Hồi Ký Ngày Thứ Sáu & Thứ Bảy 18 & 19.7.2008 - WYD2008 Sydney

Ngắm Đàng Thánh Giá & Đêm Canh Thức


Đồng Hành WYD2008
Mới ngày nào đây mà nay đã vừa đúng 1 tuần…Trưa thứ Sáu tuần vừa qua trên đoạn đường từ Marrickville đến Convention Centre ở Sydney Harbour, tôi cùng đồng hành với cậu bé 8 tuổi cũng vai mang ‘Túi Hành Hương' như một hành hương viên trong chặng đường của Ngày Thứ Sáu. Theo tôi được biết chính cậu bé nầy đã mang trong tâm hồn một ước nguyện là gặp được Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI trong chuyến hành hương của cậu… Cùng đi với cậu trong chuyến hành hương nầy, không những có Bố mà còn có 3 anh chị của cậu, đó là chưa kể đến những anh chị em - cousins - của cậu.

Tôi đã đã đọc được câu chuyện của cậu trên Vietcatholic Network sáng sớm ngày thứ Sáu tuần trước (18.7)… Cậu bé nầy đã đứng bên cạnh hàng rào nơi mà chiếc Popemobile sẽ chạy ngang qua trước khi tiến vào bên trong khán đài và cậu chờ đợi giây phút lịch sử ấy diễn ra với bao niềm ước mơ sẽ trở thành hiện thực… Chiếc xe chở ĐTC đã tiến gần đến chỗ của cậu đang đứng, cậu đã vẫy tay chào Đức Thánh Cha nhưng có lẽ - theo như cậu kể lại - là ĐTC đã không nhìn thấy cậu nên cậu đã khóc nức nở và lấy mobile phone gọi ngay cho người bố của cậu đang đứng phía bên trong hàng rào và đang quay phim ĐTC.

Như bài viết của tác giả - Sr Minh Nguyên - đã mô tả sự kiện đó như sau: “Đứng gần tôi là một cậu bé 8 tuổi, khi ĐGH đi ngang qua, em hô lạc cả giọng rồi khóc, khóc vì hân hoan, khóc vì hạnh phúc, khóc vì sung sướng làm cho các bạn trẻ đứng gần em cũng xúc
Holy Father! Holy Father! Holy Father!
động theo. Em nói: “Con không tin Đức Giáo Hoàng nhìn và vẫy tay chào con”.

Đức Thánh Cha Ban Phép Lành
Popemobile chạy giữa 2 hàng rào cách khoảng chỗ tôi với cậu nhìn đối diện nhau, cậu vẫy tay chào ĐTC còn tôi phía bên nầy giơ cao máy hình đúng lúc ĐTC giơ tay ban phép lành hướng về phía chỗ chúng tôi đang đứng là những ngưởi cuối cùng trước khi nhân viên an ninh mở cổng cho Popemobile chạy vào bên trong khán đài và ĐTC đã bước xuống đi bộ lên lễ đài.

Cậu Bé 8 tuổi có thể tượng trưng cho một trong muôn vàn sự ngưỡng mộ của biết bao tâm hồn trẻ đã đến Úc Châu trong những tuần vừa qua. Dĩ nhiên đã có không ít người đã lý luận rằng…’Tuổi trẻ ham vui, thích đi chơi, đi theo bạn và nhiều cái thích khác nữa… chứ đâu phải thích đi Tham Dự Đại Hội Giới Trẻ…’ Cho dù chúng ta có nghe những lời bình luận như thế, nhưng nếu như ai đó trong chúng ta thử làm một bài toán cộng tính xem ở mỗi Chặng Đàng Thánh Giá của ngày Thứ Sáu vừa qua, dù chỉ được nhìn Đàng Thương Khó của Chúa Kitô qua Màn Ảnh nhưng đã có không phải vài trăm mà vài trăm ngàn người theo dõi ở những nơi khác nhau dưới bầu trời lạnh giá và gió rét.

Dù chỉ nhìn thấy Đức Thánh Cha ở 1 trong 14 Chặng Đàng Thánh Giá, nhưng đoàn người hành hương vẫn tiếp tục theo dõi những Chặng Đàng mà Đức Kitô phải đi và ngay cả Đức Thánh Cha cũng ‘Theo Dõi - Đi Đàng Thánh Giá’ qua màn ảnh. Có mấy ai trong ngày thứ
Gió Rét Đồi Golgotha
6 tuần vừa qua đã ở Sydney mà thấy được tường tận bằng mắt những diễn viên được lựa chọn để đóng vai Chúa Kitô, Mẹ Maria, Gioan, quân lính không…?

Viết đến đây tôi nhớ lại lúc tôi thực hiện việc thiết kế màn ảnh và hệ thống Live Audio-Video Mass trong nhà thờ thì cũng không thiếu những người phản đối. Giờ đây, thử hỏi có bao nhiêu người được nhìn thấy Đức Thánh Cha Khai Mạc Tam Nhật Đại Hội Giới Trẻ ở Barangaroo, Nhà Thờ Chính Tòa và Thánh Lễ Bế Mạc ĐHGT tại Randwick hay là chỉ có thể nhìn trên Màn Hình những diễn biến trên Lễ Đài hay phong cảnh chung quanh mà thôi?

Xem Lễ hay Dự Lễ - hiểu theo nghĩa hạn hẹp - là có thành hay không thành khi người giáo dân tham dự Thánh Lễ mà ‘Không Thấy Vị Chủ Tế’? Tôi biết chắc là nhiều người đã không nhìn thấy Đức Thánh Cha hoặc có thấy thì chỉ thấy hình rất nhỏ vì ở quá xa… ngoài những vị Hồng Y, Tổng Giám Mục, Giám Mục…trên lễ đài thì chỗ gần nhất lễ đài dành cho Linh mục… cũng phải cách xa bàn thờ và lễ đài ít là trên 50 mét.

Trở lại câu chuyện của cậu bé 8 tuổi, em đi Sydney chỉ có một mơ ước là được bắt tay Đức Thánh Cha và điều nầy em không được toại nguyện, nhưng bù lại, em được đứng ở một khoảng cách vài thước khi chiếc Popemobile đi ngang qua. Ngoài ra, đêm Canh Thức
Ký Giả Trẻ Nhất
tại Trung Tâm Hành Lễ Randwick, có lẽ em là đứa bé ‘Trẻ Nhất-Duy Nhất’ được theo ‘Đoàn Ký Giả-Báo Chí’ đứng ở một nơi dành riêng gần Lễ Đài Nhất. Từ những suy nghĩ và so sánh đi kèm với những lời giải thích Khôn Ngoan của người Bố, em bé 8 tuổi nầy đã khám phá những 'Hồng Ân' mà Chúa đã ban cho em trong những Ngày Đại Hội Giới Trẻ và em cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Trong lúc đó có biết bao trăm ngàn người mong được có một chỗ đứng của em ở Barangaroo và ở Trung Tâm Hành Lễ Randwick trong Đêm Canh Thức mà không được.

Qua câu chuyện của em bé 8 tuổi đi tham dự ĐHGT.TG và những Dụ Ngôn trong Tin Mừng của Chủ Nhật thứ 17 Quanh Năm đã tạo cho chúng ta cơ hội để suy nghĩ… Qua những Dụ Ngôn, Chúa muốn mời gọi chúng ta hãy đầu tư vào Nước Trời. Nói cách khác là sống trọn vẹn cho Chúa, đặt Chúa vào trung tâm của cuộc sống, vì thế cuộc sống phải chiến đấu không ngừng để bảo toàn viên ngọc quý là ‘Đức Tin’. Đức tin đó phải được tôi luyện luôn mãi qua những thăng trầm của cuộc đời.

Đồng Chia Sẻ Sự Thương Khó
Như cậu bé 8 tuổi, vai mang túi hành hương như mọi hành hương viên đi từ Convention Centre ở Sydney Harbour trước giờ cử hành Nghi Thức Đi Đàng Thánh Giá cho đến Barangaroo để tham dự những Chặng Đàng Cuối Cùng… cũng với túi hành hương trên vai em hiên ngang đi giữa rừng người… để cùng tham gia cuộc hành trình khổ giá của Đức Kitô. Em cũng đứng nhìn Đức Kitô đang run rẫy giữa 2 kẻ trộm cũng lạnh buốt giữa trời của Ngày Thứ Sáu tuần vừa qua trong lúc đó em cũng co ro run lập cập đứng nhìn hình ảnh đau thương của Chúa mà không than thở như một chút ‘Chia Sẻ’ những gì còn sót lại trong sự Thương Khó của Đức Kitô.

Chiều ngày thứ Bảy, cuộc hành trình của em vẫn tiếp tục như mọi người, với chiếc túi hành hương trên vai… em vội vã theo chân đoàn người đông đảo, em cũng phải khó khăn chen lấn để không bị lạc và cũng để theo kịp bố và đoàn ký giả leo lên chiếc xe Bus đưa đến Trung Tâm Randwick. Trên chuyến xe Bus chở đoàn ký giả lên đường đến Trung Tâm Randwick nhiều người nhìn em ngạc nhiên. Em đã “Chọn Lựa’ không đi theo các anh chị trong gia đình, cũng không ở nhà với mẹ mà đi Hành Hương.

Mỗi người trong chúng ta phải là người lái buôn khôn ngoan trong Phúc Âm của Chủ Nhật thứ 17 Quanh Năm, là sẵn sàng "Bán" những gì chúng ta có để chiếm hữu được đức tin và gìn giữ đức tin. Thực tế, chúng ta cảm tạ Thiên Chúa vì chúng ta đã có đức tin. Đức tin được ban tặng cho chúng ta nhưng
Hiệp Thông-Thông Hiệp
không do tiền nhân anh dũng đã tử đạo. Tuy nhiên, để duy trì, nuôi dưỡng và củng cố đức tin đó cần phải nỗ lực và hy sinh trong nhiều phương diện khác nữa.

Trong tiết đông càng về đêm càng giá lạnh như những ngày qua tại Sydney, có người thích ngồi coi Tivi, phim ảnh, giải trí hay ở trong nhà bên cạnh lò sưởi cho ấm và theo dõi tất cả những chương trình của ĐHGT.TG đã diễn ra tại Sydney. Còn anh chị em Hành Hương thì đã "BÁN" giờ coi Tivi, giải trí, thời gian để đi Tham Dự ĐHGT.TG, đặc biệt nhất là với tiết đông lạnh lẽo đã có gần 200.000 người đã ở lại Canh Thức vì anh chị em đã ý thức kho tàng thiêng liêng vô giá chôn giấu. Đó là chưa kể đến những hy sinh khác hoặc những việc làm thiện nguyện cho ĐHGT.TG nói chung và trong những ngày Họp Mặt của Cộng Đồng Dân Chúa Việt Nam tại Whitlam Centre nói riêng.

Chúng ta cầu xin Chúa Kitô ban ơn để chúng ta biết canh tân cuộc sống và luôn kiếm tìm kho tàng vô giá là chính Chúa và những kho báu khác Chúa chôn giấu trong thế giới hôm nay. Xin cho chúng ta biết trân quý ơn đức tin mà Chúa đã trao ban qua những giọt máu đào tử đạo của Cha Ông, luôn sống tỉnh thức và phát huy bằng đôi mắt mở rộng và nhận ra sự hiện diện của Chúa trong từng biến cố của cuộc đời, của thế giới. Xin Thiên Chúa chúc lành cho mỗi người trong chúng ta.