Chúa Nhật XVI Thường Niên A
Lễ Chúa Cứu Thế
Hôm nay, Chúa nhật thứ ba trong tháng Bảy. Chúa nhật này Giáo hội mừng kính Chúa với danh Chúa Cứu Thế ! Chúa Cứu Thế ! Nghe tên sao mà dễ thương, sao mà gần gũi, sao mà thiết thực và nói đúng hơn là cần thiết cho con người, cách riêng cho mỗi Kitô hữu. Là con người, ai ai cũng mang trong mình thân phận của sự mỏng dòn, của yếu đuối và cần được cứu thế nên chúng ta cần và rất cần chạy đến bên Chúa Cứu Thế.
Thật tuyệt vời, thật ý nghĩa khi trang Tin mừng Chúa nhật 16 thường niên hôm nay đúng với tâm tình, đúng với thái độ, đúng với bản tính của Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn luôn yêu thương và cứu độ những gì hư mất, những gì bị khiếm khuyết.
Những trang tin mừng đầy giá trị đã để lại cho chúng ta nhiều và thật nhiều cách hành xử bao dung nhẫn nại của Chúa mà chúng ta vô tình hay cố ý quên đó thôi.
Một người phụ nữ mang tội công khai phạm tội ngoại tình nhưng Chúa đã bao dung trong khi mọi người kết án. Mọi người ném đá thì Chúa vẫn chờ đợi sự hoán cải của chị. Chúa tin chị và Chúa đã tha thứ cho chị. Tin mừng không nói về kết cục cuộc đời của chị nhưng đứng trước lòng từ bi của Chúa, trước ơn cứu độ mà Chúa dành cho chị thì chẳng lẽ nào chị khước từ ơn cứu độ ấy ?
Một Giakêu được gắn cho một cái nhãn hiệu là tội lỗi nhưng sau khi đón nhận ơn cứu độ đến nhà ông đã thay đổi cuộc đời, ông đã hoán cải cuộc đời, ông đã đền bù gấp bốn cho những ai mà ông đã làm thiệt hại. Tình yêu thương của Chúa đã cứu được Giakêu.
Một Matthêu được mọi người gọi là thu thuế tội lỗi nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cứu độ của Thầy Chí Thánh Giêsu đã thay đổi cuộc đời, đã bỏ mọi sự mà theo Thầy của mình.
Và trở về với một đoạn nhỏ trong Cựu Ước. Thiên Chúa đã bao dung chờ đợi sự hoán cải của con người. Tổ phụ của chúng ta: Abraham. Ông trả giá với Chúa từ 40 người công chính xuống còn 30, xuống còn 20, xuống còn 5 người và còn 1 người. Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi sự hoán cải, sự công chính của con người.
Chúa vẫn nhẫn nại với con người khiếm khuyết và tội lỗi để rồi chúng ta có trang tin mừng hôm nay. Chúng ta vẫn thường thấy lối hành xử của con người là nóng tính, thiếu kiên nhẫn với những ai lầm lỗi và yếu đuối nhưng Chúa thì khác. Chúa vẫn để cho cỏ lùng và lúa mọc lên cùng một lúc. Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi con người ta hoán cải.
Trong đời sống thường nhật, chúng ta thấy có nhiều và rất nhiều người, nhiều trường hợp đã hoán cải sau khi thấy mình phạm tội, thấy mình yếu đuối.
Ai đã một lần đến với Trung Tâm Mai Hoà, sẽ dễ dàng nhật ra một chàng thanh niên gầy còm, ốm yếu với khuôn mặt nám đen do hậu quả của căn bệnh thế kỷ gây ra cho anh. Phải tiếp xúc, phải có thời gian hàn huyên tâm sự thì mọi người sẽ nhận ra nơi anh có một sự chuyển biến, một sự thay đổi thật tuyệt vời.
Sau nhiều năm sống gần anh và giúp cho anh tìm hiểu về Chúa, tìm hiểu giáo lý tôi nhận ra nơi anh sự biến đổi thật tuyệt vời. Với con mắt nhiều người thì anh là một người vất đi, một người không còn đáng sống nữa vì đã nghiệm ma tuý, đã nhiễm bệnh thế nhưng khi nghe anh tâm sự mọi người sẽ ngạc nhiên. Trong thời gian anh vào trung tâm để dưỡng bệnh cũng chính là thời gian mà anh ngẫm nghĩ lại cuộc đời của anh. Anh cảm thấy hối tiếc vì quãng đời dài thời trai trẻ anh đã làm khổ gia đình, làm khổ ông bà cha mẹ anh chị em. Anh hối tiếc để rồi những ngày còn lại dẫu rằng hết sức vắn vỏi anh làm điều gì đó mà sức khoẻ cho phép để cộng tác với các soeurs chăm sóc cho những người đồng thân đồng phận như anh. Hơn thế nữa, anh đang sống trong đời sống chiêm niệm để nghiệm ra tình yêu thương mà Thiên Chúa dành cho anh qua tình yêu thương, lòng nhân hậu của Chúa qua vòng tay nhân ái của quý soeurs nữ tử bác ái và mọi người đến thăm trung tâm.
Chắc có lẽ trang tin mừng mà chúng ta vừa nghe đã được quý soeus trung tâm Mai Hoà cảm nhận và chuyển tải trang tin mừng ấy vào đời sống thường nhật về sự nhẫn nại, tình thương yêu bao la của Thiên Chúa nên chàng thanh niên dưỡng bệnh trong Mai Hoà đã thay đổi cuộc sống.
Trong chuyến hành hương Mẹ La Vang vừa qua, một chàng thanh niên không ngần ngại đến tâm sự với tôi vì trong quãng thời gian dài 16 năm qua xa Chúa, xa gia đình. Anh nói rằng vì giận vợ, giận mẹ nên anh xa cách Chúa thế nhưng khi đến với Mẹ La Vang anh thấy mình cần phải hoán cải cuộc đời để quay về bên Chúa, hoán cải cuộc đời như lời Mẹ dạy. Anh nói không hiểu sao đến với đất Mẹ anh cảm thấy lòng mình thay đổi. Sau những lời tâm sự, anh chia tay và anh nói anh sẽ về và làm lại từ đầu.
Cha tập sự đáng kính của chúng tôi đã dạy chúng tôi khi chúng tôi còn là tập sinh của Ngài: Ai mà nhìn lên thập giá mà không hoán cải cuộc đời thì coi như người đó bị hư mất.
Chắc có lẽ một lần nào đó anh bạn trẻ ở Trung Tâm Mai Hoà, anh bạn trẻ tình cờ tôi gặp được ở Linh Địa La Vang và nhiều người nữa cũng đã nhìn lên thập giá và hoán cải đời sống của mình.
Trang tin mừng mà chúng ta vừa nghe cũng như hình ảnh, lời khuyên ăn năn sám hối được Mẹ mời gọi chúng ta quá nhiều lần. Nghe nhiều đến độ mà người ta vẫn thường nói với nhau rằng: “biết rồi ! khổ lắm, nói mãi !”.
Vâng ! Biết, nghe nhiều lần mà chúng ta có cảm nghiệm và nhất là có chuyển tải những điều nghe, điều biết đó vào đời thường của chúng ta hay không mới là điều quan trọng !
Chúng ta vẫn thường mang trong mình cái tôi quá lớn. Chúng ta vẫn thường mang trong mình cái tâm trạng hết sức là bi đát đó là chúng ta luôn cho rằng chúng ta là đúng còn người khác thì sai. Thử nhìn laị trong đời sống thường nhật trong gia đình, trong cộng đoàn tu trì chúng ta sẽ rõ. Chúng ta vẫn thường cư xử với nhau thật khắc nghiệt chứ không phải cư xử như Chúa.
Trong gia đình, có ai chẳng may phạm lỗi này lỗi kia thì chúng ta thường có thái độ lên án, kết án và thậm chí ném đá chứ chúng ta không mặc lấy tâm tình nhẫn nại như Chúa dạy chúng ta.
Trong cộng đoàn tu cũng thế ! Ai làm không vừa ý anh em, chị em mình thì thường thường cộng đoàn có cái nhìn thiếu kiên nhẫn, thiếu chờ đợi sự hoán cải của anh chị em cùng tu với mình.
Thử hỏi nếu ai trong chúng ta ở trong hoàn cảnh đó thì chúng ta cảm thấy cô đơn, cảm thấy cay đắng như thế nào ?
Ai ai cũng thấy sự vội vã kết án, lên án anh chị em mình là sai đấy nhưng chẳng ai đủ bình tĩnh để mà nghe, để mà xem, để mà thấy sự thật cả. Chúng ta thiếu bình tĩnh để mà phán quyết về người khác.
Người ta vẫn thường nói: “đánh người chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại” nhưng thực tế cuộc đời chúng ta đâu có bao dung với những con người yếu đuối xung quanh chúng ta. Chúng ta vẫn thường khắc nghiệt với những con người yếu đuối và tội lỗi.
Bi đát của con người ở chỗ là mình có phải là người hoàn thiện đâu mà mình lại kết án người khác.
Nếu không suy nghĩ thì thôi chứ nếu suy nghĩ chúng ta sẽ thấy rõ cái chân đích của cuộc đời mỗi người chúng ta. Cuộc đời của chúng ta tại trần thế này chỉ là đời tạm, chỉ là chuyến hành hương, chỉ là giai đoạn chuẩn bị cho việc về nhà Cha trên trời, về Thiên Quốc – nơi đó Chúa là Vua, là Chúa của cuộc đời chúng ta. Thế nên căn cốt của cuộc đời này không phải là chuyện giàu hay nghèo, chuyện ở nhà lầu mấy tầng, đi xe hơi mấy chấm. Căn cốt của cuộc đời này không phải là thành công hay không thành công, thất bại hay không thất bại mà căn cốt của cuộc đời này đó là chúng ta được cứu hay không được cứu mà thôi. Cuộc đời này, căn nhà lầu cao tầng, chiếc xe hơi sang trọng mà chúng ta đang có không phải là cùng đích mà đó chính là ơn cứu độ mà Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta chúng ta có đón nhận hay không mà thôi.
Thiên Chúa đã xuống thế, Ngài đã chịu khổ hình thập giá để mà cứu con người nhưng con người có đáp trả hay không đó mới là chuyện quan trọng.
Hôm nay mừng kính Chúa Cứu Thế, là dịp để chúng ta cảm thấy an tâm và tín thác hơn nữa cuộc đời của chúng ta trong vòng tay yêu thương từ ái của Chúa. Chúa đã, đang và sẽ chờ đợi sự hoán cải của mỗi người chúng ta, chuyện quan trọng là chúng ta có quay về với Chúa, chúng ta có hoán cải để cuối mùa lúa chúng ta là những bông lúa trĩu nặng hạt hay chúng ta là cỏ lùng hay không mà thôi.
Thiên Chúa luôn luôn tôn trọng sự tự do của con người trước ơn cứu độ của Ngài. Thiên Chúa vẫn chờ đợi thái độ đáp trả của con người.
Cứu thì Thiên Chúa đã cứu rồi nhưng còn con người, Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi.
Chúa đã “lỡ” xuống thế cứu con người thì xin Chúa cũng thương cứu những con người tỗi lỗi, yếu đuối và bất xứng của chúng ta.
Nguyện xin Chúa là Chúa Cứu Thế đến và ở lại với mỗi người chúng ta để Ngài làm Chúa, làm chủ cuộc đời chúng ta và nhất là Chúa cứu chúng ta khỏi hư đi đời đời.
Lễ Chúa Cứu Thế
Hôm nay, Chúa nhật thứ ba trong tháng Bảy. Chúa nhật này Giáo hội mừng kính Chúa với danh Chúa Cứu Thế ! Chúa Cứu Thế ! Nghe tên sao mà dễ thương, sao mà gần gũi, sao mà thiết thực và nói đúng hơn là cần thiết cho con người, cách riêng cho mỗi Kitô hữu. Là con người, ai ai cũng mang trong mình thân phận của sự mỏng dòn, của yếu đuối và cần được cứu thế nên chúng ta cần và rất cần chạy đến bên Chúa Cứu Thế.
Thật tuyệt vời, thật ý nghĩa khi trang Tin mừng Chúa nhật 16 thường niên hôm nay đúng với tâm tình, đúng với thái độ, đúng với bản tính của Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn luôn yêu thương và cứu độ những gì hư mất, những gì bị khiếm khuyết.
Những trang tin mừng đầy giá trị đã để lại cho chúng ta nhiều và thật nhiều cách hành xử bao dung nhẫn nại của Chúa mà chúng ta vô tình hay cố ý quên đó thôi.
Một người phụ nữ mang tội công khai phạm tội ngoại tình nhưng Chúa đã bao dung trong khi mọi người kết án. Mọi người ném đá thì Chúa vẫn chờ đợi sự hoán cải của chị. Chúa tin chị và Chúa đã tha thứ cho chị. Tin mừng không nói về kết cục cuộc đời của chị nhưng đứng trước lòng từ bi của Chúa, trước ơn cứu độ mà Chúa dành cho chị thì chẳng lẽ nào chị khước từ ơn cứu độ ấy ?
Một Giakêu được gắn cho một cái nhãn hiệu là tội lỗi nhưng sau khi đón nhận ơn cứu độ đến nhà ông đã thay đổi cuộc đời, ông đã hoán cải cuộc đời, ông đã đền bù gấp bốn cho những ai mà ông đã làm thiệt hại. Tình yêu thương của Chúa đã cứu được Giakêu.
Một Matthêu được mọi người gọi là thu thuế tội lỗi nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cứu độ của Thầy Chí Thánh Giêsu đã thay đổi cuộc đời, đã bỏ mọi sự mà theo Thầy của mình.
Và trở về với một đoạn nhỏ trong Cựu Ước. Thiên Chúa đã bao dung chờ đợi sự hoán cải của con người. Tổ phụ của chúng ta: Abraham. Ông trả giá với Chúa từ 40 người công chính xuống còn 30, xuống còn 20, xuống còn 5 người và còn 1 người. Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi sự hoán cải, sự công chính của con người.
Chúa vẫn nhẫn nại với con người khiếm khuyết và tội lỗi để rồi chúng ta có trang tin mừng hôm nay. Chúng ta vẫn thường thấy lối hành xử của con người là nóng tính, thiếu kiên nhẫn với những ai lầm lỗi và yếu đuối nhưng Chúa thì khác. Chúa vẫn để cho cỏ lùng và lúa mọc lên cùng một lúc. Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi con người ta hoán cải.
Trong đời sống thường nhật, chúng ta thấy có nhiều và rất nhiều người, nhiều trường hợp đã hoán cải sau khi thấy mình phạm tội, thấy mình yếu đuối.
Ai đã một lần đến với Trung Tâm Mai Hoà, sẽ dễ dàng nhật ra một chàng thanh niên gầy còm, ốm yếu với khuôn mặt nám đen do hậu quả của căn bệnh thế kỷ gây ra cho anh. Phải tiếp xúc, phải có thời gian hàn huyên tâm sự thì mọi người sẽ nhận ra nơi anh có một sự chuyển biến, một sự thay đổi thật tuyệt vời.
Sau nhiều năm sống gần anh và giúp cho anh tìm hiểu về Chúa, tìm hiểu giáo lý tôi nhận ra nơi anh sự biến đổi thật tuyệt vời. Với con mắt nhiều người thì anh là một người vất đi, một người không còn đáng sống nữa vì đã nghiệm ma tuý, đã nhiễm bệnh thế nhưng khi nghe anh tâm sự mọi người sẽ ngạc nhiên. Trong thời gian anh vào trung tâm để dưỡng bệnh cũng chính là thời gian mà anh ngẫm nghĩ lại cuộc đời của anh. Anh cảm thấy hối tiếc vì quãng đời dài thời trai trẻ anh đã làm khổ gia đình, làm khổ ông bà cha mẹ anh chị em. Anh hối tiếc để rồi những ngày còn lại dẫu rằng hết sức vắn vỏi anh làm điều gì đó mà sức khoẻ cho phép để cộng tác với các soeurs chăm sóc cho những người đồng thân đồng phận như anh. Hơn thế nữa, anh đang sống trong đời sống chiêm niệm để nghiệm ra tình yêu thương mà Thiên Chúa dành cho anh qua tình yêu thương, lòng nhân hậu của Chúa qua vòng tay nhân ái của quý soeurs nữ tử bác ái và mọi người đến thăm trung tâm.
Chắc có lẽ trang tin mừng mà chúng ta vừa nghe đã được quý soeus trung tâm Mai Hoà cảm nhận và chuyển tải trang tin mừng ấy vào đời sống thường nhật về sự nhẫn nại, tình thương yêu bao la của Thiên Chúa nên chàng thanh niên dưỡng bệnh trong Mai Hoà đã thay đổi cuộc sống.
Trong chuyến hành hương Mẹ La Vang vừa qua, một chàng thanh niên không ngần ngại đến tâm sự với tôi vì trong quãng thời gian dài 16 năm qua xa Chúa, xa gia đình. Anh nói rằng vì giận vợ, giận mẹ nên anh xa cách Chúa thế nhưng khi đến với Mẹ La Vang anh thấy mình cần phải hoán cải cuộc đời để quay về bên Chúa, hoán cải cuộc đời như lời Mẹ dạy. Anh nói không hiểu sao đến với đất Mẹ anh cảm thấy lòng mình thay đổi. Sau những lời tâm sự, anh chia tay và anh nói anh sẽ về và làm lại từ đầu.
Cha tập sự đáng kính của chúng tôi đã dạy chúng tôi khi chúng tôi còn là tập sinh của Ngài: Ai mà nhìn lên thập giá mà không hoán cải cuộc đời thì coi như người đó bị hư mất.
Chắc có lẽ một lần nào đó anh bạn trẻ ở Trung Tâm Mai Hoà, anh bạn trẻ tình cờ tôi gặp được ở Linh Địa La Vang và nhiều người nữa cũng đã nhìn lên thập giá và hoán cải đời sống của mình.
Trang tin mừng mà chúng ta vừa nghe cũng như hình ảnh, lời khuyên ăn năn sám hối được Mẹ mời gọi chúng ta quá nhiều lần. Nghe nhiều đến độ mà người ta vẫn thường nói với nhau rằng: “biết rồi ! khổ lắm, nói mãi !”.
Vâng ! Biết, nghe nhiều lần mà chúng ta có cảm nghiệm và nhất là có chuyển tải những điều nghe, điều biết đó vào đời thường của chúng ta hay không mới là điều quan trọng !
Chúng ta vẫn thường mang trong mình cái tôi quá lớn. Chúng ta vẫn thường mang trong mình cái tâm trạng hết sức là bi đát đó là chúng ta luôn cho rằng chúng ta là đúng còn người khác thì sai. Thử nhìn laị trong đời sống thường nhật trong gia đình, trong cộng đoàn tu trì chúng ta sẽ rõ. Chúng ta vẫn thường cư xử với nhau thật khắc nghiệt chứ không phải cư xử như Chúa.
Trong gia đình, có ai chẳng may phạm lỗi này lỗi kia thì chúng ta thường có thái độ lên án, kết án và thậm chí ném đá chứ chúng ta không mặc lấy tâm tình nhẫn nại như Chúa dạy chúng ta.
Trong cộng đoàn tu cũng thế ! Ai làm không vừa ý anh em, chị em mình thì thường thường cộng đoàn có cái nhìn thiếu kiên nhẫn, thiếu chờ đợi sự hoán cải của anh chị em cùng tu với mình.
Thử hỏi nếu ai trong chúng ta ở trong hoàn cảnh đó thì chúng ta cảm thấy cô đơn, cảm thấy cay đắng như thế nào ?
Ai ai cũng thấy sự vội vã kết án, lên án anh chị em mình là sai đấy nhưng chẳng ai đủ bình tĩnh để mà nghe, để mà xem, để mà thấy sự thật cả. Chúng ta thiếu bình tĩnh để mà phán quyết về người khác.
Người ta vẫn thường nói: “đánh người chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại” nhưng thực tế cuộc đời chúng ta đâu có bao dung với những con người yếu đuối xung quanh chúng ta. Chúng ta vẫn thường khắc nghiệt với những con người yếu đuối và tội lỗi.
Bi đát của con người ở chỗ là mình có phải là người hoàn thiện đâu mà mình lại kết án người khác.
Nếu không suy nghĩ thì thôi chứ nếu suy nghĩ chúng ta sẽ thấy rõ cái chân đích của cuộc đời mỗi người chúng ta. Cuộc đời của chúng ta tại trần thế này chỉ là đời tạm, chỉ là chuyến hành hương, chỉ là giai đoạn chuẩn bị cho việc về nhà Cha trên trời, về Thiên Quốc – nơi đó Chúa là Vua, là Chúa của cuộc đời chúng ta. Thế nên căn cốt của cuộc đời này không phải là chuyện giàu hay nghèo, chuyện ở nhà lầu mấy tầng, đi xe hơi mấy chấm. Căn cốt của cuộc đời này không phải là thành công hay không thành công, thất bại hay không thất bại mà căn cốt của cuộc đời này đó là chúng ta được cứu hay không được cứu mà thôi. Cuộc đời này, căn nhà lầu cao tầng, chiếc xe hơi sang trọng mà chúng ta đang có không phải là cùng đích mà đó chính là ơn cứu độ mà Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta chúng ta có đón nhận hay không mà thôi.
Thiên Chúa đã xuống thế, Ngài đã chịu khổ hình thập giá để mà cứu con người nhưng con người có đáp trả hay không đó mới là chuyện quan trọng.
Hôm nay mừng kính Chúa Cứu Thế, là dịp để chúng ta cảm thấy an tâm và tín thác hơn nữa cuộc đời của chúng ta trong vòng tay yêu thương từ ái của Chúa. Chúa đã, đang và sẽ chờ đợi sự hoán cải của mỗi người chúng ta, chuyện quan trọng là chúng ta có quay về với Chúa, chúng ta có hoán cải để cuối mùa lúa chúng ta là những bông lúa trĩu nặng hạt hay chúng ta là cỏ lùng hay không mà thôi.
Thiên Chúa luôn luôn tôn trọng sự tự do của con người trước ơn cứu độ của Ngài. Thiên Chúa vẫn chờ đợi thái độ đáp trả của con người.
Cứu thì Thiên Chúa đã cứu rồi nhưng còn con người, Thiên Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi.
Chúa đã “lỡ” xuống thế cứu con người thì xin Chúa cũng thương cứu những con người tỗi lỗi, yếu đuối và bất xứng của chúng ta.
Nguyện xin Chúa là Chúa Cứu Thế đến và ở lại với mỗi người chúng ta để Ngài làm Chúa, làm chủ cuộc đời chúng ta và nhất là Chúa cứu chúng ta khỏi hư đi đời đời.