MỘT SỰ TÒ MÒ THÁNH THIỆN
“Còn Người, thì lánh vào nơi hoang vắng và cầu nguyện”.

Kính thưa Anh Chị em,

Sẽ rất ngạc nhiên khi chúng ta nói, một trong những phương cách hữu hiệu nhất để lôi kéo các tâm hồn đến với Chúa, là khơi lên trong họ ‘một sự tò mò thánh thiện’. Đó là trải nghiệm quý báu Chúa Giêsu để lại cho các môn đệ và cho cả chúng ta. Tin Mừng hôm nay cho biết, sau phép lạ thần kỳ Ngài dành cho một người cùi, tiếng đồn về Ngài lan rộng, dân chúng đông đảo kéo đến để nghe và được chữa lành, “Còn Người, thì lánh vào nơi hoang vắng và cầu nguyện”.

Thật dễ dàng để tưởng tượng bối cảnh mọi người trong thành hôm ấy phấn chấn làm sao khi họ đang trầm trồ về phép mầu cả thể này; một người phong cùi tìm đến Chúa Giêsu, mở miệng thốt lên chỉ một lời, “Lạy Thầy, nếu Thầy muốn, Thầy có thể cho tôi được sạch”; Ngài chạm đến người ấy và cũng chỉ một lời, “Ta muốn, hãy nên trơn sạch” thì phép lạ đã xảy ra! Dân thành phớn phỡ nức lòng, họ nghĩ đến bệnh tật của họ, bệnh tật của những người thân yêu và họ muốn tất cả được chữa lành. Thế nhưng, hơn cả việc được chữa lành; ở đây, còn có một điều gì đó hấp dẫn hơn, thú vị hơn và nhất là ‘mang tính tiên tri’ hơn; đó là ngay khi đám đông đang phấn khích về Ngài, thì Chúa Giêsu rút khỏi họ để tìm một nơi hoang vắng và cầu nguyện. Ôi! Xem ra, Ngài muốn gợi lên trong tâm hồn của những con người này ‘một sự tò mò thánh thiện’ về một cái gì đó vốn sẽ quý hơn phép lạ ngàn lần. Vậy thì tại sao Ngài làm điều này?

Toàn bộ sứ vụ loan báo Tin Mừng của Chúa Giêsu tựu trung chỉ ở một điều, là lôi kéo mọi người đến với Chúa Cha, tỏ cho họ biết ơn cứu độ và lòng thương xót của Người. Ngài chu toàn sứ vụ này không chỉ bằng việc dạy dỗ hoặc những phép lạ chữa lành hiển hách nhưng còn bằng cách nêu gương cầu nguyện cho người khác; Ngài khơi lên trong các tâm hồn ‘một sự tò mò thánh thiện’ khi họ thấy Ngài mải mê cầu nguyện. Việc Ngài tìm nơi hoang vắng để được ở một mình với Chúa Cha sẽ chứng tỏ cho những con người đang phấn chấn những muốn tôn Ngài làm vua này và nhất là cho các môn đệ của Ngài thấy điều gì là quan trọng nhất trong công cuộc loan báo Tin Mừng. Điều quan trọng nhất không phải là giảng hay, cũng không phải là phép mầu thể chất này, phép lạ nhãn tiền nọ; càng không phải là việc cho ăn hay từ thiện bác ái… nhưng quan trọng nhất vẫn là việc cầu nguyện. Cầu nguyện và nhiệm hiệp với Cha trên trời là điều quan trọng nhất.

Tại một bảo tàng viện ở Greenfield Village, Detroit, Michigan, có một đầu máy xe lửa chạy bằng hơi nước khổng lồ, hơn 200 tuổi. Bên cạnh phần máy móc phức tạp này là một tấm biển hiển thị chi tiết các chỉ số áp suất của lò hơi, kích thước, số bánh xe, mã lực, chiều dài, trọng lượng và nhiều điều khác. Nhưng thú vị nhất là dòng cuối cùng, dòng ấy ghi rằng: 96% năng lượng tạo ra được sử dụng để di chuyển đầu máy; và chỉ có 4% để kéo tải.

Anh Chị em,

Hẳn Chúa Giêsu hôm nay cũng muốn nói với mỗi người chúng ta trong mọi đấng bậc rằng, sứ vụ loan báo Tin Mừng của một môn đệ cần đến 96% năng lượng có được do việc cầu nguyện, nếu không nói là 100%; chính việc cầu nguyện làm cho người môn đệ ‘chuyển động’; những việc khác, kể cả việc giảng dạy và làm phép lạ, xem ra chỉ là 4% kéo theo. Qua đó, chúng ta thấy, việc kết hiệp với Chúa, sống với Chúa quan trọng đến mức nào; bởi lẽ, đây chính là điều cuốn hút hơn cả, hấp dẫn hơn cả, đồng thời, khơi lên ‘một sự tò mò thánh thiện’ hơn cả nơi những con người mà Thiên Chúa cũng muốn ước ao gặp gỡ. Đây là một trong những cách thức hữu hiệu nhất để chia sẻ Tin Mừng cho người khác, khi chúng ta cho họ chứng kiến việc cam kết cầu nguyện của mình; không nhằm nhận được lời khen nhưng để họ biết rằng, điều quan trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta là chính Thiên Chúa. Khi chúng ta tham dự Thánh Lễ hàng ngày, hoặc chỉ đơn giản, dành thời giờ để cầu nguyện trước bàn thờ, trong phòng… người khác sẽ chú ý và bị cuốn hút với ‘một sự tò mò thánh thiện’, và điều này sẽ dẫn họ đến đời sống cầu nguyện.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con xác tín, con phải là tông đồ cầu nguyện trước khi là tông đồ rao giảng; nhờ đó, ‘một sự tò mò thánh thiện’ sẽ được khơi lên nơi anh em con; với thời gian và ơn Chúa, họ sẽ nhận biết Chúa, yêu mến Chúa như Chúa đang nhận biết con và xót thương con”, Amen.

(Tgp. Huế)