Kính gửi: - Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc.
- Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế - Hoa Kỳ (USCIRF).
- Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ.
- Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ tại Việt Nam.
- Ủy Ban Vận Động CPC.
- Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế.
- Các Cơ Quan Ngoại Giao.
- Quí Mục sư – Truyền Đạo Cộng Đồng Tin Lành.
- Quí Tôn Giáo Bạn các Dân Tộc Việt Nam và Hải Ngoại.
- Các Cơ Quan Truyền Thông, Báo chí, Ngôn luận…

Theo như tin từ phía chính quyền Cộng Sản đã đưa, phiên tòa sơ thẩm xét xử Mục sư Nguyễn Công Chính đã diễn ra bắt đầu vào lúc 8 giờ sáng ngày 26/3/2012, phiên tòa đã diễn ra và kết thúc một cách nhanh chóng với vô số vi phạm và bất công từ phía chính quyền Việt Nam. Nhân quyền, dân quyền hoàn toàn không có trong phiên tòa này.

Từ sáng sớm, hàng trăm công an các ngành và dân quân đã phong tỏa các tuyến đường đi đến tòa án tỉnh Gia Lai, không một người lạ nào được tham dự phiên toàn ngoài khoản 500 cán bộ các ban ngành của chính quyền Gia Lai và vài nhân chứng giả dối được sắp đặt từ trước. Mặt khác, phiên tòa không có luật sư biện hộ và phủ quyết tất cả những yêu cầu về nhân chứng, vật chứng liên quan trực tiếp đến các cáo buộc đến Mục sư Nguyễn Công Chính.

Phiên tòa chỉ xoay quanh các vấn đề như sau:

1. Vụ án Thạch Thanh Nô tại huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh năm 2009: theo tòa án thì Thạch Thanh Nô là một phật tử, sau khi uống rượu và lái xe thị bị té ngã chết. Tuy nhiên, Thạch Thanh Nô là tín đồ của Hội Thánh Đấng Christ là sự thật (h1), bằng chứng là các thư mời liên quan đến đạo Tin Lành mà anh đã tham gia. Cái chết của Thạch Thanh Nô trên đường về nhà sau khi thờ phượng Chúa tại nhà bà Thạch Thị Phay, Thạch Thanh Nô bị chính quyền kích động côn đồ đánh đến chết, sự việc được nhiều người trong Hội Thánh làm chứng(h2) và tất cả những ai làm chứng đều bị bắt bớ, đánh đập dã man. Hội Thánh thì bị đàn áp nặng nề phải chạy trốn khỏi địa phương. Hơn nửa, nhiều tổ chức độc lập quan sát và điều tra rất chi tiết về sự vụ. Mục sư Chính chỉ đưa ra những thông tin chân thật mà Hội Thánh đang gặp phải để bảo vệ Hội Thánh.

2. Cáo buộc Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc (VPEF) mà Mục sư Nguyễn Công Chính là chủ tịch không được nhà nước công nhận: Không một tổ chức tôn giáo nào tách rời sự khống chế của chính quyền Cộng Sản mà được công nhận, chính cái tên của “Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc” mang ý nghĩa đoàn kết, gắn bó hơn là “Chia rẻ đoàn kết các dân tộc” như cáo buộc vi phạm điều 87 bộ luật hình sự. Thực tế cho thấy, mọi hoạt động của Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc hướng đến mối liên hệ, thông công giữa các Hội Thánh Tin Lành không phân biệt dân tộc, hệ phái để xây dựng tinh thần hiệp một trong Chúa Jêsus và hướng đến một xã hội văn minh, dân chủ, công bằng.

3. Chương trình từ thiện dành cho các thương phế binh mà Mục sư Chính tham gia là một hình thức phản động của thế lực lưu vong: Qua chiến tranh, dù thuộc chế độ nào, đặc biệt những người lính bị thương vong cũng là những con người cần được quan tâm đặc biệt, họ có nhu cầu sống như bao nhiêu con người lành lặng khác. Họ không được nhà nước quan tâm chính đáng thì thông qua các tổ chức từ thiện, tổ chức tôn giáo những phần quà nhỏ phần nào xoa dịu vết thương chiến tranh trên họ, đó là giá trị nhân đạo đáng được trân trọng, phát huy hơn nửa, chứ không phải “dập cho tắt, đạp cho nát”.

4. Chiếm đoạt 270.000.000 của Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc (VPEF): Đây là sự mâu thuẩn nặng nề từ phía tòa án và chính quyền, không công nhận Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc nhưng cho rằng Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc là “bị hại”. Tòa án không xác định ai là “bị hại” để đứng ra tố cáo việc này, quyền lợi và trách nhiệm các bên như thế nào. Dù thế nào đi nửa, mọi cáo buộc là hoàn toàn vu khống, chà đạp uy tín của người khác. Sự thật, Mục sư Nguyễn Công Chính chỉ đứng ra vận động với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thông Nhất mà Hòa Thượng Thích Không Tánh làm Tổng vụ trưởng tổng vụ xã hội từ thiện để hổ trợ đồng bào sắc tộc tại Cao Nguyên và Miền Trung trong trận bão lụt năm 2007, phái đoàn của Hòa thượng Thích Không Tánh trực tiếp gửi quà đến cho các anh em đồng bào sắc tộc tại Cao Nguyên và Miền Trung, Mục sư Chính không giữ số tiền này (có xác nhận của Hòa thượng Thích Không Tánh).

5. Soạn thảo nhiều tài liệu gửi các tổ chức, cá nhân phản động trong và ngoài nước, trả lời phỏng vấn các báo, đài nước ngoài xuyên tạc tình hình ở trong nước, vu cáo chính quyền và lực lượng vũ trang: Mục sư Chính là nạn nhân của chính quyền Cộng Sản Việt Nam, nhà đất bị ủi sập và lấy mất, bị bắt giam nhiều lần, bị tịch thu nhiều tài sản, bị tra tấn nhiều lần, bị khủng bố từ trong nhà ra đến ngoài đường, bị tước đoạt quyền làm người vì không có giấy tờ tùy thân, bị hạn chế đi lại, Hội Thánh bị đàn áp, chứng kiến vô số dân oan và người cùng khổ (h3). Ông không thể không nói, ông chỉ nói lên sự thật chứ không xuyên tạc, vu cáo chính quyền. Ở điểm này, tòa án không trưng ra một tài liệu nào để Mục sư Chính có thể biện hộ cho mình.

Chúng tôi lên án phiên tòa bất công này. Một bản án 11 năm tù là quá nặng nề và hết sức vô lý từ nhà cầm quyền Việt Nam, không luật sư biện hộ, không được trình bày ý kiến chánh đáng của mình, không đưa ra nhân chứng hay vật chứng liên quan trực tiếp đến từng cáo buộc. Phiên tòa không khác gì một tấn tuồng được dựng sẵn chỉ chờ giờ diễn, trong đó vai chính là Mục sư Nguyễn Công Chính không được diễn mà chỉ là một dụng cụ làm hoàn tất vỡ diễn. Giáo hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam lên án phiên tòa bất công này.

Chúng tôi cùng quan điểm với Mục sư Nguyễn Công Chính: “Nếu có tội thì chỉ có tội với Chúa, chứ không hề có tội gì với nhà nước Cộng Sản này…”. Một người dân cũng nói: “Mục sư này mà chống ai, làm sao chống chính quyền này được, chống bằng cái gì…bất lực với chính quyền này”.

Kính mong các tổ chức, cá nhân, hội đoàn quan tâm đến Nhân Quyền, Tự Do Tôn Giáo hãy đồng lòng, đồng sức để tiếp tục lên tiếng đòi cho bằng được những quyền cơ bản của con người vốn phải có. Yêu cầu chính quyền Cộng Sản trả tự do ngay cho Mục sư Nguyễn Công Chính và các tín hữu bị bắt, cũng như lên tiếng xin lỗi và đính chính Giáo Hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam không phải là “tổ chức phản động”.

Phòng Truyền Thông Giáo Hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam – Hoa Kỳ