Trong những ngày đầu năm 2010 tình hình chính trị trong nước cũng như đối ngoại của Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng csVN đầy biến động. Những yếu tố kỳ dị bên trong tự nhiên lôi kéo thêm những cái nhìn xoi mói và tò mò từ bên ngoài càng gia tăng.
Vài con số thống kê cụ thể
Ghi nhận vài con số có thể tìm trên mạng Google về các dữ kiện tòa án xét xử những nhà nhân quyền, vụ Đồng Chiêm, Bát Nhã và nóng hổi vụ tên ác tặc hiệu trưởng Sầm Đức Xương.
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 15.500.000 lần cho nguyễn tiến trung (thời gian 32 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 14.700.000 lần cho lê công định (thời gian 30 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 7.406 bài báo viết về "nguyễn tiến trung" (27 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 9.899 bài báo viết về "lê công định" (26 giây)
Dùng từ ngữ tiếng anh „dissident in Vietnam“ (người đối kháng) thì tìm được:
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 563.000 lần cho từ ngữ dissident in Vietnam (23 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 7.920.000 lần cho đồng chiêm (32 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 6.047 bài báo về "đồng chiêm" (28 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 462.000 cho bát nhã (6 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 136 bài báo viết về "bát nhã" (9 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 1.210.000 cho Sầm Đức Xương (30 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 153 bài báo về "Sầm Đức Xương" (17 giây)
Tiện đây một chút so sánh về Thái Hà
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 14.300.000 lần cho thái hà (31 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 2.728 bài báo về "thái hà" (22 giây)
Những con số về dữ kiện nhìn thấy được qua các thông tin trên các trang mạng quả là to lớn, đáng tiếc không tìm được thống kê về con số của người theo dõi các tin tức trên. Chắc chắn phải tính được trên con số hàng triệu.
Tòa án csVN trở thành một nơi diễn tuồng hề
Từ lâu sau chiến tranh Việt Nam, chưa bao giờ trong một thời gian ngắn – chưa đến 1 tháng - mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải nhôn nhao đương đầu với phong ba bão táp trước giới truyền thông trong và ngoài nước như những ngày vừa qua.
Những tòa án xét xử đóng tuồng như những tên rối đang diễn trò. Phiên tòa được gọi là xét xử “công khai” 4 nhà Dân chủ yêu nước tại Sài Gòn hôm 20/01: luật sư Lê Công Định, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, hai doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long chẳng khác một cuộc chạy xô theo tuồng diễn, hay nói nôm na như một cuộc xét xử ngông cuồng của băng đảng trộm cướp mafia: Ngăn cản các nhà báo ngoại quốc đến tham dự bằng những sự lừa đảo, dấu tên vị chánh án, kết tội nhanh không cho thời gian luật sư biện hộ bênh vực thân chủ…
Cả thế giới chê bai nền dân chủ và luật pháp của csVN. Theo thông tấn xã AFP nhận định vào ngày 31/1/2010: The European Union criticised the court after the hearing for not looking into the claims. The case sparked concern in Europe and the United States, and among a global association of lawyers, human rights watchdogs and press freedom groups. (Liên hiệp Châu Âu đã chỉ trích phiên toà đã không đi sâu và xem xét thêm về những lời xác nhận trước tòa. Phiên tòa này cũng gây nên mối quan tâm cho Liên hiệp Châu Âu và Hoa Kỳ, Hội Luật sư Thế giới, những tổ chức theo dõi và bảo vệ nhân quyền cũng như các tổ chức bảo về quyền tự do báo chí).
Từ phiên tòa xét xử 4 nhà Dân chủ yêu nước tại Sàigòn nhìn vào một phiên tòa điển hình tại Hà Giang về vụ Sầm Đức Xương, một hiệu trưởng mua dâm và bán dâm các học sinh của mình. Phiên tòa đang rất “nóng” cho người Hà Giang và cho người dân cả nước. Chẳng khác chi mọi người đang ngong ngóng đi xem tuồng diễn xuất với nhiều tình tiết ly kỳ. Màn một đã diễn xong, hay nhất là phiên tòa tuyên bố hủy bản án sơ thẩm. Lý do cấp sơ thẩm đã để xảy ra những sai phạm nghiêm trọng về mặt tố tụng trong quá trình điều tra, truy tố và xét xử và cố tình ém nhẹm danh sách những “quan to” trong thành phố Hà Giang đi mua dâm. Một tờ báo theo lề phải trong nước bức xúc đã bình luận về trò hề luật pháp VN: “Vụ án Sầm Đức Xương một lần nữa chứng minh: Không làm đúng tố tụng, không tôn trọng sự có mặt của các luật sư, điều này chỉ gây bất lợi cho các cơ quan tiến hành tố tụng”.
Nếu đúng như thế thì các cuộc xét xử của csVN về đất đai của Dân Oan, của những người yêu nước… không khác gì toà án tại Hà Giang trong những ngày này: gian lận, lừa đảo, đổ tội, ép cung, khống chế, sai phạm từ nhỏ đến lớn…
“Quan to” được tuyên dương trong phong trào “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”
Từ vụ việc Sầm Đức Xương người dân Việt Nam đang nóng về ông “quan to” nhất ở Huế rất hãnh diện nhận được bằng tưởng thưởng học tập theo gương HCM. Blogger Trương Duy Nhất là người khám phá ra hiện tượng Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế là 1 trong 3 vị Bí thư Tỉnh ủy của cả nước được tuyên dương trong phong trào “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Blogger TDN cho dân cư mạng một nguồn dẫn chứng rất kỳ lạ đã được giới báo chí loan đi cách đây hơn 4 năm từ báo Lao Động số 327 ra ngày 26-11-2005 với tựa đề ĐẤT CỐ ĐÔ CÓ “VUA”: Vụ tình nói về một “quan” to nhất tỉnh vào một nhà hàng ăn trưa và dở trò xàm xỡ vì không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã… ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị “quan” đáng kính mà lâu nay cô chỉ thỉnh thoảng được thấy mặt và nghe nói toàn lời hay, ý đẹp trên ti-vi, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt “quan”! Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết tệ hại, nếu “quan” hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, “quan” quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: “Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!”. Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, “quan” còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả… các nhà hàng bên cạnh!
Từ khi Blogger Trương Duy Nhất đưa tin thì cả nước đều biết đến danh gọi của “quan” to nhất tỉnh là Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế. Tuồng diễn đã lỡ rồi làm cho csVN không kịp kéo màn lại được vì ông Mẫn đang là một ngôi sao sáng của csVN (sic!).
Tự tiện phá nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ và “Mày tao chi tớ”
Một chuyện đùa đầu năm 2010 có thật cũng nên được nhắc lại nơi đây nói về sự ngu xuẩn và ngông cuồng của nhà cầm quyền csVN qua vụ phá bức tường của nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ (con trai ông Cù Huy Cận) vào sáng 27/1/2010 lúc 9 giờ. Chủ tịch phường Điện Biện, Hà Nội, Ông Lê Văn Định, dẫn một số lớn công an và dân phòng đến đập phá hàng rào của gia đình luật sư Cù Huy Hà Vũ tại số 24 phố Điện Biên Phủ, tại ngôi nhà này hai cố thi sĩ Huy Cận và Xuân Diệu đã từng sinh sống. Nhà thơ Huy Cận đã từng là bộ trưởng trong chính phủ độc lập đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, người đã ký vào bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam do Hồ Chí Minh tuyên đọc ngày 2/9/1945.
Chuyện quấy rối phá huỷ tài sản được ghi nhận như sau: ông chủ tịch phường Lê Văn Định đến gõ cửa nhà 24 Điện Biên Phủ, nói “Mày mở cửa ra”. Bà Dương Hà (vợ ông Cù Huy Hà Vũ) bên trong nghe giọng điệu đó nên đã trả lời: “Chồng tôi đi vắng, tôi không mở”. Ông Định nói tiếp: “Mày có thích làm luật sư nữa hay không thì bảo?” Và bà Dương Hà đã phải mở cửa cho ông chủ tịch vào.
Ông chủ tịch vào khu nhà cùng với nhiều người và không lập biên bản gì cả, lập tức họ phá tường, phá giỡ mái che trên khung sắt. Bà Cù Thị Xuân Bích, em gái ông Cù Huy Hà Vũ, gọi điện cho Công an 113. Bộ phận CA này nói rằng, đây là cưỡng chế vi phạm, nên họ không đến. Tức thì luật sư Cù Huy Hà Vũ được gia đình thông báo và viết đơn tố cáo khẩn cấp lên Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh và Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết cùng ngày 27/1/2010.
Kết cục có hậu chỉ trong thời gian ngắn chưa đến 1 ngày qua nhận định của nhà giáo Phạm Toàn (trang mạng Bauxitvietnam) với bài viết “Trước 9 giờ và sau 9 giờ”: “Ấy thế rồi, đến tối thì tình hình khác hẳn. Cứ như có phép lạ từ trên trời rơi xuống. Chỉ vì hồi chiều, lại đã có một đoàn công nhân tới "cưỡng chế" ngược: họ khênh đến một cái hàng rào đã hàn sẵn và sơn sẵn để lắp vào chỗ hồi 9 giờ sáng họ mới phá cái tường ngăn. Sau đó họ rút đi, và theo lời kể của Cù Huy Hà Vũ qua điện thoại: "bây giờ sạch sẽ quá đi, chúng nó dọn từng mẩu rác, nhà em có lẽ còn lâu mới phải quét sân quét vườn!"
Từ sự thú nhận của ông Nguyễn Trọng Khanh, phó Chủ tịch UBND phường Điện Biên khi bị hỏi dồn ai là người ra lệnh đập phá thì ông tiết lộ một bí mật động trời: "Chúng tôi cũng chẳng muốn làm, nhưng đây là chỉ đạo của Thủ tướng!".
Có thể là một cuộc trả thù cá nhân chăng? Sự thể là vào ngày 11/6/2009 luật sư Cù Huy Hà Vũ đứng ra kiện ông Thủ tướng ra Tòa do đã quyết định cho khai thác mỏ bauxite tại Tây Nguyên trái Hiến pháp và pháp luật.
Vì thế khi được đài Á Châu Tự Do phỏng vấn cùng ngày 27/1/2010 luật sư Cù Huy Hà Vũ đã trả lời rất rõ ràng: “Tôi nói thẳng ra rằng đấy là sự ươn hèn của chính phủ. Hành vi đập tường rào trái pháp luật của ngày hôm nay đã diễn ra tại nhà tôi đã thể hiện thủ tướng rất tiểu nhân, chỉ đạo các cấp thuộc quyền để mà quấy rối tôi.”
Câu chuyện phá nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ cứ tưởng như là một giấc chiêm bao không bao giờ có hiện thực trong cuộc sống, nhưng đối với csVN thì đó là một điều có thể xảy ra từ một chế độ ươn hèn dùng bạo lực để đàn áp, từ một nhà nước đổi trắng thay đen chưa kịp qua 12 tiếng đồng hồ.
Vì tư thù mà một vị thủ tướng muốn lạm dụng quyền hành để trả thù người dân thì đất nước này sẽ trở thành một mảnh đất của những kẻ côn đồ du đãng.
Suy ra từ đấy, trong một xã hội đen của csVN thì Nguyễn thế Thảo làm sao mà không ra tay trả thù người công giáo tại Hà Nội, cách riêng cho cá nhân tổng giám mục Ngô Quang Kiệt. Cụ thể nhất qua các địa danh Tòa Khâm Sứ, Thái Hà và Đồng Chiêm.
Cách diễn đạt của luật sư Cù Huy Hà Vũ rất rõ ràng và -có thể là tiếng nói mạnh mẽ đại diện cho các tầng lớp người dân Việt Nam đang phải sống trong im lặng- dành cho những quan to ở Việt Nam. Đó là một can đảm phi thường dám nói lên tiếng nói của sự thật!
Hậu quả cho cuộc triệt hạ Thánh giá trên Núi Thờ - Đồng Chiêm
Theo thống kê của Google đã tìm kiếm ở trên thì con số cho thấy độ nóng Đồng Chiêm đang lên cao độ. Nhiều bài báo trong và ngoài nước đã phân tích và viết rõ ràng. Tiếng nói của Tòa Thánh Vatican qua các trang báo quốc tế Zenit và Fides có thể nói công khai hơn vụ Tòa Khâm Sứ và Thái Hà. Sự kiện phải để ý đến tiếng nói từ Ba Lan thật mạnh mẽ. Đây là một quốc gia đã sống trong cưỡng chế của bạo tàn cộng sản và họ có nhiều kinh nghiệm xương máu đấu tranh đòi công lý hòa bình. Cả giáo hội Ba Lan đang hỗ trợ tinh thần cho những con chiên bé bỏng tại Đồng Chiêm qua ngày giáo hội Ba Lan hiệp thông cầu nguyện cho công lý tại VN vào ngày 04/2 này. Một liên kết hiệp thông mạnh mẽ nhất từ trước tới nay tại Phương Tây cho giáo hội Việt Nam trong công cuộc đòi công lý, sự thật và hòa bình.
Nhà cầm quyền csVN đã đi nhầm bước, giả như phá nhà của luật sư Cù Huy Hà Vũ thì còn chữa vội cho xong vì họ nắm quyền lực trong tầm tay, nhưng Đồng Chiêm đã trở thành điểm nóng của thế giới: Thánh giá đã đổ, máu đã rơi, tang chứng của hung khí còn rành rành nơi hiện trường, người dân đang bị tù tội. csVN không thể bịt kín Đồng Chiêm lại được, cho dù họ muốn làm như đã một lần phải muối mặt cúi đầu nhục nhã "cưỡng chế" ngược cái hàng rào nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ.
Chỉ vì ngu xuẩn và ngông cuồng csVN bây giờ mới ra nông nổi này. Ấy vậy thế mà hay như câu nói người tính không bằng trời tính! Chỉ vì cây thánh giá nhỏ bé bằng bê tông bằng lứa tre, chỉ vì một thôn làng nghèo nơi vùng đồi núi xa xăm đã làm cho mặt mũi csVN phải bầm tím trước dư luận quốc tế.
Đây là lúc quốc hội Hoa Kỳ đang đặt lại vấn đề đưa csVN vào danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt (CPC List - "Country of Particular Concern") vì VN đã không cải thiện tình trạng đàn áp tự do tôn giáo. Danh sách CPC List được Hoa Kỳ dùng đối ngoại dành riêng cho các quốc gia “tham gia hoặc dung túng các hành động vi phạm tự do tôn giáo”. Qua đó Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ có quyền lựa chọn các biện pháp như ngoại giao, kinh tế, bao gồm cả chế tài hoặc thỏa hiệp về đầu tư song phương giữa hai quốc gia. Nữ dân biểu Loretta Sanchez và các đồng nghiệp đang dấn thân cho công tác chính trị này.
Ngoài ra USCIRF (Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế) đã viết lá thư vào ngày 06/1/2010 cho tổng thống Barack Obama về vi phạm tự do tôn giáo tại Việt Nam (xem phần kèm theo đã được công bố cho giới truyền thông vào ngày 21/1/2010). Ủy ban USCIRF được thiết lập tại quốc hội Thượng viện và Hạ viện Hoa Kỳ để xem xét các dữ kiện và hoàn cảnh của các quốc gia vi phạm quyền tự do tôn giáo và họ có trách nhiệm đệ trình các biện pháp chế tài thích ứng lên chủ tịch quốc hội và tổng thống.
Nếu quốc hội Hoa Kỳ đồng thuận đưa VN trở lại danh sách CPC thì đúng là một cú tát trời giáng cho csVN trong giai đoạn này. Và cái giá của Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Tam Tòa, Loan Lý, Bát Nhã và Đồng Chiêm trở thành giá cắt cổ cho những tên côn đồ csVN.
Linh mục Tomasz Atłas, thư ký của Hội Đồng Giám Mục Ba Lan đã tố cáo csVN rất rõ ràng qua thông tấn xã KAI trước dư luận quốc tế: “Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội.”
Mong rằng công lý, hòa bình và sự thật sẽ mau chóng triển nở trên quê hương Việt Nam.
Bức thư của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế USCIRF gửi đến tổng thống Barack Obama:
USCIRF Urges President to Designate Vietnam as a CPC in Letter
http://www.uscirf.gov/index.php?option=com_content&task=view&id=2938&Itemid=1
FOR IMMEDIATE RELEASE
January 21, 2010
WASHINGTON, D.C. – The U.S. Commission on International Religious Freedom sent the following letter to President Obama urging him to designate Vietnam as a "Country of Particular Concern."
January 6, 2010
President Barack Obama
The White House
1600 Pennsylvania Avenue, NW
Washington, D.C. 20500
Dear Mr. President:
We are writing today to respectfully ask your Administration to consider reviewing current policy regarding Vietnam. Human rights conditions in that country continue to deteriorate and the Vietnamese government has taken active steps to repress, intimidate, and imprison free speech, democracy, religious freedom, labor activists, and the lawyers who defend them. We urge the Administration to consider designating Vietnam as a “Country of Particular Concern” (CPC) under the International Religious Freedom Act of 1998 and signaling to Congress its support for quick passage of the Vietnam Human Rights Act (S. 1159/H.R. 1969). We believe these two measures will provide your Administration with the necessary tools, incentives, and funding to effectively advance U.S. interests in freedom and human rights in Vietnam.
In your inaugural address, you eloquently said that those who “cling to power through corruption and deceit and the silencing of dissent…are on the wrong side of history…we will extend a hand if you are willing to unclench your fist.” Though the U.S. and Vietnam share a tragic history, the U.S. has extended substantial trade benefits, development assistance, and humanitarian project funding to Vietnam in recent years. The U.S. granted Vietnam Permanent Normal Trading Relations in December 2006, paving the way for Vietnam to join the World Trade Organization. Over the past three years, however, Vietnam has imprisoned dozens of dissidents and taken steps to silence dissent and ban independent religious and human rights organizations.
The U.S. Commission on International Religious Freedom (USCIRF) and its staff have traveled to Vietnam five times since 2003, most recently in May 2009. Sadly, it is our belief that the human rights situation in Vietnam will deteriorate even more next year in advance of the 11th National Party Congress. Additional political, economic, and political incentives are needed at this time to advance vital U.S. interests and protect human rights.
It is our belief that the CPC designation is a flexible diplomatic tool that, when used previously for Vietnam, brought about some tangible results without hindering advances on other bilateral interests. We believe it can be used now with similar results. Targeted diplomatic action, when coupled with positive political incentives and possible economic sanctions, produced real human rights improvements in Vietnam. The current policy of quiet diplomacy and increased trade has not brought about the same results.
As a senator, you worked closely with USCIRF on Vietnam. In a letter to the previous Administration, you cited numerous cases of religious freedom and human rights abuses and asked that the State Department be a “strong voice on behalf of the human rights of the Vietnamese people.”
Designating Vietnam as a CPC and signaling support for passage of the Vietnam Human Rights Act is the type of strong voice needed at this time. We hope your Administration can establish clear policies and use all available diplomatic tools to support the hopes and aspirations of the Vietnamese people for both greater freedoms and prosperity.
Sincerely yours,
Leonard Leo
Chair
cc: Kurt M. Campbell, Assistant Secretary for East Asian and Pacific Affairs
Michael H. Posner, Assistant Secretary for Democracy, Human Rights and Labor
Samantha Power, Special Assistant to the President and Senior Director for Multilateral Affairs and Human Rights
Ambassador Jeffrey A. Bader, Special Assistant to the President and Senior Director for East Asian Affairs
To interview a USCIRF Commissioner, contact Tom Carter, Communications Director at tcarter@uscirf.gov, or (202) 523-3257.
Vài con số thống kê cụ thể
Ghi nhận vài con số có thể tìm trên mạng Google về các dữ kiện tòa án xét xử những nhà nhân quyền, vụ Đồng Chiêm, Bát Nhã và nóng hổi vụ tên ác tặc hiệu trưởng Sầm Đức Xương.
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 15.500.000 lần cho nguyễn tiến trung (thời gian 32 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 14.700.000 lần cho lê công định (thời gian 30 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 7.406 bài báo viết về "nguyễn tiến trung" (27 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 9.899 bài báo viết về "lê công định" (26 giây)
Dùng từ ngữ tiếng anh „dissident in Vietnam“ (người đối kháng) thì tìm được:
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 563.000 lần cho từ ngữ dissident in Vietnam (23 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 7.920.000 lần cho đồng chiêm (32 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 6.047 bài báo về "đồng chiêm" (28 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 462.000 cho bát nhã (6 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 136 bài báo viết về "bát nhã" (9 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 1.210.000 cho Sầm Đức Xương (30 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 153 bài báo về "Sầm Đức Xương" (17 giây)
Tiện đây một chút so sánh về Thái Hà
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 14.300.000 lần cho thái hà (31 giây)
Hiệu quả từ 1-10 của khoảng 2.728 bài báo về "thái hà" (22 giây)
Những con số về dữ kiện nhìn thấy được qua các thông tin trên các trang mạng quả là to lớn, đáng tiếc không tìm được thống kê về con số của người theo dõi các tin tức trên. Chắc chắn phải tính được trên con số hàng triệu.
Tòa án csVN trở thành một nơi diễn tuồng hề
Từ lâu sau chiến tranh Việt Nam, chưa bao giờ trong một thời gian ngắn – chưa đến 1 tháng - mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải nhôn nhao đương đầu với phong ba bão táp trước giới truyền thông trong và ngoài nước như những ngày vừa qua.
Những tòa án xét xử đóng tuồng như những tên rối đang diễn trò. Phiên tòa được gọi là xét xử “công khai” 4 nhà Dân chủ yêu nước tại Sài Gòn hôm 20/01: luật sư Lê Công Định, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, hai doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long chẳng khác một cuộc chạy xô theo tuồng diễn, hay nói nôm na như một cuộc xét xử ngông cuồng của băng đảng trộm cướp mafia: Ngăn cản các nhà báo ngoại quốc đến tham dự bằng những sự lừa đảo, dấu tên vị chánh án, kết tội nhanh không cho thời gian luật sư biện hộ bênh vực thân chủ…
Cả thế giới chê bai nền dân chủ và luật pháp của csVN. Theo thông tấn xã AFP nhận định vào ngày 31/1/2010: The European Union criticised the court after the hearing for not looking into the claims. The case sparked concern in Europe and the United States, and among a global association of lawyers, human rights watchdogs and press freedom groups. (Liên hiệp Châu Âu đã chỉ trích phiên toà đã không đi sâu và xem xét thêm về những lời xác nhận trước tòa. Phiên tòa này cũng gây nên mối quan tâm cho Liên hiệp Châu Âu và Hoa Kỳ, Hội Luật sư Thế giới, những tổ chức theo dõi và bảo vệ nhân quyền cũng như các tổ chức bảo về quyền tự do báo chí).
Từ phiên tòa xét xử 4 nhà Dân chủ yêu nước tại Sàigòn nhìn vào một phiên tòa điển hình tại Hà Giang về vụ Sầm Đức Xương, một hiệu trưởng mua dâm và bán dâm các học sinh của mình. Phiên tòa đang rất “nóng” cho người Hà Giang và cho người dân cả nước. Chẳng khác chi mọi người đang ngong ngóng đi xem tuồng diễn xuất với nhiều tình tiết ly kỳ. Màn một đã diễn xong, hay nhất là phiên tòa tuyên bố hủy bản án sơ thẩm. Lý do cấp sơ thẩm đã để xảy ra những sai phạm nghiêm trọng về mặt tố tụng trong quá trình điều tra, truy tố và xét xử và cố tình ém nhẹm danh sách những “quan to” trong thành phố Hà Giang đi mua dâm. Một tờ báo theo lề phải trong nước bức xúc đã bình luận về trò hề luật pháp VN: “Vụ án Sầm Đức Xương một lần nữa chứng minh: Không làm đúng tố tụng, không tôn trọng sự có mặt của các luật sư, điều này chỉ gây bất lợi cho các cơ quan tiến hành tố tụng”.
Nếu đúng như thế thì các cuộc xét xử của csVN về đất đai của Dân Oan, của những người yêu nước… không khác gì toà án tại Hà Giang trong những ngày này: gian lận, lừa đảo, đổ tội, ép cung, khống chế, sai phạm từ nhỏ đến lớn…
“Quan to” được tuyên dương trong phong trào “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”
Từ vụ việc Sầm Đức Xương người dân Việt Nam đang nóng về ông “quan to” nhất ở Huế rất hãnh diện nhận được bằng tưởng thưởng học tập theo gương HCM. Blogger Trương Duy Nhất là người khám phá ra hiện tượng Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế là 1 trong 3 vị Bí thư Tỉnh ủy của cả nước được tuyên dương trong phong trào “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Blogger TDN cho dân cư mạng một nguồn dẫn chứng rất kỳ lạ đã được giới báo chí loan đi cách đây hơn 4 năm từ báo Lao Động số 327 ra ngày 26-11-2005 với tựa đề ĐẤT CỐ ĐÔ CÓ “VUA”: Vụ tình nói về một “quan” to nhất tỉnh vào một nhà hàng ăn trưa và dở trò xàm xỡ vì không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã… ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị “quan” đáng kính mà lâu nay cô chỉ thỉnh thoảng được thấy mặt và nghe nói toàn lời hay, ý đẹp trên ti-vi, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt “quan”! Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết tệ hại, nếu “quan” hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, “quan” quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: “Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!”. Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, “quan” còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả… các nhà hàng bên cạnh!
Từ khi Blogger Trương Duy Nhất đưa tin thì cả nước đều biết đến danh gọi của “quan” to nhất tỉnh là Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế. Tuồng diễn đã lỡ rồi làm cho csVN không kịp kéo màn lại được vì ông Mẫn đang là một ngôi sao sáng của csVN (sic!).
Tự tiện phá nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ và “Mày tao chi tớ”
Một chuyện đùa đầu năm 2010 có thật cũng nên được nhắc lại nơi đây nói về sự ngu xuẩn và ngông cuồng của nhà cầm quyền csVN qua vụ phá bức tường của nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ (con trai ông Cù Huy Cận) vào sáng 27/1/2010 lúc 9 giờ. Chủ tịch phường Điện Biện, Hà Nội, Ông Lê Văn Định, dẫn một số lớn công an và dân phòng đến đập phá hàng rào của gia đình luật sư Cù Huy Hà Vũ tại số 24 phố Điện Biên Phủ, tại ngôi nhà này hai cố thi sĩ Huy Cận và Xuân Diệu đã từng sinh sống. Nhà thơ Huy Cận đã từng là bộ trưởng trong chính phủ độc lập đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, người đã ký vào bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam do Hồ Chí Minh tuyên đọc ngày 2/9/1945.
Chuyện quấy rối phá huỷ tài sản được ghi nhận như sau: ông chủ tịch phường Lê Văn Định đến gõ cửa nhà 24 Điện Biên Phủ, nói “Mày mở cửa ra”. Bà Dương Hà (vợ ông Cù Huy Hà Vũ) bên trong nghe giọng điệu đó nên đã trả lời: “Chồng tôi đi vắng, tôi không mở”. Ông Định nói tiếp: “Mày có thích làm luật sư nữa hay không thì bảo?” Và bà Dương Hà đã phải mở cửa cho ông chủ tịch vào.
Ông chủ tịch vào khu nhà cùng với nhiều người và không lập biên bản gì cả, lập tức họ phá tường, phá giỡ mái che trên khung sắt. Bà Cù Thị Xuân Bích, em gái ông Cù Huy Hà Vũ, gọi điện cho Công an 113. Bộ phận CA này nói rằng, đây là cưỡng chế vi phạm, nên họ không đến. Tức thì luật sư Cù Huy Hà Vũ được gia đình thông báo và viết đơn tố cáo khẩn cấp lên Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh và Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết cùng ngày 27/1/2010.
Kết cục có hậu chỉ trong thời gian ngắn chưa đến 1 ngày qua nhận định của nhà giáo Phạm Toàn (trang mạng Bauxitvietnam) với bài viết “Trước 9 giờ và sau 9 giờ”: “Ấy thế rồi, đến tối thì tình hình khác hẳn. Cứ như có phép lạ từ trên trời rơi xuống. Chỉ vì hồi chiều, lại đã có một đoàn công nhân tới "cưỡng chế" ngược: họ khênh đến một cái hàng rào đã hàn sẵn và sơn sẵn để lắp vào chỗ hồi 9 giờ sáng họ mới phá cái tường ngăn. Sau đó họ rút đi, và theo lời kể của Cù Huy Hà Vũ qua điện thoại: "bây giờ sạch sẽ quá đi, chúng nó dọn từng mẩu rác, nhà em có lẽ còn lâu mới phải quét sân quét vườn!"
Từ sự thú nhận của ông Nguyễn Trọng Khanh, phó Chủ tịch UBND phường Điện Biên khi bị hỏi dồn ai là người ra lệnh đập phá thì ông tiết lộ một bí mật động trời: "Chúng tôi cũng chẳng muốn làm, nhưng đây là chỉ đạo của Thủ tướng!".
Có thể là một cuộc trả thù cá nhân chăng? Sự thể là vào ngày 11/6/2009 luật sư Cù Huy Hà Vũ đứng ra kiện ông Thủ tướng ra Tòa do đã quyết định cho khai thác mỏ bauxite tại Tây Nguyên trái Hiến pháp và pháp luật.
Vì thế khi được đài Á Châu Tự Do phỏng vấn cùng ngày 27/1/2010 luật sư Cù Huy Hà Vũ đã trả lời rất rõ ràng: “Tôi nói thẳng ra rằng đấy là sự ươn hèn của chính phủ. Hành vi đập tường rào trái pháp luật của ngày hôm nay đã diễn ra tại nhà tôi đã thể hiện thủ tướng rất tiểu nhân, chỉ đạo các cấp thuộc quyền để mà quấy rối tôi.”
Câu chuyện phá nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ cứ tưởng như là một giấc chiêm bao không bao giờ có hiện thực trong cuộc sống, nhưng đối với csVN thì đó là một điều có thể xảy ra từ một chế độ ươn hèn dùng bạo lực để đàn áp, từ một nhà nước đổi trắng thay đen chưa kịp qua 12 tiếng đồng hồ.
Vì tư thù mà một vị thủ tướng muốn lạm dụng quyền hành để trả thù người dân thì đất nước này sẽ trở thành một mảnh đất của những kẻ côn đồ du đãng.
Suy ra từ đấy, trong một xã hội đen của csVN thì Nguyễn thế Thảo làm sao mà không ra tay trả thù người công giáo tại Hà Nội, cách riêng cho cá nhân tổng giám mục Ngô Quang Kiệt. Cụ thể nhất qua các địa danh Tòa Khâm Sứ, Thái Hà và Đồng Chiêm.
Cách diễn đạt của luật sư Cù Huy Hà Vũ rất rõ ràng và -có thể là tiếng nói mạnh mẽ đại diện cho các tầng lớp người dân Việt Nam đang phải sống trong im lặng- dành cho những quan to ở Việt Nam. Đó là một can đảm phi thường dám nói lên tiếng nói của sự thật!
Hậu quả cho cuộc triệt hạ Thánh giá trên Núi Thờ - Đồng Chiêm
Theo thống kê của Google đã tìm kiếm ở trên thì con số cho thấy độ nóng Đồng Chiêm đang lên cao độ. Nhiều bài báo trong và ngoài nước đã phân tích và viết rõ ràng. Tiếng nói của Tòa Thánh Vatican qua các trang báo quốc tế Zenit và Fides có thể nói công khai hơn vụ Tòa Khâm Sứ và Thái Hà. Sự kiện phải để ý đến tiếng nói từ Ba Lan thật mạnh mẽ. Đây là một quốc gia đã sống trong cưỡng chế của bạo tàn cộng sản và họ có nhiều kinh nghiệm xương máu đấu tranh đòi công lý hòa bình. Cả giáo hội Ba Lan đang hỗ trợ tinh thần cho những con chiên bé bỏng tại Đồng Chiêm qua ngày giáo hội Ba Lan hiệp thông cầu nguyện cho công lý tại VN vào ngày 04/2 này. Một liên kết hiệp thông mạnh mẽ nhất từ trước tới nay tại Phương Tây cho giáo hội Việt Nam trong công cuộc đòi công lý, sự thật và hòa bình.
Nhà cầm quyền csVN đã đi nhầm bước, giả như phá nhà của luật sư Cù Huy Hà Vũ thì còn chữa vội cho xong vì họ nắm quyền lực trong tầm tay, nhưng Đồng Chiêm đã trở thành điểm nóng của thế giới: Thánh giá đã đổ, máu đã rơi, tang chứng của hung khí còn rành rành nơi hiện trường, người dân đang bị tù tội. csVN không thể bịt kín Đồng Chiêm lại được, cho dù họ muốn làm như đã một lần phải muối mặt cúi đầu nhục nhã "cưỡng chế" ngược cái hàng rào nhà luật sư Cù Huy Hà Vũ.
Chỉ vì ngu xuẩn và ngông cuồng csVN bây giờ mới ra nông nổi này. Ấy vậy thế mà hay như câu nói người tính không bằng trời tính! Chỉ vì cây thánh giá nhỏ bé bằng bê tông bằng lứa tre, chỉ vì một thôn làng nghèo nơi vùng đồi núi xa xăm đã làm cho mặt mũi csVN phải bầm tím trước dư luận quốc tế.
Đây là lúc quốc hội Hoa Kỳ đang đặt lại vấn đề đưa csVN vào danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt (CPC List - "Country of Particular Concern") vì VN đã không cải thiện tình trạng đàn áp tự do tôn giáo. Danh sách CPC List được Hoa Kỳ dùng đối ngoại dành riêng cho các quốc gia “tham gia hoặc dung túng các hành động vi phạm tự do tôn giáo”. Qua đó Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ có quyền lựa chọn các biện pháp như ngoại giao, kinh tế, bao gồm cả chế tài hoặc thỏa hiệp về đầu tư song phương giữa hai quốc gia. Nữ dân biểu Loretta Sanchez và các đồng nghiệp đang dấn thân cho công tác chính trị này.
Ngoài ra USCIRF (Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế) đã viết lá thư vào ngày 06/1/2010 cho tổng thống Barack Obama về vi phạm tự do tôn giáo tại Việt Nam (xem phần kèm theo đã được công bố cho giới truyền thông vào ngày 21/1/2010). Ủy ban USCIRF được thiết lập tại quốc hội Thượng viện và Hạ viện Hoa Kỳ để xem xét các dữ kiện và hoàn cảnh của các quốc gia vi phạm quyền tự do tôn giáo và họ có trách nhiệm đệ trình các biện pháp chế tài thích ứng lên chủ tịch quốc hội và tổng thống.
Nếu quốc hội Hoa Kỳ đồng thuận đưa VN trở lại danh sách CPC thì đúng là một cú tát trời giáng cho csVN trong giai đoạn này. Và cái giá của Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Tam Tòa, Loan Lý, Bát Nhã và Đồng Chiêm trở thành giá cắt cổ cho những tên côn đồ csVN.
Linh mục Tomasz Atłas, thư ký của Hội Đồng Giám Mục Ba Lan đã tố cáo csVN rất rõ ràng qua thông tấn xã KAI trước dư luận quốc tế: “Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội.”
Mong rằng công lý, hòa bình và sự thật sẽ mau chóng triển nở trên quê hương Việt Nam.
Bức thư của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế USCIRF gửi đến tổng thống Barack Obama:
USCIRF Urges President to Designate Vietnam as a CPC in Letter
http://www.uscirf.gov/index.php?option=com_content&task=view&id=2938&Itemid=1
FOR IMMEDIATE RELEASE
January 21, 2010
WASHINGTON, D.C. – The U.S. Commission on International Religious Freedom sent the following letter to President Obama urging him to designate Vietnam as a "Country of Particular Concern."
January 6, 2010
President Barack Obama
The White House
1600 Pennsylvania Avenue, NW
Washington, D.C. 20500
Dear Mr. President:
We are writing today to respectfully ask your Administration to consider reviewing current policy regarding Vietnam. Human rights conditions in that country continue to deteriorate and the Vietnamese government has taken active steps to repress, intimidate, and imprison free speech, democracy, religious freedom, labor activists, and the lawyers who defend them. We urge the Administration to consider designating Vietnam as a “Country of Particular Concern” (CPC) under the International Religious Freedom Act of 1998 and signaling to Congress its support for quick passage of the Vietnam Human Rights Act (S. 1159/H.R. 1969). We believe these two measures will provide your Administration with the necessary tools, incentives, and funding to effectively advance U.S. interests in freedom and human rights in Vietnam.
In your inaugural address, you eloquently said that those who “cling to power through corruption and deceit and the silencing of dissent…are on the wrong side of history…we will extend a hand if you are willing to unclench your fist.” Though the U.S. and Vietnam share a tragic history, the U.S. has extended substantial trade benefits, development assistance, and humanitarian project funding to Vietnam in recent years. The U.S. granted Vietnam Permanent Normal Trading Relations in December 2006, paving the way for Vietnam to join the World Trade Organization. Over the past three years, however, Vietnam has imprisoned dozens of dissidents and taken steps to silence dissent and ban independent religious and human rights organizations.
The U.S. Commission on International Religious Freedom (USCIRF) and its staff have traveled to Vietnam five times since 2003, most recently in May 2009. Sadly, it is our belief that the human rights situation in Vietnam will deteriorate even more next year in advance of the 11th National Party Congress. Additional political, economic, and political incentives are needed at this time to advance vital U.S. interests and protect human rights.
It is our belief that the CPC designation is a flexible diplomatic tool that, when used previously for Vietnam, brought about some tangible results without hindering advances on other bilateral interests. We believe it can be used now with similar results. Targeted diplomatic action, when coupled with positive political incentives and possible economic sanctions, produced real human rights improvements in Vietnam. The current policy of quiet diplomacy and increased trade has not brought about the same results.
As a senator, you worked closely with USCIRF on Vietnam. In a letter to the previous Administration, you cited numerous cases of religious freedom and human rights abuses and asked that the State Department be a “strong voice on behalf of the human rights of the Vietnamese people.”
Designating Vietnam as a CPC and signaling support for passage of the Vietnam Human Rights Act is the type of strong voice needed at this time. We hope your Administration can establish clear policies and use all available diplomatic tools to support the hopes and aspirations of the Vietnamese people for both greater freedoms and prosperity.
Sincerely yours,
Leonard Leo
Chair
cc: Kurt M. Campbell, Assistant Secretary for East Asian and Pacific Affairs
Michael H. Posner, Assistant Secretary for Democracy, Human Rights and Labor
Samantha Power, Special Assistant to the President and Senior Director for Multilateral Affairs and Human Rights
Ambassador Jeffrey A. Bader, Special Assistant to the President and Senior Director for East Asian Affairs
To interview a USCIRF Commissioner, contact Tom Carter, Communications Director at tcarter@uscirf.gov, or (202) 523-3257.