CÁO PHÓ
Trong niềm tin vào Chúa Giêsu phục sinh
Chúng tôi báo tin:

Cụ Bà Maria Nguyễn Thị Trương
Sinh ngày 24 tháng 6 năm 1924, tại Bắc Ninh, Việt Nam.
Đã đựơc Chúa gọi về lúc 10:30 phút sáng, ngày 11.11.2011
tại Westminster, California.
Hưởng thọ 87 tuổi.

Chương Trình Tang Lễ

Thứ Ba (11/15/2011): Thánh Lễ Đưa Chân, lúc 7:00 p.m.
tại St. Boniface Catholic Church, 120 N. Janss St., Anaheim, CA. 92805

Thứ Năm (11/17/2011): Lễ Nhập quan và phát tang, lúc 2:00 p.m.
Thăm viếng và cầu nguyện (3:00 p.m. – 8:00 p.m.)
Tại nhà quàn Melrose Abbey Memorial Park (Rose Chapel)

Thứ Sáu (11/18/2011): Thăm viếng và cầu nguyện (2:00 p.m. – 6:00 p.m.)
Lễ tưởng niệm (6:00 p.m. – 8:00 p.m.)
Tại nhà quàn Melrose Abbey Memorial Park (Abbey Chapel)

Thứ Bảy (11/19/2011): Lễ Di quan (9:30 a.m. – 11:00 a.m.) tại nhà quàn Melrose
Thánh Lễ An Táng, lúc 12:00 p.m.
tại Thánh Đường St. Boniface, 120 N. Janss St. Anaheim, CA 92805
Sau Thánh lễ linh cữu sẽ được an táng tại nghĩa trang Melrose Abbey Memorial Park.


Tiểu sử Cụ Bà Maria Nguyễ thị Trương

Sinh ngày 24.6.1924 tại Bắc Ninh, Việt Nam
Là con gái cả trong một gia đình Nho giáo gồm cha mẹ và 2 gem gái và 1 em trai.
Lập gia đình năm 18 tuổi, hai bên thong gia đều là Công giáo toàn tong.
Hạnh phúc đầm ấm của gia đình, đầu tiên là 2 bé gái sinh đôi kháu khỉnh,
rồi tới cấu cháu đích tôn bụ bẫm, rồi một bé gái nữa chào đời thời chiến tranh loạn lạc,
tan đàn xẻ nghé, bao gian truân nguy hiểm…
để rồi nhập dòng di cư vĩ đại chia đôi đất nước năm 1954 cuôi Nam…

Gia đình có tất cả 11 người con.
Saigòn, Nha trang, lâm đồng, Bình Tuy… cuộc mưu sinh miệt mài đầy gian khổ nơi miền đất lạ.
Gia đình càng them đông … đứa lớn trông đứa bé.
Khó khăn mưu sinh nhưng cũng cố gắng gửi hơn một nửa đàn con đi học chủng viện.
Thánh thức này tiếp đến thách thức khác, để rồi năm 1975 lịch sử sang trang,
ngơ ngác một nách 7 con với 2 cháu vội chóng trên đường vượt biên
trong cuộc di cư lịch sử thứ hau của dân Việt dầy máu và nước mắt…
Đặt chân đến Hoa Kỳ tự do…
để khóc thương về Việt Nam với những đưa con còn sót lại…

Vừa làm mẹ, vừa đi làm để nuôi đàn con còn nhỏ tại Hoa Kỳ
cũng như giúp đỡ những đứa con còn kẹt lại ở Việt Nam.

Đã dành giụm ki cóp tiền già để nuôi các chủng sinh tại Nhà Dòng Thánh Giuse Việt Nam.
Chúa đã đền công Cụ Bà cho them 2 người con thiên gliêng làm linh mục và 1 con làm Thầy Sáu.
Lưu vong, tha hương, nhọc nhằn, nhắm mắt đưa chân.
Tang tóc xẩy đến, 2 con trai lớn đã lần lượt ra đi ở miền đất mịt mùng xa..
Ông cụ đã già lão, 87 tuổi, 13 người con nay còn 9.
Sau 87 năm sống trên dương thế, trên đương đời d8ầy gian nan và thử thách,
để lại biết bao thương tiếc cho chồng, các con, các cháu chắt, thân nhân và thân hữu.
Alleluia! Nếu chúng ta cùng chết với Chúa Kitô, thì chúng ta cùng sống với người;
Nếu chúng ta kiên tâm chịu đựng, chúng ta sẽ cùng thống trị với người. Alleluia!

Yêu
Tôi chỉ yêu có mỗi mình Bà
Nhạc tình chỉ viết một âm ba
Tóc bạc lơm nhơm thì đi nhuộm
Da mồi đã có thợ Bôn sa
Đôi mắt hàm răng đâu quản ngại
Lưng đau gối mỏi có tay ta
Một đôi gậy trúc leo về núi
Tới đỉnh non bồng hát Thánh ca
Việt Nhân Tháng 5/93

BÔNG HỒNG GIAO CẢM
Em đã tặng anh một bông hồng
Tươi như môi em
Thắm như tim anh
Là tiếng lòng đôi đứa cảm thông
Anh đã tặng em một bông hồng
Thơm như đôi má em
Đượm như đôi mắt anh trìu mến
Là trung trinh nghĩa vợ tình chồng
Ta hãy nâng niu những cánh hồng
Như sương sớm tinh trong
Như thuở ban đầu em cài tóc
Như hương hoa mới lúc động phòng
Bấy lâu vun tưới những mầm hồng
Cây lá xanh tươi trải nhiều công
Xoa dịu tay nhau vì gai góc
Chung sức chăm lo thuận vợ chồng
Em đã tặng anh một vườn hồng
Anh đã tặng em thật nhiều bông
Cài lên mái tóc đôi đầu bạc
Công phúc sau này Chúa trả công
Việt Nhân (1989 – Bố tặng Mẹ Lễ Tạ Ơn 50 năm thành hôn)

BÀI THƠ NĂM MƯƠI
Anh viết cho em bài thơ năm mươi
Thuở ấy thương em thắm nụ cười
Hàm răng đen nhánh em vừa nhuộm
Áo cưới em may mầu vàng tươi.
Khăn vấn vành dây trang điểm khéo
Đám cưới cô dâu đẹp tuyệt vời
Mười bẩy tuổi tròn em làm vợ
Một năm hương lửa đã hai con.
Quí mến nâng niu đôi ngọc qúy
Tứ thân phụ mẫu thuở vàng son
Năm tháng dần trôi tuổi đã mòn
Dòng đời lưu lạc với đàn con
Nam Bắc phân chia dòng lệ sử
Đổi đời viễn xứ vận nước non
Đất khách tha hương thân lữ thứ
Đa đoan đa sự một tâm hồn
Bèo bọt nổi trôi sông có khúc
Thăng trầm vinh nhục dạ sắt son.
Nàng rằng thôi oán thôi hờn
Thôi thương dĩ vãng, mình còn tương lai
Yên tâm lo chuyện ngày mai
Đêm rồi sẽ sáng đêm dài mãi đâu
“Trăm năm một cuộc bể dâu”
Gánh tình chung đã qua cầu năm mươi.
Cảm ơn Thiên Chúa vạn lời
Cảm ơn Đức Mẹ một đời cậy trông
Cảm ơn Bà, cảm ơn Ông
Cảm ơn tình nghĩa thâm sâu vợ chồng
Đồng tâm chung sức nguyện cầu
Một trăm năm sẽ dìu nhau theo Người
Anh viết cho em bài thơ năm mươi.
Việt Nhân (1989-Bố tặng Mẹ kỷ niệm 50 năm thành hôn)

Mẹ kính mến,
Không có nỗi đau nào cho bằng nỗi đau mất Mẹ. Cách đây có mấy tháng con vẫn gọi điện và được nói chuyện với mẹ,
Mẹ vẫn tươi cười nói với con rất nhiều điều. Mẹ luôn vui vẻ và niềm nở.
Mẹ vẫn thường xuyên nói ngày nào cũng cầu nguyện cho con và cho giáo xứ Bắc Kạn vùng sâu xa.
Thế mà giờ đây, Mẹ đã bỏ Bố cùng toàn thể gia đình để về với Chúa.
Mẹ kính mến,
Mẹ ra đi là mất đi một chỗ dựa cho bố và cho cả gia đình. Với con, Mẹ ra đi là mất chỗ dựa thiêng liêng của con.
Mỗi lần con gọi điện là mẹ nghe máy và nói chuyện với con, khuyên con rất nhiều.
Mỗi lần được nói chuyện với mẹ là con cảm thấy nhẹ đi nhiều với công việc.
Mẹ cũng là người mà con được nói chuyện, được chia sẻ nhiều nhất….mẹ cũng rất thương con.
Tối qua con đã dâng lễ cho mẹ, và trong suốt tuần này con vẫn dâng lễ cho mẹ.
Dẫu rằng ai cũng biết sống ở trần chỉ là tạm bợ và ai cũng biết không ai
có sự sống trường sinh ở trên dương gian này, thế nhưng vẫn nhớ vẫn thương nhất là người mẹ của mình ra đi.
Giá mà lúc này con được ở bên mẹ, được nhìn thấy mẹ, thì cũng mãn nguyện.
Nhưng thật quá xa xôi nên con chỉ biết hướng về Mẹ, hướng về gia đình;
nhất là trong những ngạy đại tang này, và cũng chỉ biết cầu nguyện dâng lễ cho Mẹ thôi.
Nguyện xin Chúa tha thứ cho mẹ và xin Chúa cũng cho mẹ
được thanh thảnh bình an trong tay của Chúa và Mẹ Maria.
Con của Mẹ,
Nhà thờ Bắc Kạn, Việtnam
Lm. Vincente Nguyễn Văn Quân


CHÚNG CON XIN CHÀO MẸ.
Mẹ mất vào ngày Cự Chiến Binh.
Là ngày nhớ các vị Anh Hùng Liệt Sĩ.
Họ đã hy sinh thân mình cho tòan dân được sống
Mẹ cũng thế, mẹ là vị Nữ Anh Hùng
Cuộc đời mẹ cũng không thua các Anh Hùng Liệt Sĩ.
Mẹ phấn đấu cho đến khi an nghỉ
Nghỉ an bình trong tay Đấng Chí Tôn.
Mẹ đã làm xong bổn phận thật vuông tròn
Bổn phận làm vợ, bổn phận làm mẹ một đàn con
Hy sinh vì chồng, vì con đến khi sức lực hao mòn.
Từ một thiếu nữ xinh tươi nhan sắc vẹn toàn…
Rồi theo chồng, rồi cho ra đời một đàn con.
Biết bao hy sinh bao khổ cực để nuôi con khôn lớn
Từ Bắc Ninh tới Cẩm Giàng, từ Hà Nội rồi vô Nam
Rồi Sài Gòn, rồi Thủ Đức, rồi Nha TRang
Và cuối cùng là Cali. nước Mỹ.
Mẹ luôn cặm cụi, siêng năng, chăm chỉ.
Đức độ của Mẹ nào ai dám so bì.
Luôn yêu Chúa, luôn nguyện kinh liên lỉ.
Cho chồng con được Thiên Chúa phù trì.
Đức tin vào Chúa làm mẹ luôn an bình vui vẻ.
Thắng vượt bao cảnh đời quá đỗi gian truân.
Mười ba người con mẹ săn sóc yêu thương từng đứa
Hai người con Chúa cất về khi chưa tròn một tuổi.
Hai người con, một vượt biên mất xác trên biển Đông
Một chết trong trại tù Cộng sản tanh...nồng…
Họ là những sĩ quan trẻ trung, mạnh mẽ, hiên ngang
Đã bao lần mẹ nhìn con với hy vọng ngút ngàn
Khi chúng chết mẹ ở xa vạn dặm.
Mẹ buồn.. .đứt ruột, mẹ buồn nát tâm can...
Nhưng mẹ vẫn can đảm, vẫn bền gan dâng hiến
Nay chúng con, (chín đứa) con của mẹ còn trên cõi Trần gian
Đã thành người, đã hữu ích cho nhà, cho xã hội.
Chúng con xin cúi đầu ghi nhớ ơn sâu.
Công sinh thành, công nuôi dưỡng thật cao như núi
Giã biệt chúng con, mẹ về Trời…
Cầu xin mẹ được ngàn đời an nghỉ
Trên cõi Thiên Đàng tuyệt mỹ...bình an
Chúng con nguyện sống luôn luôn xứng đáng.
Tha thứ, yêu thương và luôn nhớ rằng
Chúng con đều được mẹ cưu mang chín tháng trong lòng...
Đều được mẹ nuôi dưỡng từ dòng sữa mát trong.
Từ tấm lòng mẹ chan chứa chờ mong…
Các con mẹ được sống trong Hạnh Phúc
Xin chào mẹ,chúng con xin cúi đầu chào me.
(Mẹ mất ngày 11 tháng 11 năm 2011 nhằm ngày lễ Chiến sĩ trận
Vũ Thùy Nhân)


Mẹ Yêu
Mẹ là mạch nước nguồn trong mát
Chảy xuống đời con dào dạt thương yêu
Tắm đẫm hồn con trong êm ả ngọt ngào
Giòng suối Mẹ ngát thơm nguồn hạnh phúc
Khóc làm sao cho vơi niềm cảm xúc
Đưa tiễn mẹ hiền về cõi thiên thu
Từ đây lẻ loi giữa chốn sa mù
Con lạc lõng còn đâu nơi nương náu
Tấm lòng mẹ ôi kho tàng châu báu
Lóng lánh muôn màu những hạt yêu thương
Ban phát bao la mà nhận rất khiêm nhường
Xin dâng mẹ lòng tri ân tha thiết
Mẹ yêu quí đàn con luôn hãnh diện
Mẹ đẹp tâm hồn đẹp cả dung nhan
Cô gái Bắc Ninh e ấp dịu dàng
Ôi nhan sắc “mười thương” toàn vẹn
Nhan sắc ấy là nguồn thơ bất tận
Ngây ngất bút nghiên Hà Nội thi nhân
Âu yếm một đời sánh bước giai nhân
Duyên tình mẹ nhạc thơ hòa diễm tuyệt
Vầng trăng Mẹ đẹp tròn hay xinh khuyết
Vằng vặc một đời soi sáng bước đường con
Đường êm vui hay bước dẫu mỏi mòn
Con có Mẹ ánh trăng vàng soi lối
Và những khi lòng con vò tơ rối
Có Mẹ ân cần nâng đỡ ủi an
Ôi tiếng ru êm ôi tiếng dịu dàng
Vòng tay Mẹ ấm êm từ thơ dại
Mẹ có nụ cười suốt đời con gái
E ấp tay che và mắt long lanh
Mẹ bao dung mẹ rất hiền lành
Mẹ thanh tú và vô cùng duyên dáng
Mẹ là ánh bình minh trong sáng
Mẹ là chiều tà ấm áp hoàng hôn
Mẹ là không gian bát ngát tâm hồn
Mẹ là thời gian không bao giờ tận
Thương tiếc Mẹ lòng con buồn chất ngất
Mất không gian và mất cả thời gian
Con quì đây nước mắt ứa dâng tràn
Lời kinh nguyện tuôn thành muôn giọt lệ
Giữa muôn sắc của ngàn hoa trần thế
Mẹ là bông hoa đẹp nhất đời con
Tiễn Mẹ hôm nay về cõi Thiên Đàng
Hoa nhân đức mãi thơm Miền Vĩnh Cửu.
Vũ Thùy Hạnh (11.11.11)

Tâm Sự
Mẹ đã cho con những ngày riêng
Xin mãi ghi ơn Mẹ dịu hiền
Một mình một Mẹ con riêng hưởng
Hạnh phúc này con giữ miên niên
Tháng chín mùa thu nắng vàng hanh
Lá thu chuyển sắc để lìa cành
Úa theo mầu lá, du theo gió
Mẹ chìm theo hy vọng mong manh
Từ đó bình yên giấc ngủ ngoan
Không màng thế sự chẳng lo toan
Mắt nâu khép kín say giấc điệp
Để mặc con trong cõi tuần hoàn
Ôm ấp khuôn mặt sáng như gương
Có nghe con nói tiếng yêu thương?
Mẹ tôi đẹp quá! Mẹ đẹp quá!
Dậy Mẹ ơi! bỏ chốn vô thường
Mẹ đẹp tự nhiên, đẹp từ tâm
Mấp máy môi xinh trong lặng câm
Đọc kinh hát xướng nài van Chúa?
Đưa về thiên quốc cách âm thầm?
Tóc óng mềm sợi bạc sợi nâu
Gỡ rối dùm con những lo âu
Đừng rơi rụng quá theo tay chuốt
Tỉnh dậy cho con bớt u sầu
Hơi thở ngắn là câu an ủi
Mắt mở hờ là nỗi cảm thông
Lời yêu thương là cánh môi hồng
Hạnh phúc nhỏ như chùm tóc búi
Cơn sốt nhẹ cũng làm bối rối
Khóc cười theo Mẹ tỉnh hoặc say
Con nâng niu góp nhặt từng ngày
Những giây phút heo may bên Mẹ
Mẹ đã sống chuỗi ngày đẹp đẽ
Được mọi người kính nể thương yêu
“Tám mươi bẩy năm cũng đã nhiều
Sống lâu thế Mẹ cho là đủ”
“Không nuối tiếc vấn vương thế sự
Dọn linh hồn xin Chúa rủ thương
Đón Me về chốn thiên đường
Hưởng nhan thánh Chúa ngát hương muôn đời”
Con đâu biết lời tâm sự cuối
Thay cho lời trăn trối Mẹ ơi!
Mẹ về với Chúa thảnh thơi
Để người ở lại suốt đời nhớ thương
Minh Ngọc (11/8/11-11/11/11)

Tiễn Mẹ
Mẹ - tuổi trẻ lầm than sớm tối
Mẹ - tuổi già nhiều nỗi ưu tư
Trần gian Mẹ đã giã từ
Mẹ về nước Chúa thiên thu an nhàn
Con sẽ cố ngăn ngang giòng lệ
Đã thoát rồi – nhân thế - Mẹ ơi!
Mừng Mẹ đến chốn nghỉ ngơi
Dõi theo bóng Mẹ bời bời nhớ thương
Minh Ngọc (Saturday, 11/16/2011)

Mẹ ơi! Mẹ vẫn nói với con là: “Đứa con nào, như thế nào, thì Mẹ biết hết....”
Vậy thì...con đang nhớ Mẹ, muốn khóc, Mẹ có biết không?
Mẹ ơi! Mỗi khi con bi làm sao là con gọi Mẹ và chạy đến Mẹ để được nghe Mẹ ủi an và lo lắng cho con.
Con quá quen tìm đến Mẹ rồi; nhưng bây giờ....con chỉ còn tim Mẹ trong tâm trí mà thôi.
Thôi, đêm đã khuya rồi. Goodnight Mẹ.
Con mong ước Mẹ tâm hồn luôn được thanh thản và đang ở một nơi chốn rất bình an..
Con Vũ Tuấn Đức

DEATH & FEAR
This poem came to me in my sleep.
These thoughts I have I can not keep.
My biggest fear is loosing both of you
No knowing how I’ll feel or what I’ll do
In my mind knowing you’re aging year by year
The time I spend with both of you is so precious and dear
Trying hard not to think that the end maybe near
Talks of death is something I don’t want to hear
Cause death is what I dread and that I fear
Each time I think of this I shed a tear
I’ll treasure these moments with you now
The best that I know how
I’ll cherish these moments forever
And forget you I would never
I give you all of me
Cause at the end I know you will be free
Free from pain
Free from all your strains
Free from stress
Oh mom don’t be depressed
Each time I think of you I have this ache in my chest
If you shall go to your eternal rest
I give you my blessings and know I wish you the best
I will miss your smile, touch and gentle crest
Sorry for all the times I was a little pest
But one thing is I was never rude to your guest
You always taught me how to add a little zest
Like I said momma knows best
Oh mom I should stop so you can rest
Just remember one thing I never loved you less
I never thought you would be lying lifeless here
Knowing that death is around the corner and is drawing near
This is the moment that I’ve always feared
Looking at you is hard without shedding a tear
My mother who is so precious and dear
Everything I wanted to say, I’ve whispered it in your ear
I just wish you were able to hear
Your life means more to me then gold
I just wish I still have you to hold
My days have been lonely, empty and cold
Things will never be the same
I can’t even call out your name
Knowing that you’re laying there and could be dying
How can I go on each day without crying?
I got to remind myself to keep on trying
If I told myself it would get easier I’d just be lying
I love you mom
Trang Vu (10/13/11)