Tại sao giới trẻ bỏ nhà thờ?

Theo Lm John Flynn, LC.

(Zenit.org) Một cuốn sách tổng kết các dữ kiện của sở nghiên cứu Barna Group mới được xuất bản với một nhan đề rất dài "You Lost Me: Why Young Christians are Leaving the Church. .. and Rethinking Faith," (Hiểu không nổi: Tại sao giới trẻ bỏ Giáo Hội. .. suy nghĩ lại về vấn đề Đức Tin) đã phân tích ra nhiều lý do tại sao giới trẻ trong lứa tuổi mới lớn đã thôi không đi nhà thờ nữa.

Trong sách, ông giám đốc David Kinnaman cùng với nhà văn Aly Hawkins đã đúc kết các dự kiện thống kê thành ra một danh sách các vấn đề.

Trong phần nhập đề, cuốn sách nêu lên ba thực tại cần phải lưu ý trong khi phân tích giới trẻ.

1. Giáo Hội tuy tích cực tham gia sinh hoạt với thanh thiếu niên, nhưng nhiều người trẻ khi lớn lên đã không còn trung thành giữ đạo.

2. Lý do bỏ đạo thì rất nhiều, do đó, điều quan trọng là không nên đưa ra một khái niệm tổng quát đơn giản về cả một thế hệ.

3. Giáo Hội không chuẩn bị giới trẻ một cách đầy đủ để tiếp tục theo chân Chúa trong bối cảnh văn hóa thay đổi nhanh chóng.

Vấn đề, Kinnaman giải thích, không phải là thanh thiếu niên ít tham gia các hoạt động trong nhà thờ so với các thế hệ trước. Trong thực tế, khoảng bốn phần năm thanh thiếu niên ở Mỹ đã có kinh nghiệm sống trong một cộng đoàn Kitô hữu trong lúc thơ ấu hoặc lúc vị thành niên. Vậy thì điều gì đã xảy ra để các sinh hoạt này biến mất ở độ tuổi đôi mươi.

Ở độ tuổi này, ở bên Công Giáo cũng như bên Tin Lành, ít có người trẻ nào còn dám nói rằng họ vẫn cam kết với Chúa Kitô, mặc dù họ đã từng có nhiều kinh nghiệm sống đạo trước đó.

Vấn đề không đơn giản chỉ là ngưng đi nhà thờ. Thậm chí vấn đề còn phức tạp hơn cả một khủng hoảng về niềm tin. Vấn đề là những người trẻ này ngưng hẳn việc tham gia vào mọi cơ cấu tổ chức.

Đây quả là một vấn đề khác hẳn với những gì xảy ra trong quá khứ.

Một yếu tố quan trọng đã ảnh hưởng đến giới trẻ hôm nay là bối cảnh văn hóa mà họ đang sống. Kinnaman khẳng định rằng, khác với các thế hệ Kitô hữu trước, thế hệ này đã phải sống qua các thay đổi văn hóa sâu sắc và nhanh chóng.

Trong vài thập kỷ qua, những thay đổi lớn lao về truyền thông, kỹ thuật, tình dục và kinh tế đã đưa đến một xã hội lưu động, phức tạp và bất an lớn hơn trước rất nhiều.

Để giải thích khái quát những thay đổi đã xảy ra, Kinnaman gộp chung vào ba khái niệm chính: khả năng Truy Cập, sự Tha Hóa và Quyền Bính.

Thứ nhất về khả năng Truy cập, ông chỉ cho thấy sự xuất hiện của thế giới kỹ thuật số đã tạo ra một cuộc cách mạng trong sự giao tiếp với nhau và khả năng có được những thông tin một cách dễ dàng mau chóng hơn. Điều này dẫn đến những thay đổi đáng kể trong cách thức mà thế hệ hiện tại đặt mối liên hệ, làm việc và suy nghĩ.

Nhìn về mặt tích cực, Internet và các công cụ kỹ thuật số đã mở ra một cơ hội to lớn để truyền bá những sứ điệp Kitô giáo. Tuy nhiên, nó cũng có nghĩa là người ta có thể truy cập vào các quan điểm và các giá trị văn hóa khác và đặt ra nhiều câu hỏi về niềm tin.

Trong khi đó, những cách suy nghĩ thẳng thắn và hợp lý đã không được cổ võ đúng mức.

Thứ hai là sự Tha Hóa, theo Kinnaman, có nghĩa là giới trẻ cảm thấy lạc lõng với gia đình, với cộng đồng và với các tổ chức. Mức độ cao của ly hôn và có con ngoài hôn nhân đã dẫn tới hậu quả là có nhiều người lớn lên ở bên ngoài cơ cấu gia đình truyền thống.

Theo Kinnaman, thời gian để đạt tới trưởng thành đã bị kéo ra lâu dài hơn, người ta kết hôn và sinh con muộn hơn. Nhưng mà nhiều nhà thờ lại không có các chương trình mục vụ để giúp những người trẻ sống bên ngoài truyền thống được trưởng thành môt cách có hiệu quả.

Nhiều người trẻ ngày nay tỏ ra nghi ngờ về những tổ chức xã hội trong quá khứ. Các phong trào bình dân và sự đóng góp tập thể thì được đánh giá cao hơn là những định chế có đẳng cấp.

Thái độ hoài nghi với các định chế như thế đã đưa tới sự mất lòng tin với Quyền Bính, đó là khái niệm thứ ba của Kinnaman. Đây là một xu hướng đa nguyên, thậm chí sự nuôi dưỡng những ý tưởng dị đồng được coi là có ưu tiên cao hơn sự tin tưởng vào Kinh Thánh và vào các quy tắc đạo đức.

Một nền văn hóa luôn luôn đặt câu hỏi có thể dẫn con người đến sự thật, và sự căng thẳng giữa đức tin và văn hóa cũng có thể đưa đến những kết quả tích cực, tuy nhiên, Kinnaman ghi nhận, nó đòi hỏi các nhà thờ phải có cách tiếp cận mới.

Làm thế nào để nối lại mối dây liên lạc?

Kinnaman thừa nhận ông thất bại trong nỗ lực tìm ra một hoặc hai lý do lớn về lý do tại sao người trẻ cắt đứt liên hệ với nhà thờ của họ.

Thực tế cho thấy những người đó bỏ cuộc vì rất nhiều lý do.

Một số coi nhà thờ của họ là một trở ngại cho sự sáng tạo và phát biểu cá tính. Một số khác cảm thấy những lời giảng dậy là hời hợt và vô vị. Và một số nữa bỏ đạo vì nghĩ rằng đức tin không tương thích với khoa học.

Một lý do làm cho nhiều người trẻ bỏ nhà thờ vì cho rằng các quy tắc của nhà thờ là áp bức, đặc biệt là về khía cạnh tình dục. Xu hướng hiên nay của văn hóa là nhấn mạnh đến sự khoan dung và chấp nhận các ý kiến khác mình cũng có giá trị, xu hướng này rõ ràng xung đột với lời tuyên xưng rằng chân lý của Kitô giáo là phổ quát. Sự xung đột này là một trở ngại đối với một số người.

Một số Kitô hữu trẻ nói rằng nhà thờ của họ không cho phép họ bày tỏ nghi ngờ và nói rằng phản ứng của giáo hội trước những nghi vấn là không đầy đủ.

Kinnaman cũng tìm thấy nhiều trường hợp trong đó nhà thờ không dậy dỗ giới trẻ tuổi một cách đầy đủ và sâu sắc. Một đức tin thiếu chiều sâu ở tuổi vị thành niên và thanh niên làm cho niềm tin của họ trở thành mơ hồ và cắt đứt sự liên kết giữa đức tin và cuộc sống hàng ngày của họ. Do đó, nhiều người trẻ coi Kitô giáo là nhàm chán và không thích hợp.

Phần cuối của cuốn sách Kinnaman đưa ra một số lời khuyên trong lúc đi tìm những giải pháp ngăn chặn sự mất mát của giới trẻ:

- Các thế hệ cũ trong các nhà thờ cần phải thay đổi cách xử sự liên quan đến giới trẻ.

- Nên có những nghiên cứu thần học mới về khái niệm ơn gọi để khuyến khích giới trẻ có thể đào sâu hơn những gì mà Thiên Chúa yêu cầu họ làm trong cuộc sống của họ.

- Cuối cùng, chúng ta cần phải đặt sư khôn ngoan làm ưu tiên trên những tài liệu thông tin. Sự khôn ngoan, ông giải thích, có nghĩa là khả năng thấy được một cách đúng đắn sự liên hệ giữa một sự việc với Thiên Chúa, với người khác, và với văn hóa.

Tìm được những giải pháp mới là vấn đề cần phải làm sớm. Đối phó với vấn đề sống còn này là một việc làm cấp bách không thể nghi ngờ được nữa.