Trong tuần vừa qua tôi có dịp đọc những bài viết về ĐÔ Phêrô Tài trên mạng lưới Truyền Thông của Vietcatholic và trên vài mạng lưới điện toán khác. Từ những mạng lưới nầy chuyển sang nhiều mạng lưới khác khắp nơi trên thế giới cho đến những youtube cá nhân. Chỉ trong một buổi sáng của ngày thứ Ba 21.4.2015, cả thế giới đều hay tin Đức Ông Pietro Nguyễn văn Tài đã an nghỉ trong Chúa sau một thời gian chống chọi với bệnh tật.
Trong các bài viết về Đức Ông Pietro Tài, chắc hẳn mỗi người trong chúng ta đều phải công nhận một điều là sự chiến đấu kiên cường không ngừng nghỉ-mỏi mệt của người chiến sĩ Pietro Tài của Giáo Hội Việt Nam trên ‘Mặt Trận Truyền Thông’ vì ‘Nước Trời’ đã gặp rất nhiều khó khăn, như tinh thần bài Tin Mừng chúng tôi chọn để đọc trong thánh lễ cầu nguyện cho Đức Ông Phêrô Tài tại VietCatholic Studio ở Perth, miền Tây Australia tối ngày hôm nay: “Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.”
Trong gần 4 thập niên phụ trách ‘Radio Veritas Of Asia - Đài Chân Lý Á Châu’. Tôi muồn dùng lại cầu đầu xướng lên trong chương trình Phát Thanh của làn sóng Việt Nam luôn bắt đầu là như thế.
Tôi đã đến Đài nhiều lần và trong gần 40 năm phục vụ của Đức Ông tại Đài Phát Thanh Chân Lý, it là gần 30 năm tôi đã được biết Đức Ông và trong khoảng thời gian đó, tôi đã đến Phi hơn 10 lần và cư ngụ tại Đài Chân Lý và thỉnh thoảng được Ngài cho dâng thánh lễ và phát thanh về quê Mẹ Việt Nam. Tôi cũng đã mời Ngài sang giảng Tĩnh Tâm cho CĐ.CG.VN tại Tây Úc (Perth) khi tôi làm Quản Nhiệm...Mỗi lần tôi báo sẽ sang Phi thăm là chính Đức Ông tận tình ra phi trường đón tôi về Đài và nghỉ ngơi tại đó.
Có một lần, tôi xin đi nghỉ sau hơn 10 năm phục vụ, Ngài đã giúp tôi sang Phi tham dự khoá bồi dưỡng tại EAPI trong 3 tháng, ở Manila. Mỗi cuối tuần, chính Ngài ra EAPI đón tôi về Đài để gặp quý Linh Mục Tu Sĩ từ Việt Nam sang Phi tu nghiệp và chúng tôi cùng chung vui, chia sẻ bữa cơm Việt Nam tại Đài hằng tuần và khi các Linh Mục Tu Sĩ về lại những nơi tạm trú, Ngài cố gắng sắp xếp xe chuyên chở trong phạm vi và điều kiện mà Ngài có thể bảo bọc được. Như một người Cha, người Anh Cả lo cho các em xa Quê Mẹ sang Phi Tu Nghiệp.
Tôi có thể nói Đài Chân Lý Á Châu là Chiếc ‘NÔI MẸ của Giáo Hội Việt Nam trong suốt nhiều năm đã qua tại Phi Luật Tân. Nếu những ai đã sang Phi Tu Nghiệp hay chỉ ghé Phi… mà đã đến Đài rồi chắc hẵn phải công nhận chiếc ‘NÔI’ của Đức Ông Tài đã giúp hay cây ‘DÙ’ Tình Thương mà Đức Ông Pietro đã giương ra bao bọc biết bao nhiêu người không những Linh Muc Tu Sĩ mà cả Giáo Dân và Đồng Bào Tỵ Nạn tại Phi nữa. Có những vị đã sang Phi Tu Nghiệp bây giờ là Bề Trên, Tổng Phụ Trách và có vị lên hàng Giám Mục, Bề Trên Tổng Đại Diện hay hiện đang giữ những chức vụ quan trọng trong các Địa Phận hay các Dòng Tu…
Những việc THIỆN mà Đức Ông đã giúp cho Giáo Hội Việt Nam. Giờ đây có thể mượn lời Ông Gióp như trong bài đọc I chúng ta đã nghe công bố: “Sau khi da tôi đây bị tiêu hủy, thì với tấm thân, tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa. Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người”. Thiên Chúa là Cha nhân từ sẽ trả công cho Đức Ông Pietro Tài thay cho chúng ta, trong đó có cả tôi nữa…
Trong chuyến đi tham quan Miên Điện đầu năm 2014…, phái đoàn của chúng tôi có dịp ghé Phi. Chuyến đi nầy có 3 ngày, mục đích là thăm Đức Ông, vì tôi biết Đức Ông sẽ từ Việt Nam về lại Manila để nhập viện. Ngày mà Đức Ông Tài nhập viện ở Quezon City Hospital là ngày chùng tôi đặt chân đến Manila… Cho dù phải nhập viện, nhưng Ngài vẫn không quên phái đoàn của chúng tôi đang từ Miến Điện sang Manila…. Ngài cho tài xế ra phi trường đón chúng tôi với tấm giấy đề tên tôi và Ngài cũng dàn xếp xe đưa chúng tôi đi đó đây ngay cả việc đưa chúng tôi ra phi trường ngày hôm sau… cho dù Ngài đang nằm bệnh viện. Họ đã đưa chúng tôi về Đài và từ Đài chúng tôi có thể đi bộ ra bệnh viện để thăm Ngài… nhìn thấy Ngài…. Đó là lần cuối...
Ngài xin tôi ban phép lành… Trong nghẹn ngào, Ngài nói với người nữ tu Dòng MTG.CQ bên cạnh giường bệnh cũng như nói với tôi…’Cám ơn Cha.’ Lúc đó dường như Ngài đang ức nghẹn vì cảm giác khó chịu trong người….như muốn ói…. Người nữ tu nhanh nhẹn chuẩn bị phục vụ người Cha và là người Ân Nhân của hội Dòng bằng một trái tim của một người con thay thế chị em mình săn sóc ngưòi Cha và là Ân Nhân của Hội Dòng MTG.CQ.
Ngày hôm sau tài xế đưa chúng tôi ra phi trường thì các con cái Việt Nam, chăm sóc Ngài cũng theo đoàn y tá đưa Ngài tới cửa phòng phẫu thuật… Về đến Perth cùng ngày, tôi đã điện thoại cho người nữ tu săn sóc Ngài để vấn an sức khoẻ của Ngài sau ca mổ của ngày hôm ấy…
Có đông đảo các Tổng Giàm Mục, Giám Mục, Đức Ông, Linh Mục Tu Sĩ Nam Nữ từ khắp mọi miền của Quê Mẹ và ở Hải Ngoại để đưa Đức Ông Pietro đền nơi an nghỉ cuối cùng trong ngày lễ an táng vừa qua. Sự hiện diện đông đảo của Hàng Giáo Phẩm, Quý Đức Ông, Linh Mục, Tu Sĩ, Các Dòng Tu và Giáo Dân bên những thân bằng quyến thuộc của Đức Ông cùng với toàn thể Địa Phận Mẹ Vĩnh Long đã nói lên lòng cảm mến sâu xa của Giáo Hội đối với Ngài. Như tôi được biết là những lần đầu về Việt Nam để phục vụ… và sau nầy trị bệnh, vì Ngài làm việc Truyển Thông, nhiều người biết và ngay cả chính quyền…
Ngài đã trải qua những khó khăn trong vấn đề tạm trú…về mặt pháp lý. Nhưng nếu những ai đã đi tham dự Lễ Nghi An Táng thì không thể nào mà không nhìn thấy ngoài những lẵng hoa của các Địa Phận, Dòng Tu, Hội Đoàn, Truyền Thông… không những ở trong nuớc mà còn ở ngoại quốc nữa.
Mượn tư tưởng của bài đọc thứ 2 để kết thúc bài suy niệm về Đức Ông Phêrô trong thánh lễ cầu nguyện cho Ngài như sau: “Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết. Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người”.
Vâng, suốt gần 40 năm làm chiến sĩ kiên cường đã làm chứng về Đức Kitô Phục Sinh, về Giáo Hội của Chúa trên mặt trận truyền thông không ngừng nghỉ-không mỏi mệt cho dù thân xác bi hạn hẹp trong những căn bệnh nan y… Chúng ta ngưỡng mộ Đức Ông Phêrô, Giáo Hội ngưỡng mộ và tri ân trong số đó có những người không cùng tôn giáo, không cùng chung một chiến tuyến. Nhưng qua cái chết, sự hiện diện của họ nói lên một điều, ít là trong lễ Nghi An Táng của Đức Ông Phêrô… mà tôi tạm nghĩ và chọn làm câu kết của bài viết: “Cho dù không cùng chung lý tưởng, nhưng chúng tôi phải cảm phục và ngưỡng mộ sự kiên cường của người chiến sĩ Công Giáo Đức Ông Pietro Nguyễn văn Tài trên chiến tuyến Truyền Thông Đại Chúng, cho nên chúng tôi đến đặt vòng hoa tưởng niệm Ông…”
Perth, ngày 29.4.2015
Trong các bài viết về Đức Ông Pietro Tài, chắc hẳn mỗi người trong chúng ta đều phải công nhận một điều là sự chiến đấu kiên cường không ngừng nghỉ-mỏi mệt của người chiến sĩ Pietro Tài của Giáo Hội Việt Nam trên ‘Mặt Trận Truyền Thông’ vì ‘Nước Trời’ đã gặp rất nhiều khó khăn, như tinh thần bài Tin Mừng chúng tôi chọn để đọc trong thánh lễ cầu nguyện cho Đức Ông Phêrô Tài tại VietCatholic Studio ở Perth, miền Tây Australia tối ngày hôm nay: “Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.”
Trong gần 4 thập niên phụ trách ‘Radio Veritas Of Asia - Đài Chân Lý Á Châu’. Tôi muồn dùng lại cầu đầu xướng lên trong chương trình Phát Thanh của làn sóng Việt Nam luôn bắt đầu là như thế.
Tôi đã đến Đài nhiều lần và trong gần 40 năm phục vụ của Đức Ông tại Đài Phát Thanh Chân Lý, it là gần 30 năm tôi đã được biết Đức Ông và trong khoảng thời gian đó, tôi đã đến Phi hơn 10 lần và cư ngụ tại Đài Chân Lý và thỉnh thoảng được Ngài cho dâng thánh lễ và phát thanh về quê Mẹ Việt Nam. Tôi cũng đã mời Ngài sang giảng Tĩnh Tâm cho CĐ.CG.VN tại Tây Úc (Perth) khi tôi làm Quản Nhiệm...Mỗi lần tôi báo sẽ sang Phi thăm là chính Đức Ông tận tình ra phi trường đón tôi về Đài và nghỉ ngơi tại đó.
Có một lần, tôi xin đi nghỉ sau hơn 10 năm phục vụ, Ngài đã giúp tôi sang Phi tham dự khoá bồi dưỡng tại EAPI trong 3 tháng, ở Manila. Mỗi cuối tuần, chính Ngài ra EAPI đón tôi về Đài để gặp quý Linh Mục Tu Sĩ từ Việt Nam sang Phi tu nghiệp và chúng tôi cùng chung vui, chia sẻ bữa cơm Việt Nam tại Đài hằng tuần và khi các Linh Mục Tu Sĩ về lại những nơi tạm trú, Ngài cố gắng sắp xếp xe chuyên chở trong phạm vi và điều kiện mà Ngài có thể bảo bọc được. Như một người Cha, người Anh Cả lo cho các em xa Quê Mẹ sang Phi Tu Nghiệp.
Tôi có thể nói Đài Chân Lý Á Châu là Chiếc ‘NÔI MẸ của Giáo Hội Việt Nam trong suốt nhiều năm đã qua tại Phi Luật Tân. Nếu những ai đã sang Phi Tu Nghiệp hay chỉ ghé Phi… mà đã đến Đài rồi chắc hẵn phải công nhận chiếc ‘NÔI’ của Đức Ông Tài đã giúp hay cây ‘DÙ’ Tình Thương mà Đức Ông Pietro đã giương ra bao bọc biết bao nhiêu người không những Linh Muc Tu Sĩ mà cả Giáo Dân và Đồng Bào Tỵ Nạn tại Phi nữa. Có những vị đã sang Phi Tu Nghiệp bây giờ là Bề Trên, Tổng Phụ Trách và có vị lên hàng Giám Mục, Bề Trên Tổng Đại Diện hay hiện đang giữ những chức vụ quan trọng trong các Địa Phận hay các Dòng Tu…
Những việc THIỆN mà Đức Ông đã giúp cho Giáo Hội Việt Nam. Giờ đây có thể mượn lời Ông Gióp như trong bài đọc I chúng ta đã nghe công bố: “Sau khi da tôi đây bị tiêu hủy, thì với tấm thân, tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa. Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người”. Thiên Chúa là Cha nhân từ sẽ trả công cho Đức Ông Pietro Tài thay cho chúng ta, trong đó có cả tôi nữa…
Trong chuyến đi tham quan Miên Điện đầu năm 2014…, phái đoàn của chúng tôi có dịp ghé Phi. Chuyến đi nầy có 3 ngày, mục đích là thăm Đức Ông, vì tôi biết Đức Ông sẽ từ Việt Nam về lại Manila để nhập viện. Ngày mà Đức Ông Tài nhập viện ở Quezon City Hospital là ngày chùng tôi đặt chân đến Manila… Cho dù phải nhập viện, nhưng Ngài vẫn không quên phái đoàn của chúng tôi đang từ Miến Điện sang Manila…. Ngài cho tài xế ra phi trường đón chúng tôi với tấm giấy đề tên tôi và Ngài cũng dàn xếp xe đưa chúng tôi đi đó đây ngay cả việc đưa chúng tôi ra phi trường ngày hôm sau… cho dù Ngài đang nằm bệnh viện. Họ đã đưa chúng tôi về Đài và từ Đài chúng tôi có thể đi bộ ra bệnh viện để thăm Ngài… nhìn thấy Ngài…. Đó là lần cuối...
Ngài xin tôi ban phép lành… Trong nghẹn ngào, Ngài nói với người nữ tu Dòng MTG.CQ bên cạnh giường bệnh cũng như nói với tôi…’Cám ơn Cha.’ Lúc đó dường như Ngài đang ức nghẹn vì cảm giác khó chịu trong người….như muốn ói…. Người nữ tu nhanh nhẹn chuẩn bị phục vụ người Cha và là người Ân Nhân của hội Dòng bằng một trái tim của một người con thay thế chị em mình săn sóc ngưòi Cha và là Ân Nhân của Hội Dòng MTG.CQ.
Ngày hôm sau tài xế đưa chúng tôi ra phi trường thì các con cái Việt Nam, chăm sóc Ngài cũng theo đoàn y tá đưa Ngài tới cửa phòng phẫu thuật… Về đến Perth cùng ngày, tôi đã điện thoại cho người nữ tu săn sóc Ngài để vấn an sức khoẻ của Ngài sau ca mổ của ngày hôm ấy…
Có đông đảo các Tổng Giàm Mục, Giám Mục, Đức Ông, Linh Mục Tu Sĩ Nam Nữ từ khắp mọi miền của Quê Mẹ và ở Hải Ngoại để đưa Đức Ông Pietro đền nơi an nghỉ cuối cùng trong ngày lễ an táng vừa qua. Sự hiện diện đông đảo của Hàng Giáo Phẩm, Quý Đức Ông, Linh Mục, Tu Sĩ, Các Dòng Tu và Giáo Dân bên những thân bằng quyến thuộc của Đức Ông cùng với toàn thể Địa Phận Mẹ Vĩnh Long đã nói lên lòng cảm mến sâu xa của Giáo Hội đối với Ngài. Như tôi được biết là những lần đầu về Việt Nam để phục vụ… và sau nầy trị bệnh, vì Ngài làm việc Truyển Thông, nhiều người biết và ngay cả chính quyền…
Ngài đã trải qua những khó khăn trong vấn đề tạm trú…về mặt pháp lý. Nhưng nếu những ai đã đi tham dự Lễ Nghi An Táng thì không thể nào mà không nhìn thấy ngoài những lẵng hoa của các Địa Phận, Dòng Tu, Hội Đoàn, Truyền Thông… không những ở trong nuớc mà còn ở ngoại quốc nữa.
Mượn tư tưởng của bài đọc thứ 2 để kết thúc bài suy niệm về Đức Ông Phêrô trong thánh lễ cầu nguyện cho Ngài như sau: “Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết. Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người”.
Vâng, suốt gần 40 năm làm chiến sĩ kiên cường đã làm chứng về Đức Kitô Phục Sinh, về Giáo Hội của Chúa trên mặt trận truyền thông không ngừng nghỉ-không mỏi mệt cho dù thân xác bi hạn hẹp trong những căn bệnh nan y… Chúng ta ngưỡng mộ Đức Ông Phêrô, Giáo Hội ngưỡng mộ và tri ân trong số đó có những người không cùng tôn giáo, không cùng chung một chiến tuyến. Nhưng qua cái chết, sự hiện diện của họ nói lên một điều, ít là trong lễ Nghi An Táng của Đức Ông Phêrô… mà tôi tạm nghĩ và chọn làm câu kết của bài viết: “Cho dù không cùng chung lý tưởng, nhưng chúng tôi phải cảm phục và ngưỡng mộ sự kiên cường của người chiến sĩ Công Giáo Đức Ông Pietro Nguyễn văn Tài trên chiến tuyến Truyền Thông Đại Chúng, cho nên chúng tôi đến đặt vòng hoa tưởng niệm Ông…”
Perth, ngày 29.4.2015