“Vở kịch công lý” của nhà cầm quyền đã đi vào hồi kết. một kết thúc không mang tính bất ngờ vì hầu như ai cũng đoán trước được nó sẽ như thế nào. tuy nhiên, với cách thức mà nó diễn ra cũng đủ khiến chúng ta hy vọng và làm nhà cầm quyền “ mất ăn mất ngủ”.
Đoàn người với nhành thiên tuế, lời cầu nguyện, lòng quyết tâm đi tìm công lý đã tạo thành một hình ảnh xưa nay hiếm có tại Hà Nội. Đoàn người ấy đã sáng bật lên với ánh sáng của công lý và sự thật.
Hình ảnh lực lượng cảnh sát cơ động trang bị tới tận “ răng”, sử dụng những công cụ bạo lực để “ diễu võ dương oai” sẵn sàng “ xử”ngay loại công dân hạng 2 mà dám lên tiếng đòi công lý,trong khi chính loại công dân hạng 2 này lại là 1 nguồn rất lớn nộp thuế để nuôi bản thân và gia đình của những người này.
Với những người tự xưng là “ đỉnh cao trí tuệ loài người” thì công lý không nằm nơi hiến pháp, không nằm nơi luật pháp mà nằm nơi “ cửa miệng và sở thích của các quan”. Rành rành quan tham nhũng, rành rành “ đầy tớ phản bội chủ” nhưng đố ai dám lên tiếng vì quân đội – truyền thông trong tay quan.
Muốn “hít thở” không khí tự do – dân chủ thì hãy nhìn gương luật sư Luật, gương những người đấu tranh dân chủ. Bạo quyền đã phủ nên một bức màn đen tối của sự bất công trên quê hương này.
Tuy nhiên với “vở kịch công lý” hôm nay mà bạo quyền buộc phải diễn thì họ đã thật sự lúng túng vì xưa nay họ đã quen dùng bóng tối, sự dối trá để “ trị vì thiên hạ”. bây giờ, họ phải đối diện với ánh sáng công lý thì đâm ra e sợ ! Vì e sợ nên họ mới tổ chức một kế hoạch mang đầy “ tính chiến lược”, tấn công trên tất cả các mặt nhằm triệt hạ ánh sáng công lý.
Tử huyệt của “ đỉnh cao trí tuệ loài người” chính là sự thật, chúng ta đã chạm vào tử huyệt này khiến cho bạo quyền đau nhói và lồng lộn, chúng quyết tâm “ bảo vệ thành quả dối trá” bằng mọi cách, ngay cả việc đạp lên dư luận. Hãy xem hình ảnh của 1 phiên tòa công khai mà “ kiến cũng không vào được” thì sẽ hiểu !
Nhưng “vở kịch” vẫn là “vở kịch”, 1 kịch bản có sẵn từ bộ chính trị đưa xuống và cấp dưới cứ thế mà “diễn”. họ chà đạp lên lương tâm mà diễn. thật xót xa cho những kẻ lấy lương tâm để mua bán !
Khi biết kết quả về vụ xử phúc thẩm, một số giáo dân gọi điện hỏi tôi: “ như vậy chúng ta thua rồi sao ?”. Không ! cho dù tòa tuyên án thế nào thì chúng ta vẫn là người chiến thắng, hãy xem những hình ảnh của đoàn người sáng hôm nay, sự lúng túng của cán bộ công an khi họ làm trái lương tâm, làm trái luật pháp … chúng ta sẽ hiểu chiến thắng của chúng ta quan trọng như thế nào. Chiến thắng không nằm nơi lời tuyên án vô tội ( tuy đó là điều mọi người mong đợi ) nhưng nằm ở cách chúng ta ra tòa, cách chúng ta đòi công lý.
Anh dũng thay hình ảnh các vị thánh tử đạo của thế kỷ 21. Các bạn đã làm được những việc mà chính chúng tôi đôi khi cũng e dè. Ngả mũ trước các bạn những con chiên đã đổ máu cùng Đức Giê-su Kito !
Tuy “ vở kịch công lý” của bạo quyền đã hạ màn, nhưng trách nhiệm của anh chị em giáo xứ Thái Hà ( cách riêng) và của chính chúng ta ( cách chung) vẫn còn sẽ tiếp tục. Nơi nào còn bóng tối, còn dối trá thì phải có ánh sáng của chúng ta.
Vậy hãy vững tin, hãy phó thác vào Chúa, nơi người chúng ta sẽ nhận được sự an yên và chở che trên con đường thập tự mà chúng ta đã đang và sẽ đi qua.
Bình an và ân sủng Chúa ở cùng anh chị em !
Đoàn người với nhành thiên tuế, lời cầu nguyện, lòng quyết tâm đi tìm công lý đã tạo thành một hình ảnh xưa nay hiếm có tại Hà Nội. Đoàn người ấy đã sáng bật lên với ánh sáng của công lý và sự thật.
Hình ảnh lực lượng cảnh sát cơ động trang bị tới tận “ răng”, sử dụng những công cụ bạo lực để “ diễu võ dương oai” sẵn sàng “ xử”ngay loại công dân hạng 2 mà dám lên tiếng đòi công lý,trong khi chính loại công dân hạng 2 này lại là 1 nguồn rất lớn nộp thuế để nuôi bản thân và gia đình của những người này.
Với những người tự xưng là “ đỉnh cao trí tuệ loài người” thì công lý không nằm nơi hiến pháp, không nằm nơi luật pháp mà nằm nơi “ cửa miệng và sở thích của các quan”. Rành rành quan tham nhũng, rành rành “ đầy tớ phản bội chủ” nhưng đố ai dám lên tiếng vì quân đội – truyền thông trong tay quan.
Muốn “hít thở” không khí tự do – dân chủ thì hãy nhìn gương luật sư Luật, gương những người đấu tranh dân chủ. Bạo quyền đã phủ nên một bức màn đen tối của sự bất công trên quê hương này.
Tuy nhiên với “vở kịch công lý” hôm nay mà bạo quyền buộc phải diễn thì họ đã thật sự lúng túng vì xưa nay họ đã quen dùng bóng tối, sự dối trá để “ trị vì thiên hạ”. bây giờ, họ phải đối diện với ánh sáng công lý thì đâm ra e sợ ! Vì e sợ nên họ mới tổ chức một kế hoạch mang đầy “ tính chiến lược”, tấn công trên tất cả các mặt nhằm triệt hạ ánh sáng công lý.
Tử huyệt của “ đỉnh cao trí tuệ loài người” chính là sự thật, chúng ta đã chạm vào tử huyệt này khiến cho bạo quyền đau nhói và lồng lộn, chúng quyết tâm “ bảo vệ thành quả dối trá” bằng mọi cách, ngay cả việc đạp lên dư luận. Hãy xem hình ảnh của 1 phiên tòa công khai mà “ kiến cũng không vào được” thì sẽ hiểu !
Nhưng “vở kịch” vẫn là “vở kịch”, 1 kịch bản có sẵn từ bộ chính trị đưa xuống và cấp dưới cứ thế mà “diễn”. họ chà đạp lên lương tâm mà diễn. thật xót xa cho những kẻ lấy lương tâm để mua bán !
Khi biết kết quả về vụ xử phúc thẩm, một số giáo dân gọi điện hỏi tôi: “ như vậy chúng ta thua rồi sao ?”. Không ! cho dù tòa tuyên án thế nào thì chúng ta vẫn là người chiến thắng, hãy xem những hình ảnh của đoàn người sáng hôm nay, sự lúng túng của cán bộ công an khi họ làm trái lương tâm, làm trái luật pháp … chúng ta sẽ hiểu chiến thắng của chúng ta quan trọng như thế nào. Chiến thắng không nằm nơi lời tuyên án vô tội ( tuy đó là điều mọi người mong đợi ) nhưng nằm ở cách chúng ta ra tòa, cách chúng ta đòi công lý.
Anh dũng thay hình ảnh các vị thánh tử đạo của thế kỷ 21. Các bạn đã làm được những việc mà chính chúng tôi đôi khi cũng e dè. Ngả mũ trước các bạn những con chiên đã đổ máu cùng Đức Giê-su Kito !
Tuy “ vở kịch công lý” của bạo quyền đã hạ màn, nhưng trách nhiệm của anh chị em giáo xứ Thái Hà ( cách riêng) và của chính chúng ta ( cách chung) vẫn còn sẽ tiếp tục. Nơi nào còn bóng tối, còn dối trá thì phải có ánh sáng của chúng ta.
Vậy hãy vững tin, hãy phó thác vào Chúa, nơi người chúng ta sẽ nhận được sự an yên và chở che trên con đường thập tự mà chúng ta đã đang và sẽ đi qua.
Bình an và ân sủng Chúa ở cùng anh chị em !