“Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”

Cánh hạc bay vút lên trời
Anh em tiễn biệt ngậm ngùi nhớ thương
Bi ai nghẹn nấc thơ hương
Khói trầm sao cứ vấn vương thế này !

Cánh hạc xa tít hôm nay
Ân tình ở lại buồn say khướt mềm
Một lần chưa được ở bên
Mà sao khóe mắt nối liền giọt châu !

Cha về cõi ấy ban đầu
Thiên đàng thuở nọ bấy lâu xa lìa
Hết rồi, mãn hạn bể kia
Ê đen vườn cũ sớm khuya cạnh Người.

Còn nghe thoang thoảng tiếng cười
Cha nhận mục nát đầy vơi cuộc tình
Tan đi tạm bợ, hy sinh
Trĩu bông “ Dũng lạc, Đồng xanh” vào đời

Cha Tường ơi, Cha Tường ơi !
Vĩnh hằng hạnh phúc nước trời thiên thu.