Học thuyết cộng sản của Mác, cũng như những người tự nhận là cộng sản ứng dụng học thuyết của Mác xưa nay vẫn thường chế ra những từ ngữ, những khái niệm rất riêng biệt và kêu như “thùng rỗng” vậy. Đường hướng chiến lược thì họ gọi là “sợi chỉ xuyên suốt”, và như để phân biệt với các loại chỉ may vá khác, họ ghép thêm từ “đỏ” vào, bởi mầu đỏ là mầu biểu trưng của họ. Thế là khái niệm “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” được ra đời. Sợi chỉ đỏ xuyên suốt - tức là đường lối chiến lược của cách mạng cộng sản, do những người vô sản - cộng sản ở Việt Nam tiến hành từ những năm 1930 đến nay được họ xác định là “độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”.
Độc lập dân tộc thì chắc ai cũng hiểu, cho dù chưa hẳn là đã hoàn toàn trùng khít với nhau. Theo như từ điển tiếng Việt do chính những học giả cộng sản ở Việt Nam biên soạn thì: “Độc lập dân tộc là trạng thái của một nước (quốc gia), một dân tộc có chủ quyền về chính trị, không phụ thuộc vào nước khác hoặc dân tộc khác”. Khái niệm này khá rõ, và có lẽ chẳng ai bác bỏ. Người cộng sản ở Việt Nam biên soạn cũng không dám sai trên giấy trắng mực đen, họ phải viết theo chuẩn chung. Tuy nhiên họ vẫn có truyền thống giải thích từ ngữ theo cách hiểu của họ. Trong trường hợp này, họ sẽ giải thích cụm từ “Phụ thuộc” theo cách của họ - Mời quí vị xem chi tiết ở phần dưới. Nghĩa là “độc lập dân tộc” đối với người cộng sản ở Việt Nam hoàn toàn khác “độc lập dân tộc” theo khái niệm của thế giới văn minh.
Còn chủ nghĩa xã hội là gì thì ngay từ trong học thuyết, Mác đã rất mù mờ khi đưa ra định nghĩa, và ông ta chưa bao giờ mô tả được mô hình của cái xã hội đó cụ thể là như thế nào. Các khái niệm về chủ nghĩa xã hội cho đến ngày nay vẫn “rối như canh hẹ”. Các lý thuyết gia, các lãnh tụ “cha già dân tộc” của các nhà nước cộng sản nhóm họp, cãi lộn thậm chí dùng súng ống choảng nhau, dạy cho nhau bài học này nọ… mà vẫn chưa thống nhất được cho dù là tạm thời về cái khái niệm này. Thực tế, chưa bao giờ có cái gọi là chủ nghĩa xã hội trong xã hội loài người. Nếu có nó chẳng qua là một tên gọi xuất phát từ đầu óc hoang tưởng của những kẻ mù loà dốt nát, hay tệ hơn, nó xuất phát từ tâm địa đen tối của kẻ trôm cướp dùng để loè bịp nhân dân, qua đó tập hợp lực lượng hòng sống trên xương máu dân lành…
Như thế đường hướng chiến lược của csvn có 2 nội dung: Độc lập dân tộc và Chủ nghĩa xã hội - Hai nội dung này, một thì được xây dựng trên khái niệm một mình một chiếu chẳng thèm quan tâm đến chuẩn mực chung. Một được xây dựng trên cái chưa bao giờ có, hoang tưởng hoang đường, lừa bịp. Thế mà đến tận hôm nay, quan chức cộng sản ở Việt Nam vẫn già mồm tụng niệm ra tận thế giới: Sợi chỉ đỏ xuyên suốt của cách mạng Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản là “độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”. Quả thực cái sợi chỉ đỏ máu me này đã trở thành con giun chỉ, con sán dây, xuyên qua não, bấu vứu vào tận tiềm thức của người cộng sản. Người cộng sản lúc đầu tưởng là thủ phạm reo rắc “con giun sợi chỉ đỏ” vào đầu người dân hòng nô dịch tư duy họ, bây giờ chính họ trở thành nạn nhân, không thể dứt ra được, mặc dù biết được rằng nếu cứ để vậy, đến một ngày, con giun chỉ, con sán dây “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” kia sẽ giết chết vật chủ. Bi kịch tất yếu của csvn.
Cứ cho là những sự kiện thời sự ở Việt Nam hôm nay như Bô-xít, như là bịt miệng trí thức hiền tài… vẫn chưa bộc lộ hết bản chất, cần phải có thời gian để minh bạch minh định nên chưa xét đến. Chúng ta hãy cùng nhìn lại lịch sử để mục sở thị cái csvn gọi là mục tiêu chiến lược độc lập dân tộc: Ngay từ những năm 1930, quốc tế cộng sản đã điều khiển được những người theo chủ thuyết cộng sản tại Việt Nam khởi đầu bằng việc họ can thiệp vào vấn đề đào tạo, tổ chức, họ quyết định ai được là tổng bí thư… Nhưng nếu quốc tế cộng sản là “Minh quân” thì đó cũng chưa phải là đại hoạ cho dân tộc Việt. Rủi thay cái quốc tế cộng sản này vì xây dựng trên nền một tà thuyết, chuyên lấy việc giết chóc để đạt được mục đích của mình… Cho nên nó là phương tiện của các đế quốc: Như đế quốc Nga Xô; Đế quốc Trung Cộng. Từ những năm 1945 đến 1985 lúc thì đế quốc Trung Cộng, lúc thì đế quốc Nga Xô, lúc thì cả hai đế quốc này bơm cho vũ khí csvn với mục đích chính là dùng chiến trường Việt Nam để thử vũ khí, khí tài, thử học thuyết chiến tranh, biến cả dân tộc Việt thành con tin để mặc cả với các cường quốc khác trên thế giới … Và đau đớn hơn là để tạo tình huống “trói tay” csvn, dễ bề thôn tính đất đai, biển đảo... của dân tộc Việt.
Khi bị Trung Cộng rủa xả là vô ơn, là côn đồ, rồi xông vào đánh đấm túi bụi năm 1979, những người cộng sản ở Việt Nam đẩy cả dân tộc Việt vào một cuộc chiến tranh núi xương sông máu hoàn toàn không phải vệ quốc mà cũng không vệ được quốc. Đó là cuộc chiến hàng vạn sinh mạng dân lành bị thí, bị làm bia đỡ đạn cho đảng cộng sản Việt Nam, trong khi đó đường biên bị đẩy lùi hàng km vào sâu lãnh thổ nước Việt … 10 năm sau, không chịu nổi sự bao vây, tấn công đủ kiểu của người đồng chí cộng sản Trung Quốc, hay vì nhà nước csvn được xây dựng bằng từng viên gạch, từng bộ quần áo, từng quyển vở cái bút, cho đến xe - máy, súng đạn, não trạng cán bộ… Csvn cũng phải quì gối khuất phục. Nguyên thủ csvn muối mặt sang Trung Quốc lãnh nhận đủ thứ sỉ vả từ Hán triều phương bắc… Độc lập dân tộc mà người cộng sản ở Việt Nam xây dựng là thế.
Có lúc csvn mơ tưởng rằng có thể dùng cộng sản Liên Xô để chống lại cộng sản Trung Quốc nên họ tự đặt họ vào vị trí tên lính đánh thuê cho Liên Xô ở Đông Nam Á. Nhưng khi Liên Xô khủng hoảng, con bài Việt Nam được người Nga mang ra mặc cả với người Hán. Và thế là tầu chiến Nga rút đi để cho Trung Cộng trắng trợn cướp tiếp những hòn đảo chính trên quần đảo Trường Sa… Csvn phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Nỗi tủi nhục này còn bị nhân lên gấp bội khi đây không phải là lần đầu csvn rơi vào tình huống này. Đằng khác, có rất nhiều trí thức, thậm chí quan chức cấp cao trong nội bộ csvn cảnh báo nguy cơ này: Những năm 1970 chính Mỹ đã cho csvn một cơ hội đặt chân vào thế giới văn minh, khi csvn khước từ, Mỹ đã dùng lá bài Việt Nam để mua bán với Trung Cộng. Canh bạc chính trị này lộ liễu đến mức trước khi tấn công Việt Nam, Đặng Tiểu Bình bay sang tận Mỹ để xin thỉnh thị.
Mục tiêu chiến lược độc lập dân tộc được csvn thực hiện như vậy đó. Với họ khái niệm “không phụ thuộc” được họ hiểu là gì gì đó chứ không phải là bị cướp đất, cướp biển, bị bắt làm con tin, bị đem ra mua bán trao đổi, bị buộc phải thực hiện chính sách của ngoại bang trên lãnh thổ Việt Nam… Thế vẫn chưa đủ, cái csvn gọi là độc lập dân tộc còn bị đồng chí Trung Cộng của họ hàng ngày, sỉ nhục cả trung ương đảng, chính phủ csvn trên báo chí, truyền thông Trung Quốc thậm chí ngay tên báo chí Việt Nam. Nào là phải biết ơn, nào là đừng vô ơn… v v và v v. Nhục!
Hỡi ôi ! mục tiêu chiến lược chủ nghĩa xã hội lại càng thảm hại hơn vì làm gì có cái gọi là chủ nghĩa xã hội??? Sự thật đã nhãn tiền ở phương đông phương tây… Nhãn tiền đến mức những người từng liều mạng theo cộng sản trong chiến tranh khi xưa hôm nay nhìn vào thực trạng xã hội loài người, thực trạng xã hội Việt Nam họ không còn im lặng được nữa. Chính họ kêu gọi đảng cộng sản Việt Nam hãy chấp nhận sự thực không có cái gọi là chủ nghĩa xã hội, đừng đánh tráo khái niệm đừng kéo dài đau khổ củ người dân nữa mà đến lúc sụp đổ không có đất chôn, lại còn ngàn năm bị nguyền rủa...
Có người lập luận rằng csvn không bao giờ chấp nhận sự thực này vì chấp nhận chẳng khác gì họ tròng thòng lọng vào cổ rồi nhờ người dân kéo lên giùm. Chấp nhận là tự sát. Chinh Nguyễn Minh Triết cũng đã phải la lối om sòm rằng: ”bỏ điều 4 hiến pháp qui định đcsvn có độc quyền lãnh đạo xã hội là chúng ta tự sát”. Nhưng không tự sát thì đằng nào cũng chết. Mà chết nhục, chết trong bấn loạn, trong đau đớn khôn lường, khôn tả… Cộng sản Đông Âu và Liên Xô có phải là tự sát không ??? Có biết bao nhiêu chính trị gia cộng sản nay lại lãnh đạo quốc gia đó… Khi họ nhận ra tội lỗi, dân tộc vẫn tha thứ, đón nhận lại vào cộng đồng đó thôi… Hay là người cộng sản chọn con đường thà một phút huy hoàng rồi phụt tắt, còn hơn le lói sống ngàn năm ??? Nếu thế đây không phải sự khôn ngoan, vì người cộng sản theo chủ thuyết vô thần, với họ chỉ có cuộc sống vất chất chỉ có đời này mà thôi, không có đời sau, không có tâm linh gì sốt. Nếu một phút huy hoàng rồi phụt tắt, thế khác gì ăn một bữa thật ngon trước khi ra pháp trường ??? Bữa cơm đó có bao nhiêu món ngon, cũng không làm người ăn ngon miệng … Thật là mâu thuẫn chồng lên mâu thuẫn… Người cộng sản tạo ra mâu thuẫn để làm động lực cho họ… Nay mâu thuẫn do họ tạo ra đang dìm chết họ trong mớ bùng nhùng…
“Sợi chỉ đỏ xuyên suốt - độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội” - đường lối chiến lược của csvn quả thực là một sợi chỉ máu me, được xuyên qua hộp sọ của các thế hệ cộng sản kế tiếp nhau, tuy nó bé nhỏ nhưng lại quá hiểm hóc, và hầu như không thể gỡ ra được vì vị trí nó đang nằm. Có một điều chắc chắn là sợi dây đó dẫn đến đâu, đầu đây do ai cầm, ai giật, người csvn không biết, cũng không phải một thế lực nào đó ở Việt Nam nắm giữ… Cho nên, một ông cộng sản vũ trang tuyên truyền nằm vùng ở Sài Gòn khi xưa, mới cách đây vài hôm phải đau đớn thốt lên rằng “…Thật đáng sợ, mà cũng đáng trách. Nhưng không biết trách ai ?”.
Trân trọng tặng anh Đào Hiếu - Rất quí trọng nhân cách phục thiện của anh.
Sài gòn 25/09/2009
Độc lập dân tộc thì chắc ai cũng hiểu, cho dù chưa hẳn là đã hoàn toàn trùng khít với nhau. Theo như từ điển tiếng Việt do chính những học giả cộng sản ở Việt Nam biên soạn thì: “Độc lập dân tộc là trạng thái của một nước (quốc gia), một dân tộc có chủ quyền về chính trị, không phụ thuộc vào nước khác hoặc dân tộc khác”. Khái niệm này khá rõ, và có lẽ chẳng ai bác bỏ. Người cộng sản ở Việt Nam biên soạn cũng không dám sai trên giấy trắng mực đen, họ phải viết theo chuẩn chung. Tuy nhiên họ vẫn có truyền thống giải thích từ ngữ theo cách hiểu của họ. Trong trường hợp này, họ sẽ giải thích cụm từ “Phụ thuộc” theo cách của họ - Mời quí vị xem chi tiết ở phần dưới. Nghĩa là “độc lập dân tộc” đối với người cộng sản ở Việt Nam hoàn toàn khác “độc lập dân tộc” theo khái niệm của thế giới văn minh.
Còn chủ nghĩa xã hội là gì thì ngay từ trong học thuyết, Mác đã rất mù mờ khi đưa ra định nghĩa, và ông ta chưa bao giờ mô tả được mô hình của cái xã hội đó cụ thể là như thế nào. Các khái niệm về chủ nghĩa xã hội cho đến ngày nay vẫn “rối như canh hẹ”. Các lý thuyết gia, các lãnh tụ “cha già dân tộc” của các nhà nước cộng sản nhóm họp, cãi lộn thậm chí dùng súng ống choảng nhau, dạy cho nhau bài học này nọ… mà vẫn chưa thống nhất được cho dù là tạm thời về cái khái niệm này. Thực tế, chưa bao giờ có cái gọi là chủ nghĩa xã hội trong xã hội loài người. Nếu có nó chẳng qua là một tên gọi xuất phát từ đầu óc hoang tưởng của những kẻ mù loà dốt nát, hay tệ hơn, nó xuất phát từ tâm địa đen tối của kẻ trôm cướp dùng để loè bịp nhân dân, qua đó tập hợp lực lượng hòng sống trên xương máu dân lành…
Như thế đường hướng chiến lược của csvn có 2 nội dung: Độc lập dân tộc và Chủ nghĩa xã hội - Hai nội dung này, một thì được xây dựng trên khái niệm một mình một chiếu chẳng thèm quan tâm đến chuẩn mực chung. Một được xây dựng trên cái chưa bao giờ có, hoang tưởng hoang đường, lừa bịp. Thế mà đến tận hôm nay, quan chức cộng sản ở Việt Nam vẫn già mồm tụng niệm ra tận thế giới: Sợi chỉ đỏ xuyên suốt của cách mạng Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản là “độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội”. Quả thực cái sợi chỉ đỏ máu me này đã trở thành con giun chỉ, con sán dây, xuyên qua não, bấu vứu vào tận tiềm thức của người cộng sản. Người cộng sản lúc đầu tưởng là thủ phạm reo rắc “con giun sợi chỉ đỏ” vào đầu người dân hòng nô dịch tư duy họ, bây giờ chính họ trở thành nạn nhân, không thể dứt ra được, mặc dù biết được rằng nếu cứ để vậy, đến một ngày, con giun chỉ, con sán dây “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” kia sẽ giết chết vật chủ. Bi kịch tất yếu của csvn.
Cứ cho là những sự kiện thời sự ở Việt Nam hôm nay như Bô-xít, như là bịt miệng trí thức hiền tài… vẫn chưa bộc lộ hết bản chất, cần phải có thời gian để minh bạch minh định nên chưa xét đến. Chúng ta hãy cùng nhìn lại lịch sử để mục sở thị cái csvn gọi là mục tiêu chiến lược độc lập dân tộc: Ngay từ những năm 1930, quốc tế cộng sản đã điều khiển được những người theo chủ thuyết cộng sản tại Việt Nam khởi đầu bằng việc họ can thiệp vào vấn đề đào tạo, tổ chức, họ quyết định ai được là tổng bí thư… Nhưng nếu quốc tế cộng sản là “Minh quân” thì đó cũng chưa phải là đại hoạ cho dân tộc Việt. Rủi thay cái quốc tế cộng sản này vì xây dựng trên nền một tà thuyết, chuyên lấy việc giết chóc để đạt được mục đích của mình… Cho nên nó là phương tiện của các đế quốc: Như đế quốc Nga Xô; Đế quốc Trung Cộng. Từ những năm 1945 đến 1985 lúc thì đế quốc Trung Cộng, lúc thì đế quốc Nga Xô, lúc thì cả hai đế quốc này bơm cho vũ khí csvn với mục đích chính là dùng chiến trường Việt Nam để thử vũ khí, khí tài, thử học thuyết chiến tranh, biến cả dân tộc Việt thành con tin để mặc cả với các cường quốc khác trên thế giới … Và đau đớn hơn là để tạo tình huống “trói tay” csvn, dễ bề thôn tính đất đai, biển đảo... của dân tộc Việt.
Khi bị Trung Cộng rủa xả là vô ơn, là côn đồ, rồi xông vào đánh đấm túi bụi năm 1979, những người cộng sản ở Việt Nam đẩy cả dân tộc Việt vào một cuộc chiến tranh núi xương sông máu hoàn toàn không phải vệ quốc mà cũng không vệ được quốc. Đó là cuộc chiến hàng vạn sinh mạng dân lành bị thí, bị làm bia đỡ đạn cho đảng cộng sản Việt Nam, trong khi đó đường biên bị đẩy lùi hàng km vào sâu lãnh thổ nước Việt … 10 năm sau, không chịu nổi sự bao vây, tấn công đủ kiểu của người đồng chí cộng sản Trung Quốc, hay vì nhà nước csvn được xây dựng bằng từng viên gạch, từng bộ quần áo, từng quyển vở cái bút, cho đến xe - máy, súng đạn, não trạng cán bộ… Csvn cũng phải quì gối khuất phục. Nguyên thủ csvn muối mặt sang Trung Quốc lãnh nhận đủ thứ sỉ vả từ Hán triều phương bắc… Độc lập dân tộc mà người cộng sản ở Việt Nam xây dựng là thế.
Có lúc csvn mơ tưởng rằng có thể dùng cộng sản Liên Xô để chống lại cộng sản Trung Quốc nên họ tự đặt họ vào vị trí tên lính đánh thuê cho Liên Xô ở Đông Nam Á. Nhưng khi Liên Xô khủng hoảng, con bài Việt Nam được người Nga mang ra mặc cả với người Hán. Và thế là tầu chiến Nga rút đi để cho Trung Cộng trắng trợn cướp tiếp những hòn đảo chính trên quần đảo Trường Sa… Csvn phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Nỗi tủi nhục này còn bị nhân lên gấp bội khi đây không phải là lần đầu csvn rơi vào tình huống này. Đằng khác, có rất nhiều trí thức, thậm chí quan chức cấp cao trong nội bộ csvn cảnh báo nguy cơ này: Những năm 1970 chính Mỹ đã cho csvn một cơ hội đặt chân vào thế giới văn minh, khi csvn khước từ, Mỹ đã dùng lá bài Việt Nam để mua bán với Trung Cộng. Canh bạc chính trị này lộ liễu đến mức trước khi tấn công Việt Nam, Đặng Tiểu Bình bay sang tận Mỹ để xin thỉnh thị.
Mục tiêu chiến lược độc lập dân tộc được csvn thực hiện như vậy đó. Với họ khái niệm “không phụ thuộc” được họ hiểu là gì gì đó chứ không phải là bị cướp đất, cướp biển, bị bắt làm con tin, bị đem ra mua bán trao đổi, bị buộc phải thực hiện chính sách của ngoại bang trên lãnh thổ Việt Nam… Thế vẫn chưa đủ, cái csvn gọi là độc lập dân tộc còn bị đồng chí Trung Cộng của họ hàng ngày, sỉ nhục cả trung ương đảng, chính phủ csvn trên báo chí, truyền thông Trung Quốc thậm chí ngay tên báo chí Việt Nam. Nào là phải biết ơn, nào là đừng vô ơn… v v và v v. Nhục!
Hỡi ôi ! mục tiêu chiến lược chủ nghĩa xã hội lại càng thảm hại hơn vì làm gì có cái gọi là chủ nghĩa xã hội??? Sự thật đã nhãn tiền ở phương đông phương tây… Nhãn tiền đến mức những người từng liều mạng theo cộng sản trong chiến tranh khi xưa hôm nay nhìn vào thực trạng xã hội loài người, thực trạng xã hội Việt Nam họ không còn im lặng được nữa. Chính họ kêu gọi đảng cộng sản Việt Nam hãy chấp nhận sự thực không có cái gọi là chủ nghĩa xã hội, đừng đánh tráo khái niệm đừng kéo dài đau khổ củ người dân nữa mà đến lúc sụp đổ không có đất chôn, lại còn ngàn năm bị nguyền rủa...
Có người lập luận rằng csvn không bao giờ chấp nhận sự thực này vì chấp nhận chẳng khác gì họ tròng thòng lọng vào cổ rồi nhờ người dân kéo lên giùm. Chấp nhận là tự sát. Chinh Nguyễn Minh Triết cũng đã phải la lối om sòm rằng: ”bỏ điều 4 hiến pháp qui định đcsvn có độc quyền lãnh đạo xã hội là chúng ta tự sát”. Nhưng không tự sát thì đằng nào cũng chết. Mà chết nhục, chết trong bấn loạn, trong đau đớn khôn lường, khôn tả… Cộng sản Đông Âu và Liên Xô có phải là tự sát không ??? Có biết bao nhiêu chính trị gia cộng sản nay lại lãnh đạo quốc gia đó… Khi họ nhận ra tội lỗi, dân tộc vẫn tha thứ, đón nhận lại vào cộng đồng đó thôi… Hay là người cộng sản chọn con đường thà một phút huy hoàng rồi phụt tắt, còn hơn le lói sống ngàn năm ??? Nếu thế đây không phải sự khôn ngoan, vì người cộng sản theo chủ thuyết vô thần, với họ chỉ có cuộc sống vất chất chỉ có đời này mà thôi, không có đời sau, không có tâm linh gì sốt. Nếu một phút huy hoàng rồi phụt tắt, thế khác gì ăn một bữa thật ngon trước khi ra pháp trường ??? Bữa cơm đó có bao nhiêu món ngon, cũng không làm người ăn ngon miệng … Thật là mâu thuẫn chồng lên mâu thuẫn… Người cộng sản tạo ra mâu thuẫn để làm động lực cho họ… Nay mâu thuẫn do họ tạo ra đang dìm chết họ trong mớ bùng nhùng…
“Sợi chỉ đỏ xuyên suốt - độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội” - đường lối chiến lược của csvn quả thực là một sợi chỉ máu me, được xuyên qua hộp sọ của các thế hệ cộng sản kế tiếp nhau, tuy nó bé nhỏ nhưng lại quá hiểm hóc, và hầu như không thể gỡ ra được vì vị trí nó đang nằm. Có một điều chắc chắn là sợi dây đó dẫn đến đâu, đầu đây do ai cầm, ai giật, người csvn không biết, cũng không phải một thế lực nào đó ở Việt Nam nắm giữ… Cho nên, một ông cộng sản vũ trang tuyên truyền nằm vùng ở Sài Gòn khi xưa, mới cách đây vài hôm phải đau đớn thốt lên rằng “…Thật đáng sợ, mà cũng đáng trách. Nhưng không biết trách ai ?”.
Trân trọng tặng anh Đào Hiếu - Rất quí trọng nhân cách phục thiện của anh.
Sài gòn 25/09/2009