VATICAN. Phòng báo chí Tòa Thánh bác bỏ tin của báo chí cho rằng Bộ giáo lý đức tin đã ém nhẹm và không trừng phạt LM Lawrence Murphy ở Mỹ đã lạm dụng tính dục 200 trẻ em bị điếc.
Tờ New York Thời báo đưa ra lời cáo cuộc trên đây và cho rằng Bộ giáo lý đức tin trong thời ĐHY Ratzinger làm Tổng trưởng và Đức TGM Bertone làm Tổng thư ký đã không xử lý vụ LM Murphy. Bài báo này được nhiều báo khác ở các nước đăng tải lại.
Trong thông cáo công bố hôm 25-3-2010, Phòng báo chí Tòa Thánh giải thích rằng: “Vụ bi thảm LM Lawrence Murphy, thuộc tổng giáo phận Milwaukee, gây đau khổ kinh khủng cho các nạn nhân vì những gì LM này làm. Khi lạm dụng tính dục các trẻ em bị điếc, cha Murphy đã vi phạm luật pháp, và nhất là sự tín nhiệm thánh thiêng mà các nạn nhân đã đặt nơi cha.”
”Trong thời kỳ giữa thập niên 1970, một số nạn nhân của cha Murphy đã tố cáo những hành động lạm dụng này với chính quyền. Chính quyền đã điều tra vụ về LM Murphy, nhưng theo báo chí, cuộc điều tra ấy bị bỏ qua. Bộ giáo lý đức tin chỉ được thông báo về việc này khoảng 20 năm sau đó.”
”Người ta ngụ ý rằng trong vụ này có một liên hệ giữa việc áp dụng Văn kiện Crimen sollicitationis, Xúi giục phạm tội ác, và việc không trình báo với chính quyền dân sự vụ lạm dụng trẻ em này. Trong thực tế, không có sự liên hệ như thế. Thực vậy, trái với một số lời tuyên bố được truyền đi trên báo chí, Văn kiện Crimen cũng như bộ giáo luật đều không cấm việc trình báo với nhà chức trách tư pháp những vụ lạm dụng trẻ em”.
Thông cáo nói thêm rằng: ”Vào cuối thập niên 1990, hơn 20 năm đã trôi qua từ khi vụ lạm dụng được báo với các chức sắc của giáo phận và cảnh sát, lần đầu tiên Bộ giáo lý đức tin nhận được câu hỏi làm thế nào để xử lý vụ LM Murphy về phương diện giáo lý. Bộ được thông báo về vụ này vì nó có liên hệ tới sự xúi giục trong tòa giải tội để phạm tội, và đây là một sự vi phạm bí tích giải tội. Đều quan trọng cần ghi nhận rằng vấn đề giáo luật được đệ trình Bộ không có liên hệ tới thủ tục dân sự hay hình sự nào chống lại cha Murphy.”
”Trong những trường hợp như thế, Giáo luật không dự trù các hình phạt tức khắc, nhưng đề nghị một cuộc xét xử, và không loại trừ cả hình phạt nặng nhất đối với Giáo Hội là trục xuất khỏi bậc giáo sĩ (Xc GL số 1395,n.2). Dưới ánh sáng sự kiện cha Murphy đã già và bệnh nặng, và sống biệt lập, không có vụ tố cáo lạm dụng nào xảy ra thêm trong hơn 20 năm trời, Bộ giáo lý đức tin đề nghị Đức TGM giáo phận Milwaukee cứu xét xử lý tình trạng, chẳng hạn giới hạn việc mục vụ công khai của cha Murphy và đòi hỏi cha phải chấp nhận hoàn toàn trách nhiệm đối với những hành vi trầm trọng của cha. Sau đó khoảng 4 tháng thì cha Murphy qua đời, và không xảy thêm vụ nào khác”. (SD 25-3-2010)
Tờ New York Thời báo đưa ra lời cáo cuộc trên đây và cho rằng Bộ giáo lý đức tin trong thời ĐHY Ratzinger làm Tổng trưởng và Đức TGM Bertone làm Tổng thư ký đã không xử lý vụ LM Murphy. Bài báo này được nhiều báo khác ở các nước đăng tải lại.
Trong thông cáo công bố hôm 25-3-2010, Phòng báo chí Tòa Thánh giải thích rằng: “Vụ bi thảm LM Lawrence Murphy, thuộc tổng giáo phận Milwaukee, gây đau khổ kinh khủng cho các nạn nhân vì những gì LM này làm. Khi lạm dụng tính dục các trẻ em bị điếc, cha Murphy đã vi phạm luật pháp, và nhất là sự tín nhiệm thánh thiêng mà các nạn nhân đã đặt nơi cha.”
”Trong thời kỳ giữa thập niên 1970, một số nạn nhân của cha Murphy đã tố cáo những hành động lạm dụng này với chính quyền. Chính quyền đã điều tra vụ về LM Murphy, nhưng theo báo chí, cuộc điều tra ấy bị bỏ qua. Bộ giáo lý đức tin chỉ được thông báo về việc này khoảng 20 năm sau đó.”
”Người ta ngụ ý rằng trong vụ này có một liên hệ giữa việc áp dụng Văn kiện Crimen sollicitationis, Xúi giục phạm tội ác, và việc không trình báo với chính quyền dân sự vụ lạm dụng trẻ em này. Trong thực tế, không có sự liên hệ như thế. Thực vậy, trái với một số lời tuyên bố được truyền đi trên báo chí, Văn kiện Crimen cũng như bộ giáo luật đều không cấm việc trình báo với nhà chức trách tư pháp những vụ lạm dụng trẻ em”.
Thông cáo nói thêm rằng: ”Vào cuối thập niên 1990, hơn 20 năm đã trôi qua từ khi vụ lạm dụng được báo với các chức sắc của giáo phận và cảnh sát, lần đầu tiên Bộ giáo lý đức tin nhận được câu hỏi làm thế nào để xử lý vụ LM Murphy về phương diện giáo lý. Bộ được thông báo về vụ này vì nó có liên hệ tới sự xúi giục trong tòa giải tội để phạm tội, và đây là một sự vi phạm bí tích giải tội. Đều quan trọng cần ghi nhận rằng vấn đề giáo luật được đệ trình Bộ không có liên hệ tới thủ tục dân sự hay hình sự nào chống lại cha Murphy.”
”Trong những trường hợp như thế, Giáo luật không dự trù các hình phạt tức khắc, nhưng đề nghị một cuộc xét xử, và không loại trừ cả hình phạt nặng nhất đối với Giáo Hội là trục xuất khỏi bậc giáo sĩ (Xc GL số 1395,n.2). Dưới ánh sáng sự kiện cha Murphy đã già và bệnh nặng, và sống biệt lập, không có vụ tố cáo lạm dụng nào xảy ra thêm trong hơn 20 năm trời, Bộ giáo lý đức tin đề nghị Đức TGM giáo phận Milwaukee cứu xét xử lý tình trạng, chẳng hạn giới hạn việc mục vụ công khai của cha Murphy và đòi hỏi cha phải chấp nhận hoàn toàn trách nhiệm đối với những hành vi trầm trọng của cha. Sau đó khoảng 4 tháng thì cha Murphy qua đời, và không xảy thêm vụ nào khác”. (SD 25-3-2010)