DÒNG DÕI NGƯỜI PHỤ NỮ

Ngay sau khi con người phạm tội bất trung, Thiên Chúa đã hứa ban Đấng Cứu Thế bằng lời hứa chắc chắn và Lời ấy cũng là lời tuyên án cho loài quỷ quyệt (ma quỷ thì hẳn là xảo quyệt): “Ta sẽ đặt một mối thù giữa ngươi và người phụ nữ, giữa dòng dõi ngươi và dòng dõi người phụ nữ. Người phụ nữ ấy sẽ đạp nát đầu ngươi và ngươi sẽ rình cắn gót chân người”. Chỉ trong một câu ngắn gọn của Đấng Tạo Hoá, toàn bộ chương trình cứu rỗi, vẻ cao đẹp của người phụ nữ và sự thất bại ê chề của quyền lực hoả ngục đã hiện lên rõ ràng và được minh định không còn thay đổi được nữa. Vậy người phụ nữ ấy là ai? “Bà là ai? Bà là ai như huệ giữa chòm gai?”. Chúa Giêsu đã hai lần giới thiệu rõ ràng Người Phụ Nữ ấy cho con người trần gian, một lần trong tiệc cưới Cana và một lần trong bữa tiệc muôn đời trên đồi Canvê: “Thưa Bà (thưa Người phụ nữ, Mulier)…”. Vâng, Người Phụ Nữ ấy là Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, Đấng mà toàn thể nhân loại ngước lên nhìn, không chỉ để ca ngợi vẻ cao sang, mà còn là chiêm ngắm mầu nhiệm đau khổ của Mẹ, đặc biệt trong Lễ Mẹ Đau Khổ ngày 15/9, ngay sau Lễ Suy Tôn Thánh Giá Chúa Giêsu.

Thiên Chúa là Cha công minh vì yêu thương đã không thể bỏ mặc đoàn con tội lỗi, thì chắc chắn Mẹ hiền cũng không thể quên những đứa con nhỏ bé, cô độc và yếu đuối của Mẹ. Chúa không hề đặt mối thù giữa Mẹ với con người, cho dù là người tội lỗi và yếu hèn nhất, nhưng Chúa đặt mối thù giữa Mẹ và ma quỉ, hiện thân của quyền lực tối tăm và sự chết. Nói cách khác, Chúa đặt Mẹ làm Nữ Vương của ánh sáng. Điều đó có nghĩa là gì nếu không phải là Mẹ bênh đỡ con cái sự sáng và chống lại quyền lực sự chết. Vậy trận tuyến đã rõ ràng như Lời Chúa Giêsu: “Ai không theo Ta là chống lại Ta”. Ai cũng có tự do, chọn đứng bên chân Thánh Giá, dưới bóng che chở dịu hiền của Mẹ hay đứng bên thần chết. Thần chết có thể tự do tung hoành, bóng tối có thể tự do tung hoành, sự giả dối xảo quyệt có thể tự do tung hoành, nhưng có một giới hạn mà nó phải quỳ xuống và quay lưng trốn chạy, ấy là Thánh Giá Chúa Giêsu, bên cạnh đó là Người Phụ Nữ của muôn đời.

Phe tự đặt mình vào hàng đối nghịch với Thiên Chúa ngày càng thêm đông số, bởi một lẽ hết sức đơn giản là lời hứa của thủ lãnh của họ rất hấp dẫn và dễ đạt được. Ấy là của cải. Ấy là sự yên thân. Ấy là sự thoả mãn những tự ái. Mà tự ái đó rất là trẻ con và vô lý, kiểu như đã lỡ chứng minh mình có lý thì ráng chứng minh tới cùng, dù càng chứng minh thì càng thấy cái lý của mình chỉ là cái lỳ. Tất cả những điều mà ma quỉ và thế gian xảo quyệt hứa cho những người đứng về phía chúng thì là ảo ảnh, bởi lẽ bản chất của phe nhóm ấy đã là gian xảo rồi, gian xảo như đầu mục của nó khi thỏ thẻ với Eva: “Cứ ăn vào đi. Ngày nào ăn trái này, ngươi sẽ…” Có một cái nó không nói ra: “Ngươi sẽ chết”.

Những người chọn tin và đi theo Đức Giêsu là những người không có những lời hứa ngon ngọt và phù phiếm ở thế gian này. Lời hứa dành cho họ trong cuộc đời này là: “Ai theo Ta, hãy bỏ mình và vác thập giá”. Dân Chúa ở Việt nam đã chọn đứng về phía Thập giá. Các Cha các thầy và giáo dân Thái hà đứng về phía Thập giá. Thế gian đang dỗ dành các ngài: “Hãy biến đá nên bánh” để mà ăn đi, hưởng đi, và sẽ sung sướng như chúng tôi đây. Dỗ dành xong không được, thế gian bảo:”Đóng đinh nó vào thập giá”. Đến đây thì thế gian tưởng là chúng đã thắng. Thế gian quên một điều, khi kết án dân Thiên Chúa như thế, chúng đã trả dân Chúa về bên Thánh Giá vinh quang của Đức Kytô, bên cạnh đó có bóng Mẹ hiền.

Tôi vào đọc thử mấy trang viết bài bác Giáo Hội. Ngày xưa, những kẻ bách đạo khôn ngoan hơn, chỉ bắt bớ, đánh đập và giết chết các tín hữu. Thế kỷ 21 là thế kỷ của thông tin, của vi tính và của những kỹ thuật tân kỳ, lẽ ra người ta bắt bớ tinh vi hơn. Nhưng không phải. Hơn thế nữa, người ta còn lên án và mỉa mai chính Thiên Chúa và Mẹ Thánh của Ngài. Đây là cái dại của thế gian, dù thế gian vốn là xảo quyệt. Ngay cả những người bình dân vô học nhất của Á đông thời xa xưa, trong thi ca bình dân, có hài hước và mỉa mai đến mấy, cũng chỉ dám giỡn mặt với các nhà tu hành là quá lắm rồi. Không hề có một truyện kể hay câu thơ nào dám báng bổ Đấng Tối Cao. Nhưng bây giờ, người ta đã đi quá giới hạn. Đi quá đến nỗi Mẹ Maria, dịu dàng và nhân hậu vô cùng, cũng đã phải nhiều lần đích thân đến với con cái Mẹ trực tiếp để bênh đỡ.

Đối với thế gian, con cái Chúa không nói chuyện lý lẽ hay bằng chứng được. Trước toà án Do thái, Chúa Giêsu chưa nói gì thì thủ lãnh thế gian đã nói: “Có cần bằng chứng gì nữa?”. Thời nay câu ấy còn đúng hơn. Họ chẳng cần bằng chứng. Họ tạo ra được hết. Bằng chứng là chỉ dành cho những nơi mà công lý được thực thi mà thôi. Thế thì, dân Chúa sẽ dựa vào cái gì để tin là mình sẽ thắng và công lý sẽ được thực hiện? Câu trả lời nằm ở một Người Phụ Nữ, khi ở thế gian này đã từng yếu ớt, khiêm hạ và nhỏ bé. Người Phụ Nữ ấy khi đứng bên Thánh Giá đã mặc lấy sức mạnh vô song. Chính nơi Người Phụ Nữ đã qua đau khổ để đến ánh vinh quang rạng ngời ấy mà dân Chúa sẽ chiến thắng. Chính Mẹ đã nói và lời Mẹ đã thành hiện thực: “Trái Tim Mẹ sẽ thắng”.

Thế gian ơi, hãy dừng những trò ma mãnh khi còn kịp lúc. Thiên Chúa và Mẹ Ngài rất nhân hậu và kiên nhẫn. Nhưng nếu ai đã kiên quyết chống đối Ngài đến cùng, thì “Chúa sẽ giơ cánh tay uy hùng đập tan” họ ngay tức khắc. Người Phụ Nữ được đặc tuyển của muôn đời đã từng rất thương đau, nhưng cuối cùng vẫn uy hùng bước vào vinh quang như đạo binh xếp hàng vào trận. Dòng dõi của Bà cũng sẽ chiến thắng thế gian và sự chết. Từ cổ chí kim, không có một bà mẹ tốt lành nào mà quên con mình khi đã vượt qua những gian khổ lớn lao, huống chi Mẹ Chúa Cứu Thế và Mẹ loài người.

Lạy Mẹ là Đấng Đồng Công cứu chuộc nhân loại, xin Mẹ gìn giữ và che chở đàn con nhỏ bé của Mẹ, nhất là những người con đang đau khổ ở Thái Hà. Xin cho chúng con được gắn kết những đau khổ mà thế gian áp đặt lên chúng con với những nỗi đau thương vô cùng của Mẹ ngày xưa, để Chân Lý và Công Lý nơi Con Mẹ sớm ngự trị trên thế gian này.