SAIGÒN - Vốn dĩ còn đậm chất nhà quê, bà con giáo điểm truyền Giáo An Thới Đông - nơi Hai Tôm sinh sống - có thói quen đi lễ sớm chứ không chờ đến cha ra bàn thờ mới đến như một số nơi thường vẫn thế. Trước giờ lễ, bà con tếu táo dăm ba câu chuyện đời của vùng đất nghèo. Bữa thì chuyện đi “xịt” cá, bữa thì đi vác vôi cho mấy vuông tôm, bữa thì đi làm đất cho mấy cái vuông chuẩn bị thả tôm …
Chiều hôm nay, đề tài của dăm ba câu chuyện quen thuộc khác hơn mọi ngày một chút đó là chuyện cầm chứng minh nhân dân lấy tiền nộp phạt.
Chuyện là nhà nghèo, anh Cường ở Rạch Lá “bóp bụng” mua được chiếc xe Tàu để đi lại. Anh Cường bị khối u ở bàn tay phải nên tìm kế sinh nhai đối với anh là chuyện vất vả. Hôm kia, anh mới đi mần mướn cho người ta bên An Nghĩa về, đang rẽ vào đường An Thới Đông để về nhà thì bị đồng chí cảnh sát “tuýt” còi lại.
Dừng lại theo tiếng còi của đồng chí cảnh sát. Anh Cường được đồng chí cảnh sát cho biết anh vi phạm luật giao thông là không mở đèn xi-nhan phải khi quẹo phải !
Khi nghe đóng phạt, anh Cường mới những trình bày hoàn cảnh gia đình nghèo, đi làm mướn, cuối tuần mới lãnh lương và hiện giờ không còn đồng nào. Để minh chứng cho chuyện “hổng còn xu dính túi” anh Cường đã móc bóp ra cho đồng chí cảnh sát xem. Sau khi thấy không còn đồng nào dính túi, đồng chí cảnh sát mới đề nghị anh Cường đi cầm chứng minh nhân dân để nộp phạt !
Không còn cách nào khác, anh Cường chạy qua bên kia đường tìm đến bà bán thuốc lá ngồi ở vệ đường để cầm chứng minh nhân dân. Bà bán thuốc lá thông cảm cho hoàn cảnh trớ trêu của anh Cường nên giữ lấy chứng minh nhân dân và đưa cho anh Cường 50.000 để nộp phạt vì cái tội không bật đèn xi-nhan của anh Cường.
May mà còn cái chứng minh nhân dân để đi cầm chứ không thì không biết anh phải làm sao ?
Câu chuyện vừa chấm dứt cũng là hồi chuông hiệu giờ lễ bắt đầu.
…
Câu chuyện đi cầm chứng minh nhân dân của anh Cường để nộp phạt sao mà nó vừa bi và vừa hài !
Không biết đồng chí cảnh sát đó có hiểu rằng nếu không mang chứng minh nhân dân theo trong người khi kiểm tra thì bị đóng phạt không mà anh lại xui người ta đi cầm chứng minh nhân dân ?
Chẳng may tối hôm đó cán bộ xã An Thới Đông đi kiểm tra hộ khẩu, kiểm tra chứng minh nhân dân thì làm gì anh Cường có chứng minh nhân dân để trình diện ? Chứng minh nhân dân của anh Cường hiện đang nằm trong hộc tủ của tủ thuốc bên vệ đường của người đàn bà kia rồi ! Nếu chuyện xui xảy đến với anh nữa chắc có lẽ không còn lối nào thoát là anh Cường phải cầm luôn cái hộ khẩu để chuộc cái chứng minh nhân dân về để trình cho cán bộ.
Sao mà thấy thương cái anh chàng Cường quá ! Một vợ, ba con vất vả làm mướn để đắp đổi qua ngày, cái nghèo cứ muốn quấn quýt gia đình anh nay còn phải lo tiền để chuộc lại cái chứng minh thư. Sao mà thấy thương cho cái phận nghèo của giáo dân nghèo vùng biển mặn Cần Giờ quá !
Chiều hôm nay, đề tài của dăm ba câu chuyện quen thuộc khác hơn mọi ngày một chút đó là chuyện cầm chứng minh nhân dân lấy tiền nộp phạt.
Chuyện là nhà nghèo, anh Cường ở Rạch Lá “bóp bụng” mua được chiếc xe Tàu để đi lại. Anh Cường bị khối u ở bàn tay phải nên tìm kế sinh nhai đối với anh là chuyện vất vả. Hôm kia, anh mới đi mần mướn cho người ta bên An Nghĩa về, đang rẽ vào đường An Thới Đông để về nhà thì bị đồng chí cảnh sát “tuýt” còi lại.
Dừng lại theo tiếng còi của đồng chí cảnh sát. Anh Cường được đồng chí cảnh sát cho biết anh vi phạm luật giao thông là không mở đèn xi-nhan phải khi quẹo phải !
Khi nghe đóng phạt, anh Cường mới những trình bày hoàn cảnh gia đình nghèo, đi làm mướn, cuối tuần mới lãnh lương và hiện giờ không còn đồng nào. Để minh chứng cho chuyện “hổng còn xu dính túi” anh Cường đã móc bóp ra cho đồng chí cảnh sát xem. Sau khi thấy không còn đồng nào dính túi, đồng chí cảnh sát mới đề nghị anh Cường đi cầm chứng minh nhân dân để nộp phạt !
Không còn cách nào khác, anh Cường chạy qua bên kia đường tìm đến bà bán thuốc lá ngồi ở vệ đường để cầm chứng minh nhân dân. Bà bán thuốc lá thông cảm cho hoàn cảnh trớ trêu của anh Cường nên giữ lấy chứng minh nhân dân và đưa cho anh Cường 50.000 để nộp phạt vì cái tội không bật đèn xi-nhan của anh Cường.
May mà còn cái chứng minh nhân dân để đi cầm chứ không thì không biết anh phải làm sao ?
Câu chuyện vừa chấm dứt cũng là hồi chuông hiệu giờ lễ bắt đầu.
…
Câu chuyện đi cầm chứng minh nhân dân của anh Cường để nộp phạt sao mà nó vừa bi và vừa hài !
Không biết đồng chí cảnh sát đó có hiểu rằng nếu không mang chứng minh nhân dân theo trong người khi kiểm tra thì bị đóng phạt không mà anh lại xui người ta đi cầm chứng minh nhân dân ?
Chẳng may tối hôm đó cán bộ xã An Thới Đông đi kiểm tra hộ khẩu, kiểm tra chứng minh nhân dân thì làm gì anh Cường có chứng minh nhân dân để trình diện ? Chứng minh nhân dân của anh Cường hiện đang nằm trong hộc tủ của tủ thuốc bên vệ đường của người đàn bà kia rồi ! Nếu chuyện xui xảy đến với anh nữa chắc có lẽ không còn lối nào thoát là anh Cường phải cầm luôn cái hộ khẩu để chuộc cái chứng minh nhân dân về để trình cho cán bộ.
Sao mà thấy thương cái anh chàng Cường quá ! Một vợ, ba con vất vả làm mướn để đắp đổi qua ngày, cái nghèo cứ muốn quấn quýt gia đình anh nay còn phải lo tiền để chuộc lại cái chứng minh thư. Sao mà thấy thương cho cái phận nghèo của giáo dân nghèo vùng biển mặn Cần Giờ quá !