Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời
( Lễ Trọng hàng năm ngày 15/8 )
-Hồng ân Thiên Chúa bao la, Muôn loài mãi mãi ngợi ca danh Người, Xác Hồn Mẹ đã lên trời, Đoàn con dâng Mẹ ngàn lời hân hoan.
*Đức Giáo Hoàng PIÔ 12, ngày 1/11/1950 Lễ Các Thánh đã công bố Hiến Chế ‘Munificentissimuc Deus. (Thiên Chúa vô cùng vinh hiển) tại Thánh đô La- mã : “Sau khi hoàn tất cuộc đời dương thế, Đức Maria Mẹ Thiên Chúa, vừa vô nhiễm, vừa mãi mãi đồng trinh, đã được đưa vào vinh quang Thiên quốc cả Hồn và Xác.”
Trong Kinh Thánh dù không nói đến việc Đức Mẹ qua đời và lên trời, nhưng Hội Thánh kết luận rút ra từ Tin Mừng Thánh sử Luca chương I câu 28, khi Sứ Thần truyền tin cho Trinh Nữ Maria: ‘Vui lên, Hỡi Hỡi Người Đầy Ơn Phúc ! Chúa ở cùng Người ! ‘ để định tín nhiệm vụ cao cả Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa nên được diễm phúc về trời cả Hồn lẫn Xác.
Theo truyền thống từ xưa các Giáo Hội Công Giáo- Đông Phương- Chính Thống và cả Anh Giáo đều công nhận Lễ kính Đức Mẹ Lên Trời mà không dựa theo truyền thống hay phong tục của bất cứ một tôn giáo nào khác. Riêng truyền thống Giáo Hội Đông Phương dành 15 ngày đầu tháng 8 để chuẩn bị lễ và 15 ngày cuối để tạ ơn. Theo Thánh truyền và mặc khải cùng nhiều thỉnh nguyện của các Thánh Giáo Phụ, các vị Giáo Hoàng, các Hồng Y,Tổng Giám Mục, Giám Mục, Tu sĩ nam nữ và giáo dân. Giáo Hoàng Piô 12 dựa theo đơn thỉnh nguyện từ năm 1840- 1940 đúc kết thành 2 cuốn sách cùng với sự thảm khảo ý kiến, nghiên cứu và lời cầu nguyện, nên trước ngày công bố tín điều, ĐTC đã gởi Tông thư cho Cơ Mật Viện Tòa Thánh loan báo Tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
Lịch sử Giáo Hội theo dòng thời gian đã được xác tín qua các vị thẩm quyền : - Các Thánh Giáo Phụ đồng thanh tung hô chức phẩm ‘Thiên Mẫu và Đức Đồng Trinh của Mẹ Maria’, như Thánh Damasceno nói : ’Cần thiết rằng Con Thiên Chúa khi sinh ra, đã gìn giữ vẹn tuyền đức trinh nữ của Mẹ, thì phải giữ gìn Mẹ khi chết khỏi hư hoại. Người đã cưu mang Đấng Tạo Hóa cần được ở trong cung điện Thiên Chúa, Mẹ Thiên Chúa còn phải có tất cả mọi điều thuộc về Con của Mẹ và cần phải được mọi thụ tạo tôn kính.’
Qua các triều đại Giáo Hoàng cũng xác quyết về tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời : -- GH Adriano I và GH Pascle I dùng những đồ thờ phượng có hình ảnh Đức Mẹ Lên Trời. - GH Piô 5 sửa đổi kinh Phụng vụ với bài đọc Lễ Mẹ Lên Trời. - GH Benedict 14 trong Thánh Lễ đọc bài giảng của Thánh Damasceno và Thánh Benado ghi rõ ràng câu ‘Rất Thánh Trinh Nữ Lên Trời cả Hồn lẫn Xác.’ - GH PIÔ 12 còn xác tín trong Thông điệp Corporis Mystici.
-Ngày 23/2/1870, 200 Giám Mục tại Công đồng Vatican I làm đơn thỉnh nguyện lên Đức Thánh Cha định tín về Lễ Mẹ Hồn Xác Lên Trời. – Năm 1920, 260 Giám Mục từ nhiều quốc gia, hợp ý tâu xin xác tín tín điều. – 1934, 600 Tổng Giám Mục và Giám Mục mở chiến dịch Forge Italiane trưng cầu dân ý trên thế giới xin Tòa thánh chấp nhận tín điều – Đại Hội Thánh Mẫu Nantes 1927 lại bày tỏ nguyện vọng nêu trên và các nhà thần học qua nhiều thế kỷ cũng đồng tâm về tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
-Trong Kinh Cầu Đức Bà cũng xác tín : ‘ Nữ Vương Linh Hồn và Xác Lên Trời ‘.
Mẹ Hồn Xác Lên Trời là 1 trong 4 tín điều và là chân lý tuyệt đối về đời sống Mẹ Maria :
1-Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. 2-Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội. 3-Đức Maria Đồng Trinh Trọn Đời. 4-Đức Maria Hồn Xác Lên Trời.
Sau cùng, chính Đức Mẹ đã tiên báo trong Kinh Magnificat “ Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi là người có phúc. “
* Lời nguyện dâng kính Mẹ Hồn Xác Lên Trời :
- Xin cho con Có trí khôn như Mẹ, để chúc tụng Chúa và thi hành những điều Chúa dạy. - Xin cho con Có đôi mắt của Mẹ, để nhận ra những nhu cầu của anh chị em con. - Xin cho con Có đôi chân của Mẹ, để mau mắn đến với những người yếu đuối hoạn nạn. - Xin cho con Có đôi tay của Mẹ, để chía sẻ với những ai đói khát cơ cầu. - Xin cho con Có trái tim của Mẹ, để ngợi khen Chúa và yêu thương hết mọi người. ‘ “ Hãy nhìn Mẹ Maria và làm như Mẹ Maria ! “
*Ta hãy hồi tưởng cách đây 68 năm, vào ngày Lễ Kính Các Thánh 1/11/1950, trong khung cảnh tưng bừng hân hoan tại Quảng trường Thánh Phêrô với sự tham dự của 40 Hồng Y, 500 Tổng Giám Mục và Giám Mục, hàng trăm đại diện chính quyền, hàng ngàn tu sĩ nam nữ cùng 700.000 giáo dân và 80.000 trong Vương Cung Thánh Đường, Đức Thánh Cha PIÔ 12 long trọng tuyên bố Tín điều Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời cho toàn Thế giới :
”Do uy quyền của Chúa Giêsu Kitô, của 2 Thánh Phêrô và Phaolô và với thẩm quyền của ta, ta phán quyết tuyên ngôn và định tín, là tín điều đã được mặc khải rằng: Đức Maria Mẹ Thiên Chúa trọn đời đồng trinh. Sau cuộc sống trần gian này đã được phúc vinh quang Thiên đàng cả Hồn và Xác. Nếu ai cả dám tự tình chối bỏ hay nghi ngờ điều ta đã định tín, thì họ phải biết rằng họ hoàn toàn phản bội đức tin Công Giáo của ta.
Đức Thánh Cha vừa dứt lời cả Quảng trường vang lên bản Thánh ca hùng tráng TE DEUM hòa nhịp với tiếng chuông reo vang của 400 Thánh đường tại Roma.
*Để kết thúc bài viết về Lễ Mẹ Hồn Xác Lên Trời, xin trích dẫn một đoạn trong tác phẩm : ‘TIN MỪNG NHƯ ĐÃ MẶC KHẢI CHO TÔI’ của Nữ tu MARIA VOLTORTA.
‘…Đã bao nhiêu ngày qua đi? Khó lòng để nói chắc chắn. Nếu luận theo những bông hoa được để như triều thiên chung quanh cơ thể bất động, thì người ta nói là đã qua đi mấy tiếng đồng hồ. Nếu luận theo những cành ôliu mà trước đó có những bông tươi, bây giờ hoa tàn và lá đã héo, và luận theo những bông hoa khác cũng đã tàn, đang để trên nắp cái rương như những thánh tích, thì người ta nói là đã qua đi mấy ngày.
Nhưng cơ thể Maria vẫn giống như lúc Mẹ vừa tắt thở. Không có một dấu hiệu nào của sự chết trên mặt cũng như trên đôi bàn tay nhỏ nhắn của Mẹ. Trong căn phòng không có mùi gì khó chịu. Trái lại, ở đây thoang thoảng một mùi thơm không giải thích được, nó nhắc nhớ tới mùi trầm hương, mùi hoa huệ, hoa hồng, hoa cẩm chướng, mùi các lá cây miền núi, pha lộn nhau.
Gioan, chả ai biết đã canh thức bao nhiêu ngày, đã thiếp ngủ, bị thua sự mệt mỏi. Ông vẫn ngồi trên ghế đẩu, tựa lưng vào tường, gần chiếc cửa mở ra sân thượng. Ánh sáng của ngọn đèn đặt dưới đất, soi sáng cho ông từ phía dưới, cho nhìn thấy khuôn mặt ông mệt mỏi, rất xanh, trừ ra chung quanh mắt thì đỏ vì khóc.
Bây giờ hẳn là lúc rạng đông vừa bắt đầu, vì ánh sáng trắng cho nhìn thấy sân thượng và các cây ôliu trồng chung quanh nhà. Ánh sáng này càng lúc càng mạnh, lọt qua cửa, cho phép phân biệt được những vật dụng ở trong phòng, những thứ mà trước đó chỉ hơi nhìn thấy, vì ở xa ngọn đèn.
Thình lình một ánh sáng lớn tràn đầy căn phòng, một ánh sáng bạc pha sắc xanh dương, hầu như lân tinh, càng lúc càng mạnh và tỏa lan, làm ánh sáng rạng đông và ánh sáng ngọn đèn biến mất. Đó là ánh sáng giống như ánh sáng đã bao phủ hang đá Bétlem khi Chúa sinh ra. Rồi trong ánh sáng Thiên Đàng này, các hình dáng thiên thần hiện ra rõ ràng. Ánh sáng lại trở nên huy hoàng hơn ánh sáng mạnh đã hiện ra trước tiên. Giống như đã xảy ra khi các thiên thần hiện ra với các mục đồng. Một màn vũ của ánh sáng muôn mầu tỏa ra từ cánh các Đấng, tạo thành những cử động mềm mại và phát ra tiếng rì rào nhịp nhàng, rung động rất êm tai.
Các thiên thần tạo thành một vòng như triều thiên chung quanh cái giường nhỏ, họ cúi xuống, nâng cơ thể bất động lên trong khi các đôi cánh vẫy mạnh, làm tăng cường độ âm thanh đã có lúc trước. Bởi một khoảng trống đã được mở ra cách kỳ diệu trên mái nhà, giống như sự kỳ diệu đã mở cửa mồ của Giêsu ra, các Đấng đi ra, mang theo bà Hoàng Hậu của các Đấng, thân xác rất thánh của Người, đúng, nhưng chưa được vinh quang, và còn chịu ảnh hưởng của các luật về vật chất. Điều này Đức Kitô không phải chịu, vì Người được vinh quang ngay từ lúc Người sống lại.
Âm thanh phát ra bởi cánh các thiên thần bây giờ mạnh như tiếng phong cầm. Gioan vẫn ngủ, mặc dầu đã hai ba lần ông nhúc nhích trên ghế đẩu, tựa như ông bị phiền bởi ánh sáng mạnh và âm thanh của tiếng nói các thiên thần, bây giờ ông thức dậy hoàn toàn bởi âm thanh quá mạnh, và luồng không khí từ mái nhà thổi xuống và thổi qua cái cửa để mở, tạo ra một cơn gió xoáy làm dập dờn cái mền ở trên chiếc giường trống, thổi vào y phục của Gioan, làm tắt ngọn đèn và làm cánh cửa đóng mạnh vào.
Vị tông đồ nhìn chung quanh ông, vẫn còn nửa thức nửa ngủ, để nhận định điều gì xảy ra. Ông nhận thấy cái giường đã trống rỗng và mái nhà mở ra. Ông biết đã xảy ra điều gì kỳ diệu. Ông chạy ra ngoài sân thượng, và như một bản năng siêu nhiên hoặc do một tiếng gọi từ Trời, ông ngửa mặt lên để nhìn trong khi lấy tay bảo vệ mắt cho khỏi chói vì mặt trời đang lên.
Và ông thấy: ông thấy cơ thể Maria vẫn chưa có sự sống, và hoàn toàn giống như người đang ngủ, được một nhóm thiên thần nâng đỡ, đang bay lên càng lúc càng cao. Một vạt áo khoác và chiếc voan của Người phất phới như một từ giã cuối cùng, có lẽ là do gió tạo ra bởi việc bay nhanh, và sự cử động của cánh các thiên thần. Các bông hoa mà Gioan đã thay mới và đặt chung quanh Maria, chắc chắn còn dính vào các nếp áo, bây giờ mưa xuống sân thượng và vùng Gétsêmani, trong khi tiếng Hosanna mạnh của nhóm thiên thần nghe càng lúc càng xa và càng nhẹ.
Gioan tiếp tục nhìn cắm vào cơ thể bay về Trời. Chắc chắn bởi một sự kỳ diệu mà Thiên Chúa ban cho ông, để an ủi ông và thưởng cho tình yêu của ông đối với người Mẹ thừa nhận, ông thấy rõ ràng Maria, bây giờ được bao phủ bởi ánh mặt trời đã lên, ra khỏi cơn xuất thần đã chia lìa linh hồn Người với thân xác Người, Người lại trở nên sống và đứng thẳng lên, vì bây giờ Mẹ cũng được hưởng những ơn huệ dành cho các thân xác đã được vinh quang.
Gioan nhìn, nhìn. Phép lạ mà Thiên Chúa ban cho ông, làm cho ông nhìn thấy Maria, trái với các định luật tự nhiên, bây giờ bay lên trời mau chóng, không cần phải ai giúp. Các thiên thần quây quần chung quanh Mẹ và hát Hosanna. Gioan ngây ngất hoan hỉ bởi cái cảnh đẹp mà không ngọn bút nào của loài người, không một tiếng nói nhân loại nào, không một tác phẩm nghệ thuật nào có thể miêu tả hay diễn lại được, vì đó là cảnh đẹp khôn tả.
Gioan vẫn đứng dựa vào bức tường của sân thượng, tiếp tục nhìn đăm đăm vào hình dạng huy hoàng và sáng ngời của Thiên Chúa – vì thực vậy, người ta có thể nói như thế về Maria, được tác thành theo phương cách duy nhất của Thiên Chúa, Đấng đã cho Mẹ vô nhiễm tội, để Mẹ là một hình dạng của Ngôi Lời nhập thể – Mẹ lên càng lúc càng cao. Và một kỳ diệu sau cùng và tuyệt vời mà Thiên-Chúa-Tình-Yêu đã chấp nhận cho kẻ yêu thương hoàn hảo của Người là: được xem thấy cuộc gặp gỡ của người Mẹ rất thánh với người Con chí thánh, Đấng cũng huy hoàng và sáng ngời, đẹp bằng vẻ đẹp vô tả, từ trời xuống mau lẹ với Mẹ Người, ôm ghì Mẹ trên Trái Tim Người, và cùng nhau, còn sáng ngời hơn hai thiên thể, đi tới nơi mà từ đó Người đã xuống…’
ĐINH VĂN TIẾN HÙNG
( Lễ Trọng hàng năm ngày 15/8 )
-Hồng ân Thiên Chúa bao la, Muôn loài mãi mãi ngợi ca danh Người, Xác Hồn Mẹ đã lên trời, Đoàn con dâng Mẹ ngàn lời hân hoan.
*Đức Giáo Hoàng PIÔ 12, ngày 1/11/1950 Lễ Các Thánh đã công bố Hiến Chế ‘Munificentissimuc Deus. (Thiên Chúa vô cùng vinh hiển) tại Thánh đô La- mã : “Sau khi hoàn tất cuộc đời dương thế, Đức Maria Mẹ Thiên Chúa, vừa vô nhiễm, vừa mãi mãi đồng trinh, đã được đưa vào vinh quang Thiên quốc cả Hồn và Xác.”
Trong Kinh Thánh dù không nói đến việc Đức Mẹ qua đời và lên trời, nhưng Hội Thánh kết luận rút ra từ Tin Mừng Thánh sử Luca chương I câu 28, khi Sứ Thần truyền tin cho Trinh Nữ Maria: ‘Vui lên, Hỡi Hỡi Người Đầy Ơn Phúc ! Chúa ở cùng Người ! ‘ để định tín nhiệm vụ cao cả Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa nên được diễm phúc về trời cả Hồn lẫn Xác.
Theo truyền thống từ xưa các Giáo Hội Công Giáo- Đông Phương- Chính Thống và cả Anh Giáo đều công nhận Lễ kính Đức Mẹ Lên Trời mà không dựa theo truyền thống hay phong tục của bất cứ một tôn giáo nào khác. Riêng truyền thống Giáo Hội Đông Phương dành 15 ngày đầu tháng 8 để chuẩn bị lễ và 15 ngày cuối để tạ ơn. Theo Thánh truyền và mặc khải cùng nhiều thỉnh nguyện của các Thánh Giáo Phụ, các vị Giáo Hoàng, các Hồng Y,Tổng Giám Mục, Giám Mục, Tu sĩ nam nữ và giáo dân. Giáo Hoàng Piô 12 dựa theo đơn thỉnh nguyện từ năm 1840- 1940 đúc kết thành 2 cuốn sách cùng với sự thảm khảo ý kiến, nghiên cứu và lời cầu nguyện, nên trước ngày công bố tín điều, ĐTC đã gởi Tông thư cho Cơ Mật Viện Tòa Thánh loan báo Tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
Lịch sử Giáo Hội theo dòng thời gian đã được xác tín qua các vị thẩm quyền : - Các Thánh Giáo Phụ đồng thanh tung hô chức phẩm ‘Thiên Mẫu và Đức Đồng Trinh của Mẹ Maria’, như Thánh Damasceno nói : ’Cần thiết rằng Con Thiên Chúa khi sinh ra, đã gìn giữ vẹn tuyền đức trinh nữ của Mẹ, thì phải giữ gìn Mẹ khi chết khỏi hư hoại. Người đã cưu mang Đấng Tạo Hóa cần được ở trong cung điện Thiên Chúa, Mẹ Thiên Chúa còn phải có tất cả mọi điều thuộc về Con của Mẹ và cần phải được mọi thụ tạo tôn kính.’
Qua các triều đại Giáo Hoàng cũng xác quyết về tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời : -- GH Adriano I và GH Pascle I dùng những đồ thờ phượng có hình ảnh Đức Mẹ Lên Trời. - GH Piô 5 sửa đổi kinh Phụng vụ với bài đọc Lễ Mẹ Lên Trời. - GH Benedict 14 trong Thánh Lễ đọc bài giảng của Thánh Damasceno và Thánh Benado ghi rõ ràng câu ‘Rất Thánh Trinh Nữ Lên Trời cả Hồn lẫn Xác.’ - GH PIÔ 12 còn xác tín trong Thông điệp Corporis Mystici.
-Ngày 23/2/1870, 200 Giám Mục tại Công đồng Vatican I làm đơn thỉnh nguyện lên Đức Thánh Cha định tín về Lễ Mẹ Hồn Xác Lên Trời. – Năm 1920, 260 Giám Mục từ nhiều quốc gia, hợp ý tâu xin xác tín tín điều. – 1934, 600 Tổng Giám Mục và Giám Mục mở chiến dịch Forge Italiane trưng cầu dân ý trên thế giới xin Tòa thánh chấp nhận tín điều – Đại Hội Thánh Mẫu Nantes 1927 lại bày tỏ nguyện vọng nêu trên và các nhà thần học qua nhiều thế kỷ cũng đồng tâm về tín điều Mẹ Hồn Xác Lên Trời.
-Trong Kinh Cầu Đức Bà cũng xác tín : ‘ Nữ Vương Linh Hồn và Xác Lên Trời ‘.
Mẹ Hồn Xác Lên Trời là 1 trong 4 tín điều và là chân lý tuyệt đối về đời sống Mẹ Maria :
1-Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. 2-Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội. 3-Đức Maria Đồng Trinh Trọn Đời. 4-Đức Maria Hồn Xác Lên Trời.
Sau cùng, chính Đức Mẹ đã tiên báo trong Kinh Magnificat “ Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi là người có phúc. “
* Lời nguyện dâng kính Mẹ Hồn Xác Lên Trời :
- Xin cho con Có trí khôn như Mẹ, để chúc tụng Chúa và thi hành những điều Chúa dạy. - Xin cho con Có đôi mắt của Mẹ, để nhận ra những nhu cầu của anh chị em con. - Xin cho con Có đôi chân của Mẹ, để mau mắn đến với những người yếu đuối hoạn nạn. - Xin cho con Có đôi tay của Mẹ, để chía sẻ với những ai đói khát cơ cầu. - Xin cho con Có trái tim của Mẹ, để ngợi khen Chúa và yêu thương hết mọi người. ‘ “ Hãy nhìn Mẹ Maria và làm như Mẹ Maria ! “
*Ta hãy hồi tưởng cách đây 68 năm, vào ngày Lễ Kính Các Thánh 1/11/1950, trong khung cảnh tưng bừng hân hoan tại Quảng trường Thánh Phêrô với sự tham dự của 40 Hồng Y, 500 Tổng Giám Mục và Giám Mục, hàng trăm đại diện chính quyền, hàng ngàn tu sĩ nam nữ cùng 700.000 giáo dân và 80.000 trong Vương Cung Thánh Đường, Đức Thánh Cha PIÔ 12 long trọng tuyên bố Tín điều Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời cho toàn Thế giới :
”Do uy quyền của Chúa Giêsu Kitô, của 2 Thánh Phêrô và Phaolô và với thẩm quyền của ta, ta phán quyết tuyên ngôn và định tín, là tín điều đã được mặc khải rằng: Đức Maria Mẹ Thiên Chúa trọn đời đồng trinh. Sau cuộc sống trần gian này đã được phúc vinh quang Thiên đàng cả Hồn và Xác. Nếu ai cả dám tự tình chối bỏ hay nghi ngờ điều ta đã định tín, thì họ phải biết rằng họ hoàn toàn phản bội đức tin Công Giáo của ta.
Đức Thánh Cha vừa dứt lời cả Quảng trường vang lên bản Thánh ca hùng tráng TE DEUM hòa nhịp với tiếng chuông reo vang của 400 Thánh đường tại Roma.
*Để kết thúc bài viết về Lễ Mẹ Hồn Xác Lên Trời, xin trích dẫn một đoạn trong tác phẩm : ‘TIN MỪNG NHƯ ĐÃ MẶC KHẢI CHO TÔI’ của Nữ tu MARIA VOLTORTA.
‘…Đã bao nhiêu ngày qua đi? Khó lòng để nói chắc chắn. Nếu luận theo những bông hoa được để như triều thiên chung quanh cơ thể bất động, thì người ta nói là đã qua đi mấy tiếng đồng hồ. Nếu luận theo những cành ôliu mà trước đó có những bông tươi, bây giờ hoa tàn và lá đã héo, và luận theo những bông hoa khác cũng đã tàn, đang để trên nắp cái rương như những thánh tích, thì người ta nói là đã qua đi mấy ngày.
Nhưng cơ thể Maria vẫn giống như lúc Mẹ vừa tắt thở. Không có một dấu hiệu nào của sự chết trên mặt cũng như trên đôi bàn tay nhỏ nhắn của Mẹ. Trong căn phòng không có mùi gì khó chịu. Trái lại, ở đây thoang thoảng một mùi thơm không giải thích được, nó nhắc nhớ tới mùi trầm hương, mùi hoa huệ, hoa hồng, hoa cẩm chướng, mùi các lá cây miền núi, pha lộn nhau.
Gioan, chả ai biết đã canh thức bao nhiêu ngày, đã thiếp ngủ, bị thua sự mệt mỏi. Ông vẫn ngồi trên ghế đẩu, tựa lưng vào tường, gần chiếc cửa mở ra sân thượng. Ánh sáng của ngọn đèn đặt dưới đất, soi sáng cho ông từ phía dưới, cho nhìn thấy khuôn mặt ông mệt mỏi, rất xanh, trừ ra chung quanh mắt thì đỏ vì khóc.
Bây giờ hẳn là lúc rạng đông vừa bắt đầu, vì ánh sáng trắng cho nhìn thấy sân thượng và các cây ôliu trồng chung quanh nhà. Ánh sáng này càng lúc càng mạnh, lọt qua cửa, cho phép phân biệt được những vật dụng ở trong phòng, những thứ mà trước đó chỉ hơi nhìn thấy, vì ở xa ngọn đèn.
Thình lình một ánh sáng lớn tràn đầy căn phòng, một ánh sáng bạc pha sắc xanh dương, hầu như lân tinh, càng lúc càng mạnh và tỏa lan, làm ánh sáng rạng đông và ánh sáng ngọn đèn biến mất. Đó là ánh sáng giống như ánh sáng đã bao phủ hang đá Bétlem khi Chúa sinh ra. Rồi trong ánh sáng Thiên Đàng này, các hình dáng thiên thần hiện ra rõ ràng. Ánh sáng lại trở nên huy hoàng hơn ánh sáng mạnh đã hiện ra trước tiên. Giống như đã xảy ra khi các thiên thần hiện ra với các mục đồng. Một màn vũ của ánh sáng muôn mầu tỏa ra từ cánh các Đấng, tạo thành những cử động mềm mại và phát ra tiếng rì rào nhịp nhàng, rung động rất êm tai.
Các thiên thần tạo thành một vòng như triều thiên chung quanh cái giường nhỏ, họ cúi xuống, nâng cơ thể bất động lên trong khi các đôi cánh vẫy mạnh, làm tăng cường độ âm thanh đã có lúc trước. Bởi một khoảng trống đã được mở ra cách kỳ diệu trên mái nhà, giống như sự kỳ diệu đã mở cửa mồ của Giêsu ra, các Đấng đi ra, mang theo bà Hoàng Hậu của các Đấng, thân xác rất thánh của Người, đúng, nhưng chưa được vinh quang, và còn chịu ảnh hưởng của các luật về vật chất. Điều này Đức Kitô không phải chịu, vì Người được vinh quang ngay từ lúc Người sống lại.
Âm thanh phát ra bởi cánh các thiên thần bây giờ mạnh như tiếng phong cầm. Gioan vẫn ngủ, mặc dầu đã hai ba lần ông nhúc nhích trên ghế đẩu, tựa như ông bị phiền bởi ánh sáng mạnh và âm thanh của tiếng nói các thiên thần, bây giờ ông thức dậy hoàn toàn bởi âm thanh quá mạnh, và luồng không khí từ mái nhà thổi xuống và thổi qua cái cửa để mở, tạo ra một cơn gió xoáy làm dập dờn cái mền ở trên chiếc giường trống, thổi vào y phục của Gioan, làm tắt ngọn đèn và làm cánh cửa đóng mạnh vào.
Vị tông đồ nhìn chung quanh ông, vẫn còn nửa thức nửa ngủ, để nhận định điều gì xảy ra. Ông nhận thấy cái giường đã trống rỗng và mái nhà mở ra. Ông biết đã xảy ra điều gì kỳ diệu. Ông chạy ra ngoài sân thượng, và như một bản năng siêu nhiên hoặc do một tiếng gọi từ Trời, ông ngửa mặt lên để nhìn trong khi lấy tay bảo vệ mắt cho khỏi chói vì mặt trời đang lên.
Và ông thấy: ông thấy cơ thể Maria vẫn chưa có sự sống, và hoàn toàn giống như người đang ngủ, được một nhóm thiên thần nâng đỡ, đang bay lên càng lúc càng cao. Một vạt áo khoác và chiếc voan của Người phất phới như một từ giã cuối cùng, có lẽ là do gió tạo ra bởi việc bay nhanh, và sự cử động của cánh các thiên thần. Các bông hoa mà Gioan đã thay mới và đặt chung quanh Maria, chắc chắn còn dính vào các nếp áo, bây giờ mưa xuống sân thượng và vùng Gétsêmani, trong khi tiếng Hosanna mạnh của nhóm thiên thần nghe càng lúc càng xa và càng nhẹ.
Gioan tiếp tục nhìn cắm vào cơ thể bay về Trời. Chắc chắn bởi một sự kỳ diệu mà Thiên Chúa ban cho ông, để an ủi ông và thưởng cho tình yêu của ông đối với người Mẹ thừa nhận, ông thấy rõ ràng Maria, bây giờ được bao phủ bởi ánh mặt trời đã lên, ra khỏi cơn xuất thần đã chia lìa linh hồn Người với thân xác Người, Người lại trở nên sống và đứng thẳng lên, vì bây giờ Mẹ cũng được hưởng những ơn huệ dành cho các thân xác đã được vinh quang.
Gioan nhìn, nhìn. Phép lạ mà Thiên Chúa ban cho ông, làm cho ông nhìn thấy Maria, trái với các định luật tự nhiên, bây giờ bay lên trời mau chóng, không cần phải ai giúp. Các thiên thần quây quần chung quanh Mẹ và hát Hosanna. Gioan ngây ngất hoan hỉ bởi cái cảnh đẹp mà không ngọn bút nào của loài người, không một tiếng nói nhân loại nào, không một tác phẩm nghệ thuật nào có thể miêu tả hay diễn lại được, vì đó là cảnh đẹp khôn tả.
Gioan vẫn đứng dựa vào bức tường của sân thượng, tiếp tục nhìn đăm đăm vào hình dạng huy hoàng và sáng ngời của Thiên Chúa – vì thực vậy, người ta có thể nói như thế về Maria, được tác thành theo phương cách duy nhất của Thiên Chúa, Đấng đã cho Mẹ vô nhiễm tội, để Mẹ là một hình dạng của Ngôi Lời nhập thể – Mẹ lên càng lúc càng cao. Và một kỳ diệu sau cùng và tuyệt vời mà Thiên-Chúa-Tình-Yêu đã chấp nhận cho kẻ yêu thương hoàn hảo của Người là: được xem thấy cuộc gặp gỡ của người Mẹ rất thánh với người Con chí thánh, Đấng cũng huy hoàng và sáng ngời, đẹp bằng vẻ đẹp vô tả, từ trời xuống mau lẹ với Mẹ Người, ôm ghì Mẹ trên Trái Tim Người, và cùng nhau, còn sáng ngời hơn hai thiên thể, đi tới nơi mà từ đó Người đã xuống…’
ĐINH VĂN TIẾN HÙNG