THÁNG SÁU: THÁNG TRÁI TIM CHÚA GIÊSU
(Theo sách THÁNG TRÁI TIM CHÚA GIÊSU, Nhà xuất bản Hiện Tại 1969)
NGÀY MỒNG MỘT
Gốc tích việc tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu
Trái Tim Chúa Giêsu được người ta tôn thờ ngay từ lúc Người thở hơi cuối cùng trên thánh giá.
Thánh Giuse và Nicôđêmô tháo đanh và hạ xác Chúa Giêsu xuống, Ðức Mẹ giơ tay ẵm lấy. Ðức Mẹ xiết vào lòng xác con đã lạnh giá, đầy những thương tích. Nỗi lòng đau không xiết kể, nhất là khi Người nhìn thấy vết thương cạnh sườn mở quá rộng, để lộ một con tim nhợt máu vì đã bị ngọn giáo thâu qua…
Đến thời Trung cổ, đạo Chúa bị bách hại, các bè rối nổi lên phản ngụy cùng giáo hội. Tinh thần đạo sa sút, giáo dân bỏ đạo thật theo đạo rối.
Để chống lại cơn cuồng phong ấy, Thiên Chúa toàn năng đã dự định một phương thế thần diệu là Trái Tim Chúa Giêsu. Thiên Chúa muốn cho người ta tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu, để nhờ đó ngọn lửa mến đã hầu tắt đi, được bùng cháy lại mạnh mẽ.
Để truyền bá việc tôn thờ Trái Tim Chúa, Chúa đã dùng một nữ tu khiêm hạ ẩn kín trong tu viện là nữ tu Magarita Maria Alacoque người nước Pháp. Trong sách truyện Thánh nữ, sinh sống từ năm 1647, qua đời năm 1690. Thánh nữ kể về gốc tích tôn thờ Trái Tim Chúa như sau:
"Năm 1678, một hôm, lúc tôi đang chầu Mình Thánh Chúa trong tuần Tĩnh tâm với các chị em Dòng tại Paray-le Monial (Nước Pháp). Chúa Giêsu hiện ra cho tôi thấy Trái Tim Chúa bừng cháy ngọn lửa tình yêu nhân loại, rồi Người phán:
"Cha muốn tỏ ra cho loài người biết Cha yêu thương chúng chừng nào. Trái Tim Cha là nguồn mạch mọi ơn cứu rỗi chúng đời đời. Cha muốn chọn con để tuyên truyền lòng Tôn thờ Trái Tim Cha cho loài người. Con hèn yếu, nhưng Cha muốn chọn con để mọi người biết rằng việc này là của Cha chứ không phải của con. Con chỉ là dụng cụ hèn mọn Cha dùng".
Nghe những lời ấy, tôi giùng mình kinh khiếp, liền sấp mình kêu van Chúa chọn người tài giỏi xứng đáng hơn, tôi vừa kém đức lại là phận đàn bà yếu hèn sao làm nổi việc ấy. Nhưng Chúa Giêsu không nghe, Người phán rằng:
"Cha chọn con, chỉ vì con thấy mình yếu đuối hèn hạ. Tự sức riêng con, con không làm gì được. Nhưng con hãy vững lòng, chớ sợ, Cha sẽ giúp sức cho con. Cha sẽ ban ơn dư dật cho con. Con không biết Cha hay dùng sức yếu mà phá đổ cường quyền ư? Cha thường dùng người yếu hèn để làm những công việc cao cả, vì người khiêm hèn chỉ cốt làm vinh danh Cha".
Tôi thưa lại: Vậy lậy Chúa xin ban cho con những ơn cần để con có thể làm việc Chúa truyền dạy.
- Chúa phán: chỉ có một sự rất cần là con phải khiêm nhượng và tin thật, nếu không có Cha giúp, con chẳng làm gì được. Con hãy tin tưởng mạnh mẽ, Cha sẽ giúp con thành công trong việc Cha truyền".
Rồi Người mở trái tim cho tôi xem, tôi thấy lửa ở trái tim bốc ra lan tràn. Lúc ấy lòng tôi nóng ran như lửa, chịu chẳng được tôi phải kêu lên: " Lạy Chúa, xin cứu con, con yếu hèn quá". Chúa ngọt ngào an ủi tôi:
- Con đừng sợ, Cha sẽ thêm sức cho con, con chỉ nên ghi lòng những mệnh lệnh của Cha. Đây là ơn trọng sau hết Cha ban cho các tội nhân. Ai từ chối sẽ phải hư mất đời đời, vì Cha chẳng còn ban ơn nào hơn được nữa".
Từ đấy, Chúa còn hiện ra nhiều lần dạy tôi những việc phải làm và những nhân đức phải giữ để tôn sùng Trái Tim Chúa.
Tôi vâng giữ các điều Chúa truyền dạy, hết sức khuyên giục chị em dòng và giáo dân tôn kính Trái Tim Chúa Giêsu trong suốt đời tôi".
Những việc tỏ lòng tôn kính Trái Tim Chúa:
1- Đeo ảnh Trái Tim Chúa trong người.
2- Thờ ảnh, tượng Trái Tim Chúa nơi gia đình, nhà thờ, nhà trường...
3- Tôn nhận Chúa làm Vua gia đình qua nghi lễ Tôn vương,
4- Dự lễ kính Trái Tim Chúa trong Tháng Sáu,
5- Nếu có thể, dự lễ và Rước lễ đền tạ các Thứ Sáu đầu tháng.
6- Nếu có thể, gia nhập Phong trào Liên Minh Thánh Tâm để cùng nhau đền tạ và xin Chúa thánh hóa gia đình.
Lạy Chúa, trong tháng này con xin dâng các việc con làm, những niềm vui, nỗi khổ cho Trái Tim Chúa Giêsu, xin Trái Tim Chúa nhận lấy và ban ơn lành cho con. Amen.
NGÀY MỒNG HAI
Chúa Giêsu hứa ban muôn ơn cho ai tôn thờ Trái Tim Chúa.
Ai làm việc thì đáng lãnh công. Biết vậy, nên Chúa Giêsu đã hứa ban rất nhiều ơn cho những ai thành thực tôn thờ Trái Tim Chúa. Người hứa ban ơn chung cho mọi người, ban ơn riêng cho từng người, cho người nhân đức, cho kẻ tội lỗi, cho kẻ ốm đau, cho người khỏe mạnh, cho kẻ đi tu, cho người phần đời, ai cũng được ơn dư dật của Trái Tim Chúa.
Tháng Magarita viết rằng: Tôi không sao kể hết những đặc ân Chúa Giêsu ban cho những ai tôn thờ Trái Tim Chúa, xin kể mấy đặc ân sau:
1. Cha sẽ ban những ơn cần thiết theo bậc sống mỗi người.
2. Cha sẽ ban bình an hòa thuận xuống gia đình chúng.
3. Cha sẽ yên ủi trong lúc chúng gian khổ.
4. Cha sẽ nên nơi ẩn náu an toàn cho chúng trong đời sống,nhất là giờ chết.
5. Cha sẽ đổ tràn ơn phúc trong các việc chúng làm.
6. Cha sẽ nên nguồn mạch, nên biển cả tình thương cho các tội nhân.
7. Nhờ kính Trái Tim Cha, linh hồn nguội lạnh sẽ nên sốt sắng.
8. Linh hồn sốt sáng sẽ nên trọn lành.
9. Cha sẽ chúc phúc cho những nhà nào đặt ảnh tượng và tôn kính
Trái Tim Cha.
10. Cha sẽ cho các linh mục được ơn lay chuyển những tấm lòng cứng cỏi trở về cùng Chúa.
11. Ai khuyên người khác tôn sùng Trái Tim Cha, tên kẻ ấy sẽ được ghi vào Trái Tim Cha, không bao giờ bị xóa bỏ.
12. Cha sẽ ban ơn thống hối lúc cuối đời cho những ai Rước Lễ 9 ngày thứ Sáu Đầu tháng liên tiếp.Nó sẽ không chết khi còn là kẻ thù nghịch Cha, hoặc không được lãnh các Bí tích sau hết. Trái Tim Cha sẽ là nơi nương náu an toàn cho chúng trong giờ chết.
Thánh tích:
Marseille là thành phố rộng lớn và giầu có bên nước Pháp, đêm ngày hàng mấy trăm con tàu đi lại sầm uất. Năm 1722, chứng dịch nổi lên, người thành phố bị chết rất nhiều, người ta kéo nhau tản cư sang tỉnh khác, nhưng sau có lệnh cấm không ai được ra khỏi thành phố, sợ đem dịch đi nơi khác. Người còn lại trong thành rất lo về số phận mình. Số người chết mỗi ngày gia tăng. Các cửa hàng im lìm, phố vắng vẻ như chết. Tiếng khóc liên miên ngày đêm không dứt. Nạn nhân trước còn được chôn hẳn hoi, sau vì nhiều quá, người ta vất la liệt ngoài ngã ba đường phố. Vì thế sinh nặng khí, và chứng dịch càng ra nặng hơn. Trong 4 tháng, thành phố chết tới 4 chục ngàn người.
Đức giám mục thành chạy đến cùng Trái Tim Chúa Giêsu và dâng mình cùng cả giáo dân trong địa phận mình cho Trái Tim Chúa. Người khấn mỗi năm một lần sẽ kiệu tượng Trái Tim Chúa trọng thể.
Ngày lễ Các thánh năm ấy, giáo dân sốt sáng rước tượng Trái Tim Chúa rất trọng thể. Từ đó chứng dịch nhẹ dần và ít lâu sau khỏi hẳn. Mấy năm sau, ngưòi ta không thấy ai chết vì chứng bệnh dịch nữa.
NGÀY MỒNG BA
Mục đích việc tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu
Sự tôn thờ Trái Tim Chúa ở tại 2 việc: một là kính mến trả nghĩa Chúa Giêsu đã yêu thương ta, hai là đền tạ những tội ta và người ta đã xúc phạm đến Trái Tim Chúa và phép Thánh thể.
Trái Tim Chúa Giêsu rất đáng phụng thờ tôn kính, vì là Trái tim Con Thiên Chúa, chính Chúa Thánh Thần đã lấy máu cực sạch Đức Mẹ dựng nên, và vì trái tim ấy đã hợp với linh hồn cực thánh Chúa Giêsu, được thông phần bản tính Đức Chúa Trời nhân lành, quyền phép, đủ mọi nhân đức.
Lẽ ấy cũng đủ cho ta kính thờ Trái tim cực thánh Chúa Giêsu, nhưng ta còn phải kính thờ Trái Tim Chúa, vì Người đã thương yêu và ban nhiều ơn trọng cho ta, muốn ta kính mến và an ủi Người.
Có lần Người hiện đến cùng bà thánh Magarita Maria, mở trái tim cho bà thánh xem và phán:
- Đây là Trái Tim vì yêu thương loài người đã hao mòn kiệt sức, nhưng người ta không biết ơn, không an ủi, lại còn phạm đến Thánh Thể Cha. Vậy con hãy lo lập lễ đền tạ những tội phạm đến Trái Tim và Thánh Thể Cha. Ngày ấy Cha sẽ ban nhiều ơn trọng cho kẻ xưng tội rước lễ, chầu Mình thánh và làm việc lành khác có ý đền tạ và yên ủi Trái Tim Cha".
Lời ấy chỉ rõ: Chúa Giêsu muốn ta báo ơn trả nghĩa Trái Tim Người và Người sẽ ban cho ta nhiều ơn rất trọng.
Muốn biết Trái Tim Chúa Giêsu đã thương yêu và ban nhiều ơn cho ta, hãy nghe lời thánh Magarita:
“Vì quá yêu thương ta, Người đã sinh ra khó nghèo trong hang đá, đã chịu đòn tan nát thân mình, đội mũ gai, sau cùng chịu đóng đinh trên thánh giá, và chịu chết cách đau đớn ô nhục. Trước khi chịu nạn, người đã lập phép Thánh Thể để dâng mình tế lễ đức Chúa Cha đền tội cho ta và làm của nuôi linh hồn ta. Chúa muốn ở với ta để yên ủi và thêm sức cho ta vui sống trước những đau khổ do thế gian, xác thịt và ma quỉ gây nên. Vì thế Chúa muốn cho ta kính mến trả ơn Trái Tim đau đớn Người”.
Thánh tích:
Năm 1858 có một thầy dòng quê nước Pháp nhớ lời Chúa Giêsu phán với bà thánh Magarita, và suy những tội người ta phạm đến phép Mình thánh, thầy liền khởi xướng lập Hội Rước lễ Đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu. Các giám mục ưng thuận và cũng vui lòng cho lập hội này trong các địa phận. Đức Giáo hoàng Piô thứ 9 chẳng những châu phê cho lập Hội mà còn ban nhiều ân xá cho các hội viên nữa.
Ngày nay khắp thế giới, hội ấy đã lan tràn mạnh mẽ. Những người vào hội ấy phải rước lễ một lần trong tuần và các ngày thứ Sáu đầu tháng để đền những tội người ta phạm đến phép Mình Thánh và Trái Tim Chúa Giêsu.
Những ơn ích bởi hội ấy thì nhiều lắm, đây xin kể một tích:
Có một linh mục kia viết thư rằng: Giáo dân xứ tôi vốn khô khan, nhưng sau một năm lập hội Đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu, đã thấy 20 người bỏ xưng tội lâu năm, đã xưng tội dịp lễ Phục sinh năm nay. Giáo dân tôi đã đi lễ và rước lễ rất đông, nhiều người năng đi đàng Thánh giá, nhiều người viếng Mình Thánh Chúa chiều hôm, Chúa nhật người ta kiêng việc xác hơn mọi năm.
Vậy nếu xứ ta đã có hội Liên minh Thánh Tâm, ta nên vào hội ấy. Hãy rước lễ, làm việc lành đền tạ tội lỗi ta, và cầu cho kẻ khô khan được hiểu biết lòng thương xót vô biên của Trái Tim Chúa Giêsu.
NGÀY MỒNG BỐN
Vết thương ở Trái Tim Chúa Giêsu có nước và máu chảy ra
Khi Chúa Giêsu đã tắt thở trên thánh giá, quan cai thành và mọi người Dothái đã về, chỉ còn Ðức Mẹ, thánh Gioan và ít người nữ ở lại khóc lóc. Giữa cơn thảm sầu, một người lính chạy tới, thấy Chúa Giêsu đã tắt thở, liền cầm ngọn giáo đâm vào Trái Tim Người. Ngọn giáo rút ra, nước và máu chảy theo.
Đây là mầu nhiệm của lòng Thương xót Chúa, muốn mở Trái Tim mình, để chúng ta được an nghỉ trong đó như ở trong một đồn vững chắc.
Nước ấy tượng trưng phép Rửa tội có sức rửa sạch mọi tội và làm cho ta trở nên con cái Thiên Chúa. Nước ấy có sức làm cho ta ước ao sự trên trời và khinh chê mọi thèm khát cùng những sự vui sướng thế tục.
Máu bởi Trái Tim Chúa Giêsu là giá chuộc tội nhân loại. Máu Abilê kêu nài tới tòa Chúa để phạt Cain, nhưng Chúa Cha thấy máu Con mình kêu tới, liền nguôi cơn giận và thương xót tội nhân.
Thánh Bonaventura suy tưởng đến vết thương Trái Tim Chúa Giêsu, đã than thở rằng: "Lạy Chúa, Chúa chịu chết cho chúng con được sống, vết thương Trái Tim Chúa chữa lành những vết thương linh hồn chúng con, máu chảy ra đã giao hòa chúng con với Chúa Cha để cứu linh hồn chúng con".
Thánh tích:
Năm 325 hội Công đồng Nicea, có 300 giám mục, có cả vua Constantinô và thánh Athanasiô tới dự. Đang lúc hội, thánh Athanasiô kể truyện này:
Trong tỉnh Beyrouth nước Syria, có nhiều người Dothái sinh sống ở đấy. Có một người Công giáo thuê nhà gần phố họ, lập một bàn thờ và treo ảnh Chúa Giêsu rất đẹp.
Sau mấy năm buôn bán phát tài, người ấy thuê nhà lớn hơn ở phố khác. Khi dọn nhà đi, người ấy quên không đem theo ảnh Chúa về nhà mới. Ngày hôm sau có người Dothái đến ở nhà ấy. Khi vào nhà, thấy ảnh Chúa Giêsu treo ở đấy, hắn liền chửi bới Chúa Giêsu thậm tệ. Những người hàng xóm kéo lại rất đông. Chúng thấy ảnh Chúa Giêsu liền nổi giận và chửi rủa một lúc lâu, nhưng không phạm gì tới ảnh thánh. Bấy giờ có một thầy cả Dothái bảo chúng rằng:” Chúng ta hãy giày xéo ảnh này đi”. Mọi người đều ưng thuận, họ trèo lên bàn thờ kéo ảnh xuống, lấy chân đạp lên ảnh và khạc nhổ vào mặt Chúa Giêsu. Có người lấy roi đánh, có người lấy đinh đóng và lấy kim nhọn chọc nát cả mặt Chúa. Sau cùng, một người rút dao đâm vào cạnh sườn Chúa 2, 3 cái. Lạ thay! vừa rút dao ra liền có nước và máu chảy ra. Bấy giờ mọi người khiếp sợ không ai dám chửi nữa. Thầy cả Dothái nói rằng:” Nghe đâu máu Giêsu thiêng lắm, ta hãy hứng lấy để chữa bệnh”. Chúng liền hứng lấy, rồi đem ảnh và máu đã hứng được về nhà hội, kêu gọi bệnh nhân đến để chữa. Được tin mừng, tất cả những người có bệnh tật đều tới: kẻ bất toại, câm điếc, mù lòa, bị quỉ ám và nhiều thứ bệnh khác đều kéo đến chật nhà hội. Thầy cả Dothái lấy máu và nước ấy mà bôi cho những người bệnh tật, khi bôi cho người nào, người ấy được khỏi ngay.
Thấy những phép lạ rõ ràng ấy, chúng sợ và khóc lóc đấm ngực ăn năn tội. Mọi người già trẻ lớn bé đều sấp mình xuống đất lạy ảnh Chúa Giêsu. Họ đem ảnh Chúa và máu còn lại cho Đức giám mục. sau khi nghe biết mọi điều, đức giám mục tạ ơn Chúa và dạy đạo cho mọi người Dothái ở thành ấy. Ít tuần sau, họ được lãnh Bí tích Rửa tội, và giữ đạo sốt sáng vững vàng.
NGÀY MỒNG NĂM
Trái Tim Chúa Giêsu có vòng gai cuốn chung quanh
Trông lên ảnh Trái Tim Chúa Giêsu, ta thấy một vòng gai cuốn chung quanh giống như thánh nữ Magarita đã xem thấy, khi Chúa tỏ ra cho bà.
Xưa quân dữ lấy những cây gai khoanh tròn làm triều thiên đội vào đầu Chúa Giêsu cho xấu hổ.
Vòng gai cuốn quanh Trái Tim Chúa dạy ta phải vui lòng vác thánh giá, phải kiên nhẫn chịu những đau khổ gặp trên đời, dạy ta ở khiêm nhường, dạy ta đừng để lòng mê tham của thế gian, xa lánh những vui sướng xác thịt, lại dạy ta ở đơn thật: thành thực trong khi làm việc, và làm việc vì một ý ngay lành, đừng cầu tư lợi hay hư danh, làm thế ta sẽ mất phần thưởng trên trời, vì Chúa đã phán trong Phúc âm: "Chúng đã được phần thưởng nơi loài người rồi".
Thánh tích:
Ngày lễ Ðức Mẹ Lên trời, có một bà sang trọng kia bảo 2 con gái mình rằng: hôm nay là lễ trọng, các con hãy mặc áo đẹp và đội triều thiên vàng đi rước lễ với mẹ". Hai con vâng lời, mặc áo quí và đội triều thiên vàng, như thói quen những phụ nữ sang trọng.
Ba mẹ con đi lễ, quì trước bàn thờ. Cô út trông lên bàn thờ, thấy ảnh Chúa Giêsu trên đầu có vòng gai đầy những vết máu chảy xuống, cô ta liền bỏ triều thiên xuống và quì trên đất cả buổi lễ.
Lễ xong, mẹ hỏi con thì con trả lời:
- Thưa mẹ, con thấy Chúa Giêsu là Vua cả trời đất, đầu đội mũ gai, mình đầy những thương tích đẫm máu, mà con là loài người hèn hạ, đâu dám đội triều thiên vàng ngọc trước mặt Người.
Cô vừa nói vừa khóc, vì đã cảm thấy tình yêu vô cùng của Chúa Giêsu. Từ đó cô càng thêm lòng mến Chúa hơn.
Về sau làm hoàng hậu nước Hungary, cô đã nên thánh gọi là thánh Isave hoàng hậu Hungary, qua đời lúc 24 tuổi, kính ngày 17 tháng 11 hàng năm.
Vậy ta phải noi gương thánh Isave, biết rằng muốn được vinh hiển đời sau, thì ngay bây giờ phải từ bỏ những vinh hoa thế tục và chịu lấy mão gai như Chúa Giêsu xưa.
NGÀY MỒNG SÁU
Trái Tim Chúa Giêsu có Thánh giá ở trên
Khi Chúa Giêsu tỏ Trái Tim Chúa cho thánh nữ Magarita, Người cho bà xem thấy Trái Tim có thánh giá ở trên.
Thánh giá ấy dạy cho ta biết, cả cuộc đời đau khổ của Chúa, từ lúc sinh ra hèn hạ đến lúc chết nhục nhã, đã dồn lại trong Trái Tim Người.
Thánh giá là món quà bổ ích Chúa dành riêng cho những ai Người yêu quí, thánh nữ Magarita nói rằng:
"Nếu tôi chẳng được vác thánh giá và rước lễ mỗi ngày, thì tôi không thể sống được. Nếu ta chẳng vui lòng chịu đau khổ, còn để lòng quyến luyến những vui sướng thế gian, thì ta là môn đệ Chúa sao được?"
Ai hiểu được lợi ích của đau khổ, thì kẻ ấy đã có lòng yêu mến Chúa, và đã có hi vọng lãnh phần thưởng đời đời Chúa dành cho trên Nước Chúa. Ai yêu Chúa thật thì lấy nặng nhọc làm êm ái, và lấy cay đắng làm ngọt ngào.
Thánh tích:
Xưa có một bà đạo đức phải bệnh nặng. Đã lâu ngày, uống các thứ thuốc, bệnh cũng chẳng giảm bớt. Các danh y đều bó tay. Tuy bà chẳng tiếc gì sống, nhưng bà thương cho đứa con còn thơ ngây, một mai bà chết đi, lấy ai săn sóc, dạy dỗ. Bà đành chịu cho bác sĩ mổ, may ra sống sót được.
Lúc mổ, tuy đau đớn, nhưng bà vẫn giữ nét mặt thản nhiên, không kêu la, không rên rỉ. Các y tá đều ngạc nhiên trước thái độ can đảm của bà.
Mổ xong, bà cầm ảnh Thánh giá nói với mọi người:
"Đây là sức mạnh giúp tôi can đảm chịu đau đớn. Tôi cũng là người biết đau đớn như người ta, nhưng khi nhớ đến những đau khổ, đến cái chết của Chúa trên thánh giá, tôi được can đảm, và còn chịu được nữa".
Bà còn sống được ít lâu, chịu đau khổ. Khi gần từ giã cuộc đời, bà gọi con đến, đưa ảnh thánh giá và khuyên con:
"Con hãy giữ lấy thánh giá này, đây là nguồn an ủi độc nhất của con trên đời. Đây là vật quí giá mẹ để lại cho con. Ảnh này sẽ giúp con vui sống trong vui mừng cũng như trong đau khổ".
Bà đã trút hơi trước những tiếng khóc của cậu con bên giường.
NGÀY MỒNG BẢY
Trái Tim Chúa Giêsu là lò lửa mến yêu.
Nhìn ảnh Trái Tim Chúa Giêsu ta thấy có lửa bốc ra nơi chân thánh giá, chỗ lưỡi đòng và mão gai đâm vào.
Lần kia, Chúa hiện đến cùng thánh nữ Magarita cho bà xem thấy Trái tim và nói:"Cha thương yêu người ta quá sức con không hiểu được. Cha không thể cầm hãm lửa trong Trái Tim Cha được nữa. Lửa ấy bốc ra cho người ta xem thấy mà lãnh lấy những ơn lành".
Thánh nữ Getrudê năng than thở rằng:"Lạy Chúa, nếu loài người hiểu biết Trái Tim Chúa thương yêu chúng chừng nào, hẳn chúng sẽ kính phục và mến Chúa hết".
Ta phải xin Chúa cho ta được hiểu biết và hết lòng kính mến Trái Tim Chúa, đem suốt đời phục vụ Chúa.
Thánh tích:
Xưa có chàng thanh niên hư thân, đến nỗi những chàng xấu nết trong vùng cũng chẳng còn muốn làm bạn với chàng. Vì hoang đàng quá độ, chàng mắc bệnh thổ huyết, ốm đau kịch liệt.
Khi linh mục xứ đến thăm, khuyên bảo, chàng cũng chẳng nghe, lại còn nói phạm đến Chúa. Thương linh hồn chàng, linh mục xứ tìm mọi cách giúp chàng phần linh hồn. Ngài nhờ cha phó đến tận Paray le Monial, nơi người ta tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu, nhờ những người ở đấy cầu xin cho chàng. Người ta dự lễ, rước lễ cầu cho chàng.
Khi cha phó trở về, cả 2 cha tới thăm chàng thanh niên đau liệt ngay. Cha phó nói tới việc đi Paray và tặng cho chàng mẫu ảnh Trái Tim Chúa Giêsu làm quà. Chàng giơ tay đón nhận, hôn kính nói lời cảm ơn, rồi nhờ mẹ đeo ảnh Trái Tim Chúa Giêsu vào cổ mình. Đeo xong, chàng xin xưng tội ngay hôm ấy, cùng lãnh phép Xức dầu bệnh nhân sốt sáng, đọc theo những lời trong nghi lễ xức dầu. Từ lúc đó, chàng năng than thở:' Lạy Trái Tim Chúa Giêsu đã quá thương con, con quyết lòng kính mến Chúa hết lòng con, suốt đời con".
Ngày hôm sau, cậu từ giã cõi đời cách êm ái.
NGÀY MỒNG TÁM
Việc thứ nhất phải làm để tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu là dâng mình cho Trái Tim cực trọng Người.
Chúa Giêsu đã dạy cho thánh nữ Magarita một bản kinh dâng mình và hứa rằng:
" Từ nay Cha sẽ trả công cho người làm ơn cho con như làm ơn cho Cha. Cha sẽ phạt những kẻ làm mất lòng con như làm mất lòng Cha. Cha sẽ nghe lời con cầu xin và bầu cử cho người ta nữa".
Thánh nữ kể rằng: Có người xin tôi cầu nguyện cho một người tội lỗi ăn năn thống hối. Tôi nhận lời và cầu nguyện như ý xin. Ngày sau đó, Chúa hiện đến phán rằng:"Nều kẻ tội lỗi ấy vâng theo thánh ý Chúa Cha cho trọn, Cha sẽ thương cứu nó, nhưng nó phải dâng mình cho Trái Tim Cha".
Thánh nữ Magarita thấy ai có lòng tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu thì cũng khuyên dâng mình cho Chúa. Bà nói:" Muốn được đẹp lòng Chúa và thực lòng kính mến Trái Tim Chúa, người ta phải dâng mình cho Trái Tim cực trọng Chúa. Thánh nữ đã viết nhiều bản kinh dâng mình gửi đi nhiều nơi.
Dâng mình cho Chúa là nhận Chúa là đấng dựng nên mình, cứu chuộc, coi sóc, ban mọi ơn trong ngoài hồn xác, và quyết tâm kính mến Chúa đến trọn đời như con với cha hiền.
Chúa phán:
- Đã dâng mình cho Chúa, phải thành thực và trọn vẹn, hồn xác, nếu còn giữ lại phần nào thì Chúa không nhận".
Thánh tích:
Chẳng có kinh nào sốt sáng bằng kinh thánh nữ Magarita đã đọc để dâng mình cho Trái Tim Chúa Giêsu, vì là kinh Chúa đã dạy thánh nữ viết ra, có ý tỏ lòng thành thực dâng mình cho Trái Tim Chúa.
Đọc kinh này, ta thấy thánh nữ Magarita đã dâng mọi sự trong ngoài, hồn xác mãi mãi…thánh nữ Magarita năng đọc kinh này vào lễ kính Trái Tim Chúa Giêsu và các thứ Sáu quanh năm, sau khi rước lễ. Ngoài ra, thánh nữ còn dâng mình tắt trong tâm trí nhiều lần trong ngày.
Chúa Giêsu muốn cho người ta dâng mình riêng từng người, lại muốn cho mọi người trong gia đình, trong cộng đoàn, xứ đạo, trong tu viện hợp ý cùng nhau dâng mình cho Chúa, nhận Chúa làm Vua cai trị mình nữa.
NGÀY MỒNG CHÍN
Việc 2: Đền tạ những tội phạm đến Trái Tim và Thánh Thể
Một lần Chúa Giêsu hiện đến phán dạy thánh nữ Magarita rằng:
"Cha ước ao và muốn cho người ta tôn sùng Trái Tim Cha, đền tạ những tội xúc phạm đến Trái Tim Cha".
Thánh nữ kể lại: Một hôm, khi tôi đang chầu Mình Thánh, Chúa hiện ra uy nghi sáng láng, mở Trái Tim Người ra cho tôi xem và phán:
"Hỡi con, Cha muốn con rước lễ các ngày thứ Sáu đầu tháng, để đền tạ những tội loài người xúc phạm đến Thánh Thể Cha".
Năm 1675, Chúa lại hiện đến cùng tôi và phán:
"Cha muốn hàng năm, ngày thứ Sáu tuần lễ Thánh Thể, có một lễ riêng kính thờ Trái Tim Cha. Hôm ấy, những kẻ kính mến Cha sẽ rước lễ đền tạ những tội loài người xúc phạm đến Cha ngự trong phép Thánh Thể".
Lần khác, sau khi rước lễ, Chúa lại hiện ra cùng bà, dạy phải ăn chay, hãm mình lánh tội và làm các việc lành khác đền tội thay cho những người đang mắc tội trọng đã cả dám lên rước lễ.
Thánh tích:
Bên Pháp, nhiều xứ đã lập Hội Rước lễ đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu và Thánh Thể, hội được nhiều người gia nhập. Một linh mục cho biết, hội đã đem lại rất nhiều ơn ích. Ngài kể:
Có một người Anh giáo đến dưỡng bệnh trong xứ tôi gần một năm. Ông đã uống nhiều thuốc mà không khỏi bệnh, các bác sĩ đã bó tay.
Được tin, tôi đến khuyên ông về nhập Công giáo, đầu tiên, ông chối ngay và nói: đừng khuyên tôi mất công, tôi đã theo Anh giáo từ nhỏ, tôi quyết theo đến cùng.
Về nhà, tôi kể lại câu chuyện cho các người trong hội đền ta nghe, xin họ cầu nguyện cùng Trái Tim Chúa Giêsu mở lòng cho người Anh giáo này. Mọi người trong hội nghe tôi, cùng sốt sáng cầu nguyện mới 2 ngày.
Tôi lại đến thăm ông ta, vừa vào chưa kịp nói gì, ông ta đã xin tôi lo liệu cho được nhập đạo Công giáo kẻo mất linh hồn.
Tôi đã giúp ông các bí tích cần thiết. Sau cùng ông nói: Khi chưa trở lại, tôi rất sợ chết, bây giờ tôi không sợ mà còn mong được chết.
Ba ngày sau, ông đã được Chúa đưa ra khỏi đời này cách êm đềm.
NGÀY MỒNG MƯỜI
Việc thứ 3: Năng rước lễ
Chẳng những Chúa dạy kẻ kính thờ Người phải năng rước lễ mà còn ước ao cho người ta rước lễ hàng ngày.. Người dạy thánh nữ Magarita rằng:
"Để đẹp lòng Cha, con phải năng rước lễ."
Từ nhỏ, thánh nữ đã ước ao được rước lễ, khi thấy ai lên rước lễ tôi thèm khát phúc trọng ấy lắm.
Khi đi tu dòng, thánh nữ càng ước ao rước lễ hơn, bà nói:"Tôi ước ao ước lễ, dù phải bước vào đống than hồng hay đi trong lửa cháy, tôi cũng không sợ. Nhiều lần tôi phát khóc vì không được rước lễ. Tôi khao khát rước Chúa như linh hồn luyện ngục khao khát về hưởng mặt Chúa trên thiên đàng".
Thánh tích:
Thánh Catarina đói Mình Thánh, Chúa bay vào miệng bà.
Thánh Catarina Siena đã nêu gương sáng về sự năng rước Mình Thánh đức Chúa Giêsu. Bà sốt sắng rước lễ hàng ngày. Khi nào vì ngăn trở không rước Mình Thánh Chúa được, thì suốt ngày hôm đó, bà bồn chồn, khổ sở cực lòng lắm.
Cha linh hồn của thánh nữ kể rằng: một ngày kia nhằm lễ kính thánh Marcô, tôi có việc cần lắm nên phải rời nhà từ sáng sớm không làm lễ được, gần trưa tôi mới về. bà catarina đến thưa rằng:
- Thưa cha, con đói lắm.
Tôi hiểu ngay chị thánh ước ao muốn rước lễ. tôi thử lòng chị, nên nói rằng:
- Tôi đi đường xa về mệt lắm, không làm lễ được.
Catarina buồn bước ra khỏi phòng. Chỉ vài phút sau, Catarina đến thưa:
- Thưa cha, con đói lắm.
Quá cảm động trước lòng ao ước rước Mình Thánh Chúa của chị thánh, tôi sửa soạn ra nhà thờ dâng lễ ngay. Lạ thay, khi tôi vừa bẻ Mình Thánh ra làm hai, thì một nửa ở trong tay tôi bay đi đâu mất. Tôi đang luống cuống lo sợ, thì chị thánh nói “Mình Thánh Chúa bay vào miệng con rồi”. Bấy giờ mặt chị sáng láng như thiên thần.
NGÀY MƯỜI MỘT
Việc thứ 4: Năng dự thánh lễ
Thánh lễ misa là việc cao trọng nhất trong đạo Công giáo, vì chính Chúa Giêsu là Đấng tế lễ và là của lễ dâng lên Chúa Cha như Chúa đã dâng trên Thánh giá trên Canvê xưa.
Trong thư gửi cho một linh mục mới, thánh nữ Magarita viết: Thưa cha, con biết lấy lời nào để tỏ lòng vui và mừng cha đã được ơn đặc biệt, là ơn mời gọi Chúa trên trời biến đổi tấm bánh lúc cha dâng lễ. Ôi trí loài người sao hiểu được phúc cao trọng vô cùng ấy? Con không biết lấy gì đáp lại việc trọng đại cha ban cho con là dâng lễ cầu cho con, con coi thánh lễ là quà cao trọng hơn hết mọi sự trên đời này."
Suốt đời, bà thánh này luôn mơ tưởng dự thánh lễ. Lúc được dự lễ, bà nghiêm trang, sốt sáng, mặt đỏ bừng bừng lửa kính mến. Chính Chúa Giêsu đã dạy bà:
"Khi dự lễ, con phải cầm lòng cầm trí và sốt sắng cầu xin, như Ðức Mẹ xưa khi Người đứng dưới chân thánh giá".
Khi dâng lễ, ta hãy hợp lòng trí cùng linh mục chủ tế và các người cùng dâng lễ để tôn vinh sự chết và sống lại của Chúa Kitô, thờ lạy, cảm tạ, xin lỗi, và xin ơn lành cho mình và cho toàn thể giáo hội.
Thánh tích:
Xưa có một vị đạo đức lắm, ngày đêm luôn than thở những lời sốt sắng tự đáy lòng rằng: Lạy Chúa, con ước ao trên rừng có bao nhiêu lá, bầu trời có bao nhiêu sao, sa mạc có bao nhiêu cát, biển cả có bao nhiêu giọt nước, thì con cũng được bấy nhiêu miệng lưỡi để ca ngợi Chúa, bấy nhiêu con tim để yêu mến Chúa …
Một lần sau khi ông than thở như vậy, Chúa Giêsu hiện đến phán rằng:
"Con ơi, nếu một linh hồn sạch tội dâng một lễ thánh cho sốt sáng, thì đó là một việc kính mến, ca ngợi và làm sáng danh Cha hơn những việc con ước ao đêm ngày muôn phần".
NGÀY MƯỜI HAI
Việc thứ 5: Năng chầu thánh thể
Thánh nữ Magarita mến Chúa lắm, ngay từ nhỏ đã thích quì chầu Chúa trước nhà tạm. Thấy vắng mặt Magarita, cha mẹ chỉ vào nhà thờ là tìm thấy em, em đang quì chầu Chúa.
Thánh nữ viết: "Ba má tôi qua đời khi anh em chúng tôi còn nhỏ, cậu mợ tôi săn sóc chúng tôi và trông coi gia tài cha mẹ chúng tôi, nhưng cậu mợ hay gắt gỏng hung dữ, đánh chửi chúng tôi, chúng tôi khổ sở lắm. Nhưng Chúa Giêsu đã ban cho tôi nguồn an ủi vô tận là Thánh Thể. Mỗi khi buồn phiền, tôi đến quì trước nhan thánh Chúa, tôi khóc, tôi than, tôi giãi bày tâm sự với Chúa. Thật không có gì êm dịu sung sướng được bằng quì trước nhà chầu. Tôi có thể quên ăn quên ngủ để được thờ lạy Chúa trong phép Thánh Thể. Lòng tôi rạo rực vì yêu Người, bởi quá thương nhân loại, Người đã ngự trong nhà tạm chật hẹp này".
Người ta phải bỡ ngỡ khi thấy Magarita thân hình gầy yếu mà lúc chầu Mình Thánh Chúa có thể quì suốt ngày mà không mỏi mệt. Chắc hẳn Chúa ban sức riêng cho người.
Một lần Chúa phán cùng thánh nữ:
"Con ơi, nếu bao giờ con tránh mặt Cha, Cha sẽ phạt con. Ai ngăn cản con đến cùng Cha, Cha sẽ không cho kẻ ấy thấy mặt Cha bao giờ"
Lạy Chúa, xin cho con ơn năng đến và sốt sáng thờ lạy Chúa trong nhà tạm để đáp lại lòng mong đợi của Chúa.
Thánh tích:
Mình Thánh Chúa chinh phục thanh niên Herman đạo Do thái
Herman một người theo đạo Dothái và ghét đạo Công giáo lắm. Hồi còn thanh niên, anh giỏi nghề đàn hát, danh tiếng lẫy lừng. Một năm, nhân ngày lễ trọng, cha xứ thành Paris nhờ anh đánh đàn nhà thờ.
Lúc dâng Mình Thánh, giáo dân đều quì thờ lạy Chúa, chỉ có Herman mặt vênh váo, hai tay chắp sau lưng. Trông đúng là tay vô thần kiêu căng.
Chúa quyền phép vô cùng, xưa đã đánh ngã Phaolô từ lưng ngựa xuống đất, thì cũng đánh ngã anh Do thái kiêu ngạo ấy. Giữa lúc linh mục đang dâng Mình Thánh lên. Anh nhìn thấy tỏ tường trong hình bánh tròn trắng có một con trẻ xinh đẹp lạ lùng. Nhờ ơn Chúa giúp, anh ta tin thật đó là Chúa Giêsu ngự trong phép Mình Thánh, đồng thời anh phân vân về cách sống ngỗ nghịch bấy nay. Anh quyết tâm bỏ đạo Do thái trở về đạo thật.
Sau ngày Rửa tội, anh sống đạo đức sốt sắng, lại dâng mình vào nhà Chúa, sau được lãnh chức linh mục, rồi vào tu dòng Đức Mẹ Carmelo. Suốt đời linh mục, người hằng khuyên giáo dân kính mến và cậy trông phép Mình Thánh Chúa.
NGÀY MƯỜI BA
Việc thứ 6: Suy ngắm cuộc tử nạn Chúa
Một thầy ẩn tu tu rất đạo đức cầu nguyện rằng: Lạy Chúa, xin soi sáng cho con biết việc đạo đức nào làm đẹp lòng Chúa hơn?
Chúa Giêsu hiện ra, vai vác thánh giá nặng, đầu đội mũ gai, mình đầy máu me, Chúa phán:
" Con ơi, lòng Cha yêu thương loài người đến thế này đây, con hãy nhìn ngắm các vết thương Cha. Con có nghĩ được cách nào khác để Cha tỏ lòng yêu của Cha với loài người hơn được nữa không? Vậy mà được mấy người thực lòng mến Cha? Còn biết bao nhiêu người nghe theo ma quỉ, mê đắm những cái hư hèn chóng qua mà xa cách Cha, thờ ơ lãnh đạm với Cha, chê chối Cha, phụ tình Cha. Cha chết để cứu họ khỏi hỏa ngục, nhưng họ lại từ chối ơn Cha, tự gieo mình xuống biển lửa! Ôi, còn gì làm đau lòng Cha hơn.
Hỡi con, để bù vào sự lạnh nhạt của người đời, để an ủi Cha, con hãy năng SUY NGẮM SỰ THƯƠNG KHÓ CHA. Sự thương khó, phải, cả cuộc đời Cha từ lúc sinh ra trong hang bò lừa, cho đến khi chết trần trên thánh giá là một chuỗi ngày đau khổ hơn ai hết.
Đó là việc đẹp lòng Cha hơn cả. Con đừng bỏ việc Cha yêu thích đó".
Thánh tích:
Năm 1676, Chúa Giêsu hiện ra cùng thánh nữ Magarita và bảo rằng:
"Hỡi con, yêu dấu, từ nay trong đêm thứ Năm sang thứ Sáu, con hãy tỉnh thức suy ngắm sự thương khó Cha, đêm ấy, con sẽ cùng cha vào vườn Giêtsimani để cầu nguyện cùng Chúa cha. Con hãy làm với mục đích khẩn cầu Thiên Chúa tha tội cho nhân loại và an ủi cha, vì những nỗi tệ bạc người ta hằng làm cho cha".
Thánh nữ Magarita vâng lời Chúa, cứ nửa đêm thứ Năm người thức dậy, quì xuống đất, giang 2 tay ra như hình Chúa chết trên thánh giá, và suy ngắm sự thương khó đau đớn Chúa chịu xưa, đêm thứ Năm Tuần thánh, người quì thờ lạy Chúa suốt đêm.
Một linh mục hỏi: Trong giờ quì như vậy chị làm gì?
Thánh nữ Magarita trả lời: Trong giờ ấy con không làm gì khác hơn là tưởng nhớ đến những cực hình Chúa Giêsu đã chịu xưa, con khóc, con hối hận vì tội lỗi con và tội loài người đã gây nên nỗi khổ hình kia mà Chúa phải chịu. Trong giờ ấy con cảm thấy đau đớn bứt rứt vô cùng, con tưởng chừng không thể sống được nữa. Đó là ơn Chúa ban cho con chia sẻ một chút đau khổ của Người."
Chớ gì ta được lòng ăn năn khóc lóc vì tội lỗi mình đã phạm làm cho Chúa đau khổ như vậy.
NGÀY MƯỜI BỐN
Việc thứ 7: Rước lễ thứ Sáu đầu tháng
Thánh nữ Magarita Maria, tông đồ truyền bá lòng Tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu viết lại:
” Một hôm đang quì chầu mình thánh, Chúa Giêsu hiện ra, mặt người uy nghi sáng lángmở trái tim đang bầng bầng cháy và Chúa bảo tôi:
"Con yêu dấu, nghe lời cha dậy: Từ nay con chịu lễ các thứ Sáu để đền bù tội lỗi loài người xúc phạm đến Mình thánh Cha”.
Thánh nữ liền quyết giữ lời Chúa đã truyền cho đến chết.
Trong một sắc lệnh, đức Giáo hoàng đã khuyên giục các giáo dân hãy nhiệt tâm kính thờ Trái Tim Chúa Giêsu, và người đã nhấn mạnh về sự rước lễ thứ Sáu đầu tháng.
Ngày thứ Sáu đầu tháng, ai có thể, nên làm ít việc sau, tùy hoàn cảnh của mình:
1/ Suy ngắm về lòng nhân từ Chúa đã thương yêu ta, về sự bội bạc của ta đối với phép Mình Thánh.
2/ Dâng lễ, rước lễ đền tạ vì tội phạm đến Mình Thánh Chúa.
3/ Sau rước lễ, dâng hồn xác, gia đình mình cho Trái Tim Chúa.
4/ Ngắm đàng thánh giá để tưởng niệm cuộc thương khó Chúa.
Cũng nên kể thêm những ơn Chúa hứa ban cho những ai rước lễ thứ Sáu đầu tháng:
1/ Ai rước lễ 9 thứ sáu đầu tháng liền, sẽ được chết trong khi có nghĩa cùng Chúa.
2/ Chúa sẵn lòng nghe lời cầu xin của người xưng tội rước lễ và làm việc lành trong ngày thứ Sáu đầu tháng.
3/ Chúa sẽ thêm sức chịu mọi nỗi khó nhọc cay cực ở đời để lập công trên thiên đàng.
Thánh tích:
Bà góa được chữa bệnh ngày thứ Sáu đầu tháng:
Xưa có một bà góa thân xác yếu đuối bệnh tật. Năm ấy bà mắc một bệnh rất nặng. Thầy lang bác sĩ đã chê. Bà đã ngã lòng không uống thuốc gì nữa, chỉ lo dọn mình đi về đời sau thôi. Bà nằm liệt trên giường không thể ngồi dậy hoặc đi lại được nữa. Vì có lòng đạo, bà vui chịu mọi đau khổ không hề than van kêu trách gì.
Con cái biết mẹ mình chẳng còn sống bao lâu nữa thì thưa rằng:
- Thưa mẹ, mẹ muốn gì, ăn uống gì mẹ cứ nói, chúng con sẽ làm theo ý mẹ.
- Bà trả lời: Nay mẹ đã gần mồ, mẹ không thèm khát gì nữa, mẹ chỉ ước ao một điều là được nhìn ngắm một lần nữa tượng Trái tim Chúa Giêsu mà cha xứ mới mua tháng trước, hiện đang trưng bày ở nhà thờ. Chúng con có thể thì lo việc ấy cho mẹ.
Hôm sau là thứ Sáu đầu tháng, con cái đưa mẹ đến nhà thờ, nâng bà ngồi tựa vào ghế. Bà dự lễ, rước lễ sốt sắng khác thường. Rước lễ xong, bà chăm chú nhìn vào tượng Trái tim Chúa, lòng trí hướng về Người, bà thấy trong mình khoan khoái lạ thường, bỗng bà kêu lên:
“Tạ ơn lòng nhân từ Chúa đã thương con, chữa con khỏi bệnh tật rồi.”
Bà vừa nói vừa đứng dậy đi lại mau mắn như người thường.
Lễ xong bà đi về nhà cách nhẹ nhàng. Cha xứ cùng mọi người thấy sự lạ lùng ấy đều bỡ ngỡ, và tạ ơn ngợi khen lòng nhân từ Chúa đối với những ai trông cậy Người.
Bà tin rằng những ai rước lễ, làm việc lành và cầu xin Chúa trong ngày thứ Sáu đầu tháng thì đẹp lòng Chúa lắm. Từ bấy giờ đến chết, bà không bỏ dọn mình rước lễ các ngày thứ Sáu đầu tháng bao giờ.
NGÀY MƯỜI LĂM
Việc thứ 8: Mừng lễ Trái Tim Chúa.
Mỗi lần Chúa hiện ra cùng thánh nữ Magarita, Chúa đều tỏ ra ý Người muốn là hàng năm dành một lễ riêng để tôn thờ Trái tim Chúa. Tháng Sáu năm 1675, Chúa tỏ điều ấy rõ ràng hơn. Bà thánh kể lại:
“Năm 1675, đang khi tôi chầu Mình Thánh, Chúa tỏ lòng thương yêu tôi lắm, và tôi cũng thấy lòng cháy lửa kính mến Người. Người bảo tôi:
” Con muốn tỏ lòng kính mến trả ơn Cha, thì hãy làm việc cha đã bảo con nhiều lần, vì chẳng có việc nào cha ước muốn bằng việc ấy. Cha đã quá thương yêu người ta, nhưng người ta không những chẳng báo ơn Cha, lại có nhiều kẻ bội bạc làm hư phép Mình Thánh và xúc phạm đến cha vì thế Cha muốn mỗi năm dành riêng một lễ tôn thờ Trái Tim Cha. Ngày ấy những ai có lòng mến Cha hãy rước lễ đền tội những người phạm đến Cha trong phép Mình Thánh. Cha hứa sẽ ban nhiều ơn cho những ai sốt sắng mừng và khuyên bảo người ta mừng lễ ấy”.
Thánh nữ Magarita đã cậy nhờ các bề trên trong giáo hội xin tòa thánh lập lễ ấy. Đức giáo hoàng Innocentê đang cai quản giáo hội, ưng nhận việc đó, nhưng người muốn để các giám mục các giáo phận lập lễ ấy trước trong giáo phận mình, rồi tòa thánh sẽ ấn định sau.
Mười năm sau, giám mục giáo phận Lyon lập lễ này trước hết. Thánh nữ Magarita vui mừng lắm.
Năm 1765, sau khi thánh nữ qua đời, các giám mục nước Pháp đã lập lễ này trong toàn quốc.
Năm 1865, tòa thánh lập lễ này cho cả hội thánh.
Năm 1888, tòa thánh nâng lễ này lên bậc lễ trọng.
Ngày nay giáo hội mừng lễ này rất trọng thể, lại đặt Mình Thánh Chúa cho giáo dân chầu suốt ngày.
Khi mừng lễ Trái Tim Chúa, ta phải có ý tạ ơn Chúa vì những ơn người đã ban, nhất là người đã dùng bí tích Mình Thánh Chúa để ban trót mình cho ta, lại có ý đền bù những tội người ta xúc phạm đến Chúa và Mình Thánh Người.
Những việc người ta quen làm như: dự lễ, dâng mình, dâng thế giới cho Trái Tim Chúa, đi đàng thánh giá, đọc kinh đền tạ Trái Tim Chúa…
Năm 1906, Đức thánh cha Leô đã truyền đọc kinh đền tạ trong các nhà thờ xứ đang khi chầu Mình Thánh Chúa.
Năm 1967, Đức giáo hoàng Phaolô 6 ban ơn đại xá cho những ai đọc kinh “Lạy Đức Chúa Giêsu rất nhân lành, Chúa đã yêu dấu loài người quá bội” vào ngày lễ kính Trái Tim Chúa để đền tạ Chúa, với những điều kiện thông thường như rước lễ, xưng tội trong vòng một tháng, cầu nguyện theo ý Đức giáo hoàng. Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô 2 đã nhận ngày lễ kính Thánh Tâm Chúa là Ngày Thánh Hóa các Linh Mục.
Ngày 31 tháng 5 năm 2005, Bộ Giáo Sĩ đã công bố một văn kiện, mời gọi các Linh Mục hãy tái khám phá tình bằng hữu với Chúa Kitô, một tình bằng hữu đã hướng dẫn họ yêu mến ơn gọi linh mục. Văn kiện quả quyết rằng: "Bí quyết hay chìa khóa của đời linh mục là tình yêu say mê đối với Chúa Kitô". Văn Kiện của Bộ Giáo Sĩ trích lại Bức Thư của Ðức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô 2 gởi các Linh Mục nhân ngày Thứ Năm Tuần Thánh năm nay 2005, và những đề nghị của Ðức Tân Giáo Hoàng Beneditô 16 trong bài giảng thánh lễ khai mạc thừa tác vụ Phêrô của ngài. Ngài đã mời gọi các linh mục hãy sống năm Thánh Thể qua việc tái khám phá tình bằng hữu với Chúa Kitô, chìa khóa của đời linh mục.
ĐTC còn quả quyết như sau: "Bất cứ ai mở cửa tiếp nhận Chúa Kitô, thì không bị thiệt mất điều chi cả; không bị thiệt mất bất cứ điều chi làm cho đời sống được tự do, tươi đẹp và cao cả. Chỉ trong tình bằng hữu với Chúa Kitô, mà mọi cánh cửa của cuộc đời được mở rộng ra. Chỉ trong tình bằng hữu nầy, mà khả năng cao cả của thân phận con người được mở ra. Chỉ trong tình bằng hữu nầy mà các linh mục cảm nghiệm được điều gì là tốt và tự do."
Thánh tích:
Trái Tim Chúa cứu làng Ấn độ bị dịch tả:
Bên nước Ấn độ hay có dịch tả. Linh mục Anrê truyền giáo bên nước này kể lại rằng: Bệnh dịch năm nay nặng hơn mọi năm, giết hại nhiều người, phần lớn là lương dân.
Thoạt khi bệnh dịch vừa nổi lên, người ta cầu khấn Trái Tim Chúa Giêsu, dân làng già trẻ lớn bé kéo đến nhà thờ làm việc kính thờ Trái Tim Chúa mấy giờ liền, cho tới khi hết tai họa. Họ bảo nhau xưng tội, rước lễ nhiều lần, nhờ đó giáo dân được Chúa giữ gìn cách riêng. Có làng Công giáo không mắc dịch, có làng chết người nhưng không quá một trăm. Người lương chết nhiều hơn. Thấy lòng Chúa thương cách riêng, mọi người làng tôi càng trông cậy kính mến Trái Tim Chúa hơn.
NGÀY MƯỜI SÁU
Việc thứ 9: Tôn thờ ảnh tượng Trái Tim Chúa Giêsu
Thánh nữ Magarita kể lại như sau: "Một lần Chúa Giêsu hiện ra uy nghi sáng láng, mở Trái Tim Chúa cho tôi xem, tôi thấy 5 dấu thánh nơi mình Người sáng ra. Trái Tim Chúa có thánh giá ở trên, trong có lửa bốc ra, một vòng gai cuốn chung quanh đâm vào trái Tim, vết thương ngọn giáo đâm vào mở to ra. Lần nào Chúa cũng mở Trái Tim, tôi cũng thấy như thế. Những ảnh tượng làm giống như trên đẹp lòng Chúa Giêsu lắm, vì nó giống hệt Trái Tim Chúa Giêsu".
Chúa muốn cho người ta trưng bày ảnh tượng Trái Tim Chúa trong nhà thờ, tại nhà riêng, và những nơi xứng đáng khác… để kẻ có tội nhìn thấy và hối cải.
Ai đeo ảnh Trái Tim Chúa Giêsu sẽ được Chúa ban nhiều ơn lành hồn xác.
Thánh tích:
Bên nước Pháp có một bà quí phái đạo đức có một con trai làm sĩ quan. Khi xảy ra chiến tranh con bà phải đem quân sang nước Arabia. Mẹ ở nhà lo sợ, bà dâng con cho Trái Tim Chúa Giêsu, cho con một mẫu ảnh Trái Tim Chúa, dặn con phải đeo luôn trong mình. Người con nghe lời mẹ, đeo ảnh và tin tưởng như bùa hộ thân. Đã nhiều lần ông phải xông pha nơi trận tuyến, nhưng nhờ ảnh Chúa che chở, ông được bình an. Một lần địch đóng nơi dất hiểm, ông được lệnh đi phá nơi ấy. Thấy đồn địch kiên vững, lính nản sợ, hai bên giao tranh ác liệt, bốn đại đội của ông bị chết một nửa, sau cùng quân ông phá được đồn giặc. Ông bị mấy vết đạn, một vết giữa ngực, trúng ảnh Trái Tim Chúa Giêsu, ảnh cong lại, nhưng ông không bị thương. Ai cũng nhận là Chúa che chở ông cách đặc biệt.
Từ đó ông và gia đình càng thêm lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu hơn nữa.
NGÀY MƯỜI BẢY
Nhân đức nhất để tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu:
Phải ghét tội trên mọi sự
Theo lời thánh nữ Magarita: muốn tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa, phải giữ điều Người dạy: là ghét tội trên hết, dứt tình quyến luyến tạo vật, và chịu đau khổ, vác thánh giá mà theo Chúa.
Có lần Chúa hiện ra, đầu Chúa đội mũ gai máu chảy ròng ròng, Chúa phán:
"Đây là món quà kẻ có tội tặng cho Cha".
Từ khi tôi thấy Chúa đau khổ như thế, tôi biết rõ tội trọng tai hại chừng nào, nó làm khốn Chúa dường nào. Tôi quyết ghét tội trên hết mọi sự, thà chết ngàn lần chẳng phạm tội bao giờ.
Một lần Chúa phán với bà thánh:
"Cha là đấng thánh, dạy người ta nên thánh, đấng cực sạch, không hề tha thứ cho một bụi nhơ. Cha không chấp những tội người ta phạm vì yếu đuối hay vô tình, nhưng Cha phạt những tội người ta cố chấp không ăn năn, dù là nhỏ mọn".
Chúa còn cho biết có ít tội nhỏ nhưng làm cực lòng Chúa lắm, như tội bất kính trước Mình Thánh Chúa, tội phô trương việc lành mình làm, làm vì tư lợi, kiêu ngạo, lỗi công bình, lỗi bác ái, lười biếng việc thờ phượng.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita đã kể truyện này:
Ngày lễ kính Thánh Thể năm ấy, lúc chầu Mình Thánh Chúa tôi thấy một linh hồn hiện về bên cạnh tôi, mình đầy lửa, làm tôi cũng phải nóng nảy quá chừng. Người ấy bảo tôi rằng:
"Tôi là tu sĩ dòng tháng Ventô, tôi phải phạt trong luyện ngục đã lâu năm, vì tôi coi thường tội nhẹ, hay phạm mà không bao giờ ăn năn sám hối. Bây giờ Chúa thương cho tôi hiện về xin bà cứu giúp, xin bà dâng công nghiệp việc lành, những sự khốn khó, các ân xá để đền bù cho tôi.
Trong 3 tháng, tôi làm như thầy ấy xin, nhưng 3 tháng ấy là 3 tháng cực nhọc cho tôi lắm, lúc nào linh hồn ấy cũng ở bên tôi, làm tôi nóng nảy rát rúa không chịu được.
Một ngày kia, trong lúc đau đớn, linh hồn ấy hiện ra sáng láng đẹp đẽ, và báo tin cho tôi là đã được ra khỏi luyện ngục. Cũng lúc ấy, tôi thấy trong mình khoan khoái dễ chịu.
NGÀY MƯỜI TÁM
Nhân đức thứ 2 để tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu
là bỏ lòng yêu mình, yêu thế gian
Về nhân đức này,thánh nữ Magarita là gương mẫu cho người ta noi. Bà thánh nói: "Ta kém lòng mến Chúa Giêsu là tại ta quá yêu chuộng mình cùng thế gian. Khi ta đã quá yêu một sự gì thì Chúa lìa bỏ ta, vì Chúa muốn một mình làm chủ trái tim ta. Chúa không muốn một tấm lòng đã chia sẻ cho các tạo vật. Xác thịt ta cùng những sự đời là những sợi giây ràng buộc chặt linh hồn ta xuống đất, không cho nó bay lên cùng Chúa, như con chim đã bị buộc đôi cánh".
Càng yêu mình, yêu đời, càng kém lòng kính mến Chúa.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita Maria làm gương hãm mình, cùng bỏ sự đời:
Thánh nữ như không còn ý riêng, mà chỉ còn vâng lời theo ý bề trên.
Về phần xác, dù ốm yếu, bà cũng giữ chay cả mùa chay, nhiều khi xin phép giữ thêm nữa. Có khi tìm ăn đồ không ngon, có khi thêm muối vào cho khó ăn.
Bà có bệnh khát nước, mà có khi 10 ngày liền không uống nước để kính Chúa chịu khát trên thánh giá xưa. Khi bề trên bắt uống nước ngày 3 lần, thì bà uống nước dơ ở thùng rửa bát, hay ở thùng giặt quần áo để hãm mình.
Bà mặc áo lót bằng lông ngựa, thắt giây có gai đinh. Dù ốm đau, bà cứ làm việc với chị em, cứ quì chầu Mình Thánh Chúa, có khi cả ngày không ngồi, không dựa vào đâu cả.
Khi vào nhà dòng, bà phân phát hết của cải cho người ta, ở trong dòng bà càng sống khó nghèo hơn nữa.
Suốt 19 năm tu, bà không về quê lần nào.
Ta không noi gương hãm mình như thánh nữ Magarita, nhưng tinh thần từ bỏ để mến Chúa trên hết thì ta không thể thiếu, thế mới đẹp lòng Chúa.
NGÀY MƯỜI CHÍN
Nhân đức thứ 3: Yêu thánh giá, vui chịu đau khổ
Thánh nữ Magarita kể lại: Năm 1674, ngày lễ các thánh, Chúa Giêsu, trong một giây phút hé mở cho tôi thấy nước Trời. Trong chốc lát, lòng tôi tràn ngập vui sướng, tôi hằng mơ ước được về hưởng hạnh phúc vô tận ấy. Nhưng với giọng nhân từ Người phán bảo tôi:
"Chỉ có đường thánh giá, chỉ có đau khổ mới đưa con tới đỉnh tuyệt vời ấy".
Lần khác, Chúa hiện ra và bảo tôi:
"Hai điều con muốn điều nào: một là được khỏe mạnh, lòng luôn hưởng sự ngọt ngào êm ái, bề trên tín cẩn, chị em mến phục, người đời trọng kính; hai là phải ốm đau bệnh tật, chịu bề trên, chị em khinh dể, lòng luôn cay đắng khổ cực? Nghe những lời ấy, tôi bần thần cả người, sấp mình xuống than thở: Lạy Chúa, con chẳng dám chọn đàng nào, nhưng đàng nào đẹp lòng Chúa hơn, thì con xin chọn đàng ấy." Chúa lại bảo tôi:
"Cha chọn cho con đàng khổ giá, vì chỉ có khổ giá mới đẹp lòng Cha, ai yêu khổ giá thì nên giống Cha".
Cũng lúc ấy Chúa cho tôi xem thấy những sự khốn khó của cả đời tôi, tôi giùng mình khiếp sợ, không biết rồi đau khổ sẽ đưa tôi đến đâu?
Bà thánh tiếp: "Yêu nhau thì trao tặng vật quí trọng cho người mình yêu. Chúa Giêsu ban cho kẻ người yêu, trừ nước thiên đàng, không còn của gì quí hơn thánh giá, nghĩa là cho họ những đau khổ khi còn sống trên đời".
Bà viết thư cho chị dòng Đức Bà bị bệnh nặng rằng: "Tôi cầu cho chị luôn, không xin Chúa cất đau khổ đi, vì Chúa chỉ ban thánh giá cho người Chúa yêu. Tôi chỉ xin Chúa cho chị vác thánh giá đến cùng".
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita làm gương nhẫn nhục và vui chịu khổ. Bà kể lại như sau:
Lần nào Chúa dạy tôi tôn thờ Trái Tim Chúa, Người cũng bảo tôi:
"Con sẽ phải đau khổ suốt đời. Cha đã dùng thánh giá để cứu chuộc thế gian, thì con cũng phải dùng khổ giá, khổ cực để truyền bá lòng tôn sùng Trái Tim Cha."
Lời Chúa phán không sai, suốt đời tôi bị đau khổ với chính mình, đau khổ với kẻ khác, đau khổ vì Chúa Giêsu.
Khi thánh nữ trình bày những lời truyền dạy của Chúa cho bề trên, bà dạy phải viết những điều ấy vào giấy để trình lên các bề trên giáo phận. Các đấng xem xong cho là bà bị quỉ ám hoạc cuồng tín. Nhục nhã hơn nữa, có linh mục đến trừ quỉ cho bà.
Tiếng đồn bà bị quỉ ám tung ra khắp nơi, ai cũng sợ và tránh bà như tránh tà ma. Bà phải chịu tiếng xấu ấy cho đến khi cha Columbi dòng Tên làm bề trên ở tỉnh Paray xác nhận việc tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu là do chính Chúa truyền dạy.
Nhưng sau này, quyết nghị ấy bị một hồng y giáo chủ phi bác. Lại một lần nữa, bà bị mọi người xỉ nhục, coi là kẻ giả hình nhân đức, là kẻ dở người, là kẻ bị quỉ ám.
Bấy giờ mọi người đồng tình làm khổ tôi, bạc đãi tôi, bêu xấu tôi. Nếu không có Chúa nâng đỡ, tôi không sao chịu được. Bà phải chịu cơ cực như thế 20 năm dài. Nhưng nhờ những năm đau khổ ấy, Trái Tim Chúa Giêsu được khắp nơi tôn thờ.
NGÀY HAI MƯƠI
Nhân đức thứ 4: Lòng Khiêm nhường
"Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng".
Chúa dạy thánh nữ Magarita như sau:
"Cha yêu con hơn mọi người, không ơn nào Cha không ban cho con, nhưng con chớ khoe khoang, tự phụ, kiêu căng, nhưng con phải ở khiêm nhường. Cha sẽ tỏ cho con biết con là vật gì để con hiểu rõ bản tính hèn hạ của con".
Rồi người cho tôi xem thấy những cái hèn kém, yếu đuối của tôi. Nhìn vào cái khốn nạn của tôi như nhìn vào bức tranh đáng ghê tởm, tôi giùng mình nhìn đi nơi khác, nhờ đó, mỗi lần quỉ cám dỗ tôi kiêu ngạo, tôi biết hạ mình xuống, thấy mình hèn kém hơn hết mọi tạo vật.
Trong khi nói chuyện hay viết thư, thánh nữ thường xưng mình là "kẻ tội lỗi" và xin người ta cầu nguyện cho mình được ơn thống hối.
Thánh tích:
Gần nơi bà Magarita ở, có một tu viện rất nổi tiếng gọi là tu viện thánh Ventô. Bề trên tu viện là một vị hồng y. Khi nghe người ta nói về Chúa Giêsu truyền sự tôn sùng Trái Tim Chúa cho Magarita, hồng y liền khích bác và cho tìm bà đến để tra xét.
Trong một hội đồng công cộng có đủ mọi hạng người, bà bị tra hỏi một hồi lâu. Magarita thành thực tường trình mọi việc trước sau, nhưng bị hồng y phi bác và cho là chuyện mơ hồ, nếu không phải là do quỉ khởi xướng. Ngài quở bà thánh nặng lời, và đe phạt, nếu còn đưa ra những câu chuyện hoang đường ấy làm náo động cả dân chúng.
Bà thánh trong lòng tuy cay cực, nhưng vẫn thản nhiên không dám buông lời kêu trách hay tỏ thái độ nóng nảy, khiến cho mọi người đều sửng sốt và cảm động.
NGÀY HAI MƯƠI MỐT
Nhân đức thứ 5: Hiền lành
"Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường".
Bà thánh kể lại:
"Chúa Giêsu dạy tôi phải hòa thuận với mọi người, tránh những lời nói hay những cử chỉ làm mất lòng người ta, nhất là vui lòng chịu người ta xử tệ".
Thánh nữ Magarita có tính hiền hậu từ còn nhỏ. Anh người làm chứng rằng: Ngay khi còn ở nhà, em tôi rất thùy mị, không giận dữ, gắt gỏng với ai, không làm mất lòng ai, hằng ở hòa thuận với mọi người, và luôn tìm dịp giúp đỡ mọi người".
Trong dòng, thánh nữ càng hiền hậu hơn. Nhà dòng kể: Thánh nữ Magarita rất hiền hậu, lịch sự và độ lượng với mọi chị em. Thấy ai buồn, bà an ủi, thấy ai khốn khó, bà giúp đỡ, không bao giờ bà kêu ca điều gì, dù với người làm mất lòng mình.
Khi huấn luyện tập sinh, người khuyên: Không có gì giúp ta chóng nên trọn lành bằng cư xử hiền lành với mọi người, kể cả những kẻ thù ta, kẻ khinh chê chửi bới ta…
Đó chính là gương Chúa Giêsu đã làm khi còn ở thế gian.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita mồ côi cha từ khi còn nhỏ, mẹ người yếu, phải nhờ anh chồng coi sóc tài sản. Ông dọn đến ở với gia đình Magarita. Ông có tính hà tiện, mẹ con Magarita thiếu thốn gì phải xin ông, nhiều khi ông không cho, cả đến cơm ăn cũng bị hạn chế, có lần phải đi vay hàng xóm.
Ông ta lại còn hay đánh đập các cháu, có lần Magarita phải trốn trong chuồng bò hay ngoài góc vườn, đến tối mới dám về ngủ…
Dù phải khổ cực như thế, bà thánh vẫn vui chịu, không kêu trách hay nói xấu bác, bà vẫn giữ kín trong lòng cho đến khi vâng lời cha giải tội phải viết ra trên giấy.
NGÀY HAI MƯƠI HAI
Nhân đức thứ 6: Vâng lời
Bà thánh Magarita kể rằng: Chúa Giêsu đã dạy tôi lúc còn nhỏ. Người là Thầy duy nhất của tôi. Người sửa phạt khi tôi lỗi phạm, Người dạy tôi nguyện ngắm, tập nhân đức, làm việc lành. Người truyền cho tôi phải thức dậy từ nửa đêm thứ Năm sang thứ Sáu để suy ngắm sự thương khó Người. Tôi cung kính thưa lại: Lạy Chúa, Chúa dạy sao con xin vâng hết, nhưng Chúa biết con ở dưới quyền mẹ bề trên, mẹ cho phép làm gì con mới được làm, nếu mẹ cấm, con phải theo mẹ. Chúa phán:
" Con nói đúng, dù Cha có quyền trên hết, nhưng Cha không muốn cất quyền bề trên con đâu, Cha muốn con luôn vâng lời bà. Việc Cha truyền, con cũng phải xin phép bà, bà có cho phép, con mới được làm. Kẻ không vâng lời bề trên, chẳng khác cành đã lìa cây, sẽ phải héo đi. Những việc lành làm theo ý riêng, khi không được phép bề trên, cũng giống như trái cây hư thối vô dụng. Cha không nhận những việc ấy. Kẻ dưới phải vâng lời bề trên là người đại diện thay quyền Cha, dù bề trên là kẻ tội lỗi, kẻ dưới vẫn phải vâng lời"
Một lần tôi đánh tội không xin phép bề trên, Chúa Giêsu hiện đến la tôi:
"Con theo ý riêng mà đánh tội, cha không nhận, còn ghét việc ấy như ghét tội vậy".
Lần khác Chúa nói:
"Nếu con luôn vâng lời bề trên, không bao giờ theo ý riêng, thì quỉ không làm hại được con, nó không được phép hại kẻ vâng lời".
Thánh nữ Magarita lấy gương Chúa trong Thánh Thể làm gương vâng lời. Người viết: Sau khi linh mục đọc lời truyền, Chúa Giêsu vâng lời ngự xuống hình bánh ngay, linh mục đặt Người trong nhà chầu, hay trao cho ai, cho người lành hay kẻ mắc tội trọng…Người vui nhận, không từ chối, hoàn toàn phó mình theo ý linh mục…
Thánh tích:
Trong sách linh mục Rolin truyền cho thánh nữ Magarita viết ra có chép truyện này: Từ bé tôi đã không ăn đưọc bánh sữa, chỉ ngửi thôi tôi cũng muốn ói ra rồi. Lúc anh tôi dẫn tôi vào dòng, đã cho bà bề trên biết chuyện này. Bà đã hứa với anh tôi "không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa".
Bà và bà Anna là bề trên sau, không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa, nhưng đến đời bà Rosalia làm bề trên, bà quyết ép tôi ăn bánh sữa như chị em. Tôi lấy việc phải vâng lời bề trên trong việc này là quá sức. Nhưng vì lòng mến nhà dòng, tôi cho việc được ở trong dòng là phúc trọng trên hết, nên thà chết hơn bỏ dòng.
Giả như tôi không quí trọng nhà dòng đến thế, chắc hẳn tôi đã đành bỏ nhà dòng còn hơn vâng lời bề trên mà ăn những của tôi ghê sợ. Nhưng tôi quyết vâng lời bề trên truyền mà ăn bánh sữa.Tôi ép mình hết sức cầm lên rồi bỏ xuống, không sao đưa vào miệng được.
Trong cảnh cùng cực đó, tôi chạy vào nhà nguyện khóc lóc kêu van xin Chúa giúp sức để tôi ép mình vâng lời bề trên cho trọn. Chúa phán bảo tôi:
"Kẻ thật lòng kính mến Cha thì vâng lời trong mọi sự không chút từ nan".
Chúa nói xong, tôi thấy xúc động trong lòng, dù chết tôi cũng ép mình vâng lời ngay. Tôi đến sấp mình trước mặt bề trên xin vâng lời ăn bánh sữa. Tôi cầm bánh ăn ngay trước mặt bề trên, khổ thân, ăn xong, tôi ói mửa suốt ngày cho đến tối, lâm bệnh phải vào nhà liệt.
Thánh nữ Magarita đã ép mình đến thế để vâng lời bề trên, lẽ ra bề trên tha ăn những của sinh hại cho người, nhưng bề trên không tha, còn bắt ăn 8 năm liền. Hết 8 năm, thấy người gầy yếu quá,sợ không thể sống được, mới tha không bắt ăn bánh sữa nữa.
Trong truyện này, chị em dòng kể thêm: vì ăn bánh không hợp, nên thánh nữ Magarita đã bị hư bao tử, hễ khi ăn uống gì xong, người ói ra hết.
Thật là gương vâng lời rất đáng kính phục, nhờ đó mà bà thánh trở nên thánh lớn.
NGÀY HAI MƯƠI BA
Nhân đức thứ 6: Vâng lời
Bà thánh Magarita kể rằng: Chúa Giêsu đã dạy tôi lúc còn nhỏ. Người là Thầy duy nhất của tôi. Người sửa phạt khi tôi lỗi phạm, Người dạy tôi nguyện ngắm, tập nhân đức, làm việc lành. Người truyền cho tôi phải thức dậy từ nửa đêm thứ Năm sang thứ Sáu để suy ngắm sự thương khó Người. Tôi cung kính thưa lại: Lạy Chúa, Chúa dạy sao con xin vâng hết, nhưng Chúa biết con ở dưới quyền mẹ bề trên, mẹ cho phép làm gì con mới được làm, nếu mẹ cấm, con phải theo mẹ. Chúa phán:
" Con nói đúng, dù Cha có quyền trên hết, nhưng Cha không muốn cất quyền bề trên con đâu, Cha muốn con luôn vâng lời bà. Việc Cha truyền, con cũng phải xin phép bà, bà có cho phép, con mới được làm. Kẻ không vâng lời bề trên, chẳng khác cành đã lìa cây, sẽ phải héo đi. Những việc lành làm theo ý riêng, khi không được phép bề trên, cũng giống như trái cây hư thối vô dụng. Cha không nhận những việc ấy. Kẻ dưới phải vâng lời bề trên là người đại diện thay quyền Cha, dù bề trên là kẻ tội lỗi, kẻ dưới vẫn phải vâng lời"Một lần tôi đánh tội không xin phép bề trên, Chúa Giêsu hiện đến la tôi: "Con theo ý riêng mà đánh tội, cha không nhận, còn ghét việc ấy như ghét tội vậy".Lần khác Chúa nói:"Nếu con luôn vâng lời bề trên, không bao giờ theo ý riêng, thì quỉ không làm hại được con, nó không được phép hại kẻ vâng lời".Thánh nữ Magarita lấy gương Chúa trong Thánh Thể làm gương vâng lời. Người viết: Sau khi linh mục đọc lời truyền, Chúa Giêsu vâng lời ngự xuống hình bánh ngay, linh mục đặt Người trong nhà chầu, hay trao cho ai, cho người lành hay kẻ mắc tội trọng…Người vui nhận, không từ chối, hoàn toàn phó mình theo ý linh mục…
Thánh tích:
Trong sách linh mục Rolin truyền cho thánh nữ Magarita viết ra có chép truyện này: Từ bé tôi đã không ăn đưọc bánh sữa, chỉ ngửi thôi tôi cũng muốn ói ra rồi. Lúc anh tôi dẫn tôi vào dòng, đã cho bà bề trên biết chuyện này. Bà đã hứa với anh tôi "không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa".
Bà và bà Anna là bề trên sau, không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa, nhưng đến đời bà Rosalia làm bề trên, bà quyết ép tôi ăn bánh sữa như chị em. Tôi lấy việc phải vâng lời bề trên trong việc này là quá sức. Nhưng vì lòng mến nhà dòng, tôi cho việc được ở trong dòng là phúc trọng trên hết, nên thà chết hơn bỏ dòng.Giả như tôi không quí trọng nhà dòng đến thế, chắc hẳn tôi đã đành bỏ nhà dòng còn hơn vâng lời bề trên mà ăn những của tôi ghê sợ. Nhưng tôi quyết vâng lời bề trên truyền mà ăn bánh sữa.Tôi ép mình hết sức cầm lên rồi bỏ xuống, không sao đưa vào miệng được.
Trong cảnh cùng cực đó, tôi chạy vào nhà nguyện khóc lóc kêu van xin Chúa giúp sức để tôi ép mình vâng lời bề trên cho trọn. Chúa phán bảo tôi:
"Kẻ thật lòng kính mến Cha thì vâng lời trong mọi sự không chút từ nan".
Chúa nói xong, tôi thấy xúc động trong lòng, dù chết tôi cũng ép mình vâng lời ngay. Tôi đến sấp mình trước mặt bề trên xin vâng lời ăn bánh sữa. Tôi cầm bánh ăn ngay trước mặt bề trên, khổ thân, ăn xong, tôi ói mửa suốt ngày cho đến tối, lâm bệnh phải vào nhà liệt.
Thánh nữ Magarita đã ép mình đến thế để vâng lời bề trên, lẽ ra bề trên tha ăn những của sinh hại cho người, nhưng bề trên không tha, còn bắt ăn 8 năm liền. Hết 8 năm, thấy người gầy yếu quá,sợ không thể sống được, mới tha không bắt ăn bánh sữa nữa.
Trong truyện này, chị em dòng kể thêm: vì ăn bánh không hợp, nên thánh nữ Magarita đã bị hư bao tử, hễ khi ăn uống gì xong, người ói ra hết.
Thật là gương vâng lời rất đáng kính phục, nhờ đó mà bà thánh trở nên thánh lớn.
NGÀY HAI MƯƠI BỐN
Trái Tim Chúa Giêsu ước ao cho nhân loại tôn sùng Ðức Mẹ
Ở trần gian Chúa Giêsu đã kính mến Ðức Mẹ hết lòng, nay trên trời, Người còn kính mến Ðức Mẹ hơn muôn lần. Người tặng Ðức Mẹ làm Nữ vương trời đất, trao phó mọi kho tàng ơn thánh cho Ðức Mẹ, để Ðức Mẹ ban cho ai bao nhiêu, ban lúc nào tùy ý Ðức Mẹ.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita suốt đời đã nhiệt thành kính mến Ðức Mẹ.
Người kể: Ðức Mẹ luôn săn sóc tôi từ khi tôi còn thơ bé, đã cứu tôi thoát bao hiểm nghèo. Hồi đó, khi muốn xin ơn gì, tôi thường chạy đến cùng Ðức Mẹ. Lên 11 tuổi, tôi bị bệnh nặng suốt 4 năm không rời khỏi giường, các thày thuốc đã chê. Nhưng tôi không ngã lòng, hết lòng cầu xin Ðức Mẹ và khấn: "nếu tôi được khỏi, tôi sẽ đi tu dòng Ðức Mẹ đến trọn đời". Khấn xong tôi liền khỏi bệnh. Từ đấy, tôi nhận Người làm mẹ, mỗi khi gặp khốn khó, tôi liền chạy đến cầu xin, lần nào cũng được Ðức Mẹ cứu chữa.
Tôi quyết vào dòng Ðức Mẹ, nhưng mẹ và anh tôi ngăn cản, bắt tôi vào dòng nữ thánh Ursula, vì gần nhà quê tôi. Thấy thế, tôi buồn, lại chạy đến cùng Ðức Mẹ. Ít lâu sau, Ðức Mẹ đã đổi lòng mẹ và anh tôi, cho tôi vào dòng Ðức Mẹ như ý.
Lần khác tôi bị bệnh nặng, bề trên bảo tôi xin Chúa Giêsu chữa cho, tôi vâng lời cầu xin Chúa, nhưng Ðức Mẹ hiện ra bảo tôi:
" Con hãy yên tâm, Chúa Giêsu Con Mẹ sai Mẹ đến chữa con và ban sức khỏe cho con, vì con còn phải gặp nhiều sự khó, thánh giá con vác sẽ rất nặng, đường đi còn xa, nhưng hãy vững lòng, Mẹ sẽ ở cùng con luôn. Khi ấy tôi không hiểu ý Ðức Mẹ nói, nhưng sau này khi Chúa Giêsu hiện đến dạy bảo, tôi mới rõ lời Ðức Mẹ. Trong những bước đường khó khăn, Ðức Mẹ vẫn giữ lời hứa, luôn hiện ra yên ủi giúp tôi bền vững".
NGÀY HAI MƯƠI LĂM
Trái Tim Chúa Giêsu mong muốn cho người ta được phần rỗi các linh hồn
"Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế"
Trái Tim Chúa Giêsu muốn cho người ta được rỗi linh hồn vô cùng. Ngưòi đã từng nói:
"Được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn nào có ích gì? Lấy gì đổi lại cho cân" (Mt 16, 26).
Trong khi hấp hối trên thánh giá Chúa phán "Ta khát", Chúa không thèm khát chút nước vật chất, nhưng Người khát khao cứu rỗi các linh hồn. Cũng vì khát khao cứu rỗi các linh hồn nên Người mở Trái Tim Người ra cho ta vào nương náu, tránh khỏi nanh vuốt ma quỉ là kẻ thù bắt linh hồn ta. Người dạy rằng:
"Ta ước ao mở Trái Tim ra, để cho hết mọi người được nhờ những ơn và những công nghiệp vô cùng do Trái Tim Ta phát ra để khỏi hư mất đời đời, nhưng được rỗi linh hồn hết thảy".
Thánh tích:
Năm 1822, ở thành Lyon có một bà đạo đức tên là Paulina Jaricot, khi nghe truyện các linh mục đi giảng đạo cho dân ngoại phải thiếu thốn, vất vả, và nếu muốn làm việc thiện tại các nơi đó thì không làm được, vì không có tiền.
Truyện ấy đã làm cho bà suy nghĩ, bà muốn giúp các linh mục ấy, nhưng bà cũng túng nghèo.
Với ơn Chúa soi dẫn, bà liền đi xin các chị em bạn góp mỗi tuần một đồng để gây quĩ giúp việc truyền giáo. Cuối năm, quĩ đã lên tới mấy trăm ngàn…
Khi nghe biết công việc tốt đẹp ấy, chẳng những người nghèo mà cả người giầu trong tỉnh Lyon, trong cả nước Pháp cũng góp tiền lập một quĩ lớn, gọi là quĩ Truyền giáo. Ban đầu chỉ có nước Pháp, sau lan sang các nước Âu châu, rồi sang cả bên Đông phương nữa.
Vào hội Truyền giáo, hội viên góp tiền, mỗi năm mấy chục, và góp lời cầu nguyện, đọc mỗi ngày một kinh Lạy Cha, một kinh Kính mừng, và lời nguyện: "Ông thánh Phanxicô Xavie cầu cho chúng tôi".
Giáo hội ban nhiều ơn xá cho các hội viên. Mỗi năm lại có nhiều lễ misa cầu cho hội viên còn sống hay đã qua đời.
NGÀY HAI MƯƠI SÁU
Trái Tim Chúa Giêsu ước ao Cứu linh hồn luyện ngục
Chúa phán với bà thánh Gêtrudê rằng:
"Mỗi lần con cứu được một linh hồn ra khỏi luyện ngục, thì Cha vui mừng như con đã cứu chính Cha ra khỏi nơi ấy".
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita có lòng thương và hay cứu giúp các linh hồn trong luyện ngục cách riêng, người gọi các linh hồn ấy là "những người bạn đau khổ". Nhiều lần các linh hồn được Chúa cho hiện về với bà, có linh hồn kể cho bà những hình khổ phải chịu và xin giúp, có linh hồn cho biết đã được giảm bớt, có linh hồn về cảm ơn bà và bay về thiên đàng. Thánh nữ Magarita hay nhường công nghiệp việc lành cho các linh hồn, khi thì 3 hay 6 tháng…về sau Chúa dạy bà phải nhường công phúc cả đời cho các linh hồn.
Thánh nữ Magarita có chép truyện sau:
Một năm, bề trên cho tôi được chầu Mình Thánh Chúa đêm thứ Năm tuần thánh. Đang khi chầu, tôi thấy nhiều linh hồn hiện về xin cứu giúp, cũng lúc ấy Chúa Giêsu đến dạy tôi nhường công phúc cho các linh hồn cả năm, tôi vâng lời ngay. Nhiều lần khác Chúa dạy tôi đền tội thay cho các linh hồn, những lần ấy tôi phải chịu cơ cực quá sức y như các linh hồn ấy đang phải chịu đền trong luyện ngục vậy.
NGÀY HAI MƯƠI BẢY
Cái gai thứ 1 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: phạm tội trọng
Cứ lời thánh Phaolô dạy, kẻ phạm tội trọng đóng đanh Chúa Giêsu như quân Dothái xưa. Họ không đóng đanh bề ngoài, họ đóng đanh Người trong lòng. Thật vậy, vì có một lần Chúa Giêsu hiện đến cùng thánh nữ Magarita, đầu đội vòng gai, cả mình đầy những máu chảy ra, Chúa phán rằng:
"Những kẻ phạm tội trọng làm khốn Cha thế này đây".
Xưa bà thánh Têrêsa hằng cầu nguyện cho kẻ có tội. Một lần bà sốt sắng kêu van hết sức làm động lòng Chúa Giêsu, Chúa nghe lời bà và Chúa cứu 6 ngàn người được ơn ăn năn trở lại, sửa mình và được rỗi linh hồn.
Thánh tích:
Xưa có một người rất dữ tợn hung ác, đã phạm mọi giống tội. Khi đã già 60 tuổi, ông ta bị bệnh nặng, các y sĩ đều chê. Anh em bà con thấy thế khuyên ông ta lo việc linh hồn. Ông ta không nghe lời khuyên bảo, không lo xưng tội, mà còn chửi bới nói phạm đến Chúa.
Nhưng Chúa thương xót vô cùng, Người hiện ra phán rằng:
" Ta là Giêsu đã chết cho con, dù tội con nặng đến đâu, đừng sợ, hãy ăn năn thực lòng, Ta sẽ tha hết, vì Ta nhân từ thương xót vô cùng".
Ông ta thưa: Tôi sắp mất linh hồn rồi, cần gì ăn năn làm gì nữa.
Lúc ấy Chúa Giêsu mở áo cho ông ta xem các dấu tích trên mình Người và nói:
"Ta đã chịu khổ cực thế này để cứu linh hồn con, hãy thật lòng ghét tội, Ta sẽ cứu con khỏi sa hỏa ngục".
Ôi ghê gớm khốn nạn thay, lão ấy chẳng những không biết ơn Chúa Giêsu đã thương lão mà hối cải, nó còn xung lên nói phạm đến lòng nhân lành Chúa. Chúa Giêsu thấy lão cứng lòng cố chấp như vậy thì Người lấy mấy giọt máu bên sườn nhỏ xuống trán hắn, nói rằng:
"Đến ngày phán xét, máu này sẽ làm chứng cho thiên hạ biết ngươi đã khinh chê lòng thương xót Ta, ngươi hư đi là tại chính ngươi mà chớ".
Suy tích này ta biết tội trọng là sự gớm ghiếc và sự cứng lòng phạm đến Đức Chúa Trời là làm hại linh hồn người ta ngần nào.
Hãy hạ mình xuống cầu xin Ðức Mẹ thương xem, chớ để mình ra cứng lòng…
NGÀY HAI MƯƠI TÁM
Cái gai thứ 2 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: làm hư phép Mình Thánh
Trong thời nay, có biết bao kẻ đã không tin, hay có tin nhưng phạm đến Mình Thánh Chúa, làm cho quỉ vui mừng, các thiên thần xấu hổ, còn Chúa Giêsu thì đau đớn…Giuđa đã bán Chúa cho kẻ dữ làm khổ Người, kẻ phạm đến Mình Thánh Chúa cũng như đem nộp Chúa cho quỉ dữ. Chúa Giêsu ở trong linh hồn mắc tội trọng, Người xấu hổ đau buồn chừng nào, Người bị quỉ khinh thường chừng nào. Ôi Thiên Chúa cao sang chịu thiệt thòi vì phần rỗi chúng con!!!
Thánh tích:
Xưa có một người ăn mày đến xin ăn trước cửa nhà thánh Paulino giám mục thành Nola, người thấy nó bại một tay thì hỏi nó bị bại từ bao lâu rồi. Người ấy nói:
- Cha tôi mất sớm, mẹ tôi nuôi tôi đến lớn, nhưng tôi chẳng đền ơn, lại còn phung phí của cải gia đình, rượu chè cờ bạc, bán cả ruộng rẫy.
Một hôm, tôi thấy mẹ tôi còn mấy đồng bạc, tôi đòi lấy, mẹ tôi không cho, nên tôi lấy tay này đánh mẹ tôi chết ngay. Hôm ấy là thứ Năm tuần thánh, tôi giấu xác mẹ tôi, rồi đi lễ, và tôi cả lòng lên rước lễ như người ta. Khi vừa rước lễ xong, tay tôi liền khô bại, đau đớn, tôi kêu la ầm cả nhà thờ. Người ta kéo đến hỏi han, tôi xấu hổ quá, bỏ làng ra đi dông dài mãi đến nay. Tôi xin chịu sự đau đớn đời này, nhưng tôi sợ hình khổ hỏa ngục lắm.
Nghe vậy, thánh giám mục nói:
- Anh đã làm cực lòng Chúa lắm, nhưng đừng ngã lòng, vì Chúa vô cùng nhân từ thương xót, hãy ăn năn thật lòng và xưng tội cho thật thà, rước lễ cho sốt sắng đền tội đã làm hư phép Mình Thánh Chúa xưa.
Anh ta nghe lời thánh giám mục, ăn năn xưng tội và chịu lễ sốt sắng, vừa chịu lễ xong, tay anh ta mềm ra và giơ lên được như cũ.
Ta hãy quyết tâm đừng bao giờ dám phạm đến Mình Thánh Chúa Giêsu.
NGÀY HAI MƯƠI CHÍN
Cái gai thứ 3 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: lười biếng rước lễ
Thánh ý Chúa Giêsu khi lập phép Mình Thánh là muốn cho người ta năng rước lễ. Chúa phán:
"Hỡi những kẻ khó nhọc, gồng gánh nặng nề, hãy đến cùng Ta. Ta sẽ bổ sức cho các ngươi.
"Ta bảo thật: ai không ăn thịt Ta và uống máu Ta, sẽ không được sống. Ai ăn thịt và uống máu Ta sẽ sống đời đời".
Thánh tích:
Trong sách Hạnh các thánh có kể truyện ông thánh Alexio người thành Rôma, là con nhà giầu sang lắm. Trong dịp cưới vợ, bởi ơn Chúa soi, ông đã bỏ cha mẹ, vợ, cùng của cải sang trọng trần gian mà sang phương Đông đi viếng các nhà thờ, chăm lo đọc kinh xem lễ cầu nguyệm đêm ngày. Người chẳng có của nuôi thân, phải đi ăn mày kiếm miếng cơm.
Qua 17 năm, người trở về Rôma, đến ăn xin ở cửa nhà cha mẹ, nhưng người giấu không cho cha mẹ biết, và cũng vì người rách rưới nên cha mẹ không nhận ra người.
Ông bà thấy người đói rách túng thiếu thì cho ở nhờ trong một xó nhà, và bảo đầy tớ mỗi ngày cho bát cơm, chén nước.
Alesio cứ ở như thế 17 năm nữa, chịu tôi tớ khinh dể mà không dám kêu ca phàn nàn, cũng không tỏ mình là con yêu quí cha mẹ đang tìm tòi mong mỏi.
Khi đã được 17 năm, Alesio bị bệnh mà chết. Lúc sắp liệm xác, thấy người cầm trong tay một tờ giấy, mở ra xem mới biết người chính là Alesio, con ông bà chủ nhà. Cha mẹ Alesio nghe tin ấy, vội chạy đến nhận xác con, khóc lóc thảm thiết không ai an ủi được.
Ta hãy nhận ra Chúa Giêsu trong bí tích Thánh thể, mà đến thăm viếng Người, đón rước Người vào linh hồn ta để Người nên bạn thân an ủi, thêm sức và cùng đi với ta tiến về quê trời.
NGÀY BA MƯƠI
Phải vững lòng trông cậy Trái Tim Chúa Giêsu
Thánh nữ Magarita nói rằng:"Nếu ta thấy mình khô khan lười biếng, hãy đến cùng Trái Tim Chúa Giêsu là lò lửa mến hằng cháy, Người sẽ đốt lòng ta, cho ta nên sốt sáng. Nếu ta yếu đuối hay phạm tội, hãy mau chạy đến với Trái Tim Chúa Giêsu, ta sẽ được thêm sức để tránh tội, vững vàng trên đường nhân đức. Ta phải luôn vững lòng trông cậy vào lòng Thương xót Chúa Giêsu, ta sẽ được những ơn ta thiếu thốn".
Thánh tích:
Nhờ ảnh Trái Tim Chúa, cha xứ cứu được một linh hồn:
Có một cha xứ kia kể tích chuyện này:
Trong xứ tôi, có một người về phần xác thì giầu, nhưng phần hồn thì rất khô khan. Đã lâu năm ông bỏ không tới nhà thờ. Vào một ngày kia ông bị bệnh nặng, các thầy thuốc đều chê cả. Nghe tin ấy, tôi vội đến thăm ngay, nhưng không được vào, vì ý ông không muốn lo việc linh hồn, nên đã bảo người nhà không được cho tôi vào.
Mấy ngày sau tôi lại đến, nhưng cũng vô ích, vẫn không được vào. Tôi thấy tình cảnh như thế thì trao một mẫu ảnh Trái Tim Chúa cho một người nhà của ông ta, và bảo giấu ảnh ấy dưới gối ông ta ngủ. Về nhà thờ, tôi cho giáo dân biết tin ấy, xin mọi người trong xứ, nhất là những ai quen rước lễ thứ Sáu đầu tháng, kêu van cầu xin Trái Tim Chúa Giêsu, để Người soi sáng mở lòng cho kẻ bệnh nặng ăn năn trở lại.
Phần riêng tôi cũng ra sức cầu xin Trái Tim Chúa cho ông ta, nhất là trong lúc tôi dâng lễ.
Đến ngày thứ Sáu đầu tháng, tôi được tin ông ta trở bệnh nặng. Nóng lòng quá, tôi liền đến ngay nhà kẻ liệt, và dù người nhà ngăn cản, tôi cũng cứ xông vào trong phòng ông ta nằm. Tôi chào và hỏi bệnh tình, rồi tôi khuyên ông ta lo việc linh hồn. Ôi, Trái Tim nhân lành Chúa Giêsu hay thương xót kẻ có tội chừng nào. Ông không chống lại nữa, và vui lòng nghe lời tôi khuyên bảo, lại xin tôi giúp, vì đã bỏ xưng tội lâu năm. Tôi giúp ông kỹ càng, rồi làm phép giải tội và phép xức dầu cho ông ngay. Ông ấy lãnh các phép sốt sắng cùng tỏ ra dấu ăn năn tội khác thường.
Mười lăm ngày sau, ông thở hơi cuối cùng, miệng kêu Tên cực trọng Chúa Giêsu, và ra đi bình an trong tay nhân lành của Chúa.
(Theo sách THÁNG TRÁI TIM CHÚA GIÊSU, Nhà xuất bản Hiện Tại 1969)
NGÀY MỒNG MỘT
Gốc tích việc tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu
Trái Tim Chúa Giêsu được người ta tôn thờ ngay từ lúc Người thở hơi cuối cùng trên thánh giá.
Thánh Giuse và Nicôđêmô tháo đanh và hạ xác Chúa Giêsu xuống, Ðức Mẹ giơ tay ẵm lấy. Ðức Mẹ xiết vào lòng xác con đã lạnh giá, đầy những thương tích. Nỗi lòng đau không xiết kể, nhất là khi Người nhìn thấy vết thương cạnh sườn mở quá rộng, để lộ một con tim nhợt máu vì đã bị ngọn giáo thâu qua…
Đến thời Trung cổ, đạo Chúa bị bách hại, các bè rối nổi lên phản ngụy cùng giáo hội. Tinh thần đạo sa sút, giáo dân bỏ đạo thật theo đạo rối.
Để chống lại cơn cuồng phong ấy, Thiên Chúa toàn năng đã dự định một phương thế thần diệu là Trái Tim Chúa Giêsu. Thiên Chúa muốn cho người ta tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu, để nhờ đó ngọn lửa mến đã hầu tắt đi, được bùng cháy lại mạnh mẽ.
Để truyền bá việc tôn thờ Trái Tim Chúa, Chúa đã dùng một nữ tu khiêm hạ ẩn kín trong tu viện là nữ tu Magarita Maria Alacoque người nước Pháp. Trong sách truyện Thánh nữ, sinh sống từ năm 1647, qua đời năm 1690. Thánh nữ kể về gốc tích tôn thờ Trái Tim Chúa như sau:
"Năm 1678, một hôm, lúc tôi đang chầu Mình Thánh Chúa trong tuần Tĩnh tâm với các chị em Dòng tại Paray-le Monial (Nước Pháp). Chúa Giêsu hiện ra cho tôi thấy Trái Tim Chúa bừng cháy ngọn lửa tình yêu nhân loại, rồi Người phán:
"Cha muốn tỏ ra cho loài người biết Cha yêu thương chúng chừng nào. Trái Tim Cha là nguồn mạch mọi ơn cứu rỗi chúng đời đời. Cha muốn chọn con để tuyên truyền lòng Tôn thờ Trái Tim Cha cho loài người. Con hèn yếu, nhưng Cha muốn chọn con để mọi người biết rằng việc này là của Cha chứ không phải của con. Con chỉ là dụng cụ hèn mọn Cha dùng".
Nghe những lời ấy, tôi giùng mình kinh khiếp, liền sấp mình kêu van Chúa chọn người tài giỏi xứng đáng hơn, tôi vừa kém đức lại là phận đàn bà yếu hèn sao làm nổi việc ấy. Nhưng Chúa Giêsu không nghe, Người phán rằng:
"Cha chọn con, chỉ vì con thấy mình yếu đuối hèn hạ. Tự sức riêng con, con không làm gì được. Nhưng con hãy vững lòng, chớ sợ, Cha sẽ giúp sức cho con. Cha sẽ ban ơn dư dật cho con. Con không biết Cha hay dùng sức yếu mà phá đổ cường quyền ư? Cha thường dùng người yếu hèn để làm những công việc cao cả, vì người khiêm hèn chỉ cốt làm vinh danh Cha".
Tôi thưa lại: Vậy lậy Chúa xin ban cho con những ơn cần để con có thể làm việc Chúa truyền dạy.
- Chúa phán: chỉ có một sự rất cần là con phải khiêm nhượng và tin thật, nếu không có Cha giúp, con chẳng làm gì được. Con hãy tin tưởng mạnh mẽ, Cha sẽ giúp con thành công trong việc Cha truyền".
Rồi Người mở trái tim cho tôi xem, tôi thấy lửa ở trái tim bốc ra lan tràn. Lúc ấy lòng tôi nóng ran như lửa, chịu chẳng được tôi phải kêu lên: " Lạy Chúa, xin cứu con, con yếu hèn quá". Chúa ngọt ngào an ủi tôi:
- Con đừng sợ, Cha sẽ thêm sức cho con, con chỉ nên ghi lòng những mệnh lệnh của Cha. Đây là ơn trọng sau hết Cha ban cho các tội nhân. Ai từ chối sẽ phải hư mất đời đời, vì Cha chẳng còn ban ơn nào hơn được nữa".
Từ đấy, Chúa còn hiện ra nhiều lần dạy tôi những việc phải làm và những nhân đức phải giữ để tôn sùng Trái Tim Chúa.
Tôi vâng giữ các điều Chúa truyền dạy, hết sức khuyên giục chị em dòng và giáo dân tôn kính Trái Tim Chúa Giêsu trong suốt đời tôi".
Những việc tỏ lòng tôn kính Trái Tim Chúa:
1- Đeo ảnh Trái Tim Chúa trong người.
2- Thờ ảnh, tượng Trái Tim Chúa nơi gia đình, nhà thờ, nhà trường...
3- Tôn nhận Chúa làm Vua gia đình qua nghi lễ Tôn vương,
4- Dự lễ kính Trái Tim Chúa trong Tháng Sáu,
5- Nếu có thể, dự lễ và Rước lễ đền tạ các Thứ Sáu đầu tháng.
6- Nếu có thể, gia nhập Phong trào Liên Minh Thánh Tâm để cùng nhau đền tạ và xin Chúa thánh hóa gia đình.
Lạy Chúa, trong tháng này con xin dâng các việc con làm, những niềm vui, nỗi khổ cho Trái Tim Chúa Giêsu, xin Trái Tim Chúa nhận lấy và ban ơn lành cho con. Amen.
NGÀY MỒNG HAI
Chúa Giêsu hứa ban muôn ơn cho ai tôn thờ Trái Tim Chúa.
Ai làm việc thì đáng lãnh công. Biết vậy, nên Chúa Giêsu đã hứa ban rất nhiều ơn cho những ai thành thực tôn thờ Trái Tim Chúa. Người hứa ban ơn chung cho mọi người, ban ơn riêng cho từng người, cho người nhân đức, cho kẻ tội lỗi, cho kẻ ốm đau, cho người khỏe mạnh, cho kẻ đi tu, cho người phần đời, ai cũng được ơn dư dật của Trái Tim Chúa.
Tháng Magarita viết rằng: Tôi không sao kể hết những đặc ân Chúa Giêsu ban cho những ai tôn thờ Trái Tim Chúa, xin kể mấy đặc ân sau:
1. Cha sẽ ban những ơn cần thiết theo bậc sống mỗi người.
2. Cha sẽ ban bình an hòa thuận xuống gia đình chúng.
3. Cha sẽ yên ủi trong lúc chúng gian khổ.
4. Cha sẽ nên nơi ẩn náu an toàn cho chúng trong đời sống,nhất là giờ chết.
5. Cha sẽ đổ tràn ơn phúc trong các việc chúng làm.
6. Cha sẽ nên nguồn mạch, nên biển cả tình thương cho các tội nhân.
7. Nhờ kính Trái Tim Cha, linh hồn nguội lạnh sẽ nên sốt sắng.
8. Linh hồn sốt sáng sẽ nên trọn lành.
9. Cha sẽ chúc phúc cho những nhà nào đặt ảnh tượng và tôn kính
Trái Tim Cha.
10. Cha sẽ cho các linh mục được ơn lay chuyển những tấm lòng cứng cỏi trở về cùng Chúa.
11. Ai khuyên người khác tôn sùng Trái Tim Cha, tên kẻ ấy sẽ được ghi vào Trái Tim Cha, không bao giờ bị xóa bỏ.
12. Cha sẽ ban ơn thống hối lúc cuối đời cho những ai Rước Lễ 9 ngày thứ Sáu Đầu tháng liên tiếp.Nó sẽ không chết khi còn là kẻ thù nghịch Cha, hoặc không được lãnh các Bí tích sau hết. Trái Tim Cha sẽ là nơi nương náu an toàn cho chúng trong giờ chết.
Thánh tích:
Marseille là thành phố rộng lớn và giầu có bên nước Pháp, đêm ngày hàng mấy trăm con tàu đi lại sầm uất. Năm 1722, chứng dịch nổi lên, người thành phố bị chết rất nhiều, người ta kéo nhau tản cư sang tỉnh khác, nhưng sau có lệnh cấm không ai được ra khỏi thành phố, sợ đem dịch đi nơi khác. Người còn lại trong thành rất lo về số phận mình. Số người chết mỗi ngày gia tăng. Các cửa hàng im lìm, phố vắng vẻ như chết. Tiếng khóc liên miên ngày đêm không dứt. Nạn nhân trước còn được chôn hẳn hoi, sau vì nhiều quá, người ta vất la liệt ngoài ngã ba đường phố. Vì thế sinh nặng khí, và chứng dịch càng ra nặng hơn. Trong 4 tháng, thành phố chết tới 4 chục ngàn người.
Đức giám mục thành chạy đến cùng Trái Tim Chúa Giêsu và dâng mình cùng cả giáo dân trong địa phận mình cho Trái Tim Chúa. Người khấn mỗi năm một lần sẽ kiệu tượng Trái Tim Chúa trọng thể.
Ngày lễ Các thánh năm ấy, giáo dân sốt sáng rước tượng Trái Tim Chúa rất trọng thể. Từ đó chứng dịch nhẹ dần và ít lâu sau khỏi hẳn. Mấy năm sau, ngưòi ta không thấy ai chết vì chứng bệnh dịch nữa.
NGÀY MỒNG BA
Mục đích việc tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu
Sự tôn thờ Trái Tim Chúa ở tại 2 việc: một là kính mến trả nghĩa Chúa Giêsu đã yêu thương ta, hai là đền tạ những tội ta và người ta đã xúc phạm đến Trái Tim Chúa và phép Thánh thể.
Trái Tim Chúa Giêsu rất đáng phụng thờ tôn kính, vì là Trái tim Con Thiên Chúa, chính Chúa Thánh Thần đã lấy máu cực sạch Đức Mẹ dựng nên, và vì trái tim ấy đã hợp với linh hồn cực thánh Chúa Giêsu, được thông phần bản tính Đức Chúa Trời nhân lành, quyền phép, đủ mọi nhân đức.
Lẽ ấy cũng đủ cho ta kính thờ Trái tim cực thánh Chúa Giêsu, nhưng ta còn phải kính thờ Trái Tim Chúa, vì Người đã thương yêu và ban nhiều ơn trọng cho ta, muốn ta kính mến và an ủi Người.
Có lần Người hiện đến cùng bà thánh Magarita Maria, mở trái tim cho bà thánh xem và phán:
- Đây là Trái Tim vì yêu thương loài người đã hao mòn kiệt sức, nhưng người ta không biết ơn, không an ủi, lại còn phạm đến Thánh Thể Cha. Vậy con hãy lo lập lễ đền tạ những tội phạm đến Trái Tim và Thánh Thể Cha. Ngày ấy Cha sẽ ban nhiều ơn trọng cho kẻ xưng tội rước lễ, chầu Mình thánh và làm việc lành khác có ý đền tạ và yên ủi Trái Tim Cha".
Lời ấy chỉ rõ: Chúa Giêsu muốn ta báo ơn trả nghĩa Trái Tim Người và Người sẽ ban cho ta nhiều ơn rất trọng.
Muốn biết Trái Tim Chúa Giêsu đã thương yêu và ban nhiều ơn cho ta, hãy nghe lời thánh Magarita:
“Vì quá yêu thương ta, Người đã sinh ra khó nghèo trong hang đá, đã chịu đòn tan nát thân mình, đội mũ gai, sau cùng chịu đóng đinh trên thánh giá, và chịu chết cách đau đớn ô nhục. Trước khi chịu nạn, người đã lập phép Thánh Thể để dâng mình tế lễ đức Chúa Cha đền tội cho ta và làm của nuôi linh hồn ta. Chúa muốn ở với ta để yên ủi và thêm sức cho ta vui sống trước những đau khổ do thế gian, xác thịt và ma quỉ gây nên. Vì thế Chúa muốn cho ta kính mến trả ơn Trái Tim đau đớn Người”.
Thánh tích:
Năm 1858 có một thầy dòng quê nước Pháp nhớ lời Chúa Giêsu phán với bà thánh Magarita, và suy những tội người ta phạm đến phép Mình thánh, thầy liền khởi xướng lập Hội Rước lễ Đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu. Các giám mục ưng thuận và cũng vui lòng cho lập hội này trong các địa phận. Đức Giáo hoàng Piô thứ 9 chẳng những châu phê cho lập Hội mà còn ban nhiều ân xá cho các hội viên nữa.
Ngày nay khắp thế giới, hội ấy đã lan tràn mạnh mẽ. Những người vào hội ấy phải rước lễ một lần trong tuần và các ngày thứ Sáu đầu tháng để đền những tội người ta phạm đến phép Mình Thánh và Trái Tim Chúa Giêsu.
Những ơn ích bởi hội ấy thì nhiều lắm, đây xin kể một tích:
Có một linh mục kia viết thư rằng: Giáo dân xứ tôi vốn khô khan, nhưng sau một năm lập hội Đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu, đã thấy 20 người bỏ xưng tội lâu năm, đã xưng tội dịp lễ Phục sinh năm nay. Giáo dân tôi đã đi lễ và rước lễ rất đông, nhiều người năng đi đàng Thánh giá, nhiều người viếng Mình Thánh Chúa chiều hôm, Chúa nhật người ta kiêng việc xác hơn mọi năm.
Vậy nếu xứ ta đã có hội Liên minh Thánh Tâm, ta nên vào hội ấy. Hãy rước lễ, làm việc lành đền tạ tội lỗi ta, và cầu cho kẻ khô khan được hiểu biết lòng thương xót vô biên của Trái Tim Chúa Giêsu.
NGÀY MỒNG BỐN
Vết thương ở Trái Tim Chúa Giêsu có nước và máu chảy ra
Khi Chúa Giêsu đã tắt thở trên thánh giá, quan cai thành và mọi người Dothái đã về, chỉ còn Ðức Mẹ, thánh Gioan và ít người nữ ở lại khóc lóc. Giữa cơn thảm sầu, một người lính chạy tới, thấy Chúa Giêsu đã tắt thở, liền cầm ngọn giáo đâm vào Trái Tim Người. Ngọn giáo rút ra, nước và máu chảy theo.
Đây là mầu nhiệm của lòng Thương xót Chúa, muốn mở Trái Tim mình, để chúng ta được an nghỉ trong đó như ở trong một đồn vững chắc.
Nước ấy tượng trưng phép Rửa tội có sức rửa sạch mọi tội và làm cho ta trở nên con cái Thiên Chúa. Nước ấy có sức làm cho ta ước ao sự trên trời và khinh chê mọi thèm khát cùng những sự vui sướng thế tục.
Máu bởi Trái Tim Chúa Giêsu là giá chuộc tội nhân loại. Máu Abilê kêu nài tới tòa Chúa để phạt Cain, nhưng Chúa Cha thấy máu Con mình kêu tới, liền nguôi cơn giận và thương xót tội nhân.
Thánh Bonaventura suy tưởng đến vết thương Trái Tim Chúa Giêsu, đã than thở rằng: "Lạy Chúa, Chúa chịu chết cho chúng con được sống, vết thương Trái Tim Chúa chữa lành những vết thương linh hồn chúng con, máu chảy ra đã giao hòa chúng con với Chúa Cha để cứu linh hồn chúng con".
Thánh tích:
Năm 325 hội Công đồng Nicea, có 300 giám mục, có cả vua Constantinô và thánh Athanasiô tới dự. Đang lúc hội, thánh Athanasiô kể truyện này:
Trong tỉnh Beyrouth nước Syria, có nhiều người Dothái sinh sống ở đấy. Có một người Công giáo thuê nhà gần phố họ, lập một bàn thờ và treo ảnh Chúa Giêsu rất đẹp.
Sau mấy năm buôn bán phát tài, người ấy thuê nhà lớn hơn ở phố khác. Khi dọn nhà đi, người ấy quên không đem theo ảnh Chúa về nhà mới. Ngày hôm sau có người Dothái đến ở nhà ấy. Khi vào nhà, thấy ảnh Chúa Giêsu treo ở đấy, hắn liền chửi bới Chúa Giêsu thậm tệ. Những người hàng xóm kéo lại rất đông. Chúng thấy ảnh Chúa Giêsu liền nổi giận và chửi rủa một lúc lâu, nhưng không phạm gì tới ảnh thánh. Bấy giờ có một thầy cả Dothái bảo chúng rằng:” Chúng ta hãy giày xéo ảnh này đi”. Mọi người đều ưng thuận, họ trèo lên bàn thờ kéo ảnh xuống, lấy chân đạp lên ảnh và khạc nhổ vào mặt Chúa Giêsu. Có người lấy roi đánh, có người lấy đinh đóng và lấy kim nhọn chọc nát cả mặt Chúa. Sau cùng, một người rút dao đâm vào cạnh sườn Chúa 2, 3 cái. Lạ thay! vừa rút dao ra liền có nước và máu chảy ra. Bấy giờ mọi người khiếp sợ không ai dám chửi nữa. Thầy cả Dothái nói rằng:” Nghe đâu máu Giêsu thiêng lắm, ta hãy hứng lấy để chữa bệnh”. Chúng liền hứng lấy, rồi đem ảnh và máu đã hứng được về nhà hội, kêu gọi bệnh nhân đến để chữa. Được tin mừng, tất cả những người có bệnh tật đều tới: kẻ bất toại, câm điếc, mù lòa, bị quỉ ám và nhiều thứ bệnh khác đều kéo đến chật nhà hội. Thầy cả Dothái lấy máu và nước ấy mà bôi cho những người bệnh tật, khi bôi cho người nào, người ấy được khỏi ngay.
Thấy những phép lạ rõ ràng ấy, chúng sợ và khóc lóc đấm ngực ăn năn tội. Mọi người già trẻ lớn bé đều sấp mình xuống đất lạy ảnh Chúa Giêsu. Họ đem ảnh Chúa và máu còn lại cho Đức giám mục. sau khi nghe biết mọi điều, đức giám mục tạ ơn Chúa và dạy đạo cho mọi người Dothái ở thành ấy. Ít tuần sau, họ được lãnh Bí tích Rửa tội, và giữ đạo sốt sáng vững vàng.
NGÀY MỒNG NĂM
Trái Tim Chúa Giêsu có vòng gai cuốn chung quanh
Trông lên ảnh Trái Tim Chúa Giêsu, ta thấy một vòng gai cuốn chung quanh giống như thánh nữ Magarita đã xem thấy, khi Chúa tỏ ra cho bà.
Xưa quân dữ lấy những cây gai khoanh tròn làm triều thiên đội vào đầu Chúa Giêsu cho xấu hổ.
Vòng gai cuốn quanh Trái Tim Chúa dạy ta phải vui lòng vác thánh giá, phải kiên nhẫn chịu những đau khổ gặp trên đời, dạy ta ở khiêm nhường, dạy ta đừng để lòng mê tham của thế gian, xa lánh những vui sướng xác thịt, lại dạy ta ở đơn thật: thành thực trong khi làm việc, và làm việc vì một ý ngay lành, đừng cầu tư lợi hay hư danh, làm thế ta sẽ mất phần thưởng trên trời, vì Chúa đã phán trong Phúc âm: "Chúng đã được phần thưởng nơi loài người rồi".
Thánh tích:
Ngày lễ Ðức Mẹ Lên trời, có một bà sang trọng kia bảo 2 con gái mình rằng: hôm nay là lễ trọng, các con hãy mặc áo đẹp và đội triều thiên vàng đi rước lễ với mẹ". Hai con vâng lời, mặc áo quí và đội triều thiên vàng, như thói quen những phụ nữ sang trọng.
Ba mẹ con đi lễ, quì trước bàn thờ. Cô út trông lên bàn thờ, thấy ảnh Chúa Giêsu trên đầu có vòng gai đầy những vết máu chảy xuống, cô ta liền bỏ triều thiên xuống và quì trên đất cả buổi lễ.
Lễ xong, mẹ hỏi con thì con trả lời:
- Thưa mẹ, con thấy Chúa Giêsu là Vua cả trời đất, đầu đội mũ gai, mình đầy những thương tích đẫm máu, mà con là loài người hèn hạ, đâu dám đội triều thiên vàng ngọc trước mặt Người.
Cô vừa nói vừa khóc, vì đã cảm thấy tình yêu vô cùng của Chúa Giêsu. Từ đó cô càng thêm lòng mến Chúa hơn.
Về sau làm hoàng hậu nước Hungary, cô đã nên thánh gọi là thánh Isave hoàng hậu Hungary, qua đời lúc 24 tuổi, kính ngày 17 tháng 11 hàng năm.
Vậy ta phải noi gương thánh Isave, biết rằng muốn được vinh hiển đời sau, thì ngay bây giờ phải từ bỏ những vinh hoa thế tục và chịu lấy mão gai như Chúa Giêsu xưa.
NGÀY MỒNG SÁU
Trái Tim Chúa Giêsu có Thánh giá ở trên
Khi Chúa Giêsu tỏ Trái Tim Chúa cho thánh nữ Magarita, Người cho bà xem thấy Trái Tim có thánh giá ở trên.
Thánh giá ấy dạy cho ta biết, cả cuộc đời đau khổ của Chúa, từ lúc sinh ra hèn hạ đến lúc chết nhục nhã, đã dồn lại trong Trái Tim Người.
Thánh giá là món quà bổ ích Chúa dành riêng cho những ai Người yêu quí, thánh nữ Magarita nói rằng:
"Nếu tôi chẳng được vác thánh giá và rước lễ mỗi ngày, thì tôi không thể sống được. Nếu ta chẳng vui lòng chịu đau khổ, còn để lòng quyến luyến những vui sướng thế gian, thì ta là môn đệ Chúa sao được?"
Ai hiểu được lợi ích của đau khổ, thì kẻ ấy đã có lòng yêu mến Chúa, và đã có hi vọng lãnh phần thưởng đời đời Chúa dành cho trên Nước Chúa. Ai yêu Chúa thật thì lấy nặng nhọc làm êm ái, và lấy cay đắng làm ngọt ngào.
Thánh tích:
Xưa có một bà đạo đức phải bệnh nặng. Đã lâu ngày, uống các thứ thuốc, bệnh cũng chẳng giảm bớt. Các danh y đều bó tay. Tuy bà chẳng tiếc gì sống, nhưng bà thương cho đứa con còn thơ ngây, một mai bà chết đi, lấy ai săn sóc, dạy dỗ. Bà đành chịu cho bác sĩ mổ, may ra sống sót được.
Lúc mổ, tuy đau đớn, nhưng bà vẫn giữ nét mặt thản nhiên, không kêu la, không rên rỉ. Các y tá đều ngạc nhiên trước thái độ can đảm của bà.
Mổ xong, bà cầm ảnh Thánh giá nói với mọi người:
"Đây là sức mạnh giúp tôi can đảm chịu đau đớn. Tôi cũng là người biết đau đớn như người ta, nhưng khi nhớ đến những đau khổ, đến cái chết của Chúa trên thánh giá, tôi được can đảm, và còn chịu được nữa".
Bà còn sống được ít lâu, chịu đau khổ. Khi gần từ giã cuộc đời, bà gọi con đến, đưa ảnh thánh giá và khuyên con:
"Con hãy giữ lấy thánh giá này, đây là nguồn an ủi độc nhất của con trên đời. Đây là vật quí giá mẹ để lại cho con. Ảnh này sẽ giúp con vui sống trong vui mừng cũng như trong đau khổ".
Bà đã trút hơi trước những tiếng khóc của cậu con bên giường.
NGÀY MỒNG BẢY
Trái Tim Chúa Giêsu là lò lửa mến yêu.
Nhìn ảnh Trái Tim Chúa Giêsu ta thấy có lửa bốc ra nơi chân thánh giá, chỗ lưỡi đòng và mão gai đâm vào.
Lần kia, Chúa hiện đến cùng thánh nữ Magarita cho bà xem thấy Trái tim và nói:"Cha thương yêu người ta quá sức con không hiểu được. Cha không thể cầm hãm lửa trong Trái Tim Cha được nữa. Lửa ấy bốc ra cho người ta xem thấy mà lãnh lấy những ơn lành".
Thánh nữ Getrudê năng than thở rằng:"Lạy Chúa, nếu loài người hiểu biết Trái Tim Chúa thương yêu chúng chừng nào, hẳn chúng sẽ kính phục và mến Chúa hết".
Ta phải xin Chúa cho ta được hiểu biết và hết lòng kính mến Trái Tim Chúa, đem suốt đời phục vụ Chúa.
Thánh tích:
Xưa có chàng thanh niên hư thân, đến nỗi những chàng xấu nết trong vùng cũng chẳng còn muốn làm bạn với chàng. Vì hoang đàng quá độ, chàng mắc bệnh thổ huyết, ốm đau kịch liệt.
Khi linh mục xứ đến thăm, khuyên bảo, chàng cũng chẳng nghe, lại còn nói phạm đến Chúa. Thương linh hồn chàng, linh mục xứ tìm mọi cách giúp chàng phần linh hồn. Ngài nhờ cha phó đến tận Paray le Monial, nơi người ta tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu, nhờ những người ở đấy cầu xin cho chàng. Người ta dự lễ, rước lễ cầu cho chàng.
Khi cha phó trở về, cả 2 cha tới thăm chàng thanh niên đau liệt ngay. Cha phó nói tới việc đi Paray và tặng cho chàng mẫu ảnh Trái Tim Chúa Giêsu làm quà. Chàng giơ tay đón nhận, hôn kính nói lời cảm ơn, rồi nhờ mẹ đeo ảnh Trái Tim Chúa Giêsu vào cổ mình. Đeo xong, chàng xin xưng tội ngay hôm ấy, cùng lãnh phép Xức dầu bệnh nhân sốt sáng, đọc theo những lời trong nghi lễ xức dầu. Từ lúc đó, chàng năng than thở:' Lạy Trái Tim Chúa Giêsu đã quá thương con, con quyết lòng kính mến Chúa hết lòng con, suốt đời con".
Ngày hôm sau, cậu từ giã cõi đời cách êm ái.
NGÀY MỒNG TÁM
Việc thứ nhất phải làm để tôn thờ Trái Tim Chúa Giêsu là dâng mình cho Trái Tim cực trọng Người.
Chúa Giêsu đã dạy cho thánh nữ Magarita một bản kinh dâng mình và hứa rằng:
" Từ nay Cha sẽ trả công cho người làm ơn cho con như làm ơn cho Cha. Cha sẽ phạt những kẻ làm mất lòng con như làm mất lòng Cha. Cha sẽ nghe lời con cầu xin và bầu cử cho người ta nữa".
Thánh nữ kể rằng: Có người xin tôi cầu nguyện cho một người tội lỗi ăn năn thống hối. Tôi nhận lời và cầu nguyện như ý xin. Ngày sau đó, Chúa hiện đến phán rằng:"Nều kẻ tội lỗi ấy vâng theo thánh ý Chúa Cha cho trọn, Cha sẽ thương cứu nó, nhưng nó phải dâng mình cho Trái Tim Cha".
Thánh nữ Magarita thấy ai có lòng tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu thì cũng khuyên dâng mình cho Chúa. Bà nói:" Muốn được đẹp lòng Chúa và thực lòng kính mến Trái Tim Chúa, người ta phải dâng mình cho Trái Tim cực trọng Chúa. Thánh nữ đã viết nhiều bản kinh dâng mình gửi đi nhiều nơi.
Dâng mình cho Chúa là nhận Chúa là đấng dựng nên mình, cứu chuộc, coi sóc, ban mọi ơn trong ngoài hồn xác, và quyết tâm kính mến Chúa đến trọn đời như con với cha hiền.
Chúa phán:
- Đã dâng mình cho Chúa, phải thành thực và trọn vẹn, hồn xác, nếu còn giữ lại phần nào thì Chúa không nhận".
Thánh tích:
Chẳng có kinh nào sốt sáng bằng kinh thánh nữ Magarita đã đọc để dâng mình cho Trái Tim Chúa Giêsu, vì là kinh Chúa đã dạy thánh nữ viết ra, có ý tỏ lòng thành thực dâng mình cho Trái Tim Chúa.
Đọc kinh này, ta thấy thánh nữ Magarita đã dâng mọi sự trong ngoài, hồn xác mãi mãi…thánh nữ Magarita năng đọc kinh này vào lễ kính Trái Tim Chúa Giêsu và các thứ Sáu quanh năm, sau khi rước lễ. Ngoài ra, thánh nữ còn dâng mình tắt trong tâm trí nhiều lần trong ngày.
Chúa Giêsu muốn cho người ta dâng mình riêng từng người, lại muốn cho mọi người trong gia đình, trong cộng đoàn, xứ đạo, trong tu viện hợp ý cùng nhau dâng mình cho Chúa, nhận Chúa làm Vua cai trị mình nữa.
NGÀY MỒNG CHÍN
Việc 2: Đền tạ những tội phạm đến Trái Tim và Thánh Thể
Một lần Chúa Giêsu hiện đến phán dạy thánh nữ Magarita rằng:
"Cha ước ao và muốn cho người ta tôn sùng Trái Tim Cha, đền tạ những tội xúc phạm đến Trái Tim Cha".
Thánh nữ kể lại: Một hôm, khi tôi đang chầu Mình Thánh, Chúa hiện ra uy nghi sáng láng, mở Trái Tim Người ra cho tôi xem và phán:
"Hỡi con, Cha muốn con rước lễ các ngày thứ Sáu đầu tháng, để đền tạ những tội loài người xúc phạm đến Thánh Thể Cha".
Năm 1675, Chúa lại hiện đến cùng tôi và phán:
"Cha muốn hàng năm, ngày thứ Sáu tuần lễ Thánh Thể, có một lễ riêng kính thờ Trái Tim Cha. Hôm ấy, những kẻ kính mến Cha sẽ rước lễ đền tạ những tội loài người xúc phạm đến Cha ngự trong phép Thánh Thể".
Lần khác, sau khi rước lễ, Chúa lại hiện ra cùng bà, dạy phải ăn chay, hãm mình lánh tội và làm các việc lành khác đền tội thay cho những người đang mắc tội trọng đã cả dám lên rước lễ.
Thánh tích:
Bên Pháp, nhiều xứ đã lập Hội Rước lễ đền tạ Trái Tim Chúa Giêsu và Thánh Thể, hội được nhiều người gia nhập. Một linh mục cho biết, hội đã đem lại rất nhiều ơn ích. Ngài kể:
Có một người Anh giáo đến dưỡng bệnh trong xứ tôi gần một năm. Ông đã uống nhiều thuốc mà không khỏi bệnh, các bác sĩ đã bó tay.
Được tin, tôi đến khuyên ông về nhập Công giáo, đầu tiên, ông chối ngay và nói: đừng khuyên tôi mất công, tôi đã theo Anh giáo từ nhỏ, tôi quyết theo đến cùng.
Về nhà, tôi kể lại câu chuyện cho các người trong hội đền ta nghe, xin họ cầu nguyện cùng Trái Tim Chúa Giêsu mở lòng cho người Anh giáo này. Mọi người trong hội nghe tôi, cùng sốt sáng cầu nguyện mới 2 ngày.
Tôi lại đến thăm ông ta, vừa vào chưa kịp nói gì, ông ta đã xin tôi lo liệu cho được nhập đạo Công giáo kẻo mất linh hồn.
Tôi đã giúp ông các bí tích cần thiết. Sau cùng ông nói: Khi chưa trở lại, tôi rất sợ chết, bây giờ tôi không sợ mà còn mong được chết.
Ba ngày sau, ông đã được Chúa đưa ra khỏi đời này cách êm đềm.
NGÀY MỒNG MƯỜI
Việc thứ 3: Năng rước lễ
Chẳng những Chúa dạy kẻ kính thờ Người phải năng rước lễ mà còn ước ao cho người ta rước lễ hàng ngày.. Người dạy thánh nữ Magarita rằng:
"Để đẹp lòng Cha, con phải năng rước lễ."
Từ nhỏ, thánh nữ đã ước ao được rước lễ, khi thấy ai lên rước lễ tôi thèm khát phúc trọng ấy lắm.
Khi đi tu dòng, thánh nữ càng ước ao rước lễ hơn, bà nói:"Tôi ước ao ước lễ, dù phải bước vào đống than hồng hay đi trong lửa cháy, tôi cũng không sợ. Nhiều lần tôi phát khóc vì không được rước lễ. Tôi khao khát rước Chúa như linh hồn luyện ngục khao khát về hưởng mặt Chúa trên thiên đàng".
Thánh tích:
Thánh Catarina đói Mình Thánh, Chúa bay vào miệng bà.
Thánh Catarina Siena đã nêu gương sáng về sự năng rước Mình Thánh đức Chúa Giêsu. Bà sốt sắng rước lễ hàng ngày. Khi nào vì ngăn trở không rước Mình Thánh Chúa được, thì suốt ngày hôm đó, bà bồn chồn, khổ sở cực lòng lắm.
Cha linh hồn của thánh nữ kể rằng: một ngày kia nhằm lễ kính thánh Marcô, tôi có việc cần lắm nên phải rời nhà từ sáng sớm không làm lễ được, gần trưa tôi mới về. bà catarina đến thưa rằng:
- Thưa cha, con đói lắm.
Tôi hiểu ngay chị thánh ước ao muốn rước lễ. tôi thử lòng chị, nên nói rằng:
- Tôi đi đường xa về mệt lắm, không làm lễ được.
Catarina buồn bước ra khỏi phòng. Chỉ vài phút sau, Catarina đến thưa:
- Thưa cha, con đói lắm.
Quá cảm động trước lòng ao ước rước Mình Thánh Chúa của chị thánh, tôi sửa soạn ra nhà thờ dâng lễ ngay. Lạ thay, khi tôi vừa bẻ Mình Thánh ra làm hai, thì một nửa ở trong tay tôi bay đi đâu mất. Tôi đang luống cuống lo sợ, thì chị thánh nói “Mình Thánh Chúa bay vào miệng con rồi”. Bấy giờ mặt chị sáng láng như thiên thần.
NGÀY MƯỜI MỘT
Việc thứ 4: Năng dự thánh lễ
Thánh lễ misa là việc cao trọng nhất trong đạo Công giáo, vì chính Chúa Giêsu là Đấng tế lễ và là của lễ dâng lên Chúa Cha như Chúa đã dâng trên Thánh giá trên Canvê xưa.
Trong thư gửi cho một linh mục mới, thánh nữ Magarita viết: Thưa cha, con biết lấy lời nào để tỏ lòng vui và mừng cha đã được ơn đặc biệt, là ơn mời gọi Chúa trên trời biến đổi tấm bánh lúc cha dâng lễ. Ôi trí loài người sao hiểu được phúc cao trọng vô cùng ấy? Con không biết lấy gì đáp lại việc trọng đại cha ban cho con là dâng lễ cầu cho con, con coi thánh lễ là quà cao trọng hơn hết mọi sự trên đời này."
Suốt đời, bà thánh này luôn mơ tưởng dự thánh lễ. Lúc được dự lễ, bà nghiêm trang, sốt sáng, mặt đỏ bừng bừng lửa kính mến. Chính Chúa Giêsu đã dạy bà:
"Khi dự lễ, con phải cầm lòng cầm trí và sốt sắng cầu xin, như Ðức Mẹ xưa khi Người đứng dưới chân thánh giá".
Khi dâng lễ, ta hãy hợp lòng trí cùng linh mục chủ tế và các người cùng dâng lễ để tôn vinh sự chết và sống lại của Chúa Kitô, thờ lạy, cảm tạ, xin lỗi, và xin ơn lành cho mình và cho toàn thể giáo hội.
Thánh tích:
Xưa có một vị đạo đức lắm, ngày đêm luôn than thở những lời sốt sắng tự đáy lòng rằng: Lạy Chúa, con ước ao trên rừng có bao nhiêu lá, bầu trời có bao nhiêu sao, sa mạc có bao nhiêu cát, biển cả có bao nhiêu giọt nước, thì con cũng được bấy nhiêu miệng lưỡi để ca ngợi Chúa, bấy nhiêu con tim để yêu mến Chúa …
Một lần sau khi ông than thở như vậy, Chúa Giêsu hiện đến phán rằng:
"Con ơi, nếu một linh hồn sạch tội dâng một lễ thánh cho sốt sáng, thì đó là một việc kính mến, ca ngợi và làm sáng danh Cha hơn những việc con ước ao đêm ngày muôn phần".
NGÀY MƯỜI HAI
Việc thứ 5: Năng chầu thánh thể
Thánh nữ Magarita mến Chúa lắm, ngay từ nhỏ đã thích quì chầu Chúa trước nhà tạm. Thấy vắng mặt Magarita, cha mẹ chỉ vào nhà thờ là tìm thấy em, em đang quì chầu Chúa.
Thánh nữ viết: "Ba má tôi qua đời khi anh em chúng tôi còn nhỏ, cậu mợ tôi săn sóc chúng tôi và trông coi gia tài cha mẹ chúng tôi, nhưng cậu mợ hay gắt gỏng hung dữ, đánh chửi chúng tôi, chúng tôi khổ sở lắm. Nhưng Chúa Giêsu đã ban cho tôi nguồn an ủi vô tận là Thánh Thể. Mỗi khi buồn phiền, tôi đến quì trước nhan thánh Chúa, tôi khóc, tôi than, tôi giãi bày tâm sự với Chúa. Thật không có gì êm dịu sung sướng được bằng quì trước nhà chầu. Tôi có thể quên ăn quên ngủ để được thờ lạy Chúa trong phép Thánh Thể. Lòng tôi rạo rực vì yêu Người, bởi quá thương nhân loại, Người đã ngự trong nhà tạm chật hẹp này".
Người ta phải bỡ ngỡ khi thấy Magarita thân hình gầy yếu mà lúc chầu Mình Thánh Chúa có thể quì suốt ngày mà không mỏi mệt. Chắc hẳn Chúa ban sức riêng cho người.
Một lần Chúa phán cùng thánh nữ:
"Con ơi, nếu bao giờ con tránh mặt Cha, Cha sẽ phạt con. Ai ngăn cản con đến cùng Cha, Cha sẽ không cho kẻ ấy thấy mặt Cha bao giờ"
Lạy Chúa, xin cho con ơn năng đến và sốt sáng thờ lạy Chúa trong nhà tạm để đáp lại lòng mong đợi của Chúa.
Thánh tích:
Mình Thánh Chúa chinh phục thanh niên Herman đạo Do thái
Herman một người theo đạo Dothái và ghét đạo Công giáo lắm. Hồi còn thanh niên, anh giỏi nghề đàn hát, danh tiếng lẫy lừng. Một năm, nhân ngày lễ trọng, cha xứ thành Paris nhờ anh đánh đàn nhà thờ.
Lúc dâng Mình Thánh, giáo dân đều quì thờ lạy Chúa, chỉ có Herman mặt vênh váo, hai tay chắp sau lưng. Trông đúng là tay vô thần kiêu căng.
Chúa quyền phép vô cùng, xưa đã đánh ngã Phaolô từ lưng ngựa xuống đất, thì cũng đánh ngã anh Do thái kiêu ngạo ấy. Giữa lúc linh mục đang dâng Mình Thánh lên. Anh nhìn thấy tỏ tường trong hình bánh tròn trắng có một con trẻ xinh đẹp lạ lùng. Nhờ ơn Chúa giúp, anh ta tin thật đó là Chúa Giêsu ngự trong phép Mình Thánh, đồng thời anh phân vân về cách sống ngỗ nghịch bấy nay. Anh quyết tâm bỏ đạo Do thái trở về đạo thật.
Sau ngày Rửa tội, anh sống đạo đức sốt sắng, lại dâng mình vào nhà Chúa, sau được lãnh chức linh mục, rồi vào tu dòng Đức Mẹ Carmelo. Suốt đời linh mục, người hằng khuyên giáo dân kính mến và cậy trông phép Mình Thánh Chúa.
NGÀY MƯỜI BA
Việc thứ 6: Suy ngắm cuộc tử nạn Chúa
Một thầy ẩn tu tu rất đạo đức cầu nguyện rằng: Lạy Chúa, xin soi sáng cho con biết việc đạo đức nào làm đẹp lòng Chúa hơn?
Chúa Giêsu hiện ra, vai vác thánh giá nặng, đầu đội mũ gai, mình đầy máu me, Chúa phán:
" Con ơi, lòng Cha yêu thương loài người đến thế này đây, con hãy nhìn ngắm các vết thương Cha. Con có nghĩ được cách nào khác để Cha tỏ lòng yêu của Cha với loài người hơn được nữa không? Vậy mà được mấy người thực lòng mến Cha? Còn biết bao nhiêu người nghe theo ma quỉ, mê đắm những cái hư hèn chóng qua mà xa cách Cha, thờ ơ lãnh đạm với Cha, chê chối Cha, phụ tình Cha. Cha chết để cứu họ khỏi hỏa ngục, nhưng họ lại từ chối ơn Cha, tự gieo mình xuống biển lửa! Ôi, còn gì làm đau lòng Cha hơn.
Hỡi con, để bù vào sự lạnh nhạt của người đời, để an ủi Cha, con hãy năng SUY NGẮM SỰ THƯƠNG KHÓ CHA. Sự thương khó, phải, cả cuộc đời Cha từ lúc sinh ra trong hang bò lừa, cho đến khi chết trần trên thánh giá là một chuỗi ngày đau khổ hơn ai hết.
Đó là việc đẹp lòng Cha hơn cả. Con đừng bỏ việc Cha yêu thích đó".
Thánh tích:
Năm 1676, Chúa Giêsu hiện ra cùng thánh nữ Magarita và bảo rằng:
"Hỡi con, yêu dấu, từ nay trong đêm thứ Năm sang thứ Sáu, con hãy tỉnh thức suy ngắm sự thương khó Cha, đêm ấy, con sẽ cùng cha vào vườn Giêtsimani để cầu nguyện cùng Chúa cha. Con hãy làm với mục đích khẩn cầu Thiên Chúa tha tội cho nhân loại và an ủi cha, vì những nỗi tệ bạc người ta hằng làm cho cha".
Thánh nữ Magarita vâng lời Chúa, cứ nửa đêm thứ Năm người thức dậy, quì xuống đất, giang 2 tay ra như hình Chúa chết trên thánh giá, và suy ngắm sự thương khó đau đớn Chúa chịu xưa, đêm thứ Năm Tuần thánh, người quì thờ lạy Chúa suốt đêm.
Một linh mục hỏi: Trong giờ quì như vậy chị làm gì?
Thánh nữ Magarita trả lời: Trong giờ ấy con không làm gì khác hơn là tưởng nhớ đến những cực hình Chúa Giêsu đã chịu xưa, con khóc, con hối hận vì tội lỗi con và tội loài người đã gây nên nỗi khổ hình kia mà Chúa phải chịu. Trong giờ ấy con cảm thấy đau đớn bứt rứt vô cùng, con tưởng chừng không thể sống được nữa. Đó là ơn Chúa ban cho con chia sẻ một chút đau khổ của Người."
Chớ gì ta được lòng ăn năn khóc lóc vì tội lỗi mình đã phạm làm cho Chúa đau khổ như vậy.
NGÀY MƯỜI BỐN
Việc thứ 7: Rước lễ thứ Sáu đầu tháng
Thánh nữ Magarita Maria, tông đồ truyền bá lòng Tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu viết lại:
” Một hôm đang quì chầu mình thánh, Chúa Giêsu hiện ra, mặt người uy nghi sáng lángmở trái tim đang bầng bầng cháy và Chúa bảo tôi:
"Con yêu dấu, nghe lời cha dậy: Từ nay con chịu lễ các thứ Sáu để đền bù tội lỗi loài người xúc phạm đến Mình thánh Cha”.
Thánh nữ liền quyết giữ lời Chúa đã truyền cho đến chết.
Trong một sắc lệnh, đức Giáo hoàng đã khuyên giục các giáo dân hãy nhiệt tâm kính thờ Trái Tim Chúa Giêsu, và người đã nhấn mạnh về sự rước lễ thứ Sáu đầu tháng.
Ngày thứ Sáu đầu tháng, ai có thể, nên làm ít việc sau, tùy hoàn cảnh của mình:
1/ Suy ngắm về lòng nhân từ Chúa đã thương yêu ta, về sự bội bạc của ta đối với phép Mình Thánh.
2/ Dâng lễ, rước lễ đền tạ vì tội phạm đến Mình Thánh Chúa.
3/ Sau rước lễ, dâng hồn xác, gia đình mình cho Trái Tim Chúa.
4/ Ngắm đàng thánh giá để tưởng niệm cuộc thương khó Chúa.
Cũng nên kể thêm những ơn Chúa hứa ban cho những ai rước lễ thứ Sáu đầu tháng:
1/ Ai rước lễ 9 thứ sáu đầu tháng liền, sẽ được chết trong khi có nghĩa cùng Chúa.
2/ Chúa sẵn lòng nghe lời cầu xin của người xưng tội rước lễ và làm việc lành trong ngày thứ Sáu đầu tháng.
3/ Chúa sẽ thêm sức chịu mọi nỗi khó nhọc cay cực ở đời để lập công trên thiên đàng.
Thánh tích:
Bà góa được chữa bệnh ngày thứ Sáu đầu tháng:
Xưa có một bà góa thân xác yếu đuối bệnh tật. Năm ấy bà mắc một bệnh rất nặng. Thầy lang bác sĩ đã chê. Bà đã ngã lòng không uống thuốc gì nữa, chỉ lo dọn mình đi về đời sau thôi. Bà nằm liệt trên giường không thể ngồi dậy hoặc đi lại được nữa. Vì có lòng đạo, bà vui chịu mọi đau khổ không hề than van kêu trách gì.
Con cái biết mẹ mình chẳng còn sống bao lâu nữa thì thưa rằng:
- Thưa mẹ, mẹ muốn gì, ăn uống gì mẹ cứ nói, chúng con sẽ làm theo ý mẹ.
- Bà trả lời: Nay mẹ đã gần mồ, mẹ không thèm khát gì nữa, mẹ chỉ ước ao một điều là được nhìn ngắm một lần nữa tượng Trái tim Chúa Giêsu mà cha xứ mới mua tháng trước, hiện đang trưng bày ở nhà thờ. Chúng con có thể thì lo việc ấy cho mẹ.
Hôm sau là thứ Sáu đầu tháng, con cái đưa mẹ đến nhà thờ, nâng bà ngồi tựa vào ghế. Bà dự lễ, rước lễ sốt sắng khác thường. Rước lễ xong, bà chăm chú nhìn vào tượng Trái tim Chúa, lòng trí hướng về Người, bà thấy trong mình khoan khoái lạ thường, bỗng bà kêu lên:
“Tạ ơn lòng nhân từ Chúa đã thương con, chữa con khỏi bệnh tật rồi.”
Bà vừa nói vừa đứng dậy đi lại mau mắn như người thường.
Lễ xong bà đi về nhà cách nhẹ nhàng. Cha xứ cùng mọi người thấy sự lạ lùng ấy đều bỡ ngỡ, và tạ ơn ngợi khen lòng nhân từ Chúa đối với những ai trông cậy Người.
Bà tin rằng những ai rước lễ, làm việc lành và cầu xin Chúa trong ngày thứ Sáu đầu tháng thì đẹp lòng Chúa lắm. Từ bấy giờ đến chết, bà không bỏ dọn mình rước lễ các ngày thứ Sáu đầu tháng bao giờ.
NGÀY MƯỜI LĂM
Việc thứ 8: Mừng lễ Trái Tim Chúa.
Mỗi lần Chúa hiện ra cùng thánh nữ Magarita, Chúa đều tỏ ra ý Người muốn là hàng năm dành một lễ riêng để tôn thờ Trái tim Chúa. Tháng Sáu năm 1675, Chúa tỏ điều ấy rõ ràng hơn. Bà thánh kể lại:
“Năm 1675, đang khi tôi chầu Mình Thánh, Chúa tỏ lòng thương yêu tôi lắm, và tôi cũng thấy lòng cháy lửa kính mến Người. Người bảo tôi:
” Con muốn tỏ lòng kính mến trả ơn Cha, thì hãy làm việc cha đã bảo con nhiều lần, vì chẳng có việc nào cha ước muốn bằng việc ấy. Cha đã quá thương yêu người ta, nhưng người ta không những chẳng báo ơn Cha, lại có nhiều kẻ bội bạc làm hư phép Mình Thánh và xúc phạm đến cha vì thế Cha muốn mỗi năm dành riêng một lễ tôn thờ Trái Tim Cha. Ngày ấy những ai có lòng mến Cha hãy rước lễ đền tội những người phạm đến Cha trong phép Mình Thánh. Cha hứa sẽ ban nhiều ơn cho những ai sốt sắng mừng và khuyên bảo người ta mừng lễ ấy”.
Thánh nữ Magarita đã cậy nhờ các bề trên trong giáo hội xin tòa thánh lập lễ ấy. Đức giáo hoàng Innocentê đang cai quản giáo hội, ưng nhận việc đó, nhưng người muốn để các giám mục các giáo phận lập lễ ấy trước trong giáo phận mình, rồi tòa thánh sẽ ấn định sau.
Mười năm sau, giám mục giáo phận Lyon lập lễ này trước hết. Thánh nữ Magarita vui mừng lắm.
Năm 1765, sau khi thánh nữ qua đời, các giám mục nước Pháp đã lập lễ này trong toàn quốc.
Năm 1865, tòa thánh lập lễ này cho cả hội thánh.
Năm 1888, tòa thánh nâng lễ này lên bậc lễ trọng.
Ngày nay giáo hội mừng lễ này rất trọng thể, lại đặt Mình Thánh Chúa cho giáo dân chầu suốt ngày.
Khi mừng lễ Trái Tim Chúa, ta phải có ý tạ ơn Chúa vì những ơn người đã ban, nhất là người đã dùng bí tích Mình Thánh Chúa để ban trót mình cho ta, lại có ý đền bù những tội người ta xúc phạm đến Chúa và Mình Thánh Người.
Những việc người ta quen làm như: dự lễ, dâng mình, dâng thế giới cho Trái Tim Chúa, đi đàng thánh giá, đọc kinh đền tạ Trái Tim Chúa…
Năm 1906, Đức thánh cha Leô đã truyền đọc kinh đền tạ trong các nhà thờ xứ đang khi chầu Mình Thánh Chúa.
Năm 1967, Đức giáo hoàng Phaolô 6 ban ơn đại xá cho những ai đọc kinh “Lạy Đức Chúa Giêsu rất nhân lành, Chúa đã yêu dấu loài người quá bội” vào ngày lễ kính Trái Tim Chúa để đền tạ Chúa, với những điều kiện thông thường như rước lễ, xưng tội trong vòng một tháng, cầu nguyện theo ý Đức giáo hoàng. Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô 2 đã nhận ngày lễ kính Thánh Tâm Chúa là Ngày Thánh Hóa các Linh Mục.
Ngày 31 tháng 5 năm 2005, Bộ Giáo Sĩ đã công bố một văn kiện, mời gọi các Linh Mục hãy tái khám phá tình bằng hữu với Chúa Kitô, một tình bằng hữu đã hướng dẫn họ yêu mến ơn gọi linh mục. Văn kiện quả quyết rằng: "Bí quyết hay chìa khóa của đời linh mục là tình yêu say mê đối với Chúa Kitô". Văn Kiện của Bộ Giáo Sĩ trích lại Bức Thư của Ðức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô 2 gởi các Linh Mục nhân ngày Thứ Năm Tuần Thánh năm nay 2005, và những đề nghị của Ðức Tân Giáo Hoàng Beneditô 16 trong bài giảng thánh lễ khai mạc thừa tác vụ Phêrô của ngài. Ngài đã mời gọi các linh mục hãy sống năm Thánh Thể qua việc tái khám phá tình bằng hữu với Chúa Kitô, chìa khóa của đời linh mục.
ĐTC còn quả quyết như sau: "Bất cứ ai mở cửa tiếp nhận Chúa Kitô, thì không bị thiệt mất điều chi cả; không bị thiệt mất bất cứ điều chi làm cho đời sống được tự do, tươi đẹp và cao cả. Chỉ trong tình bằng hữu với Chúa Kitô, mà mọi cánh cửa của cuộc đời được mở rộng ra. Chỉ trong tình bằng hữu nầy, mà khả năng cao cả của thân phận con người được mở ra. Chỉ trong tình bằng hữu nầy mà các linh mục cảm nghiệm được điều gì là tốt và tự do."
Thánh tích:
Trái Tim Chúa cứu làng Ấn độ bị dịch tả:
Bên nước Ấn độ hay có dịch tả. Linh mục Anrê truyền giáo bên nước này kể lại rằng: Bệnh dịch năm nay nặng hơn mọi năm, giết hại nhiều người, phần lớn là lương dân.
Thoạt khi bệnh dịch vừa nổi lên, người ta cầu khấn Trái Tim Chúa Giêsu, dân làng già trẻ lớn bé kéo đến nhà thờ làm việc kính thờ Trái Tim Chúa mấy giờ liền, cho tới khi hết tai họa. Họ bảo nhau xưng tội, rước lễ nhiều lần, nhờ đó giáo dân được Chúa giữ gìn cách riêng. Có làng Công giáo không mắc dịch, có làng chết người nhưng không quá một trăm. Người lương chết nhiều hơn. Thấy lòng Chúa thương cách riêng, mọi người làng tôi càng trông cậy kính mến Trái Tim Chúa hơn.
NGÀY MƯỜI SÁU
Việc thứ 9: Tôn thờ ảnh tượng Trái Tim Chúa Giêsu
Thánh nữ Magarita kể lại như sau: "Một lần Chúa Giêsu hiện ra uy nghi sáng láng, mở Trái Tim Chúa cho tôi xem, tôi thấy 5 dấu thánh nơi mình Người sáng ra. Trái Tim Chúa có thánh giá ở trên, trong có lửa bốc ra, một vòng gai cuốn chung quanh đâm vào trái Tim, vết thương ngọn giáo đâm vào mở to ra. Lần nào Chúa cũng mở Trái Tim, tôi cũng thấy như thế. Những ảnh tượng làm giống như trên đẹp lòng Chúa Giêsu lắm, vì nó giống hệt Trái Tim Chúa Giêsu".
Chúa muốn cho người ta trưng bày ảnh tượng Trái Tim Chúa trong nhà thờ, tại nhà riêng, và những nơi xứng đáng khác… để kẻ có tội nhìn thấy và hối cải.
Ai đeo ảnh Trái Tim Chúa Giêsu sẽ được Chúa ban nhiều ơn lành hồn xác.
Thánh tích:
Bên nước Pháp có một bà quí phái đạo đức có một con trai làm sĩ quan. Khi xảy ra chiến tranh con bà phải đem quân sang nước Arabia. Mẹ ở nhà lo sợ, bà dâng con cho Trái Tim Chúa Giêsu, cho con một mẫu ảnh Trái Tim Chúa, dặn con phải đeo luôn trong mình. Người con nghe lời mẹ, đeo ảnh và tin tưởng như bùa hộ thân. Đã nhiều lần ông phải xông pha nơi trận tuyến, nhưng nhờ ảnh Chúa che chở, ông được bình an. Một lần địch đóng nơi dất hiểm, ông được lệnh đi phá nơi ấy. Thấy đồn địch kiên vững, lính nản sợ, hai bên giao tranh ác liệt, bốn đại đội của ông bị chết một nửa, sau cùng quân ông phá được đồn giặc. Ông bị mấy vết đạn, một vết giữa ngực, trúng ảnh Trái Tim Chúa Giêsu, ảnh cong lại, nhưng ông không bị thương. Ai cũng nhận là Chúa che chở ông cách đặc biệt.
Từ đó ông và gia đình càng thêm lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu hơn nữa.
NGÀY MƯỜI BẢY
Nhân đức nhất để tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu:
Phải ghét tội trên mọi sự
Theo lời thánh nữ Magarita: muốn tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa, phải giữ điều Người dạy: là ghét tội trên hết, dứt tình quyến luyến tạo vật, và chịu đau khổ, vác thánh giá mà theo Chúa.
Có lần Chúa hiện ra, đầu Chúa đội mũ gai máu chảy ròng ròng, Chúa phán:
"Đây là món quà kẻ có tội tặng cho Cha".
Từ khi tôi thấy Chúa đau khổ như thế, tôi biết rõ tội trọng tai hại chừng nào, nó làm khốn Chúa dường nào. Tôi quyết ghét tội trên hết mọi sự, thà chết ngàn lần chẳng phạm tội bao giờ.
Một lần Chúa phán với bà thánh:
"Cha là đấng thánh, dạy người ta nên thánh, đấng cực sạch, không hề tha thứ cho một bụi nhơ. Cha không chấp những tội người ta phạm vì yếu đuối hay vô tình, nhưng Cha phạt những tội người ta cố chấp không ăn năn, dù là nhỏ mọn".
Chúa còn cho biết có ít tội nhỏ nhưng làm cực lòng Chúa lắm, như tội bất kính trước Mình Thánh Chúa, tội phô trương việc lành mình làm, làm vì tư lợi, kiêu ngạo, lỗi công bình, lỗi bác ái, lười biếng việc thờ phượng.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita đã kể truyện này:
Ngày lễ kính Thánh Thể năm ấy, lúc chầu Mình Thánh Chúa tôi thấy một linh hồn hiện về bên cạnh tôi, mình đầy lửa, làm tôi cũng phải nóng nảy quá chừng. Người ấy bảo tôi rằng:
"Tôi là tu sĩ dòng tháng Ventô, tôi phải phạt trong luyện ngục đã lâu năm, vì tôi coi thường tội nhẹ, hay phạm mà không bao giờ ăn năn sám hối. Bây giờ Chúa thương cho tôi hiện về xin bà cứu giúp, xin bà dâng công nghiệp việc lành, những sự khốn khó, các ân xá để đền bù cho tôi.
Trong 3 tháng, tôi làm như thầy ấy xin, nhưng 3 tháng ấy là 3 tháng cực nhọc cho tôi lắm, lúc nào linh hồn ấy cũng ở bên tôi, làm tôi nóng nảy rát rúa không chịu được.
Một ngày kia, trong lúc đau đớn, linh hồn ấy hiện ra sáng láng đẹp đẽ, và báo tin cho tôi là đã được ra khỏi luyện ngục. Cũng lúc ấy, tôi thấy trong mình khoan khoái dễ chịu.
NGÀY MƯỜI TÁM
Nhân đức thứ 2 để tỏ lòng kính mến Trái Tim Chúa Giêsu
là bỏ lòng yêu mình, yêu thế gian
Về nhân đức này,thánh nữ Magarita là gương mẫu cho người ta noi. Bà thánh nói: "Ta kém lòng mến Chúa Giêsu là tại ta quá yêu chuộng mình cùng thế gian. Khi ta đã quá yêu một sự gì thì Chúa lìa bỏ ta, vì Chúa muốn một mình làm chủ trái tim ta. Chúa không muốn một tấm lòng đã chia sẻ cho các tạo vật. Xác thịt ta cùng những sự đời là những sợi giây ràng buộc chặt linh hồn ta xuống đất, không cho nó bay lên cùng Chúa, như con chim đã bị buộc đôi cánh".
Càng yêu mình, yêu đời, càng kém lòng kính mến Chúa.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita Maria làm gương hãm mình, cùng bỏ sự đời:
Thánh nữ như không còn ý riêng, mà chỉ còn vâng lời theo ý bề trên.
Về phần xác, dù ốm yếu, bà cũng giữ chay cả mùa chay, nhiều khi xin phép giữ thêm nữa. Có khi tìm ăn đồ không ngon, có khi thêm muối vào cho khó ăn.
Bà có bệnh khát nước, mà có khi 10 ngày liền không uống nước để kính Chúa chịu khát trên thánh giá xưa. Khi bề trên bắt uống nước ngày 3 lần, thì bà uống nước dơ ở thùng rửa bát, hay ở thùng giặt quần áo để hãm mình.
Bà mặc áo lót bằng lông ngựa, thắt giây có gai đinh. Dù ốm đau, bà cứ làm việc với chị em, cứ quì chầu Mình Thánh Chúa, có khi cả ngày không ngồi, không dựa vào đâu cả.
Khi vào nhà dòng, bà phân phát hết của cải cho người ta, ở trong dòng bà càng sống khó nghèo hơn nữa.
Suốt 19 năm tu, bà không về quê lần nào.
Ta không noi gương hãm mình như thánh nữ Magarita, nhưng tinh thần từ bỏ để mến Chúa trên hết thì ta không thể thiếu, thế mới đẹp lòng Chúa.
NGÀY MƯỜI CHÍN
Nhân đức thứ 3: Yêu thánh giá, vui chịu đau khổ
Thánh nữ Magarita kể lại: Năm 1674, ngày lễ các thánh, Chúa Giêsu, trong một giây phút hé mở cho tôi thấy nước Trời. Trong chốc lát, lòng tôi tràn ngập vui sướng, tôi hằng mơ ước được về hưởng hạnh phúc vô tận ấy. Nhưng với giọng nhân từ Người phán bảo tôi:
"Chỉ có đường thánh giá, chỉ có đau khổ mới đưa con tới đỉnh tuyệt vời ấy".
Lần khác, Chúa hiện ra và bảo tôi:
"Hai điều con muốn điều nào: một là được khỏe mạnh, lòng luôn hưởng sự ngọt ngào êm ái, bề trên tín cẩn, chị em mến phục, người đời trọng kính; hai là phải ốm đau bệnh tật, chịu bề trên, chị em khinh dể, lòng luôn cay đắng khổ cực? Nghe những lời ấy, tôi bần thần cả người, sấp mình xuống than thở: Lạy Chúa, con chẳng dám chọn đàng nào, nhưng đàng nào đẹp lòng Chúa hơn, thì con xin chọn đàng ấy." Chúa lại bảo tôi:
"Cha chọn cho con đàng khổ giá, vì chỉ có khổ giá mới đẹp lòng Cha, ai yêu khổ giá thì nên giống Cha".
Cũng lúc ấy Chúa cho tôi xem thấy những sự khốn khó của cả đời tôi, tôi giùng mình khiếp sợ, không biết rồi đau khổ sẽ đưa tôi đến đâu?
Bà thánh tiếp: "Yêu nhau thì trao tặng vật quí trọng cho người mình yêu. Chúa Giêsu ban cho kẻ người yêu, trừ nước thiên đàng, không còn của gì quí hơn thánh giá, nghĩa là cho họ những đau khổ khi còn sống trên đời".
Bà viết thư cho chị dòng Đức Bà bị bệnh nặng rằng: "Tôi cầu cho chị luôn, không xin Chúa cất đau khổ đi, vì Chúa chỉ ban thánh giá cho người Chúa yêu. Tôi chỉ xin Chúa cho chị vác thánh giá đến cùng".
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita làm gương nhẫn nhục và vui chịu khổ. Bà kể lại như sau:
Lần nào Chúa dạy tôi tôn thờ Trái Tim Chúa, Người cũng bảo tôi:
"Con sẽ phải đau khổ suốt đời. Cha đã dùng thánh giá để cứu chuộc thế gian, thì con cũng phải dùng khổ giá, khổ cực để truyền bá lòng tôn sùng Trái Tim Cha."
Lời Chúa phán không sai, suốt đời tôi bị đau khổ với chính mình, đau khổ với kẻ khác, đau khổ vì Chúa Giêsu.
Khi thánh nữ trình bày những lời truyền dạy của Chúa cho bề trên, bà dạy phải viết những điều ấy vào giấy để trình lên các bề trên giáo phận. Các đấng xem xong cho là bà bị quỉ ám hoạc cuồng tín. Nhục nhã hơn nữa, có linh mục đến trừ quỉ cho bà.
Tiếng đồn bà bị quỉ ám tung ra khắp nơi, ai cũng sợ và tránh bà như tránh tà ma. Bà phải chịu tiếng xấu ấy cho đến khi cha Columbi dòng Tên làm bề trên ở tỉnh Paray xác nhận việc tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu là do chính Chúa truyền dạy.
Nhưng sau này, quyết nghị ấy bị một hồng y giáo chủ phi bác. Lại một lần nữa, bà bị mọi người xỉ nhục, coi là kẻ giả hình nhân đức, là kẻ dở người, là kẻ bị quỉ ám.
Bấy giờ mọi người đồng tình làm khổ tôi, bạc đãi tôi, bêu xấu tôi. Nếu không có Chúa nâng đỡ, tôi không sao chịu được. Bà phải chịu cơ cực như thế 20 năm dài. Nhưng nhờ những năm đau khổ ấy, Trái Tim Chúa Giêsu được khắp nơi tôn thờ.
NGÀY HAI MƯƠI
Nhân đức thứ 4: Lòng Khiêm nhường
"Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng".
Chúa dạy thánh nữ Magarita như sau:
"Cha yêu con hơn mọi người, không ơn nào Cha không ban cho con, nhưng con chớ khoe khoang, tự phụ, kiêu căng, nhưng con phải ở khiêm nhường. Cha sẽ tỏ cho con biết con là vật gì để con hiểu rõ bản tính hèn hạ của con".
Rồi người cho tôi xem thấy những cái hèn kém, yếu đuối của tôi. Nhìn vào cái khốn nạn của tôi như nhìn vào bức tranh đáng ghê tởm, tôi giùng mình nhìn đi nơi khác, nhờ đó, mỗi lần quỉ cám dỗ tôi kiêu ngạo, tôi biết hạ mình xuống, thấy mình hèn kém hơn hết mọi tạo vật.
Trong khi nói chuyện hay viết thư, thánh nữ thường xưng mình là "kẻ tội lỗi" và xin người ta cầu nguyện cho mình được ơn thống hối.
Thánh tích:
Gần nơi bà Magarita ở, có một tu viện rất nổi tiếng gọi là tu viện thánh Ventô. Bề trên tu viện là một vị hồng y. Khi nghe người ta nói về Chúa Giêsu truyền sự tôn sùng Trái Tim Chúa cho Magarita, hồng y liền khích bác và cho tìm bà đến để tra xét.
Trong một hội đồng công cộng có đủ mọi hạng người, bà bị tra hỏi một hồi lâu. Magarita thành thực tường trình mọi việc trước sau, nhưng bị hồng y phi bác và cho là chuyện mơ hồ, nếu không phải là do quỉ khởi xướng. Ngài quở bà thánh nặng lời, và đe phạt, nếu còn đưa ra những câu chuyện hoang đường ấy làm náo động cả dân chúng.
Bà thánh trong lòng tuy cay cực, nhưng vẫn thản nhiên không dám buông lời kêu trách hay tỏ thái độ nóng nảy, khiến cho mọi người đều sửng sốt và cảm động.
NGÀY HAI MƯƠI MỐT
Nhân đức thứ 5: Hiền lành
"Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường".
Bà thánh kể lại:
"Chúa Giêsu dạy tôi phải hòa thuận với mọi người, tránh những lời nói hay những cử chỉ làm mất lòng người ta, nhất là vui lòng chịu người ta xử tệ".
Thánh nữ Magarita có tính hiền hậu từ còn nhỏ. Anh người làm chứng rằng: Ngay khi còn ở nhà, em tôi rất thùy mị, không giận dữ, gắt gỏng với ai, không làm mất lòng ai, hằng ở hòa thuận với mọi người, và luôn tìm dịp giúp đỡ mọi người".
Trong dòng, thánh nữ càng hiền hậu hơn. Nhà dòng kể: Thánh nữ Magarita rất hiền hậu, lịch sự và độ lượng với mọi chị em. Thấy ai buồn, bà an ủi, thấy ai khốn khó, bà giúp đỡ, không bao giờ bà kêu ca điều gì, dù với người làm mất lòng mình.
Khi huấn luyện tập sinh, người khuyên: Không có gì giúp ta chóng nên trọn lành bằng cư xử hiền lành với mọi người, kể cả những kẻ thù ta, kẻ khinh chê chửi bới ta…
Đó chính là gương Chúa Giêsu đã làm khi còn ở thế gian.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita mồ côi cha từ khi còn nhỏ, mẹ người yếu, phải nhờ anh chồng coi sóc tài sản. Ông dọn đến ở với gia đình Magarita. Ông có tính hà tiện, mẹ con Magarita thiếu thốn gì phải xin ông, nhiều khi ông không cho, cả đến cơm ăn cũng bị hạn chế, có lần phải đi vay hàng xóm.
Ông ta lại còn hay đánh đập các cháu, có lần Magarita phải trốn trong chuồng bò hay ngoài góc vườn, đến tối mới dám về ngủ…
Dù phải khổ cực như thế, bà thánh vẫn vui chịu, không kêu trách hay nói xấu bác, bà vẫn giữ kín trong lòng cho đến khi vâng lời cha giải tội phải viết ra trên giấy.
NGÀY HAI MƯƠI HAI
Nhân đức thứ 6: Vâng lời
Bà thánh Magarita kể rằng: Chúa Giêsu đã dạy tôi lúc còn nhỏ. Người là Thầy duy nhất của tôi. Người sửa phạt khi tôi lỗi phạm, Người dạy tôi nguyện ngắm, tập nhân đức, làm việc lành. Người truyền cho tôi phải thức dậy từ nửa đêm thứ Năm sang thứ Sáu để suy ngắm sự thương khó Người. Tôi cung kính thưa lại: Lạy Chúa, Chúa dạy sao con xin vâng hết, nhưng Chúa biết con ở dưới quyền mẹ bề trên, mẹ cho phép làm gì con mới được làm, nếu mẹ cấm, con phải theo mẹ. Chúa phán:
" Con nói đúng, dù Cha có quyền trên hết, nhưng Cha không muốn cất quyền bề trên con đâu, Cha muốn con luôn vâng lời bà. Việc Cha truyền, con cũng phải xin phép bà, bà có cho phép, con mới được làm. Kẻ không vâng lời bề trên, chẳng khác cành đã lìa cây, sẽ phải héo đi. Những việc lành làm theo ý riêng, khi không được phép bề trên, cũng giống như trái cây hư thối vô dụng. Cha không nhận những việc ấy. Kẻ dưới phải vâng lời bề trên là người đại diện thay quyền Cha, dù bề trên là kẻ tội lỗi, kẻ dưới vẫn phải vâng lời"
Một lần tôi đánh tội không xin phép bề trên, Chúa Giêsu hiện đến la tôi:
"Con theo ý riêng mà đánh tội, cha không nhận, còn ghét việc ấy như ghét tội vậy".
Lần khác Chúa nói:
"Nếu con luôn vâng lời bề trên, không bao giờ theo ý riêng, thì quỉ không làm hại được con, nó không được phép hại kẻ vâng lời".
Thánh nữ Magarita lấy gương Chúa trong Thánh Thể làm gương vâng lời. Người viết: Sau khi linh mục đọc lời truyền, Chúa Giêsu vâng lời ngự xuống hình bánh ngay, linh mục đặt Người trong nhà chầu, hay trao cho ai, cho người lành hay kẻ mắc tội trọng…Người vui nhận, không từ chối, hoàn toàn phó mình theo ý linh mục…
Thánh tích:
Trong sách linh mục Rolin truyền cho thánh nữ Magarita viết ra có chép truyện này: Từ bé tôi đã không ăn đưọc bánh sữa, chỉ ngửi thôi tôi cũng muốn ói ra rồi. Lúc anh tôi dẫn tôi vào dòng, đã cho bà bề trên biết chuyện này. Bà đã hứa với anh tôi "không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa".
Bà và bà Anna là bề trên sau, không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa, nhưng đến đời bà Rosalia làm bề trên, bà quyết ép tôi ăn bánh sữa như chị em. Tôi lấy việc phải vâng lời bề trên trong việc này là quá sức. Nhưng vì lòng mến nhà dòng, tôi cho việc được ở trong dòng là phúc trọng trên hết, nên thà chết hơn bỏ dòng.
Giả như tôi không quí trọng nhà dòng đến thế, chắc hẳn tôi đã đành bỏ nhà dòng còn hơn vâng lời bề trên mà ăn những của tôi ghê sợ. Nhưng tôi quyết vâng lời bề trên truyền mà ăn bánh sữa.Tôi ép mình hết sức cầm lên rồi bỏ xuống, không sao đưa vào miệng được.
Trong cảnh cùng cực đó, tôi chạy vào nhà nguyện khóc lóc kêu van xin Chúa giúp sức để tôi ép mình vâng lời bề trên cho trọn. Chúa phán bảo tôi:
"Kẻ thật lòng kính mến Cha thì vâng lời trong mọi sự không chút từ nan".
Chúa nói xong, tôi thấy xúc động trong lòng, dù chết tôi cũng ép mình vâng lời ngay. Tôi đến sấp mình trước mặt bề trên xin vâng lời ăn bánh sữa. Tôi cầm bánh ăn ngay trước mặt bề trên, khổ thân, ăn xong, tôi ói mửa suốt ngày cho đến tối, lâm bệnh phải vào nhà liệt.
Thánh nữ Magarita đã ép mình đến thế để vâng lời bề trên, lẽ ra bề trên tha ăn những của sinh hại cho người, nhưng bề trên không tha, còn bắt ăn 8 năm liền. Hết 8 năm, thấy người gầy yếu quá,sợ không thể sống được, mới tha không bắt ăn bánh sữa nữa.
Trong truyện này, chị em dòng kể thêm: vì ăn bánh không hợp, nên thánh nữ Magarita đã bị hư bao tử, hễ khi ăn uống gì xong, người ói ra hết.
Thật là gương vâng lời rất đáng kính phục, nhờ đó mà bà thánh trở nên thánh lớn.
NGÀY HAI MƯƠI BA
Nhân đức thứ 6: Vâng lời
Bà thánh Magarita kể rằng: Chúa Giêsu đã dạy tôi lúc còn nhỏ. Người là Thầy duy nhất của tôi. Người sửa phạt khi tôi lỗi phạm, Người dạy tôi nguyện ngắm, tập nhân đức, làm việc lành. Người truyền cho tôi phải thức dậy từ nửa đêm thứ Năm sang thứ Sáu để suy ngắm sự thương khó Người. Tôi cung kính thưa lại: Lạy Chúa, Chúa dạy sao con xin vâng hết, nhưng Chúa biết con ở dưới quyền mẹ bề trên, mẹ cho phép làm gì con mới được làm, nếu mẹ cấm, con phải theo mẹ. Chúa phán:
" Con nói đúng, dù Cha có quyền trên hết, nhưng Cha không muốn cất quyền bề trên con đâu, Cha muốn con luôn vâng lời bà. Việc Cha truyền, con cũng phải xin phép bà, bà có cho phép, con mới được làm. Kẻ không vâng lời bề trên, chẳng khác cành đã lìa cây, sẽ phải héo đi. Những việc lành làm theo ý riêng, khi không được phép bề trên, cũng giống như trái cây hư thối vô dụng. Cha không nhận những việc ấy. Kẻ dưới phải vâng lời bề trên là người đại diện thay quyền Cha, dù bề trên là kẻ tội lỗi, kẻ dưới vẫn phải vâng lời"Một lần tôi đánh tội không xin phép bề trên, Chúa Giêsu hiện đến la tôi: "Con theo ý riêng mà đánh tội, cha không nhận, còn ghét việc ấy như ghét tội vậy".Lần khác Chúa nói:"Nếu con luôn vâng lời bề trên, không bao giờ theo ý riêng, thì quỉ không làm hại được con, nó không được phép hại kẻ vâng lời".Thánh nữ Magarita lấy gương Chúa trong Thánh Thể làm gương vâng lời. Người viết: Sau khi linh mục đọc lời truyền, Chúa Giêsu vâng lời ngự xuống hình bánh ngay, linh mục đặt Người trong nhà chầu, hay trao cho ai, cho người lành hay kẻ mắc tội trọng…Người vui nhận, không từ chối, hoàn toàn phó mình theo ý linh mục…
Thánh tích:
Trong sách linh mục Rolin truyền cho thánh nữ Magarita viết ra có chép truyện này: Từ bé tôi đã không ăn đưọc bánh sữa, chỉ ngửi thôi tôi cũng muốn ói ra rồi. Lúc anh tôi dẫn tôi vào dòng, đã cho bà bề trên biết chuyện này. Bà đã hứa với anh tôi "không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa".
Bà và bà Anna là bề trên sau, không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa, nhưng đến đời bà Rosalia làm bề trên, bà quyết ép tôi ăn bánh sữa như chị em. Tôi lấy việc phải vâng lời bề trên trong việc này là quá sức. Nhưng vì lòng mến nhà dòng, tôi cho việc được ở trong dòng là phúc trọng trên hết, nên thà chết hơn bỏ dòng.Giả như tôi không quí trọng nhà dòng đến thế, chắc hẳn tôi đã đành bỏ nhà dòng còn hơn vâng lời bề trên mà ăn những của tôi ghê sợ. Nhưng tôi quyết vâng lời bề trên truyền mà ăn bánh sữa.Tôi ép mình hết sức cầm lên rồi bỏ xuống, không sao đưa vào miệng được.
Trong cảnh cùng cực đó, tôi chạy vào nhà nguyện khóc lóc kêu van xin Chúa giúp sức để tôi ép mình vâng lời bề trên cho trọn. Chúa phán bảo tôi:
"Kẻ thật lòng kính mến Cha thì vâng lời trong mọi sự không chút từ nan".
Chúa nói xong, tôi thấy xúc động trong lòng, dù chết tôi cũng ép mình vâng lời ngay. Tôi đến sấp mình trước mặt bề trên xin vâng lời ăn bánh sữa. Tôi cầm bánh ăn ngay trước mặt bề trên, khổ thân, ăn xong, tôi ói mửa suốt ngày cho đến tối, lâm bệnh phải vào nhà liệt.
Thánh nữ Magarita đã ép mình đến thế để vâng lời bề trên, lẽ ra bề trên tha ăn những của sinh hại cho người, nhưng bề trên không tha, còn bắt ăn 8 năm liền. Hết 8 năm, thấy người gầy yếu quá,sợ không thể sống được, mới tha không bắt ăn bánh sữa nữa.
Trong truyện này, chị em dòng kể thêm: vì ăn bánh không hợp, nên thánh nữ Magarita đã bị hư bao tử, hễ khi ăn uống gì xong, người ói ra hết.
Thật là gương vâng lời rất đáng kính phục, nhờ đó mà bà thánh trở nên thánh lớn.
NGÀY HAI MƯƠI BỐN
Trái Tim Chúa Giêsu ước ao cho nhân loại tôn sùng Ðức Mẹ
Ở trần gian Chúa Giêsu đã kính mến Ðức Mẹ hết lòng, nay trên trời, Người còn kính mến Ðức Mẹ hơn muôn lần. Người tặng Ðức Mẹ làm Nữ vương trời đất, trao phó mọi kho tàng ơn thánh cho Ðức Mẹ, để Ðức Mẹ ban cho ai bao nhiêu, ban lúc nào tùy ý Ðức Mẹ.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita suốt đời đã nhiệt thành kính mến Ðức Mẹ.
Người kể: Ðức Mẹ luôn săn sóc tôi từ khi tôi còn thơ bé, đã cứu tôi thoát bao hiểm nghèo. Hồi đó, khi muốn xin ơn gì, tôi thường chạy đến cùng Ðức Mẹ. Lên 11 tuổi, tôi bị bệnh nặng suốt 4 năm không rời khỏi giường, các thày thuốc đã chê. Nhưng tôi không ngã lòng, hết lòng cầu xin Ðức Mẹ và khấn: "nếu tôi được khỏi, tôi sẽ đi tu dòng Ðức Mẹ đến trọn đời". Khấn xong tôi liền khỏi bệnh. Từ đấy, tôi nhận Người làm mẹ, mỗi khi gặp khốn khó, tôi liền chạy đến cầu xin, lần nào cũng được Ðức Mẹ cứu chữa.
Tôi quyết vào dòng Ðức Mẹ, nhưng mẹ và anh tôi ngăn cản, bắt tôi vào dòng nữ thánh Ursula, vì gần nhà quê tôi. Thấy thế, tôi buồn, lại chạy đến cùng Ðức Mẹ. Ít lâu sau, Ðức Mẹ đã đổi lòng mẹ và anh tôi, cho tôi vào dòng Ðức Mẹ như ý.
Lần khác tôi bị bệnh nặng, bề trên bảo tôi xin Chúa Giêsu chữa cho, tôi vâng lời cầu xin Chúa, nhưng Ðức Mẹ hiện ra bảo tôi:
" Con hãy yên tâm, Chúa Giêsu Con Mẹ sai Mẹ đến chữa con và ban sức khỏe cho con, vì con còn phải gặp nhiều sự khó, thánh giá con vác sẽ rất nặng, đường đi còn xa, nhưng hãy vững lòng, Mẹ sẽ ở cùng con luôn. Khi ấy tôi không hiểu ý Ðức Mẹ nói, nhưng sau này khi Chúa Giêsu hiện đến dạy bảo, tôi mới rõ lời Ðức Mẹ. Trong những bước đường khó khăn, Ðức Mẹ vẫn giữ lời hứa, luôn hiện ra yên ủi giúp tôi bền vững".
NGÀY HAI MƯƠI LĂM
Trái Tim Chúa Giêsu mong muốn cho người ta được phần rỗi các linh hồn
"Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế"
Trái Tim Chúa Giêsu muốn cho người ta được rỗi linh hồn vô cùng. Ngưòi đã từng nói:
"Được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn nào có ích gì? Lấy gì đổi lại cho cân" (Mt 16, 26).
Trong khi hấp hối trên thánh giá Chúa phán "Ta khát", Chúa không thèm khát chút nước vật chất, nhưng Người khát khao cứu rỗi các linh hồn. Cũng vì khát khao cứu rỗi các linh hồn nên Người mở Trái Tim Người ra cho ta vào nương náu, tránh khỏi nanh vuốt ma quỉ là kẻ thù bắt linh hồn ta. Người dạy rằng:
"Ta ước ao mở Trái Tim ra, để cho hết mọi người được nhờ những ơn và những công nghiệp vô cùng do Trái Tim Ta phát ra để khỏi hư mất đời đời, nhưng được rỗi linh hồn hết thảy".
Thánh tích:
Năm 1822, ở thành Lyon có một bà đạo đức tên là Paulina Jaricot, khi nghe truyện các linh mục đi giảng đạo cho dân ngoại phải thiếu thốn, vất vả, và nếu muốn làm việc thiện tại các nơi đó thì không làm được, vì không có tiền.
Truyện ấy đã làm cho bà suy nghĩ, bà muốn giúp các linh mục ấy, nhưng bà cũng túng nghèo.
Với ơn Chúa soi dẫn, bà liền đi xin các chị em bạn góp mỗi tuần một đồng để gây quĩ giúp việc truyền giáo. Cuối năm, quĩ đã lên tới mấy trăm ngàn…
Khi nghe biết công việc tốt đẹp ấy, chẳng những người nghèo mà cả người giầu trong tỉnh Lyon, trong cả nước Pháp cũng góp tiền lập một quĩ lớn, gọi là quĩ Truyền giáo. Ban đầu chỉ có nước Pháp, sau lan sang các nước Âu châu, rồi sang cả bên Đông phương nữa.
Vào hội Truyền giáo, hội viên góp tiền, mỗi năm mấy chục, và góp lời cầu nguyện, đọc mỗi ngày một kinh Lạy Cha, một kinh Kính mừng, và lời nguyện: "Ông thánh Phanxicô Xavie cầu cho chúng tôi".
Giáo hội ban nhiều ơn xá cho các hội viên. Mỗi năm lại có nhiều lễ misa cầu cho hội viên còn sống hay đã qua đời.
NGÀY HAI MƯƠI SÁU
Trái Tim Chúa Giêsu ước ao Cứu linh hồn luyện ngục
Chúa phán với bà thánh Gêtrudê rằng:
"Mỗi lần con cứu được một linh hồn ra khỏi luyện ngục, thì Cha vui mừng như con đã cứu chính Cha ra khỏi nơi ấy".
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita có lòng thương và hay cứu giúp các linh hồn trong luyện ngục cách riêng, người gọi các linh hồn ấy là "những người bạn đau khổ". Nhiều lần các linh hồn được Chúa cho hiện về với bà, có linh hồn kể cho bà những hình khổ phải chịu và xin giúp, có linh hồn cho biết đã được giảm bớt, có linh hồn về cảm ơn bà và bay về thiên đàng. Thánh nữ Magarita hay nhường công nghiệp việc lành cho các linh hồn, khi thì 3 hay 6 tháng…về sau Chúa dạy bà phải nhường công phúc cả đời cho các linh hồn.
Thánh nữ Magarita có chép truyện sau:
Một năm, bề trên cho tôi được chầu Mình Thánh Chúa đêm thứ Năm tuần thánh. Đang khi chầu, tôi thấy nhiều linh hồn hiện về xin cứu giúp, cũng lúc ấy Chúa Giêsu đến dạy tôi nhường công phúc cho các linh hồn cả năm, tôi vâng lời ngay. Nhiều lần khác Chúa dạy tôi đền tội thay cho các linh hồn, những lần ấy tôi phải chịu cơ cực quá sức y như các linh hồn ấy đang phải chịu đền trong luyện ngục vậy.
NGÀY HAI MƯƠI BẢY
Cái gai thứ 1 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: phạm tội trọng
Cứ lời thánh Phaolô dạy, kẻ phạm tội trọng đóng đanh Chúa Giêsu như quân Dothái xưa. Họ không đóng đanh bề ngoài, họ đóng đanh Người trong lòng. Thật vậy, vì có một lần Chúa Giêsu hiện đến cùng thánh nữ Magarita, đầu đội vòng gai, cả mình đầy những máu chảy ra, Chúa phán rằng:
"Những kẻ phạm tội trọng làm khốn Cha thế này đây".
Xưa bà thánh Têrêsa hằng cầu nguyện cho kẻ có tội. Một lần bà sốt sắng kêu van hết sức làm động lòng Chúa Giêsu, Chúa nghe lời bà và Chúa cứu 6 ngàn người được ơn ăn năn trở lại, sửa mình và được rỗi linh hồn.
Thánh tích:
Xưa có một người rất dữ tợn hung ác, đã phạm mọi giống tội. Khi đã già 60 tuổi, ông ta bị bệnh nặng, các y sĩ đều chê. Anh em bà con thấy thế khuyên ông ta lo việc linh hồn. Ông ta không nghe lời khuyên bảo, không lo xưng tội, mà còn chửi bới nói phạm đến Chúa.
Nhưng Chúa thương xót vô cùng, Người hiện ra phán rằng:
" Ta là Giêsu đã chết cho con, dù tội con nặng đến đâu, đừng sợ, hãy ăn năn thực lòng, Ta sẽ tha hết, vì Ta nhân từ thương xót vô cùng".
Ông ta thưa: Tôi sắp mất linh hồn rồi, cần gì ăn năn làm gì nữa.
Lúc ấy Chúa Giêsu mở áo cho ông ta xem các dấu tích trên mình Người và nói:
"Ta đã chịu khổ cực thế này để cứu linh hồn con, hãy thật lòng ghét tội, Ta sẽ cứu con khỏi sa hỏa ngục".
Ôi ghê gớm khốn nạn thay, lão ấy chẳng những không biết ơn Chúa Giêsu đã thương lão mà hối cải, nó còn xung lên nói phạm đến lòng nhân lành Chúa. Chúa Giêsu thấy lão cứng lòng cố chấp như vậy thì Người lấy mấy giọt máu bên sườn nhỏ xuống trán hắn, nói rằng:
"Đến ngày phán xét, máu này sẽ làm chứng cho thiên hạ biết ngươi đã khinh chê lòng thương xót Ta, ngươi hư đi là tại chính ngươi mà chớ".
Suy tích này ta biết tội trọng là sự gớm ghiếc và sự cứng lòng phạm đến Đức Chúa Trời là làm hại linh hồn người ta ngần nào.
Hãy hạ mình xuống cầu xin Ðức Mẹ thương xem, chớ để mình ra cứng lòng…
NGÀY HAI MƯƠI TÁM
Cái gai thứ 2 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: làm hư phép Mình Thánh
Trong thời nay, có biết bao kẻ đã không tin, hay có tin nhưng phạm đến Mình Thánh Chúa, làm cho quỉ vui mừng, các thiên thần xấu hổ, còn Chúa Giêsu thì đau đớn…Giuđa đã bán Chúa cho kẻ dữ làm khổ Người, kẻ phạm đến Mình Thánh Chúa cũng như đem nộp Chúa cho quỉ dữ. Chúa Giêsu ở trong linh hồn mắc tội trọng, Người xấu hổ đau buồn chừng nào, Người bị quỉ khinh thường chừng nào. Ôi Thiên Chúa cao sang chịu thiệt thòi vì phần rỗi chúng con!!!
Thánh tích:
Xưa có một người ăn mày đến xin ăn trước cửa nhà thánh Paulino giám mục thành Nola, người thấy nó bại một tay thì hỏi nó bị bại từ bao lâu rồi. Người ấy nói:
- Cha tôi mất sớm, mẹ tôi nuôi tôi đến lớn, nhưng tôi chẳng đền ơn, lại còn phung phí của cải gia đình, rượu chè cờ bạc, bán cả ruộng rẫy.
Một hôm, tôi thấy mẹ tôi còn mấy đồng bạc, tôi đòi lấy, mẹ tôi không cho, nên tôi lấy tay này đánh mẹ tôi chết ngay. Hôm ấy là thứ Năm tuần thánh, tôi giấu xác mẹ tôi, rồi đi lễ, và tôi cả lòng lên rước lễ như người ta. Khi vừa rước lễ xong, tay tôi liền khô bại, đau đớn, tôi kêu la ầm cả nhà thờ. Người ta kéo đến hỏi han, tôi xấu hổ quá, bỏ làng ra đi dông dài mãi đến nay. Tôi xin chịu sự đau đớn đời này, nhưng tôi sợ hình khổ hỏa ngục lắm.
Nghe vậy, thánh giám mục nói:
- Anh đã làm cực lòng Chúa lắm, nhưng đừng ngã lòng, vì Chúa vô cùng nhân từ thương xót, hãy ăn năn thật lòng và xưng tội cho thật thà, rước lễ cho sốt sắng đền tội đã làm hư phép Mình Thánh Chúa xưa.
Anh ta nghe lời thánh giám mục, ăn năn xưng tội và chịu lễ sốt sắng, vừa chịu lễ xong, tay anh ta mềm ra và giơ lên được như cũ.
Ta hãy quyết tâm đừng bao giờ dám phạm đến Mình Thánh Chúa Giêsu.
NGÀY HAI MƯƠI CHÍN
Cái gai thứ 3 đâm Trái Tim Chúa Giêsu: lười biếng rước lễ
Thánh ý Chúa Giêsu khi lập phép Mình Thánh là muốn cho người ta năng rước lễ. Chúa phán:
"Hỡi những kẻ khó nhọc, gồng gánh nặng nề, hãy đến cùng Ta. Ta sẽ bổ sức cho các ngươi.
"Ta bảo thật: ai không ăn thịt Ta và uống máu Ta, sẽ không được sống. Ai ăn thịt và uống máu Ta sẽ sống đời đời".
Thánh tích:
Trong sách Hạnh các thánh có kể truyện ông thánh Alexio người thành Rôma, là con nhà giầu sang lắm. Trong dịp cưới vợ, bởi ơn Chúa soi, ông đã bỏ cha mẹ, vợ, cùng của cải sang trọng trần gian mà sang phương Đông đi viếng các nhà thờ, chăm lo đọc kinh xem lễ cầu nguyệm đêm ngày. Người chẳng có của nuôi thân, phải đi ăn mày kiếm miếng cơm.
Qua 17 năm, người trở về Rôma, đến ăn xin ở cửa nhà cha mẹ, nhưng người giấu không cho cha mẹ biết, và cũng vì người rách rưới nên cha mẹ không nhận ra người.
Ông bà thấy người đói rách túng thiếu thì cho ở nhờ trong một xó nhà, và bảo đầy tớ mỗi ngày cho bát cơm, chén nước.
Alesio cứ ở như thế 17 năm nữa, chịu tôi tớ khinh dể mà không dám kêu ca phàn nàn, cũng không tỏ mình là con yêu quí cha mẹ đang tìm tòi mong mỏi.
Khi đã được 17 năm, Alesio bị bệnh mà chết. Lúc sắp liệm xác, thấy người cầm trong tay một tờ giấy, mở ra xem mới biết người chính là Alesio, con ông bà chủ nhà. Cha mẹ Alesio nghe tin ấy, vội chạy đến nhận xác con, khóc lóc thảm thiết không ai an ủi được.
Ta hãy nhận ra Chúa Giêsu trong bí tích Thánh thể, mà đến thăm viếng Người, đón rước Người vào linh hồn ta để Người nên bạn thân an ủi, thêm sức và cùng đi với ta tiến về quê trời.
NGÀY BA MƯƠI
Phải vững lòng trông cậy Trái Tim Chúa Giêsu
Thánh nữ Magarita nói rằng:"Nếu ta thấy mình khô khan lười biếng, hãy đến cùng Trái Tim Chúa Giêsu là lò lửa mến hằng cháy, Người sẽ đốt lòng ta, cho ta nên sốt sáng. Nếu ta yếu đuối hay phạm tội, hãy mau chạy đến với Trái Tim Chúa Giêsu, ta sẽ được thêm sức để tránh tội, vững vàng trên đường nhân đức. Ta phải luôn vững lòng trông cậy vào lòng Thương xót Chúa Giêsu, ta sẽ được những ơn ta thiếu thốn".
Thánh tích:
Nhờ ảnh Trái Tim Chúa, cha xứ cứu được một linh hồn:
Có một cha xứ kia kể tích chuyện này:
Trong xứ tôi, có một người về phần xác thì giầu, nhưng phần hồn thì rất khô khan. Đã lâu năm ông bỏ không tới nhà thờ. Vào một ngày kia ông bị bệnh nặng, các thầy thuốc đều chê cả. Nghe tin ấy, tôi vội đến thăm ngay, nhưng không được vào, vì ý ông không muốn lo việc linh hồn, nên đã bảo người nhà không được cho tôi vào.
Mấy ngày sau tôi lại đến, nhưng cũng vô ích, vẫn không được vào. Tôi thấy tình cảnh như thế thì trao một mẫu ảnh Trái Tim Chúa cho một người nhà của ông ta, và bảo giấu ảnh ấy dưới gối ông ta ngủ. Về nhà thờ, tôi cho giáo dân biết tin ấy, xin mọi người trong xứ, nhất là những ai quen rước lễ thứ Sáu đầu tháng, kêu van cầu xin Trái Tim Chúa Giêsu, để Người soi sáng mở lòng cho kẻ bệnh nặng ăn năn trở lại.
Phần riêng tôi cũng ra sức cầu xin Trái Tim Chúa cho ông ta, nhất là trong lúc tôi dâng lễ.
Đến ngày thứ Sáu đầu tháng, tôi được tin ông ta trở bệnh nặng. Nóng lòng quá, tôi liền đến ngay nhà kẻ liệt, và dù người nhà ngăn cản, tôi cũng cứ xông vào trong phòng ông ta nằm. Tôi chào và hỏi bệnh tình, rồi tôi khuyên ông ta lo việc linh hồn. Ôi, Trái Tim nhân lành Chúa Giêsu hay thương xót kẻ có tội chừng nào. Ông không chống lại nữa, và vui lòng nghe lời tôi khuyên bảo, lại xin tôi giúp, vì đã bỏ xưng tội lâu năm. Tôi giúp ông kỹ càng, rồi làm phép giải tội và phép xức dầu cho ông ngay. Ông ấy lãnh các phép sốt sắng cùng tỏ ra dấu ăn năn tội khác thường.
Mười lăm ngày sau, ông thở hơi cuối cùng, miệng kêu Tên cực trọng Chúa Giêsu, và ra đi bình an trong tay nhân lành của Chúa.