Sự trợ giúp từ trời cao cho đức tin

Đời sống xã hội càng ngày càng tiến triển thay đổi nhanh chóng hơn mức tâm trí có thể tưởng tượng nghĩ ra, đang khi đức tin vào Chúa đạo Công Giáo trong tình trạng chậm cùng yếu kém đi. Nói cách khác, không thấy có thay đổi gì trong nếp sống đức tin.

Có thật là không có thay đổi gì trong nếp sống đức tin không ?

1. Sự phát triển tín điều Đức Mẹ hồn xác về trời

Hằng năm Giáo Hội Công Giáo mừng lễ đức mẹ Maria được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác. Lễ mừng này là ngày lễ thuộc về các tín điều trong Giáo Hội Công Giáo.

Nhưng tín điều đức mẹ được đưa về trời cả hồn lẫn xác lại không có căn bản nền tảng nói đến trong Kinh Thánh. Dẫu vậy, lối sống đạo đức bình dân này có qúa trình phát triển trong nếp sống phụng vụ thực hành đức tin của Giáo Hội.

Lịch sử còn ghi chép lại, vào thế kỷ thứ 6. hoàng đế Mauritius ra chiếu chỉ chung toàn đế quốc Roma bên phương tây chọn ngày 15. Tháng Tám hằng năm là ngày thánh hiến thánh đường Giệtsimani ở Gierusalem. Trong thánh đường này theo tương truyền có ngôi mộ chôn cất đức mẹ sau khi người qua đời và rất được mộ mến sùng kính.

Từ thế kỷ thứ 8. và ngày nay ngày lễ này không còn được gọi là lễ „đức mẹ Maria ngủ“ nữa, nhưng lễ „đức mẹ được đưa về trời“. Sự chết của đức mẹ Maria không còn được nói đến nữa. Thay vào đó, đức mẹ Maria được đón tiếp đưa về trời cả hồn lẫn thân xác bên ngai tòa Thiên Chúa uy linh cao cả. Tư tưởng nền tảng cho suy tư niềm tin tưởng này là mối tương quan có một không hai với Chúa Giêsu, con của Đức Mẹ và sự trinh khiết lạ lùng của Đức Mẹ.

Giai đoạn cuối cùng của sự phát triển đức tin về Đức Mẹ xảy ra vào giữa thế kỷ 20. Đức Thánh Cha PIO XII. ngày 01.11.1950 đã công bố tín điều trong Giáo Hội Công Giáo:“ Đức Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa, Đấng không hề vương mắc tội tổ tông truyền, là người luôn luôn có đời sống đồng trinh, sau khi cuộc đời trên trần thế của Đức mẹ chấm dứt, đức mẹ được đón tiếp đưa về trời cả hồn lẫn thân xác.“ ( AAS 42,1950,770.)

2. Sự phát triển thuộc về thiên nhiên và con người

Thật là phải đạo và chính đáng, tìm hiểu về mầu nhiệm đức tin của chúng ta, khi ta cử hành phụng lễ tế và làm rõ tiến trình sự phát triển. Sự phát triển tín điều trong đức tin so với qúa trình sự tiến triển trong đời sống xã hội qủa là chậm. Như vậy phải chăng sự tiến triển như thế không là điều tự nhiên sao?

Nhìn vào sự tiến triển nơi thiên nhiên làm thí dụ điển hình, như sự phát triển con gà non trong cái trứng cũng đòi hỏi thời gian. Con gà, con chim hay con vịt được thành hình trong trái trứng do mẹ nó sinh ra. Trong cái trứng con gà con phát triển lớn lên. Trái trứng là không gian nhỏ hẹp, là ngôi nhà vững chắc an toàn cho nó.Trong không gian ngôi nhà đó không chỉ có sự ấp ủ cho thai nhi gà con, nhưng còn có những sự cần thiết cho đời sống phát triển của thai nhi gà con đang phát triển thành hình. Trong lòng vỏ trứng bao bọc, con gà con chẳng mấy chốc phát triển có đôi mắt, nhưng nó nào có nhìn thấy gì trong đó. Rồi chiếc mỏ thành hình mọc ra, nó cũng đâu có gì để mổ ăn. Nó một mình sống trong đó, đâu có ai để cùng thông tin liên lạc kêu réo gọi với ai được. Đôi cánh nó cũng dần thành hình dạng, nhưng không gian chật hẹp trong cái trứng đâu có thể giương ra theo bề dài rộng được.

Bỗng ngày nào đó mà thiên nhiên đã ấn định, sự chật hẹp bỗng bung ra. Vỏ trứng vỡ ra, thế là chú gà con đôi mắt mở to, dương mỏ kêu chiếp chiếp vươn mình tung đôi cánh non còn nhỏ xíu lon ton chui chạy ra ngoài không gian rộng lớn. Một đời sống mới tỏ hiện ra. Cái trứng bao bọc lúc trước giờ bị rơi vào quên lãng, chỉ còn là rác bị thu dọn dẹp vứt bỏ đi.

Thí dụ trong thiên nhiên này nhắc nhớ đến đời sống của chúng ta. Sự phát triển cũng thuộc về con người. Nhiều khi đời sống chúng ta cũng vướng vào tình trạng, vào lối chật hẹp ngưỡng cản. Vì trong nhiều hoàn cảnh chúng ta tin rằng mình như bị ngộp thở, hay không còn có thể hít thở được nữa. Đời sống như tới tận cùng không còn tiếp tục. Nhưng trong thực tế, không ít những hoàn cảnh chật hẹp bí lối như thế lại báo trước đời sống mới khác nảy sinh tiếp đến sau đó.

3. Sự phát triển là qùa tặng từ trời cao của Thiên Chúa

Đời sống của Đức mẹ Maria cũng đã trải qua sự phát triển từ điều cũ biến sang điều mới. Đời sống của thiếu nữ Maria ở làng quê miền Nazareth hạn hẹp trong bốn bức tường. Nhưng qua lời Fiat - Xin vâng của đức mẹ, chương trình của Thiên Chúa, tất cả đã phát triển biến đổi thành cái mới. Qua đó Maria trở thành mẹ Thiên Chúa, mẹ Chúa Giêsu, Thiên Chúa xuống thế làm người trong cung lòng đức mẹ Maria. Sự sống mới đã xuất hiện trên trần gian.

Và đường mức sự phát triển không dừng lại nơi đó, trái lại vẫn tiếp tục xảy ra trong đời sống đức mẹ Maria. Sự sinh ra của Chúa Giêsu đã mang lại nhiều thay đổi trong nếp sống gia đình của đức mẹ và Thánh Giuse. Chúa Giêsu là con Thiên Chúa xuống trần gian làm người, và những truyền thống, xã hội và tôn gíao thời đó không hợp ăn khớp với Người. Con đường sống của Chúa Giêsu trở nên xa lạ với đức mẹ. Đức mẹ Maria chỉ còn biết trong thâm tâm và trong tin tưởng chấp nhận. Công việc của Chúa Giêsu tỏ hiện ra rất phi thường lạ lùng hấp dẫn ngoài sức tưởng tượng.

Đức mẹ Maria đã xử sự thế nào trong mối tương quan liên hệ tình mẫu tử với Chúa Giêsu ?

Tận mắt nhìn thấy Chúa Giêsu, con mình bị xử tử đóng đinh trên thập gía, rồi chết trên đó giữa trời ngoài đường, đức mẹ phải đau khổ trong dòng nước mắt âm thầm chịu đựng.

Như thế cuộc đời đức mẹ là một cuộc đời luôn luôn chìm sâu thẳm trong đức tin qua những lời Fiat - Xin vâng, để sự phát triển được hiện thực. Thiên Chúa đã qua con đường chật hẹp u tối nơi đức Mẹ làm cho con đường đời sống đức mẹ trở nên trong sáng, rộng mở.

************

Tính năng động trong sự phát triển thuộc về căn bản trong đời sống Kitô gíao không thể và không được phép loại bỏ ra. Ý định của Thiên Chúa thúc đẩy làm cho sự phát triển thay đổi thành hiện thực. Sự hạn hẹp bí lối trong đời sống không là tất cả. Lễ mừng kính Đức mẹ Maria được đưa về trời cả hồn lẫn thân xác cảnh báo ta đừng bao giờ ngừng lại ở điểm tiêu cực, ở nơi tận cùng bí lối, ở sự chết. Như đức mẹ Maria, con người chúng ta cũng phải trải qua sự phát triển trong đời sống và trong cả đức tin nữa.

Ngày lễ này cũng nhắc ta nhớ đến sự phát triển nào cũng cần một đích điểm đi tới. Đời sống đức tin của ta hướng về đích điểm trên trời cao, nơi là quê hương bên cạnh Thiên Chúa. Con đường tới đích điểm trên trời đó không là điều tự nhiên và tự động, nhưng phải trải qua sự phát triển.

Đức Mẹ Maria là người đã chỉ rõ, con đường cứu độ cũng trải qua sự phát triển.

Lễ Đức Mẹ hồn xác về trời 15.08.2013

Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long