THẢ LƯỚI BIỂN KHƠI

Chúng ta tiếp tục theo dõi dụ ngôn về hạt ngọc mà người thương gia kia tìm thấy đã bán cả gia tài mua lấy thửa ruộng trong đó có hạt ngọc đó. Chúng ta hồi hộp theo dõi Nước Trời giống như mẻ lưới thả xuống biển, khi kéo lên thì bắt được mọi thứ cá. Những quan sát của Chúa Giê su thật là bình thường, giản dị và rất cụ thể. Đến nỗi, tưởng chừng như không có gì đáng nói, nhưng điều quan trọng, từ những cái rất cụ thể, rất bình thường ấy mà Chúa Giêsu đưa người ta hiểu sâu hơn về mầu nhiệm Nước Trời, khi đó người ta mới thấy rằng Nước Trời như giá trị của viên ngọc được phát giác và được hiểu đúng giá trị của nó. Bởi lẽ, có nhiều người nghĩ rằng Nước Trời còn xa xôi và thậm chí có người cho là huyền ảo. Do đó, họ muốn cái gì là cụ thể, cân đo, đong đếm, ăn được, tiêu được, xài được mà họ không thấy cái giá trị của Nước Trời là hạnh phúc, là tình yêu là sự vĩnh cửu. Cho nên, bằng những dụ ngôn như dụ ngôn viên ngọc, Chúa Giêsu đã diễn tả mầu nhiệm cao vời của Nước Trời cần thiết và giá trị biết bao nhiêu. Đến nỗi người thương gia kia phải bán cả gia tài của mình đi để mua lấy thửa ruộng mà trong đó có viên ngọc. Giá trị của Nước Trời là ở chỗ đó. Bởi vì đó là tất cả ý nghĩa của hạnh phúc, của đời sống. Hay Nước Trời giống như mẻ lưới khi quăng xuống biển, kéo lên thì được mọi thứ cá, qua đó mọi người nhìn thấy rằng, Đạo của Chúa đi vào trong lòng người, mọi thế hệ, mọi giai cấp, mọi mầu da, mọi chủng tộc và cần có Tin Mừng của Chúa đến để ban ơn cứu độ. Lúc ấy người ta mới hiểu Nước Trời không phải là ở trên cao hay ở mãi đời sau mà mình chẳng biết hoặc chỉ là như một khái niệm trìu tượng, nếu không muốn nói là mơ hồ. Không! Nước Trời bắt được mọi thứ cá. Lúc ấy người ta mới thấy được rằng: muốn đạt tới ý nghĩa của đời sống, muốn đạt tới hạnh phúc của con người, muốn đạt tới một tình yêu vĩnh cửu không bao giờ phai thì phải hiểu giá trị của Nước Trời.

Khám phá Nước Trời không dễ, vì vượt xa trí hiểu con người. Nhưng từ những mẻ lưới bình thường lại làm cho người ta hiểu Nước Trời hơn thì thật là một điều kỳ diệu. Biển cả mênh mông còn bao điều muốn tâm sự với con người mà chỉ vì con người không biết đón nhận. Với Chúa Giêsu, ngôn ngữ của tình yêu thấm trong thế giới tạo vật, chỉ cần con người biết lật vỉa và biết “Ghi nhớ và suy niệm trong lòng” (Lc 2,19)

Bao lần đi tắm biển khơi
Chưa từng nuốt biển một hơi thế nào.
Biển ơi, nếu biển ngọt ngào
Xin đừng vỗ sóng, chảy vào lòng ta.
Kìa, sao biển lại xô ra
Biển như buồn giận ai là an thân.
Này đây, ta tiến ra dần
Nhấp nhô ngọn sóng, lâng châng biển đời.
Mắt nhìn xa tắp mù khơi
Tai nghe sóng biển sục sôi, ì ầm.
Biển ơi, ta biết ta nhầm
Biển luôn vỗ sóng: sóng ngầm, sóng xa.
Giận thì ngầu đục phù sa
Yêu thì trong vắt, mặn mà, mơn man...
Ngàn năm biển mặn ứ tràn
Trời in bề mặt, muối tan trong mình.
Thầm nghe tiếng biển tự tình
Yêu là đau khổ, hy sinh biển trời,
Yêu là muối mặn ướp đời
Yêu là dậy sóng, di dời bản thân!
Bỗng nhiên ta đứng tần ngần
Muối đang tan biến, thấm dần trong ta.
Nghe trong chất biển mặn mà
Chỉ còn tinh chất đậm đà yêu thương.
Mặn tan - ngọt lại ngọt hơn Sóng tan -
sóng lại tiếp đường dâng cao.
Biển mặn hay biển ngọt ngào?
Nói rằng biển ngọt ai nào dễ tin?
Biển không dễ dãi tự tình
Bạn không tin hãy trầm mình biển khơi.
* * *

Đại dương sóng nước, mây trời
Mặn mà, trong đục tuyệt vời không gian !
Nay thêm uống biển biến tan
Càng chìm càng đắm, miên man, ngọt ngào...

Lạy Chúa, xin cho chúng con được đắm chìm
Trong biển yêu thương của Chúa,
để chúng con cảm nghiệm hạnh phúc của Nước Trời
khi chúng con dấn thân phục vụ,
Khi chúng con biết ra khơi thả lưới theo lệnh truyền của Chúa
Để Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện ngay trên biển cả trần gian này Amen.