Trong suốt 4 năm trời từ 1981-1985, tác giả của những “Lênh Đênh Phận Người”, “Nơi Tha Hương”... không có mấy tuần được sống ngoài vòng rào nhà tù và trại cải tạo. Nhưng nơi người nhạc sĩ này, bên cạnh những bài “ngục ca”, ta cũng bắt gặp những bài “vinh tụng ca”. “Từ thuở nằm nôi, Chúa dưỡng nuôi con bằng muôn phúc ân cao vời. Chúa khắc tên con vào tay thánh thiêng của Người. Bao nhiêu hồng ân làm con nói không lên lời...” (Ngọt Ngào Tình Yêu).

Nghe nhạc của cha Phêrô Nguyễn Mộng Huỳnh, người ta dễ bắt gặp những cảm xúc sững sờ trước hồng ân Chúa như của John Newton (1725-1807) trong bài thánh ca bất hủ “Amazing Grace”. Dù chúng ta chỉ là những đầy tớ bất tài, vô dụng, vô duyên và hay phản trắc, Chúa vẫn luôn tuôn đổ muôn hồng ân của Ngài trên chúng ta. Như John Newton, tác giả của “Một Niềm Phó Thác”, “Chúa Đã Là Người tỵ nạn”, cũng tự hỏi: “Ôi con là chi mà sao Chúa thương con hoài?”

Nhân dịp cha Huỳnh sắp cho ra mắt CD “Xin Dâng Lên Cha” như lời tạ ơn trước muôn hồng ân tuôn đổ từng ngày trên chúng ta, VietCatholic xin gởi đến quý cha và anh chị em video phỏng vấn ngài.

Xin xem tiếp Video phần II bài tự thuật của chính tác giả: Hành Trình Âm Nhạc Của Linh Mục Nhạc Sĩ Mộng Huỳnh.