Tối ngày thứ sáu 11/7/2014, một đoàn công tác có 28 người, gồm một số bác sĩ, y dược sĩ thuộc các bệnh viện tại Sài Gòn, quý Sơ dòng Saint Paul, hai thành viên nhóm Bông Hồng Xanh và một số ân nhân đã lên đường đến giáo xứ Lâm Phát, thuộc xã Lộc Ngãi, huyện Lâm Phát tỉnh Lâm Đồng để khám bệnh cho 800 người dân không phân biệt tôn giáo.

Hình ảnh

Xe dừng lại tại địa điểm cách thành phố Bảo Lộc 23 km khi trời mờ sáng. Đó là một chi nhánh của nhà dòng nằm trong một khuôn viên rộng và đẹp. Sau khi nghỉ ngơi và điểm tâm, đoàn đã đến dãy nhà của giáo xứ ở phía sau nhà thờ để chuẩn bị cho việc khám bệnh, lúc này trời đã sáng hẳn.

Hôm nay, các khâu khám bệnh có khám tổng quát, đo điện tim, siêu âm, khám phụ khoa, đo huyết áp và phát thuốc. Sau đó, người khám được nhận một chút quà là một cái áo gió và bánh kẹo. Công việc diễn ra nhịp nhàng, tốt đẹp. Cha chánh xứ Lâm Phát và ông chánh trương có ghé qua thăm hỏi công việc của đoàn công tác. Có ba giáo khu của giáo xứ có tiệc mừng bổn mạng nên bà con ra khám trễ hơn.

Khám bệnh, phát thuốc cho người dân vùng sâu vùng xa là công việc thiết thực vì nếu ở Sài Gòn, chỉ cần một cuốc xe ôm là đến một bệnh viện nào đó, trong khi ở đây phải đi từ 15 đến 23 cây số mới đến trung tâm y tế hoặc bệnh viện huyện, mà phải chờ đợi và theo như người dân cho biết thì đi khám những nơi này thì cảm thấy không thân thiện lắm, ngại đi nếu không có dấu hiệu đau đớn.

Trong đoàn công tác, tất cả những người tham dự chuyến đi đều có phần đóng góp của mình, các y bác sĩ thì “thiện nguyện”, những người khác đóng góp cho chuyến đi gồm thuốc, dầu gió và quà cho người khám bệnh.

Kết thúc công việc, các bác sĩ cho biết hôm nay có một trường hợp bị tim bẩm sinh và hai người có bướu lớn cần phải mổ; nhiều người bị bệnh phụ khoa, xương khớp có vấn đề vì làm việc nặng nhọc, trẻ em hư răng khá nhiều....

Đến gần 14 giờ 00 công việc khám bệnh mới ngừng lại. Đoàn công tác dùng cơm trưa và ra về lúc 15 giờ ngày thứ bảy 12/7/2014/

Buổi chiều, đường từ Bảo Lộc về Sài Gòn đông đúc mang lại cảm giác yên tâm, đỡ sợ hơn là đi vào ban đêm. Một vài người vật vờ buồn ngủ. Nhưng dù ngủ thế nào, ngủ trên xe hay ở nhà thì “cái tâm” vẫn phải “thức”, thức để nhận ra nhu cầu của người anh em và cảm thông với người khác, bao nhiêu có thể trong khả năng của mình..