôi vừa buồn lòng vừa xấu hỗ. Xấu hỗ cho cả dân tộc phải sống dưới một chế độ ăn nói bất nhất như thế.
Từ đó tôi thấy rằng chính họ đến thấy tận mắt như thế, họ chứng kiến thực sự như thế họ mới thông cảm cho 85 triệu dân Việt Nam đang sống như thế nào, trong hoàn cảnh nào. Dân chủ - nhân quyền không quan trọng, chỉ cần có miếng ăn thôi! Ngoài miếng ăn không cần gì nữa. Gía trị con người chỉ có thế thôi! Nhân phẩm chỉ có thế thôi! Thành ra con người biến thành con heo, con trâu, con bò, không hơn không kém.
Như vậy thì ở đây có là cái gì đâu mà họ đi khoe khắp thế giới là không nước nào có cái quy chế đó. Thành ra họ cứ quanh quẩn trong cái xó nhà Việt Nam chứ không đi đâu à? Nói mà không giữ lời hứa thì đối với dân họ như thế nào?
Đối với dân, họ coi dân như cỏ rác mà thôi. Thì cái đó là cái buồn, buồn và xấu hỗ nữa. Xấu hỗ phải sống dưới cái chế độ khổ sở như thế.
Còn chế độ XHCN thì không còn hy vọng
Ỷ Lan: Nhân thể, kính xin Hoà Thượng hoan hỉ cho biết tình hình của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong năm nay có gì phấn khởi hơn các năm trước không, bạch Hoà Thượng?
HT Thích Quảng Độ: Không có gì phấn khởi, trái lại còn có sự buồn thảm về sự viên tịch của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống, là một sự trống vắng, một khoảng trống rất lớn mà không có gì có thể bù đắp vào được. Nhưng vừa rồi thì biến cố đó là biến cố quan trọng nhất, trọng đại nhất đối với Giáo Hội.
Thế còn về mặt xã hội thì các ban đại diện các nơi, từ trung ương đến địa phương cứ tiếp tục bị đàn áp. Vừa rồi đây, cách đây một tuần thì Viện đã ra thông tư yêu cầu các địa phương báo cáo Phật sự và công việc của Giáo Hội từng địa phương kể ra như thế nào, thành quả và bị đàn áp ra sao, các khuyết điểm gì thì xin báo về trung ương để trung ương biết tình hình các nơi như thế nào. Thì có lẽ chỉ vài tuần nữa sẽ có những bản báo cáo như thế thì đầy đủ hơn.
Hôm nay tôi chỉ nói sơ là về tổng quát chưa có gì thay đổi, vẫn thế thôi.
Tôi phải nói thật ngay rằng là chừng nào mà chế độ xã hội chủ nghĩa Việt Nam còn như thế này thì xã hội không có hy vọng gì mà được sinh hoạt bình thường đâu. Họ cũng đàn áp như bao năm qua.
Họ dùng đủ cách, hết cách này đến cách khác để mà làm thế nào xoá sổ, xoá sạch cái danh nghĩa của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trên đất nước Việt Nam. Thì ngay bây giờ họ lại có đường lối mới nữa, như vừa rồi những nhóm này nhóm kia như chị đã biết đấy. Rất là buồn, đau buồn!
Nhưng chưa hết đâu, còn nhiều và cái biện pháp họ áp dụng gần tới đây còn trầm trọng hơn những sự kiên xảy ra vửa rồi đấy, năm ngoái đây. Cho nên rằng là chúng tôi ở nhà đây nói chung là phải chờ đợi những cái tai hoạ đến với mình nhiều hơn là chờ đợi cái hanh thông đến với mình. Vì thế cho nên cứ sẵn g chuẩn bị tinh thần để dón nhận, để đương đầu, thế thôi.
Cho nên trước khi tiễn đưa Đức Đệ Tứ Tăng Thống đến nơi an nghỉ cuối cùng, chúng tôi nói rồi: Chúng tôi sẽ tiếp tục con đường đi của Ngài, nhưng mà đã biết trước là còn rất nhiều khó khăn, còn rất nhiều chông gai, nhưng sẵn sàng vượt qua. Còn hơi thở thì vẫn cứ phải tiếp tục. Đó là cái chí nguyện của Giáo Hội.
Ỷ Lan: Xin cảm ơn Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ.