TỪ ĐƯỜNG NGUYỄN HỮU BÀI Ở HUẾ CỦA CON CHÁU ĐÃ BỊ CƯỠNG CHIẾM!

HUẾ 12.09.2016 - Chỉ sau ba tiếng đồng hồ, quan sản Huế đã san bằng và nuốt ngon ơ miếng đất 2.200 mét vuông mà không tốn một cắc đền bù nào ngoại trừ tiền thuê các lực lượng hỗ trợ cưỡng chế và dự là trưa nay họ sẽ tốn bộn tiền cho việc nhậu ăn
mừng trọng vụ thành công. Bạo quyền Thừa Thiên vừa tấn công cưỡng chiếm khu đất dùng làm từ đường của dòng họ Nguyễn Hữu Bài tại Huế.

Cụ Nguyễn Hữu Bài là thượng thư bộ Lại dưới thời hai vua Đồng Khánh và Duy Tân. Khi cụ qua đời thì khu đất này được con cháu trông coi và được xem là khu từ đường của dòng họ Nguyễn Hữu Bài. Sau khi chiếm được miền Nam, tập đoàn cộng sản trưng thu, giao cho các cơ quan làm trụ sở và kinh doanh. Từ năm 1993 đến nay, ông Nguyễn Hữu Sinh, con trai cụ Bài, liên tục làm đơn đòi lại mảnh đất nhưng không được giải quyết. Cho đến hôm qua thì bạo quyền VN chính thức phong tỏa khu đất này.

Thông tin kín cho hay, trước đó, nhà sản Huế đang có thương lượng bố thí cho cả đại hậu duệ Nguyễn Hữu gần 15 nhân khẩu một miếng đất 150 mét tại khu tái định cư Bàu Vá, xã Thủy Xuân, Huế. Sau đó, kiểu thương tình, quan sản Huế du di thêm 85 mét nữa. Ô hô hô, 2.200m đổi lại 235m tận xa tít mù khơi cho từng ấy con người, quan sản Huế vô cùng nhân đạo.

Tôi xin nhắc lại, mảnh đất 2.200 mét vuông đất, gồm hai mặt tiền đẹp nhất nhì ở trên cái xứ địa linh bé tý này thì chỉ có là "bậc thượng thừa" mới sở hữu được nó, và điều này là điều mà quan sản Huế đã nghía từ lâu. Không xé xác nó ra mới lạ. Khổ, gia tộc Nguyễn Hữu cũng không phải dạng vừa nên gần 40 năm qua, hết mấy đời chủ tịch tỉnh, vẫn chưa cướp được.

Tôi vẫn chưa liên lạc được với chị Trang - cháu nội gái của Thượng thư bộ lại. Máy khóa. Nội bất xuất, ngoại bất nhập, khống chế các phuơng tiện liên lạc và cấm không cho bất cứ hình ảnh, video nào trong quá trình cướp lọt ra ngoài...

"Những đứa con nít trong nhà, lực lượng dân phòng được lệnh vào nhà áp tải bồng hết ra xe và không có bất cứ ai bị thương", tôi nhận được chừng đó tin từ một tay trật tự đô thị đang làm nhiệm vụ mà tôi cho là vẫn còn chút nhân đạo.

Anh xe ôm hay đứng ngay ngã tư, đèn đỏ phía trước Từ đường bao với tôi: "Tội ghê chị ơi, tui lái xe thồ mấy chục năm ở đây, nhà ni tui rõ lắm, tụi nớ hắn cướp của người ta lâu ni không được mà không hiểu răng lần ni mạnh tay cướp được rứa không biết, gia đình nớ không được một cắc về đò chị ơi..."

Nhìn thấy hai bảng hiệu bự chảng: Phối Cảnh Trường Mầm Non Vĩnh Ninh đặt ngang ngược ở hai mặt tiền ngôi nhà (đã chỉ còn là đống đất vụn), tự dưng hai anh em tôi buồn thiu.

Ô hay, cướp đất thiêng hàng trăm năm tuổi của dâ đẩy dân vào ngõ cụt, dân cầu bơ cầu bất để xây trường học?

Tôi tự hỏi, các người dạy gì cho trẻ khi các người chỉ là lũ cướp trắng trợn, man rợ, bất chấp và giết người không gươm dao?