Trái Tim Trong Hang Đá
Cha xứ xóm tôi thỉnh thoảng đi sinh hoạt chiều thứ bẩy với giới trẻ địa phận Créteil, lần lượt một số cha khách thay ngài bước lên bục giảng, đôi khi có các linh mục gốc Đông Âu Ba Lan, Hungary…
Cha khách mỗi người một nét, tuy nhiên tôi vẫn thích cha xứ vì ngài giảng ngắn, gọn, lẹ, không thiếu không thừa, có lẽ cha sợ nói dài nói dai khiến bổn đạo lớn tuổi mệt mỏi rủ nhau ngủ gật, Chúa buồn mà cha cũng phiền vì Lời Chúa không đi vào lòng giáo dân.
Tuần thứ hai Mùa Vọng năm nay một linh mục Ý, gốc Toscane đến làm lễ thay cha xứ, ngài có lối dẫn chuyện giống cha trẻ Alfred Phi Châu ngày trước, cầm micro đi tới đi lui trước cung thánh, không cần tờ giấy « nhắc nhở », lưu loát, thu hút người nghe.
Hùng biện, một biệt tài trời phú không phải ai cầm micro thao thao bất tuyệt cũng đánh thức được thính giả ngồi nghe đang ngủ gật vì « chuyện kể » không níu giữ được sự chú ý của giáo dân.
Cha khách mở đầu bài giảng như ri :
Mùa Vọng là mùa vui từ nhà thờ ra đến ngoài đời, chúng ta chờ đón Chúa với bao quà cáp tặng biếu nhau, áo quần thực đơn đêm Giáng Sinh, danh sách dài ngoằn được chuẩn bị cả tháng trước.
Có thể trước đó quý vị cũng chu toàn bổn phận đóng góp tiền giúp giáo hội, giúp các hội từ thiện làm tiệc Giáng Sinh tiếp đón những người có túi tiền eo hẹp, neo đơn, vô gia cư.
Tiệc đêm giáng sinh nhà mình đã sẳn sàng, chỉ còn đi xưng tội, dọn mình thanh sạch để đón Chúa tận hưởng một đêm Noël thật tuyệt hảo, quý vị nghĩ như thế cũng đúng, nhưng chỉ một nửa thôi.
Bài phúc âm hôm nay Chúa phán, « Không có gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế », làm tôi suy tư.
Lời Chúa nhắc nhở chúng ta quá lo toan hình thức bên ngoài đến quên tẩy rửa trái tim hạn hẹp bị cái tôi to lớn đè bẹp, vậy việc làm của quý vị tôi vừa kể trên chưa đủ sao ?
Thưa chỉ một nửa như tôi vừa nói, phần hồn vừa được thanh tẩy, công tác xã hội đã chu toàn trong mùa vọng, những tháng còn lại trong năm quý vị có sống như Mùa Vọng không ?
Tôi hy vọng câu hỏi của tôi sai bét, tôi tin quý vị sống đạo quanh năm từ ngày được làm con Chúa cho đến hôm nay, tuy nhiên cũng có lúc chúng ta không hoàn hảo, kém thánh thiện, ngay cả chúng tôi cầu nguyện hằng ngày đôi khi cũng lầm lỗi, sai phạm.
Chính « cái tôi » từ bên trong con người đã làm chúng ta ô uế, trái tim co cụm hẹp hòi khi « cái tôi » phình to che khuất lý trí khiến chúng ta đang đầu hàng tham vọng, xa rời Chân Thiện Mỹ.
Ngày Chúa giáng trần nghèo khó không tả lót không chăn êm mệm ấm, bé nhỏ trong hang lừa, cổ tích hay chuyện thật không quan trọng vì TÌNH YÊU không thể chứng minh như toán học, và điều đó được giải đáp ngày Chúa chết trên thập giá.
Chúa trên cao chắc chắn phải vui với chúng ta trong Mùa Vọng, nhưng niềm vui sẽ trọn vẹn hơn nếu chúng ta có trái tim to lớn hơn hình hài bé xíu của hài nhi đang nằm trong hang đá.
Hãy cầu nguyện cho nhau, quý vị hay chúng tôi, chúng ta đều mang xác phàm, đôi khi lạc lối, chúng ta bình đẳng trước mặt Chúa Ngày Sau Hết, hơn thua nhau ở trái tim, không to bằng trái tim của Hài Nhi trong hang đá kia, chưa dám chết vì ai cả nhưng luôn đập loạn nhịp và thổn thức vì tha nhân.
Cha khách suy tư về Lời Chúa, tôi suy tư về lời cha, thương các linh mục mang xác phàm lại phải sống thánh thiện, một thử thách cả đời phải đối đầu, hành trình của các ngài không kết thúc trên thập giá nhưng không kém chông gai như đường lên Núi Sọ của Chúa.
Trái Tim trong hang đá đang chờ chúng ta cùng hòa nhịp đập mang Yêu Thương cho nhau như Chúa mang Bình cho nhân gian.
Dec. 2018/ Đoàn Thị
Cha xứ xóm tôi thỉnh thoảng đi sinh hoạt chiều thứ bẩy với giới trẻ địa phận Créteil, lần lượt một số cha khách thay ngài bước lên bục giảng, đôi khi có các linh mục gốc Đông Âu Ba Lan, Hungary…
Cha khách mỗi người một nét, tuy nhiên tôi vẫn thích cha xứ vì ngài giảng ngắn, gọn, lẹ, không thiếu không thừa, có lẽ cha sợ nói dài nói dai khiến bổn đạo lớn tuổi mệt mỏi rủ nhau ngủ gật, Chúa buồn mà cha cũng phiền vì Lời Chúa không đi vào lòng giáo dân.
Tuần thứ hai Mùa Vọng năm nay một linh mục Ý, gốc Toscane đến làm lễ thay cha xứ, ngài có lối dẫn chuyện giống cha trẻ Alfred Phi Châu ngày trước, cầm micro đi tới đi lui trước cung thánh, không cần tờ giấy « nhắc nhở », lưu loát, thu hút người nghe.
Hùng biện, một biệt tài trời phú không phải ai cầm micro thao thao bất tuyệt cũng đánh thức được thính giả ngồi nghe đang ngủ gật vì « chuyện kể » không níu giữ được sự chú ý của giáo dân.
Cha khách mở đầu bài giảng như ri :
Mùa Vọng là mùa vui từ nhà thờ ra đến ngoài đời, chúng ta chờ đón Chúa với bao quà cáp tặng biếu nhau, áo quần thực đơn đêm Giáng Sinh, danh sách dài ngoằn được chuẩn bị cả tháng trước.
Có thể trước đó quý vị cũng chu toàn bổn phận đóng góp tiền giúp giáo hội, giúp các hội từ thiện làm tiệc Giáng Sinh tiếp đón những người có túi tiền eo hẹp, neo đơn, vô gia cư.
Tiệc đêm giáng sinh nhà mình đã sẳn sàng, chỉ còn đi xưng tội, dọn mình thanh sạch để đón Chúa tận hưởng một đêm Noël thật tuyệt hảo, quý vị nghĩ như thế cũng đúng, nhưng chỉ một nửa thôi.
Bài phúc âm hôm nay Chúa phán, « Không có gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế », làm tôi suy tư.
Lời Chúa nhắc nhở chúng ta quá lo toan hình thức bên ngoài đến quên tẩy rửa trái tim hạn hẹp bị cái tôi to lớn đè bẹp, vậy việc làm của quý vị tôi vừa kể trên chưa đủ sao ?
Thưa chỉ một nửa như tôi vừa nói, phần hồn vừa được thanh tẩy, công tác xã hội đã chu toàn trong mùa vọng, những tháng còn lại trong năm quý vị có sống như Mùa Vọng không ?
Tôi hy vọng câu hỏi của tôi sai bét, tôi tin quý vị sống đạo quanh năm từ ngày được làm con Chúa cho đến hôm nay, tuy nhiên cũng có lúc chúng ta không hoàn hảo, kém thánh thiện, ngay cả chúng tôi cầu nguyện hằng ngày đôi khi cũng lầm lỗi, sai phạm.
Chính « cái tôi » từ bên trong con người đã làm chúng ta ô uế, trái tim co cụm hẹp hòi khi « cái tôi » phình to che khuất lý trí khiến chúng ta đang đầu hàng tham vọng, xa rời Chân Thiện Mỹ.
Ngày Chúa giáng trần nghèo khó không tả lót không chăn êm mệm ấm, bé nhỏ trong hang lừa, cổ tích hay chuyện thật không quan trọng vì TÌNH YÊU không thể chứng minh như toán học, và điều đó được giải đáp ngày Chúa chết trên thập giá.
Chúa trên cao chắc chắn phải vui với chúng ta trong Mùa Vọng, nhưng niềm vui sẽ trọn vẹn hơn nếu chúng ta có trái tim to lớn hơn hình hài bé xíu của hài nhi đang nằm trong hang đá.
Hãy cầu nguyện cho nhau, quý vị hay chúng tôi, chúng ta đều mang xác phàm, đôi khi lạc lối, chúng ta bình đẳng trước mặt Chúa Ngày Sau Hết, hơn thua nhau ở trái tim, không to bằng trái tim của Hài Nhi trong hang đá kia, chưa dám chết vì ai cả nhưng luôn đập loạn nhịp và thổn thức vì tha nhân.
Cha khách suy tư về Lời Chúa, tôi suy tư về lời cha, thương các linh mục mang xác phàm lại phải sống thánh thiện, một thử thách cả đời phải đối đầu, hành trình của các ngài không kết thúc trên thập giá nhưng không kém chông gai như đường lên Núi Sọ của Chúa.
Trái Tim trong hang đá đang chờ chúng ta cùng hòa nhịp đập mang Yêu Thương cho nhau như Chúa mang Bình cho nhân gian.
Dec. 2018/ Đoàn Thị