Sài Gòn: Sáng nay, 3-12 ngày quốc tế người khuyết tật, giáo xứ thánh Martinô – Thị Nghè đã tổ chức bữa ăn đặc biệt dành cho những người khuyết tật. đây là lần thứ hai, từ ngày sinh họat lại, giáo xứ đã tổ chức cho anh chị em kém may mắn, đa số họ làm công nhân, bán vé số, ăn xin…. Đủ mọi thành phần.
Ngòai ra, Mỗi chủ nhật, từ khi thành lập giáo xứ đến nay, giáo xứ đã liên tục tổ chức những bữa ăn sau thánh lễ sáng chủ nhật. Và trợ cấp gạo hàng tháng cho các anh chị em khuyết tật và người nghèo. Số khuyết tật hiện nay 160 người, người nghèo trong giáo xứ 120 người. Những bữa ăn này cũng chung cho cả những anh chị em nghèo. Vì ngừơi nghèo cũng là thành phần khuyết tật. mỗi tháng, giáo xứ lo hơn 1 tấn gạo để giúp anh chị em khuyết tật và ngừơi nghèo.
Giáo xứ đã đi vào họat động cách đây hơn một năm, chúng ta biết rằng, trước 1975, nơi đây là trại tế bần, nơi dành cho những người bị bỏ rơi, người già không nơi nương tựa, trẻ em mồ côi, là nơi nổi tiếng vùng Đông Nam A tại Việt Nam. Với diện tích trên 10 mẫu, hiện nay nhà nước vẫn quản lý để kinh doanh, dạy lái xe, cho thuê mướn mặt bằng để kinh doanh, cho các trường cao đẳng và dạy nghề mướn phòng ốc, nói chung là kinh doanh “tạp xí lù”.
Nhà thờ với thánh hiệu Martinô, với số tuổi gần 150 năm được xây dựng từ năm 1870, do các cha thừa sai khi đặt chân đến Việt Nam, đã xây dựng cơ sở trại tế bần đầu tiên. Số người được nuôi dưỡng trước 1975 thường xuyên là 2,000 người, với 200 Soeure Dòng Thánh Phaolô phục vụ. Hiện nay, căn nhà các Soeure đã từng phục vụ nhà nước vẫn chưa trả, cho dù cả hơn 20 năm nay, các Soeure vẫn kiên trì xin lại, nhưng vẫn chưa được.
Hiện nay, với diện tích nhỏ hẹp, bị các cơ sở của nhà nước o ép, trường cho mướn, bãi tập lái xe, cho nên nhà thờ bị ép sát hàng rào không đầy 1 mét, còn sân trước chỉ 1,5 mét. Thé nhưng từ ngày nhà thờ trở lại sinh họat, là điểm hội tụ của biết bao người tứ cố vô thân nương tựa. Được an ủi về tâm linh và thể xác. Hy vọng với cơ sở của trại tế bần ngày xưa đừng bị xóa mà có ngày nào sẽ trả lại cho giáo hội Việt Nam, để tiếp tục, chăm lo cho những con người bất hạnh trong xã hội.
Ngòai ra, Mỗi chủ nhật, từ khi thành lập giáo xứ đến nay, giáo xứ đã liên tục tổ chức những bữa ăn sau thánh lễ sáng chủ nhật. Và trợ cấp gạo hàng tháng cho các anh chị em khuyết tật và người nghèo. Số khuyết tật hiện nay 160 người, người nghèo trong giáo xứ 120 người. Những bữa ăn này cũng chung cho cả những anh chị em nghèo. Vì ngừơi nghèo cũng là thành phần khuyết tật. mỗi tháng, giáo xứ lo hơn 1 tấn gạo để giúp anh chị em khuyết tật và ngừơi nghèo.
Giáo xứ đã đi vào họat động cách đây hơn một năm, chúng ta biết rằng, trước 1975, nơi đây là trại tế bần, nơi dành cho những người bị bỏ rơi, người già không nơi nương tựa, trẻ em mồ côi, là nơi nổi tiếng vùng Đông Nam A tại Việt Nam. Với diện tích trên 10 mẫu, hiện nay nhà nước vẫn quản lý để kinh doanh, dạy lái xe, cho thuê mướn mặt bằng để kinh doanh, cho các trường cao đẳng và dạy nghề mướn phòng ốc, nói chung là kinh doanh “tạp xí lù”.
Nhà thờ với thánh hiệu Martinô, với số tuổi gần 150 năm được xây dựng từ năm 1870, do các cha thừa sai khi đặt chân đến Việt Nam, đã xây dựng cơ sở trại tế bần đầu tiên. Số người được nuôi dưỡng trước 1975 thường xuyên là 2,000 người, với 200 Soeure Dòng Thánh Phaolô phục vụ. Hiện nay, căn nhà các Soeure đã từng phục vụ nhà nước vẫn chưa trả, cho dù cả hơn 20 năm nay, các Soeure vẫn kiên trì xin lại, nhưng vẫn chưa được.
Hiện nay, với diện tích nhỏ hẹp, bị các cơ sở của nhà nước o ép, trường cho mướn, bãi tập lái xe, cho nên nhà thờ bị ép sát hàng rào không đầy 1 mét, còn sân trước chỉ 1,5 mét. Thé nhưng từ ngày nhà thờ trở lại sinh họat, là điểm hội tụ của biết bao người tứ cố vô thân nương tựa. Được an ủi về tâm linh và thể xác. Hy vọng với cơ sở của trại tế bần ngày xưa đừng bị xóa mà có ngày nào sẽ trả lại cho giáo hội Việt Nam, để tiếp tục, chăm lo cho những con người bất hạnh trong xã hội.