Chúng tôi từ Sài gòn,Huế, Quãng nam, Quãng ngãi, Buôn mê thuộc cùng họp mặt nhau để tham dự Trại Lên ngàn kỹ niêm 40 năm ngày thành lập Liên đoàn Cheo Reo. Liên đoàn Cheo reo ở một tỉnh lỵ xa xôi, năm xưa có tên là Phú bổn, bây giờ đươc gọi là Azunpa, một thị trấn của Tỉnh Gia lai, được bao bọc bởi rừng núi bạt ngàn.Nơi đây có những người anh em là Hướng đạo sinh được dẫn dắt bởi một Trưởng lớn của Phong trào Hướng đạo Việt nam ,đó là Trưởng Gấu siêng năng :Lê văn Cương.Có thể nói hơn 60 năm trước Trưởng Lê văn Cương đã gây ấn tượng như thế nào đối với đoàn sinh của mình ở Huế, thì bây giờ cũng với nụ cười hiền hòa và tấm lòng siêng năng của gấu ,Liên đoàn Cheo reo đã băng rừng, vượt suối, tham dự hầu hết các trại được tổ chức trong suốt nhiều năm qua trong cả nước.Tuy Liên đoàn Cheo reo chỉ có một Tráng đoàn Azunpa nhưng rất nhiệt tình và luôn Hướng thiện, tu dưỡng tâm hồn, rèn luyện kỹ năng. Đây là những yếu tố cần thiết cho phong trào Hướng đạo Việt nam trong tương lai cũng như trong thực tại là những Hướng đạo sinh gương mẫu.
Đêm lửa dặm đường đã đươc triễn khai sau giờ khai mạc trại, với ba ngọn nến lung linh trong một hội trường chuyên tổ chức đám cưới rộng thênh thang,bên ngoài trời mưa như trút, vẻ lạnh lẻo khiến lòng tôi chạnh nhớ những kỹ niệm thời sinh hoạt “thiếu”ở Liên đoàn Bạch đằng Huế vào những năm 1960-1961, cũng mưa gió bão bùng, “Trại bay” từ Chùa Thiên mụ về ngủ lại sân tập nhu đạo ở dưới chân cầu Bạch hổ chỉ có ba người tuổi không quá 13. Ôi ! kỳ diệu thay người “Hướng đạo sinh”. Bây giờ ngồi đây, quanh các anh em là Tráng niên, có cả chị Thu Ba từ Quãng ngãi vào nên không khí đầm ấm và nghiêm trang hơn. Tất cả tâm sự của các Trưởng cũng chỉ xoáy quanh các vấn đề thời sự của Phong trào, Tuy nhiên khi Tráng Trưởng của Tráng đoàn Azunpa đã nói lời ân hận của mình đối với “ bà xã” ở nhà ,làm tôi ngạc nhiên và vô cùng xúc động, hơn thế nữa, một Tráng sinh khác là người lớn tuổi ,thành đạt trong đời sống, đã chơi ở Liên đoàn Cheo reo từ 40 năm trước cũng đứng lên nhận lỗi của mình đối với Trưởng Lê văn Cương.Có lẽ chỉ ở Azunpa mới có “những người Hướng đạo sinh như thế”Tuổi tác và sự thành đạt luôn là trở ngại đối với việc tu tâm, dưỡng tánh mà hầu hết mọi người, ít ai chịu nhận lỗi của mình trước cuộc sống.Tham dự Lửa dăm đường của Liên đoàn Cheo reo đã cho tôi một bài học lớn trong đời.
Hôm nay 29/9 Trại chính thức được khởi động với chương trình gọi là du khảo, một vị trí tuyệt đẹp nhưng khó đi và chênh vênh quanh triền núi, hai cái cầu tre lắc lẻo với dốc nghiêng khi đứng làm lễ chúng ta mới chạnh lòng và khâm phục lòng can đảm, tính kiên trì của Trưởng Lê văn Cương,trời mưa không năng hạt nhưng thác nước đã tắm hết mọi người trong cơn cuồng nộ, phải hai người dìu và dừng lại nhiều lần Trương Cương cũng đi, về như mọi người.Xin a..a…a.. một tiếng thật lớn để vinh danh người thủ lĩnh Liên đoàn Cheo reo và Tráng đoàn Azunpa.Mọi người ra về trong lòng không thể quên được Tấm lòng hào phóng của Trưởng Lê văn Cương và gia đình, đố ai đo được lòng tốt của Tráng đoàn Cheo reo khi sống và vui chơi bên cạnh họ.Quà tặng, tiệc tùng liên miên từ nhà Trưởng Vỹ, nhà Dương xuân Đào, nhà Trưởng Anh, nhà Trưởng Văn Ba, nhà Hồ vi Hơn…Tất cả họ là “Người Hướng đạo sinh.”
Đêm lửa dặm đường đã đươc triễn khai sau giờ khai mạc trại, với ba ngọn nến lung linh trong một hội trường chuyên tổ chức đám cưới rộng thênh thang,bên ngoài trời mưa như trút, vẻ lạnh lẻo khiến lòng tôi chạnh nhớ những kỹ niệm thời sinh hoạt “thiếu”ở Liên đoàn Bạch đằng Huế vào những năm 1960-1961, cũng mưa gió bão bùng, “Trại bay” từ Chùa Thiên mụ về ngủ lại sân tập nhu đạo ở dưới chân cầu Bạch hổ chỉ có ba người tuổi không quá 13. Ôi ! kỳ diệu thay người “Hướng đạo sinh”. Bây giờ ngồi đây, quanh các anh em là Tráng niên, có cả chị Thu Ba từ Quãng ngãi vào nên không khí đầm ấm và nghiêm trang hơn. Tất cả tâm sự của các Trưởng cũng chỉ xoáy quanh các vấn đề thời sự của Phong trào, Tuy nhiên khi Tráng Trưởng của Tráng đoàn Azunpa đã nói lời ân hận của mình đối với “ bà xã” ở nhà ,làm tôi ngạc nhiên và vô cùng xúc động, hơn thế nữa, một Tráng sinh khác là người lớn tuổi ,thành đạt trong đời sống, đã chơi ở Liên đoàn Cheo reo từ 40 năm trước cũng đứng lên nhận lỗi của mình đối với Trưởng Lê văn Cương.Có lẽ chỉ ở Azunpa mới có “những người Hướng đạo sinh như thế”Tuổi tác và sự thành đạt luôn là trở ngại đối với việc tu tâm, dưỡng tánh mà hầu hết mọi người, ít ai chịu nhận lỗi của mình trước cuộc sống.Tham dự Lửa dăm đường của Liên đoàn Cheo reo đã cho tôi một bài học lớn trong đời.
Hôm nay 29/9 Trại chính thức được khởi động với chương trình gọi là du khảo, một vị trí tuyệt đẹp nhưng khó đi và chênh vênh quanh triền núi, hai cái cầu tre lắc lẻo với dốc nghiêng khi đứng làm lễ chúng ta mới chạnh lòng và khâm phục lòng can đảm, tính kiên trì của Trưởng Lê văn Cương,trời mưa không năng hạt nhưng thác nước đã tắm hết mọi người trong cơn cuồng nộ, phải hai người dìu và dừng lại nhiều lần Trương Cương cũng đi, về như mọi người.Xin a..a…a.. một tiếng thật lớn để vinh danh người thủ lĩnh Liên đoàn Cheo reo và Tráng đoàn Azunpa.Mọi người ra về trong lòng không thể quên được Tấm lòng hào phóng của Trưởng Lê văn Cương và gia đình, đố ai đo được lòng tốt của Tráng đoàn Cheo reo khi sống và vui chơi bên cạnh họ.Quà tặng, tiệc tùng liên miên từ nhà Trưởng Vỹ, nhà Dương xuân Đào, nhà Trưởng Anh, nhà Trưởng Văn Ba, nhà Hồ vi Hơn…Tất cả họ là “Người Hướng đạo sinh.”