Nhớ Người Thương Binh
Một thời Ai tung hoành ?
Chốn lửa đạn chiến tranh
Xông pha mù khói lửa
Người ấy chính là Anh
Anh dũng chốn sa trường !
Thân tàn về hậu phương
Khập khiển đường quê cũ
Quốc hận ôi đau thương !
Thôn Xóm sao vắng tanh
Máu khô đọng lúa xanh
Mồ hoang tù “ cải tạo “
Thủy táng vạn dân lành
Chiến trường quên thân mình
Người trai thương phế binh
Nửa đoạn đời còn lại
Nữa thân đã hy sinh !
Núi sông xưa vẫn xanh
Người đi quên sao đành
Bao nhiêu ngày Quốc hận
Nở lòng nào quên Anh.