Chỉ còn mỗi tháp chuông
Đổ âm thầm lặng lẽ trong những trái tim buồn
Trơ trọi giữa đất trời xứ Quảng
Như Thập Tự ngàn năm vẫn còn nguyên vẹn vết thương

Xin Thánh Giá trời tuôn đôi giòng lệ
Gióng hồi chuông ngân thẳm trái tim sâu
Của đàn chiên ngơ ngác nơi trần thế
Những sáng trưa chiều đêm lạc lõng gọi tìm nhau

Từng đoàn chiên, lũ lượt đoàn chiên
Chân bước đi miệng hát khúc muộn phiền
Kinh Hoà Bình như một niềm ước nguyện
Dâng lên cao thăm thẳm gọi trời nghiêng

Đổ xuống trên chúng con, xuống trên chúng con
Lạy Chúa! dân Ngài đang thống khổ triền miên
Hạt tình này chúng con gieo trong châu lệ
Máu oan khiên đã đổ xuống khắp mọi miền!

Máu đổ, lệ rơi, thân người giữa bầy sói dữ
Chúng con chẳng có gì để chống giữ đời nhau
Những côn, roi vung tới tấp phủ đầu
Người ngã xuống máu trào, miệng tên Thánh Danh Ngài gọi!

Ôi Thiên Chúa, Ôi Thiên Chúa của con!
Sao Ngài bỏ con giữa bầy thú đói
Máu lệ đổ ra thêm tan nát lòng người!
Con còn nhớ lời xưa đường Thập Tự chiều nắng mỏi
Tha thứ cho người lấy tàn bạo làm vui!

Chỉ còn mỗi tháp chuông
Réo vọng nghẹn ngào như lời Chúa trong con
Nếu Tam Tòa chính là nơi ý Chúa muốn
Thì xin Thánh Thần hãy thêm sức chúng con

Chúng con sẽ dựng lại nơi này
Bằng máu tử đạo, bằng vạn đôi tay
Nhà của Chúa một mai sẽ lộng lẫy
Tô thắm bằng đất thấm máu chúng con đây!

Hãy giục chuông lòng từng hồi gióng giả
Cho đất đá run run, ngàn cây lá phải run run
Cho yêu thương gào biển sóng đánh thức muôn trùng
Gọi sấm sét từ không trung khản giọng

Hỡi mục tử, hỡi bầy chiên đừng bao giờ tuyệt vọng
Trong đêm sâu Ngài sẽ thắp lửa từng lòng
Hãy châm dầu đầy vào con tim khát vọng
Đi đón Tân Lang sẽ về từ khắc khoải chờ mong!

Tam Tòa ơi, hình như chính nơi này
Giữa chúng ta Ý Chúa sẽ tỏ bày
Người gieo giống ra đi trong châu lệ
Sẽ trở về hân hoan nhành lúa chín thơm vai!

Chỉ còn mỗi một tháp chuông
Chân theo chân chỉ có một con đường
Là Thập Tự lòng từng lòng cùng vác
Chân từng chân đạp bạt lũ bất lương!