Những ngày gần đây, Saigon nhộn nhịp chuẩn bị Lễ Giáng Sinh thật rộn ràng, nhưng lòng tôi thấy buồn ray rứt sau khi đọc những tin tức liên quan đến các vụ tranh chấp đất đai, nhà cửa của Giáo Hội: nghẹn ngào khi biết rằng đất đai của Dòng Thánh Phaolô Vĩnh Long, nhà cửa của các Soeur dòng Nữ từ Bác ái Vinh Sơn đang bị chiếm đoạt. Tôi đã từng theo dõi và hiệp thông cầu nguyện cho các anh chị em giáo dân ở Hà nội, có lúc, tôi nghĩ rằng không biết tình huống tương tự xảy ra tại Giáo Phận của mình thì mình sẽ làm gì đây, liệu Giáo dân ở Saigon nói riêng và toàn Miền Nam nói chung vốn có tính cách rất âm thầm chịu đựng và phản ứng của người Miền Nam cũng khác so với người Miền Bắc do văn hóa của mỗi vùng miền khác nhau, với tính cách như vậy thì người Công giáo Miền Nam có dám đứng lên khi cần thiết để bão vệ những quyền lởi chính đáng của Giáo hội hay không?
Đang lúc băn khoăn như thế thì cũng chính là thời điểm xảy ra tranh chấp nhà cửa giữa các Soeur dòng Nữ từ Bác ái Vinh Sơn tại 32 bis Nguyễn Thị Diệu – Quận 3. Vào thời điểm cuối năm thì công việc ỡ Công ty rất tất bật, đến chiều thứ bảy vừa qua ngày 20/12/2008 tôi mới có thể ghé qua đó xem tình hình thế nào và có thể chia sẽ gì với các Soeur. Nhưng than ôi !, khi tôi đến đó lúc 15h30 thì không thấy có bóng dáng giáo dân nào cả, cửa nhà đóng kín. Tôi đứng đó một lúc lại nghẹn ngào ra về. Sáng hôm nay, Chúa Nhật ngày 21/12/2008, tôi lại quyết định ghé qua một lần nữa với hy vọng gặp được các Soeur và các anh chị em, các bạn trẻ chung lời hiệp thông, chia sẽ, nhưng tôi lại một lần nữa thất vọng, cũng chẳng có ai, cửa lại đóng kín, lại một mình tôi đứng trơ trọi, tôi cảm thấy cô đơn vô cùng và tự an ủi hay là người ta không cho các Soeur ngồi đó nữa?.
Đâu rồi mấy ngàn người hiệp thông bảo vệ Công lý tại Thánh Lễ cầu nguyện cho Công lý tại Dòng Chúa Cứu Thế Saigon trong thời gian qua, đâu rồi tiếng nói của chúng ta….Có lẽ người Miền Nam phản ứng cách khác? họ thận trọng và kín đáo hơn... Tôi là người Giáo dân Miền Nam chính gốc, bản tính của tôi cũng chẳng muốn ồn ào, cái gì cũng từ từ giải quyết trong ôn hòa và kiên nhẫn. Ngay cả khi cầu nguyện tôi cũng chọn cách cầu nguyện kín đáo, làm việc thiện tôi cũng không muốn ai biết, chỉ có Chúa biết tôi đang làm gì thôi. Vì vậy tôi tự an ủi mình: có lẽ anh chị em Giáo dân ở Saigon chắc cũng đang rất nghẹn ngào và âm thầm cầu nguyện cho các Soeur chăng?
Ngay cả trong số các Thánh nhân làm chứng cho Chúa mỗi người đều có cách làm chứng khác nhau, có người thì sôi nổi như Thánh Phaolô, Thánh Pherô, có người thì làm chứng trong âm thầm như Thánh Giuse, Thánh Têresa Hài Đồng Giêsu….
Bằng những suy nghĩ đơn sơ nhưng chân thành này, xin gửi đến các Soeur như là một lời hiệp thông chia sẽ và luôn nhớ đến các Soeur trong lời cầu nguyện của mình. Chắc chắn trong những ngày sắp tới, con sẽ tiếp tục theo dõi diến biến của sự việc và ghé qua hiệp thông với các Soeur dù biết rằng một mình con chẳng làm được gì đâu… rất tiếc là đã đến 2 lần nhưng ra về trong thất vọng vì không gặp ai cả. Nguyện xin Chúa Hài Đồng Giáng sinh nơi cung lòng của mỗi người chúng ta để chúng ta thêm sức mạnh và sự kiên trì nhưng can đảm trong “sự nghiệp” đi tìm công lý và sự thật đầy thử thách và cam go này.
Saigon 21/12/2008
Đang lúc băn khoăn như thế thì cũng chính là thời điểm xảy ra tranh chấp nhà cửa giữa các Soeur dòng Nữ từ Bác ái Vinh Sơn tại 32 bis Nguyễn Thị Diệu – Quận 3. Vào thời điểm cuối năm thì công việc ỡ Công ty rất tất bật, đến chiều thứ bảy vừa qua ngày 20/12/2008 tôi mới có thể ghé qua đó xem tình hình thế nào và có thể chia sẽ gì với các Soeur. Nhưng than ôi !, khi tôi đến đó lúc 15h30 thì không thấy có bóng dáng giáo dân nào cả, cửa nhà đóng kín. Tôi đứng đó một lúc lại nghẹn ngào ra về. Sáng hôm nay, Chúa Nhật ngày 21/12/2008, tôi lại quyết định ghé qua một lần nữa với hy vọng gặp được các Soeur và các anh chị em, các bạn trẻ chung lời hiệp thông, chia sẽ, nhưng tôi lại một lần nữa thất vọng, cũng chẳng có ai, cửa lại đóng kín, lại một mình tôi đứng trơ trọi, tôi cảm thấy cô đơn vô cùng và tự an ủi hay là người ta không cho các Soeur ngồi đó nữa?.
Đâu rồi mấy ngàn người hiệp thông bảo vệ Công lý tại Thánh Lễ cầu nguyện cho Công lý tại Dòng Chúa Cứu Thế Saigon trong thời gian qua, đâu rồi tiếng nói của chúng ta….Có lẽ người Miền Nam phản ứng cách khác? họ thận trọng và kín đáo hơn... Tôi là người Giáo dân Miền Nam chính gốc, bản tính của tôi cũng chẳng muốn ồn ào, cái gì cũng từ từ giải quyết trong ôn hòa và kiên nhẫn. Ngay cả khi cầu nguyện tôi cũng chọn cách cầu nguyện kín đáo, làm việc thiện tôi cũng không muốn ai biết, chỉ có Chúa biết tôi đang làm gì thôi. Vì vậy tôi tự an ủi mình: có lẽ anh chị em Giáo dân ở Saigon chắc cũng đang rất nghẹn ngào và âm thầm cầu nguyện cho các Soeur chăng?
Ngay cả trong số các Thánh nhân làm chứng cho Chúa mỗi người đều có cách làm chứng khác nhau, có người thì sôi nổi như Thánh Phaolô, Thánh Pherô, có người thì làm chứng trong âm thầm như Thánh Giuse, Thánh Têresa Hài Đồng Giêsu….
Bằng những suy nghĩ đơn sơ nhưng chân thành này, xin gửi đến các Soeur như là một lời hiệp thông chia sẽ và luôn nhớ đến các Soeur trong lời cầu nguyện của mình. Chắc chắn trong những ngày sắp tới, con sẽ tiếp tục theo dõi diến biến của sự việc và ghé qua hiệp thông với các Soeur dù biết rằng một mình con chẳng làm được gì đâu… rất tiếc là đã đến 2 lần nhưng ra về trong thất vọng vì không gặp ai cả. Nguyện xin Chúa Hài Đồng Giáng sinh nơi cung lòng của mỗi người chúng ta để chúng ta thêm sức mạnh và sự kiên trì nhưng can đảm trong “sự nghiệp” đi tìm công lý và sự thật đầy thử thách và cam go này.
Saigon 21/12/2008