Khóc đi em

Khóc lớn đi em lệ dòng tuôn kể lể
Cha mẹ em chắc sẽ tù tội khó về
Nhà cửa mất, dù cố chống chọi đến tận cùng có thể
Gia đình em giờ nát tan và lưu đày trên mảnh đất quê!

Hãy khóc đi em, khi còn có thể khóc
Dân tộc ngày càng chai lì những trái tim đi
Đây hệ quả của thứ giả nhân danh đạo đức
Bác-Đảng nhét nhồi bao thế hệ ngu si

Lũ côn đồ thuê thì làm sao mà biết rung động
Nhưng cứ khóc lớn lên dù trơ trọi giữa đám đông
Chẳng xấu hổ gì vì đất nước hôm nay có quá nhiều kẻ sống
Chỉ biết ăn chơi dậm dật, biết khoe khoang… chẳng còn mấy tấm lòng

Thương bầy trẻ thơ nhìn cha mẹ bị còng tay
Thằng lớn dỗ em mà hốc hác mặt mày
Trong ánh mắt đớn đau chợt lóe tia thù hận
Trẻ thơ nhìn tương lai đấy sao? hỡi dân tộc này?

Người càng lớn thì càng thêm tội
Đã để trẻ thơ phải khổ đau, phẫn hận trước tuổi đời
Kẻ chức càng cao càng chẳng nhìn ra lầm lỗi
Vì lợi quyền, tiền của đã khiến chúng mù đui

Khóc đi em, hãy khóc lớn lên em
Biết đâu quanh đây còn sót những trái tim
Tiếng kể lể em đến mềm lòng trời đất
Sẽ khiến dân tộc này trăn trở mãi, chẳng thể yên

Biết đâu chừng tiếng khóc em làm lòng người bừng dậy
Lương tri hồi sinh trong những kẻ hóa thú, lợi ích đàn bầy
Tiếng khóc rồi một ngày khi tình người trong nhau nhận thấy
Cha mẹ em sẽ được thả về nhà, dân tộc rồi phải đổi thay

Hãy khóc đi em cứ còn khóc nghe em
Khóc được càng lâu tim càng sẽ hóa mềm
Khóc cho vơi khổ đau cho trôi đi thù hận
Dân tộc này khổ đau đủ đầy, chỉ còn thiếu mỗi trái tim!