Bá Linh, ngày 31/8/2010 - Nước Đức là một quốc gia lạ kỳ cộng với một dân tộc có sức vươn lên phi thường: đổ nát trong Thế Chiến I, sau đấy gượng dậy lấy lại sức mau chóng; rồi nước Đức lại tan tành thành bình địa trong Thế Chiến II với hậu quả chia đôi đất nước. Tưởng rằng người Đức không còn sức để ngoi lên, nhưng một bên Tây Đức theo tự do dân chủ đã làm cho thế giới kinh ngạc, ngả nón kính phục trước một đứa trẻ kỳ diệu về phát triển kinh tế „die Wunderknaben“. Chỉ trong thời gian ngắn nhãn hiệu „Made in Germany“ trở thành biểu tượng cho những sản phẩm chất lượng cao mà mọi người trên thế giới đều ưa thích.
Diệu kỳ hơn nữa, tưởng chừng một đất nước, cùng một dân tộc luôn đối đầu như một kẻ thù không đội trời chung giữa Đông và Tây, bỗng chốc bắt tay làm hòa thống nhất với nhau. Nhiệm màu hơn nữa: không phải tốn đến một viên đạn, không tốn một mạng người, không đổ một giọt máu. Bức màn sắt Bá Linh tưởng chừng “tồn tại muôn năm” và “đời đời”, nhưng đã bị phá hủy hoàn toàn sau 40 năm chia cắt. Đó là nguyên do làm cho toàn khối Đông Âu sập đổ. Một chủ nghĩa cộng sản tàn bạo, đày đọa con người được chấm dứt.
Đúng thế, cách đây 20 năm, ngày 31/8/1990 Đông Đức và Tây Đức đã ký kết hiệp thương thống nhất, đồng nghĩa với việc khai tử hoàn toàn chủ nghĩa cộng sản Đông Đức, có danh hiệu là Cộng Hòa Dân Chủ Đức. Nước Đức thống nhất theo khối tự do dân chủ để toàn dân xây dựng lại tổ quốc, tái kiến thiết toàn diện miền Đông Đức.
Vài nét về bức tường Bá Linh: vào đầu mùa xuân 1961 kinh tế bên Đông Đức tụt dốc tồi tệ làm cho người dân khốn khổ. Dân Đông Đức ngày càng chạy qua miền Tây Đức nhiều hơn làm cho bọn chóp bu cộng sản lo lắng không yên và chỉ vài tháng sau họ quyết định xây tường cản ngăn làn sóng chạy trốn qua miền đất tự do. Chỉ tính từ tháng 9/1949 đến tháng 8/1961 đã có 2.691.270 người Đông Đức trốn qua phần đất tự do Tây Đức. Từ mồng 1 đến 13/8/1961, mỗi ngày khoảng 47.000 người chạy trốn chủ nghĩa cộng sản gian ác. Sợ mất dân thế là bức màn sắt ác nghiệt được buông xuống trong đêm 13/8/1961 chia đôi bờ cõi Đông và Tây Đức. Thành phố Bá Linh được tách ra làm hai, bên Tây thuộc khối tự do của Tây Ðức và của khối đồng minh Hoa Kỳ, Anh và Pháp. Bên Đông bị rào kín theo chủ nghĩa cộng sản tàn ác và Liên Xô. Chớp nhoáng trong 5 ngày bức tường ô nhục Berlin được bịt kín chung quanh vào ngày 18/8/1961.
Không ai quên được niềm tự hào của nhà độc tài, lãnh tụ cộng sản Đông Đức, ông Erich Honecker đã xác tín nói tiên tri, kiểu như đảng cộng sản quang vinh muôn năm vào ngày 19/1/1989: "Die Mauer wird in 50 oder auch in 100 Jahren noch bestehen." (Bức tường Berlin sẽ còn tồn tại 50 hoặc cả 100 năm nữa). Lúc ấy cả phe cộng sản lẫn tự do đều có thể tin vào lời nói chắc chắn này và không ai có thể phảng bác được sự thật của nó vì chính thể cộng sản ác độc đang là một nhà tù vĩ đại được che kín trong cõi trời Đông Âu. Ai cũng sợ những tên hung thần khát máu như Nicolae Ceauşescu của Rumania, Erich Honnecker của Đông Đức, Enver Hoxha của Albania, Mátyás Rákosi (học trò của Stalin) của Ungaria, Kim Nhật Thành và Kim Jong-Il của Bắc Hàn, Fidel Castro của Cuba, Mao Trạch Đông của Tàu, Hồ Chí Minh của Việt Nam: đó là những tên đồ tể của thế kỷ, kẻ đứng đầu chủ mưu chính là quái thú Iosif Vissarionovich Stalin.
Tội ác của Stalin và đồng bọn được các học giả Stéphane Courtois, Nicolas Werth, Jean Louis Panné, Andrzej Packowski, Karel Bartosek, Jean-Louis Margolin kê khai trong sách "Le Livre noir du communisme" (xuất bản năm 1997), phần tiếng Việt được đặt tên "Mật thư tội ác của chủ nghĩa cộng sản, tàn sát - khủng bố - đàn áp“. Những con số khủng khiếp của các nạn nhân đã bị cộng sản giết tiêu diệt: Trung Quốc: 65 triệu; Liên Xô: 20 triệu; Bắc Hàn: 2 triệu; Cam Bốt: 2 triệu; Phi Châu: 1,7 triệu; A phú Hãn: 1,5 triệu; Đông Âu: 1 triệu; Trung Mỹ: 150 ngàn và Việt Nam: 1 triệu. Riêng tại Cam Bốt với dân số 8 triệu dân, nếu tính theo tỉ lệ dân số thì Pol Pot đứng hàng đầu gây tội ác. Trong vòng 4 năm từ 1975-1979, Pol Pot đã tiêu diệt 1/4 dân số của mình.
Tội ác do chủ nghĩa cộng sản reo rắc trên toàn cầu không sách vở nào lột tả hết được, loại trừ tội ác của Adolf Hitler thì trong thế kỷ vừa qua cũng như hiện tại thế giới chỉ thấy những tên đồ tể giết người đến từ các nước cộng sản đã kể trên.
Ai đã sống trong các nước Đông Âu thì mới biết "con muỗi cũng không lọt qua được bức màn sắt cộng sản“. Thí dụ tình báo Nga KGB luôn là nỗi kinh hoàng cho từng người dân Đông Âu, KGB là bố mẹ của những tên chủ tịch cầm quyền mỗi nước. Họ có quyền "bảo sao nghe vậy.“ Tiếp đến hệ thống công an mật vụ quốc gia với nhiều quyền lực để bảo vệ chính quyền bằng mọi thủ đoạn ác độc.
Tại Đông Đức ai cũng khiếp sợ tổ chức Stasi, mệnh danh mật vụ Đông Đức và bọn tay sai. Thống kê cho biết tại Ba Lan hoặc Tiệp Khắc thời cộng sản cứ 400 người dân bị 1 công an theo dõi, thì tại Đông Đức cứ 50 người dân bị 1 nhân viên mật vụ Stasi quản lý. Bức tường ô nhục Bá Linh được xây dựng từ ngày 13/8/1961 cho tới ngày giật sập bức tường 09/11/1989 chưa đếm được vài chục người vượt khỏi bức tường chỉ cao 3m90. Khoảng 190 nạn nhân bị bắn chết bên ven tường phía trong Đông Bá Linh và khoảng 400 người vượt tuyến bị bắn chết trong vòng đai biên giới. Con số này cho thấy Đông Đức đúng là một nhà tù khổng lồ, không ai nhúc nhích được như ý mình muốn và vai trò mật vụ làm việc ngày đêm trong suốt 40 năm thật xuất sắc. Có thể nói Erich Honecker lúc tại vị như ngồi trên một chiếc ngai vàng vững chắc. Vào tháng 6 năm 1989 khi đi chư hầu Moskau ông ta lại hùng hổ nhắc lại: "Cứ tình trạng như vầy thì tôi ngồi êm ru 50 năm hoặc cả 100 năm nữa.“ (Bei einer Moskaureise verteidigt Honecker erneut die Mauer, die "bei Fortbestehen der Gründe noch 50 oder 100 Jahre bestehen werde"). Cuối cùng chỉ vài tháng sau ông ta phải cuốn gói chốn chui chốn nhủi trong một ngôi nhà tại Moskau.
Rốt cuộc ông chủ Moskau cũng xua đuổi đứa đầy tớ trung thành Honecker và ông ta phải tha phương cầu thực tại Santiago nước Chí Lợi cho đến chết cô đơn vào ngày 29/5/1994.
- Ngày 09/11/1989 bức tường ô nhục Bá Linh bị giật sập, chấm dứt hơn 4 thập kỷ của cuộc chiến tranh lạnh, chấm dứt cảnh phân ly của nhiều gia đình người Đức. Bức tường Bá Linh là biểu tượng cho thế giới tự do bên Tây và cho chế độ ngục tù cộng sản bên Đông.
- Ngày 31/8/1990 Đông Đức và Tây Đức ký kết văn bản thống nhất, đồng nghĩa với việc khai tử cộng sản Đông Đức.
- Ngày 03/10/1990 toàn nước Đức bên Đông và Tây mừng ngày thống nhất nước Đức. Đó là ngày chiến thắng của chủ nghĩa tự do và cũng là ngày kết liễu hoàn toàn chế độ cộng sản Đông Đức.
Điều kiện quan trọng trước đó nước Đức đã được khối Đồng Minh (Anh-Pháp-Mỹ-Nga) chấp thuận trao trả lại chủ quyền hoàn toàn trong những cuộc thương thảo 6 bên (Die Zwei-plus-vier-Gespräche – Đông và Tây Đức cộng thêm Anh-Pháp-Mỹ-Nga) và cuối cùng Liên Xô đồng ý chịu rút 400.000 quân ra khỏi lãnh thổ Đông Đức.
Cách mạng dân chủ tự do đến với Đông Đức, đến với toàn khối Đông Âu thật tuyệt vời: không khát máu hận thù, không trại cải tạo, không bắt bớ, không cướp đất, không lộng quyền, không trí trá, không công an mật vụ, ngược lại được diễn tiến trong tự do dân chủ, trong nhân bản tình người, trong trật tự luật pháp. Đến ngay tên tội đồ lớn nhất của cộng sản Đông Đức là chủ tịch Erich Honecke còn được dung tha để có một cái chết bình yên tại Chí Lợi, ngay cả vợ ông ta vẫn còn hưởng được chế độ lương bổng nghỉ hưu cho đến bây giờ. Nhân bản như thế trong một xã hội tự do dân chủ, như người dân chưa bao giờ có được trong một thế giới cộng sản đằng đằng sát khí và được bao trùm trong chiếc áo trả thù, đầy đọa ngục tù, trấn áp, đánh người bịt miệng, giết người tại trụ sở công an…
Nước Đức và dân tộc Đức ngày nay, sau 20 năm thống nhất với bao khó khăn về kinh tế và kiến thiết cũng như phải xóa bỏ các tàn tích của cộng sản. Những ai đi làm phải trích thuế lương 5% cho việc xây dựng đất nước, quan trọng cho việc tái thiết tại miền Đông Đức từ 20 năm qua. Tự lực tự cường người Đức vươn lên như một phép màu, đặc biệt trong thời khủng hoảng kinh tế thế giới. Chỉ trong nửa năm 2010 kinh tế Đức đang đạt kỷ lục tăng trưởng như chưa bao giờ có trong 20 năm qua, con số thất nghiệp cứ giảm dần từ mức ngấp ngưởng 5 triệu thất nghiệp xuống còn 3,2 triệu trong tháng 8/2010, đồng nghĩa với 7,6% người thất nghiệp. Nước Đức đang trở thành đầu tàu cho toàn khối Liên Minh Âu Châu, trong khi đó nhiều nước trong khối đang gặp khó khăn kinh tế và nạn thất nghiệp tăng cao trong thời khủng hoảng.
Nhìn vào nước Đức, tưởng chừng thành quả của họ gầy dựng trong 20 năm như là được thực hiện trong một giấc mơ. Thật khôn khéo họ vượt thoát khỏi bàn tay lông lá của Liên Xô và họ cũng giải được áp lực của đồng minh Anh-Pháp-Mỹ. Được như vậy người Đức trước tiên phải khai trừ chủ nghiã cộng sản và họ biết hiệp lực kết đoàn xây dựng đất nước trong tự do và dân chủ.
Việt Nam đã hơn 35 năm thống nhất, có gì tự hào để so sánh với nước Đức?
Có muộn màng lắm không khi tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ gửi kiến nghị lên Quốc hội Việt Nam vào ngày 30/8/2010 về việc đòi trả tự do cho tất cả tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Ông cũng kêu gọi lấy “Việt Nam” làm quốc hiệu thay cho “Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Luật Sư Hà Vũ nhìn thấy sự tàn bạo của men chiến thắng do Ban lãnh đạo của nước Việt Nam thực hiện từ 35 năm qua: „Bằng việc tập trung “cải tạo” trong nhiều năm trời cả trăm nghìn quân nhân, viên chức Việt Nam cộng hòa, bằng kỷ niệm liên tục 35 năm nay “Ngày giải phóng Miền Nam” đậm chất “thắng – thua”… đẩy không ít người Việt thuộc chính quyền cũ rơi vào vòng xoáy của sự thù hận với hệ quả là một số người bị chính quyền mới kết vào “tội xâm phạm an ninh quốc gia”! Và hận thù ấy lại dẫn đến chia rẽ khác không kém phần đau đớn, lần này ngay trong nội bộ những người đã ca khúc khải hoàn, bởi có mấy gia đình Việt Nam không có người thân ở bên kia chiến tuyến.
Kinh khủng hơn nữa, chính những hận thù và chia rẽ dân tộc ấy đang từng ngày, từng giờ tiếp tay cho nguy cơ Việt Nam bị Bắc thuộc lần thứ Tư và lần này e vĩnh viễn!
Nhưng Tổ quốc Việt Nam không thể không quyết sinh và vì vậy, Hòa giải dân tộc hay là Chết!“ - hết trích.
Thật độc hại, chính quyền csVN đang làm hoàn toàn trái ngược những gì chính quyền tự do dân chủ Tây Đức đưa tay tiếp sức với người Đông Đức, kể cả cộng sản từ năm 1990 để xây dựng một quốc gia no ấm cường thịnh.
Nơi đây, câu nói của ông Michail Gorbachow dạy cho chủ tịch Đông Đức Erich Honecker một bài học vào ngày 06/10/1989 khi ông Gorbachow đến thăm Đông Bá Linh và nhìn thấy người dân Đông Đức biểu tình chống đối nhà nước Đông Đức, ông nhắc nhở rằng: “Wer zu spät kommt, den betraft das Leben” (Người nào đến trễ sẽ bị cuộc đời trừng phạt).
Cộng sản Việt Nam đã trễ đến 35 năm mất rồi!
Đúng thế, cách đây 20 năm, ngày 31/8/1990 Đông Đức và Tây Đức đã ký kết hiệp thương thống nhất, đồng nghĩa với việc khai tử hoàn toàn chủ nghĩa cộng sản Đông Đức, có danh hiệu là Cộng Hòa Dân Chủ Đức. Nước Đức thống nhất theo khối tự do dân chủ để toàn dân xây dựng lại tổ quốc, tái kiến thiết toàn diện miền Đông Đức.
Vài nét về bức tường Bá Linh: vào đầu mùa xuân 1961 kinh tế bên Đông Đức tụt dốc tồi tệ làm cho người dân khốn khổ. Dân Đông Đức ngày càng chạy qua miền Tây Đức nhiều hơn làm cho bọn chóp bu cộng sản lo lắng không yên và chỉ vài tháng sau họ quyết định xây tường cản ngăn làn sóng chạy trốn qua miền đất tự do. Chỉ tính từ tháng 9/1949 đến tháng 8/1961 đã có 2.691.270 người Đông Đức trốn qua phần đất tự do Tây Đức. Từ mồng 1 đến 13/8/1961, mỗi ngày khoảng 47.000 người chạy trốn chủ nghĩa cộng sản gian ác. Sợ mất dân thế là bức màn sắt ác nghiệt được buông xuống trong đêm 13/8/1961 chia đôi bờ cõi Đông và Tây Đức. Thành phố Bá Linh được tách ra làm hai, bên Tây thuộc khối tự do của Tây Ðức và của khối đồng minh Hoa Kỳ, Anh và Pháp. Bên Đông bị rào kín theo chủ nghĩa cộng sản tàn ác và Liên Xô. Chớp nhoáng trong 5 ngày bức tường ô nhục Berlin được bịt kín chung quanh vào ngày 18/8/1961.
Không ai quên được niềm tự hào của nhà độc tài, lãnh tụ cộng sản Đông Đức, ông Erich Honecker đã xác tín nói tiên tri, kiểu như đảng cộng sản quang vinh muôn năm vào ngày 19/1/1989: "Die Mauer wird in 50 oder auch in 100 Jahren noch bestehen." (Bức tường Berlin sẽ còn tồn tại 50 hoặc cả 100 năm nữa). Lúc ấy cả phe cộng sản lẫn tự do đều có thể tin vào lời nói chắc chắn này và không ai có thể phảng bác được sự thật của nó vì chính thể cộng sản ác độc đang là một nhà tù vĩ đại được che kín trong cõi trời Đông Âu. Ai cũng sợ những tên hung thần khát máu như Nicolae Ceauşescu của Rumania, Erich Honnecker của Đông Đức, Enver Hoxha của Albania, Mátyás Rákosi (học trò của Stalin) của Ungaria, Kim Nhật Thành và Kim Jong-Il của Bắc Hàn, Fidel Castro của Cuba, Mao Trạch Đông của Tàu, Hồ Chí Minh của Việt Nam: đó là những tên đồ tể của thế kỷ, kẻ đứng đầu chủ mưu chính là quái thú Iosif Vissarionovich Stalin.
Tội ác của Stalin và đồng bọn được các học giả Stéphane Courtois, Nicolas Werth, Jean Louis Panné, Andrzej Packowski, Karel Bartosek, Jean-Louis Margolin kê khai trong sách "Le Livre noir du communisme" (xuất bản năm 1997), phần tiếng Việt được đặt tên "Mật thư tội ác của chủ nghĩa cộng sản, tàn sát - khủng bố - đàn áp“. Những con số khủng khiếp của các nạn nhân đã bị cộng sản giết tiêu diệt: Trung Quốc: 65 triệu; Liên Xô: 20 triệu; Bắc Hàn: 2 triệu; Cam Bốt: 2 triệu; Phi Châu: 1,7 triệu; A phú Hãn: 1,5 triệu; Đông Âu: 1 triệu; Trung Mỹ: 150 ngàn và Việt Nam: 1 triệu. Riêng tại Cam Bốt với dân số 8 triệu dân, nếu tính theo tỉ lệ dân số thì Pol Pot đứng hàng đầu gây tội ác. Trong vòng 4 năm từ 1975-1979, Pol Pot đã tiêu diệt 1/4 dân số của mình.
Tội ác do chủ nghĩa cộng sản reo rắc trên toàn cầu không sách vở nào lột tả hết được, loại trừ tội ác của Adolf Hitler thì trong thế kỷ vừa qua cũng như hiện tại thế giới chỉ thấy những tên đồ tể giết người đến từ các nước cộng sản đã kể trên.
Ai đã sống trong các nước Đông Âu thì mới biết "con muỗi cũng không lọt qua được bức màn sắt cộng sản“. Thí dụ tình báo Nga KGB luôn là nỗi kinh hoàng cho từng người dân Đông Âu, KGB là bố mẹ của những tên chủ tịch cầm quyền mỗi nước. Họ có quyền "bảo sao nghe vậy.“ Tiếp đến hệ thống công an mật vụ quốc gia với nhiều quyền lực để bảo vệ chính quyền bằng mọi thủ đoạn ác độc.
Rốt cuộc ông chủ Moskau cũng xua đuổi đứa đầy tớ trung thành Honecker và ông ta phải tha phương cầu thực tại Santiago nước Chí Lợi cho đến chết cô đơn vào ngày 29/5/1994.
- Ngày 09/11/1989 bức tường ô nhục Bá Linh bị giật sập, chấm dứt hơn 4 thập kỷ của cuộc chiến tranh lạnh, chấm dứt cảnh phân ly của nhiều gia đình người Đức. Bức tường Bá Linh là biểu tượng cho thế giới tự do bên Tây và cho chế độ ngục tù cộng sản bên Đông.
- Ngày 31/8/1990 Đông Đức và Tây Đức ký kết văn bản thống nhất, đồng nghĩa với việc khai tử cộng sản Đông Đức.
- Ngày 03/10/1990 toàn nước Đức bên Đông và Tây mừng ngày thống nhất nước Đức. Đó là ngày chiến thắng của chủ nghĩa tự do và cũng là ngày kết liễu hoàn toàn chế độ cộng sản Đông Đức.
Điều kiện quan trọng trước đó nước Đức đã được khối Đồng Minh (Anh-Pháp-Mỹ-Nga) chấp thuận trao trả lại chủ quyền hoàn toàn trong những cuộc thương thảo 6 bên (Die Zwei-plus-vier-Gespräche – Đông và Tây Đức cộng thêm Anh-Pháp-Mỹ-Nga) và cuối cùng Liên Xô đồng ý chịu rút 400.000 quân ra khỏi lãnh thổ Đông Đức.
Nước Đức và dân tộc Đức ngày nay, sau 20 năm thống nhất với bao khó khăn về kinh tế và kiến thiết cũng như phải xóa bỏ các tàn tích của cộng sản. Những ai đi làm phải trích thuế lương 5% cho việc xây dựng đất nước, quan trọng cho việc tái thiết tại miền Đông Đức từ 20 năm qua. Tự lực tự cường người Đức vươn lên như một phép màu, đặc biệt trong thời khủng hoảng kinh tế thế giới. Chỉ trong nửa năm 2010 kinh tế Đức đang đạt kỷ lục tăng trưởng như chưa bao giờ có trong 20 năm qua, con số thất nghiệp cứ giảm dần từ mức ngấp ngưởng 5 triệu thất nghiệp xuống còn 3,2 triệu trong tháng 8/2010, đồng nghĩa với 7,6% người thất nghiệp. Nước Đức đang trở thành đầu tàu cho toàn khối Liên Minh Âu Châu, trong khi đó nhiều nước trong khối đang gặp khó khăn kinh tế và nạn thất nghiệp tăng cao trong thời khủng hoảng.
Nhìn vào nước Đức, tưởng chừng thành quả của họ gầy dựng trong 20 năm như là được thực hiện trong một giấc mơ. Thật khôn khéo họ vượt thoát khỏi bàn tay lông lá của Liên Xô và họ cũng giải được áp lực của đồng minh Anh-Pháp-Mỹ. Được như vậy người Đức trước tiên phải khai trừ chủ nghiã cộng sản và họ biết hiệp lực kết đoàn xây dựng đất nước trong tự do và dân chủ.
Việt Nam đã hơn 35 năm thống nhất, có gì tự hào để so sánh với nước Đức?
Có muộn màng lắm không khi tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ gửi kiến nghị lên Quốc hội Việt Nam vào ngày 30/8/2010 về việc đòi trả tự do cho tất cả tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Ông cũng kêu gọi lấy “Việt Nam” làm quốc hiệu thay cho “Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Luật Sư Hà Vũ nhìn thấy sự tàn bạo của men chiến thắng do Ban lãnh đạo của nước Việt Nam thực hiện từ 35 năm qua: „Bằng việc tập trung “cải tạo” trong nhiều năm trời cả trăm nghìn quân nhân, viên chức Việt Nam cộng hòa, bằng kỷ niệm liên tục 35 năm nay “Ngày giải phóng Miền Nam” đậm chất “thắng – thua”… đẩy không ít người Việt thuộc chính quyền cũ rơi vào vòng xoáy của sự thù hận với hệ quả là một số người bị chính quyền mới kết vào “tội xâm phạm an ninh quốc gia”! Và hận thù ấy lại dẫn đến chia rẽ khác không kém phần đau đớn, lần này ngay trong nội bộ những người đã ca khúc khải hoàn, bởi có mấy gia đình Việt Nam không có người thân ở bên kia chiến tuyến.
Kinh khủng hơn nữa, chính những hận thù và chia rẽ dân tộc ấy đang từng ngày, từng giờ tiếp tay cho nguy cơ Việt Nam bị Bắc thuộc lần thứ Tư và lần này e vĩnh viễn!
Nhưng Tổ quốc Việt Nam không thể không quyết sinh và vì vậy, Hòa giải dân tộc hay là Chết!“ - hết trích.
Thật độc hại, chính quyền csVN đang làm hoàn toàn trái ngược những gì chính quyền tự do dân chủ Tây Đức đưa tay tiếp sức với người Đông Đức, kể cả cộng sản từ năm 1990 để xây dựng một quốc gia no ấm cường thịnh.
Nơi đây, câu nói của ông Michail Gorbachow dạy cho chủ tịch Đông Đức Erich Honecker một bài học vào ngày 06/10/1989 khi ông Gorbachow đến thăm Đông Bá Linh và nhìn thấy người dân Đông Đức biểu tình chống đối nhà nước Đông Đức, ông nhắc nhở rằng: “Wer zu spät kommt, den betraft das Leben” (Người nào đến trễ sẽ bị cuộc đời trừng phạt).
Cộng sản Việt Nam đã trễ đến 35 năm mất rồi!