Bánh Sự Sống # 42

HẰNG NGÀY TÔI HẰNG CHẾT

Nhiều câu chuyện cảm động được lưu truyền, sau vụ tấn công vào Trung tâm Thương mại Thế giới ngày 11 tháng 9 năm 2001.

Không câu chuyện nào có ý nghiã về đời sống tâm linh hơn chuyện về người thợ sắt Frank Silecchia. Trong khi tìm kiếm các tử thi, Frank thấy hai thanh thép hình Thánh giá đứng thẳng ngay giữa đống gạch sắt đổ nát. Frank tự phong mình phụ trách nhà Bảo tàng nổi bật đó về tình yêu Thiên Chúa. Ông thường đưa khách đau khổ, những người thân của vụ khủng bố tới xem và suy gẫm.

Nhiều người được an ủi nhờ lời chứng thầm lặng từ sự Hiện Diện thiêng liêng trong thảm cảnh tệ hại nhất này. Một hôm nhà báo Barbara Walters đưa các bạn tới xem, vì có con trai chết trong thảm hoạ này, Frank chỉ đưa họ tới nhìn cây Thánh giá thép đó.

Giải đáp cho nỗi đau cùng tội ác khủng khiếp trên đời này, không phải là lý lẽ triết học hoặc luận văn thần học. Giải đáp thoả đáng chính là Thánh giá trên đồi Can-vê, với Đức Giêsu, hiện thân của Thiên Chúa, trong ân sủng khó dò, đã tự mang lấy gánh nặng tội lỗi nhân loại chất trên thân thể Ngài trên cây Thập giá: “Tội lỗi của chúng ta, chính Ngài đã mang vào thân thể mà đưa lên cây Thập giá, để một khi đã chết với tội, ta sống cuộc đời công chính.”(1Pr 2,24).

Nếu bạn bạn chưa được dẫn tới Thánh giá, hãy để Chúa đưa bạn tới đó, bạn sẽ chết với Ngài, để rồi sống lại. Vì hằng ngày ta hằng chết, khi ta đang chết cho tội là ta đang Sống cho Thiên Chúa.(x.Rom 6)

Thánh phaolô nói: “Anh em hãy coi mình như đã chết với tội lỗi; nhưng nay lại sống cho Thiên Chúa, trong Đức Giêsu.” (câu 11)

Vì thế, anh trôm lành đã nhận ra tội mình và quyết tâm thay đổi, sám hối, chết đi cho tội, nên anh đã có sự sống lại với Chúa ngay, Đức Giêsu liền nói với anh: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.” (Lc 23, 43)

Phó tế: JB Nguyễn Văn Định * johndvn@yahoo.com