(CNA Madison 25/4/2005).
Đức Giám Mục Robert Morlino
Trước cái chết của Terri Schiavo và những tranh luận trên toàn quốc về di chúc, Đức Giám Mục Robert Morlino của giáo phận Madison, Wisconsin đã giải thích giáo huấn của Giáo Hội trên tờ Catholic Herald nhằm tránh cho các tín hữu mắc tội trọng.

Đức Cha Morlino ghi nhận rằng những tranh cãi trên tờ Catholic Herald trong vụ Terri Schiavo đã nêu vấn nạn “về phẩm giá của một người sau khi người ấy đã bị y khoa coi như hoàn toàn hay thường xuyên trong tình trạng thực vật”.

Ngài cho biết: “Tôi e sợ rằng hàm ý rút ra ở đây là một con người cách nào đó bị hạ giá xuống thành cây cỏ. Tình trạng đau nặng hay khuyết tật không bao giờ vì thế mà có thể làm cho con người trở thành cái gì kém hơn con người - một người trong tình trạng đó không thể xem là thực vật”

Ghi nhận rằng Schiavo không phải đau yếu thập tử nhất sinh cũng không phải là quá gần cái chết, Đức Cha Morlino nhấn mạnh rằng “Con người như thế không có ‘quyền chết’ hơn bất cứ người nào khác vì thực ra không có quyền đó”.

“Có ý định tự tử khi ta bị chẩn đoán là thường xuyên hôn mê là một tội trọng. Nói cách khác, nếu ta ghi trong di chúc truyền cho kẻ khác giết mình khi ta bị chẩn đoán là thường xuyên hôn mê nhưng không phải đau yếu thập tử nhất sinh hay gần cái chết là một tội trọng.”

Mặc dù nhiều người cho rằng trong thảm cảnh Schiavo, di chúc có thể ngăn cản những thảm trạng giằng co mà thế giới phải chứng kiến, Đức Cha Morlino không đồng ý như vậy:

“Sự kiện là thức ăn và nước uống được cung cấp cách nhân tạo không có nghĩa là thức ăn và nước uống không còn là thức ăn và nước uống nữa”.

Ngài nhận xét thêm: “Cái chết của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II Cao Cả là một giáo huấn minh bạch. Ngài đã dạy chúng ta rằng cuộc sống của một người yếu đau và khuyết tập có thể là một gia sản tinh thần”.

Tưởng cũng nên nhắc lại, vào năm 1990, bà Terri Schiavo, năm nay 41 tuổi đã bị một chứng rối loạn tiêu hóa khiến tim ngừng đập trong vài phút. Hệ quả là màng óc bị hư hại vì thiếu máu và dưỡng khí. Bà có thể tự hô hấp được nhưng việc ăn uống phải cần các ống trợ sinh. Nội vụ giằng co đã 7 năm nay khi chồng bà, ông Michael Schiavo, nay đã có vợ khác và 2 đứa con riêng, quyết liệt cho rằng bà muốn chết chứ không muốn sống như thế nữa và xin các án lệnh của tòa án cho tháo gỡ các ống trợ sinh để bà chết vì đói khát. Trong khi đó, cha mẹ bà, ông bà Bob và Mary Schindler không tin rằng đó là ý muốn thực sự của con bà và mong muốn duy trì sự sống của Terri Schiavo.

Hôm thứ sáu 18/3/2005, một tòa án tại Miami bang Florida đã truyền cho bệnh viện Pinellas Park, nơi bà Terri được săn sóc, phải gỡ bỏ các ống trợ sinh để bà chết dần. Trước quyết định này của tòa án, khối đa số Cộng Hòa tại quốc hội Hoa Kỳ đã triệu tập một phiên họp khẩn cấp ngoại thường vào đêm 19/3/2005 để thông qua một luật cho phép một tòa án liên bang cứu xét lại vấn đề này. Tổng thống George W. Bush đã cắt ngắn những ngày nghỉ cuối tuần tại Texas để về lại Washinton ký ban hành luật này hôm Chúa Nhật 20/3. Tuy nhiên, tại Tampa, Florida, hôm 22/3, chánh án James Whittemore lại bác bỏ thỉnh cầu của gia đình ông bà Schindler muốn gắn lại ống trợ sinh cho con bà trong khi xảy ra những tranh cãi tại tòa án. Sáng thứ Tư, 23/3/2005, tòa án liên bang tại Atalanta cũng xử giữ nguyên án lệnh của các tòa dưới.

Hôm thứ Tư 23/3/2005, các thượng nghị sĩ Cộng Hòa tại quốc hội bang Florida cũng đề nghị một dự luật theo đó tất cả những bệnh nhân như Terri Schiavo không thể bị từ chối thức ăn và nước uống. Tại phiên họp khẩn cấp của quốc hội bang Florida, thượng nghị sĩ Cộng Hòa Dan Webster, người bảo trợ cho dự luật này cho biết: “Tôi lên đây để van xin lòng thương xót của quý vị. Hãy có lòng trắc ẩn đối với Theresa Marie Schiavo”. Tuy nhiên, lãnh đạo nhóm Dân Chủ là nhóm đa số tại quốc hội Florida, ông Les Miller lạnh lùng cảnh cáo: “Ngay lúc chữ ký của thống đốc khô mực, luật này sẽ bị coi là vi hiến như lần trước thôi”. Kết quả dự luật đã không được thông qua với tỷ lệ 21-18.

Thống đốc bang Florida, ông Jeb Bush, bào đệ của tổng thống, một người mới trở lại Công Giáo gần đây, đã tìm cách xin án lệnh của tòa án để chăm sóc cho bà Terri nhưng tòa án đã không đồng ý.

Gia đình ông bà Schindler chỉ còn hy vọng mong manh là kiện lên tối cao pháo viện Hoa Kỳ. Trong hồ sơ, ông bà tố cáo các tòa án là vi phạm quyền tự do tín ngưỡng. Gia đình ông bà là người Công Giáo không chấp nhận trợ tử vì trái với giáo huấn của Giáo Hội.

Bà Mary Schindler nói: “Ban đêm, khi tôi nhắm mắt lại tất cả những gì tôi thấy được là khuôn mặt của Terri trước mắt tôi đang chết dần vì đói khát. Có ai đó ngoài kia hãy cứu lấy con tôi. Hãy chấm dứt trò dã man này. Hãy chấm dứt sự điên loạn. Hãy để con tôi được sống”.

Theo các nhà luân lý, các tình cảm hời hợt bên ngoài thương cảm cho số phận bà Terri hay cho anh chồng Michael đang quyết liệt muốn bà sớm về bên kia thế giới cho mau che dấu đi sự kiện quan yếu này: tòa án không có quyền gì định đoạt số phận của bà Terri. Người ta nói nhiều về sự can thiệp của tổng thống và quốc hội vào hoạt động của tòa án nhưng lại không mấy để ý đến vấn đề liệu tòa án có chút quyền gì trên số phận của người vô tội không? Đây chính là vấn đề đang đánh động lương tâm thế giới.

Nội vụ đang trở nên một sự giằng co chính trị giữa một bên là đảng Cộng Hòa theo đuổi đường lối phò sự sống và một bên là đảng Dân Chủ muốn cổ vũ cho luật trợ tử. Trong 8 năm cầm quyền của Clinton biết bao thẩm phán chỉ chăm chăm ủng hộ phá thai và an tử đã được đưa vào hệ thống tư pháp Mỹ gây ra biết bao những quyết định gây ngạc nhiên cho mọi người.

Trong số ra ngày 22/3/2005, trên trang nhất, tờ L'Osservatore Romano nhận định rằng “Những lý do đằng sau quyết định của tòa án tại Mỹ là vô lý và tàn ác”. Đồng thời nhận định rằng “Số phận của bà Terri Schiavo dựa trên quyết định của tòa án cũng tương tự như số phận của hàng ngàn tử tù trên đất Mỹ nhưng chỉ khác một điều là bà không phạm vào một tội ác nào ngoài sự kiện là bà bị coi là không hữu dụng nữa trước mắt một xã hội không có khả năng đánh giá cao và bảo vệ hồng ân sự sống.”

Tờ báo cảnh cáo rằng: “Đứng trước làn sóng những cáo buộc, kháng án và những quyết định gây ngạc nhiên vào phút chót người ta có nguy cơ đánh mất đi trọng tâm của vấn đề: một người chứ không phải một khúc cây đang đang chết dần mòn trong khi thế giới quan sát cách bất lực qua truyền hình và báo chí”.

“Thảm kịch thực sự của người phụ nữ này thay vì gợi lên một làn sóng của lòng xót thương và tình liên đới đang bị bóp nghẹt bởi cuộc chạy đua để nắm trong tay quyền quyết định sống chết của một con người.”

Chúng ta đang chứng kiến một thế giới bất lực đứng nhìn một phụ nữ đang chết dần mòn vì đói khát ghi dấu mức độ vô nhân và vô luân ngày nay đang ngày càng được coi là bình thường. Phán quyết của các tòa án tại Mỹ trong vụ này đang mở màn cho những cuộc giết hại những người vô tội bị coi là gánh nặng hay không còn hữu dụng nữa cho xã hội với sự yểm trợ tối đa của các tòa án.